Nguyệt lão đi đại điện tìm Đế làm chủ, tơ hồng của mình bị người động vào, loạn thành một đoàn, chuyện này làm Nguyệt lão rất chi là đau đầu. Nếu mà làm loạn nhân duyên nam nữ dưới thế gian, chính Nguyệt lão cũng giải trừ không được ngần ấy nam nữ sự tình, chạy tới hướng Đế tố khổ, còn giao ra mấy sợ tóc dài của kẻ gây rối vô ý để lại, giao cho Đế.
Thần Dương tiếp nhận tóc, đưa cho Đế xem, hai người cùng nhìn nhau nhất trí phát hiện ra hơi thở Hoa Nguyên Nguyên. Đế rất là đau đầu, Hoa Nguyên Nguyên cùng nhi tử Hỉ Bảo của mình so ra, chỉ có hơn chứ không kém. Minh Vương đã đem nàng ta đi, để lại cái cục diện rối rắm này. Rồi đây ai xử lí???
Đế liền vội lấy cớ, có chuyện quan trọng cần làm, đem việc này giao cho Thần Dương, mang theo Hỉ Bảo cùng chạy nhanh đi. Thần Dương bèn trợ giúp Nguyệt Lão lần nữa chải chuốt lại tơ hồng cho rõ ràng, may mắn bọn chúng đều không bị hao tổn, đem tách ra, chỉ cần trong ba bốn canh giờ một lần nữa đem tơ hồng nối lại hoàn hảo, hết thảy sẽ theo quá trình bình thường, nhân duyên cũng sẽ không bị rối loạn.
Lão quân đem tiên đan mang về phủ, lại phát hiện chúng đều đã ướt. Lão quân tức khắc cảm thấy đau lòng, đấm ngực giậm chân, không biết là gặp cái nghiệt gì, đây là tiên đan hắn cực cực khổ khổ luyện ra a!
Hoa Nguyên Nguyên bị Minh Vương mang về Minh giới. Minh Vương đứng ở bên bờ sông Vong Xuyên, từ trong tay áo móc ra Hoa Nguyên Nguyên, “ ầm “ một tiếng liền đem nàng ném vào trong. Nàng ở giữa sông bơi vài cái, liền đem bản thân khôi phục nguyên hình, biến lớn, nhanh như chớp chạy nhanh tránh xuống chỗ khe rãnh sâu nhất ở trong Vong Xuyên, sợ hãi Minh Vương xách đầu nàng thả vào chảo dầu.
Minh Vương trở lại ngồi trên thuyền,,trôi qua sông Vong Xuyên, lên bờ liền biến mất không thấy. Lúc này, nàng mới từ đáy sông bơi ra, ló đầu lên trên mặt nước, nhìn ngó xung quanh, xác thực Minh vương đã đi rồi. Nàng đây không khỏi cảm thấy kỳ lạ, Minh Vương mang nàng trở về, như thế nào trực tiếp ném xuống Vong Xuyên rồi liền mặc kệ. Có lẽ ngài ấy có việc gấp gì muốn xử lí đi, hy vọng sau này Minh Vương đều không cần nhớ tới nàng.
Cứ như vậy là Hoa Nguyên Nguyên có thể tránh được một kiếp.
Nàng trở lại Minh giới, tin tức nàng chạy lên thiên cung không lâu lại bị truyền ra ngoài. Hôm nay, đang trong sông bơi qua bơi lại, trên bờ sông đột nhiên có một con quỷ gọi nàng:” Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên”.
Ô, trên bờ sông không phải hai huynh đệ Đầu trâu Mặt ngựa sao. Nàng bơi tới bờ sông hỏi chuyện:” Có chuyện gì đi?”
Đầu trâu Mặt ngựa lập tức ngồi xổm xuống dưới, Đầu Trâu vẻ mặt cười hì hì nhìn nàng:” nghe nói ngươi mới đi thiên cung.”
“ Có phải sự thật hay không?” Mặt ngựa lại hỏi
Hoa Nguyên Nguyên ngửa đầu đắc ý nói:” Đúng rồi, làm sao vậy?”
“ Ngươi nói cho chúng ta nghe, trên cung lớn hay không, trên đó có những cái gì?” Mặt ngựa thực vội vàng hỏi. Hoa Nguyên Nguyên thấy Đầu Trâu Mặt Ngựa cảm thấy hứng thý đối với thiên cung, liền nói:” Thiên cung sao, rất lớn rất lớn, không có giới hạn, luôn sáng ngời, nơi nơi đều là tiên khí lượn lờ, mây tím bay bay....Tiên nữ đều đẹp thực sự, đẹp đến nỗi rung động lòng người....Đế sao, Đế thực uy nghiêm. “
Hoa Nguyên Nguyên kể chuyện đi thiên cung, bất chi bất giác liền tụ tập rất nhiều quỷ quái đến bên bờ sông, đều nghe nàng kể chuyện trên cung mà nàng biết.
“ Vậy ngươi có thấy qua tiên đan sao, có thể tăng công lực gấp bội, phàm nhân thì có thể phi thăng thành tiên.” Một con quỷ bị thắt cổ hỏi.