Hôm nay là ngày được định ra sẽ bắt đầu kì lịch luyện cấm địa. Vậy nên nhóm Lạc Y và nhóm Lục Vinh đi đến sân tập trung từ rất sớm.
Chỉ là, khi bọn họ đến, trên sân đã tụ tập rất nhiều người. Đa phần đều là đệ tử tứ điện đến để hoàn thành nghi thức cổ vũ. Còn nhóm danh ngạch thì vẫn tuyệt nhiên chưa thấy xuất hiện.
Điều này khiến cho Lạc Y đối với bọn hắn sản sinh ra một loại hứng thú tò mò. Không biết với loại nhân cách thấp kém của ba điện chủ kia rốt cuộc sẽ cho ra được loại đệ tử ưu tú gì.
Hẳn nhiên cũng phải là hàng cực phẩm đi!
Sự xuất hiện của nhóm người Lạc Y trên sân tập trung đồng dạng cũng khiến cho không ít người chú ý. Hầu hết kẻ nhìn về phía này đều phảng phất lây dính một tư vị hèn mọn, khinh bỉ cùng trào phúng thật sâu.
Nhóm Lăng Ngạo thoáng cái trầm mặc xuống dưới. Ánh mắt liếc qua tầng tầng lớp lớp người vây quanh cũng là hoàn toàn không có ý tốt.
Bất quá bọn hắn vẫn là thông minh. Thức thời không làm lớn chuyện. Suy nghĩ của người khác thế nào, cũng không thể là điều bọn hắn có thể quản. Chỉ cần không gây tổn hại gì đến bọn hắn đã là thật tốt lắm a!
Lục Vinh dẫn đầu nhóm người Tiết Thạch cùng Văn Bân cũng nhanh chóng nhận ra không khí xung quanh có điểm thất thường. Đảo mắt quét qua mang theo uy áp cường hãn đè ép khiến nhóm người còn muốn lo chuyện thiên hạ kia đánh một cái rùng mình, vội vã rụt đầu trở về.
Thế cũng đủ biết, uy tín của Lục Vinh tại Thánh Điện này cũng không phải dạng tầm thường.
Lục Vinh cảm thấy người xung quanh đều đã biết điều không sai biệt lắm liền tiến lên phía trước vài bước. Hướng về phía nhóm người Lạc Y, nhỏ giọng nói chỉ đủ cho bọn họ nghe.
" Các học đệ, học muội cũng đừng suy nghĩ quá nhiều. Hằng năm tuyển chọn người đến cấm điện vẫn là vô cùng khó khăn. Tuy rằng bên trong nguy hiểm, nhưng nếu toàn thân trở ra nhất định sẽ có tiến bộ vượt bậc. Các ngươi đều mới vào Thánh Điện không vượt quá mấy ngày, thế nhưng lại được điện chủ trực tiếp điểm mặt đặt tên. Cũng không thể không dẫn đến chúng nhân ghen tị a!"
" Hoá ra là vì như vậy!"
Nhóm Lăng Ngạo khẽ tặc lưỡi một tiếng thốt ra. Sau đó cũng liền không nhiều lời. Đối với nhóm người kia ghen tị đều có thể thông cảm đôi chút.
Nói gì thì nói, nhưng cho dù bọn hắn trong nguyệt so biểu hiện có thật tốt đi chăng nữa thì cũng là đấu với đệ tử ngoại điện. Mà đệ tử ngoại điện hiển nhiên không có cách nào so với nhóm người tu luyện trong chủ điện từ lâu a!
Aiz, vẫn là không thể trách được!
Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần tựa chung một chỗ. Đối với giải thích kia của Lục Vinh hai người từ rất sớm đã rõ ràng nhất thanh nhị sở. Vào Thánh Điện, muốn chân chính bước đi trên đường cường giả hay bỗng dưng nổi tiếng, thị phi vẫn là không thể nào tránh khỏi.
" Chàng nói xem, năm nay trong cấm điện có cái gì chờ chúng ta nha?"
Lạc Y bất ngờ ngẩng đầu, sa che mặt che mất một nửa gương mặt xinh xắn chỉ để lộ đôi mắt tròn vo, lóng lánh như một hồ nước mùa thu yên tĩnh. Cái miệng nhỏ đằng sau khăn che khẽ mấp máy, giọng nói cũng chỉ là vừa đủ cho hai người cùng nghe.
Lãnh Hàn Thần nhìn thật sâu vào đôi mắt Lạc Y. Trong đôi mắt tử sắc sâu không thấy đáy để lộ sủng nịnh dịu dàng, đồng dạng cũng dùng lời nói thật khẽ đáp lại.
" Mọi năm thi đấu trong cấm điện vẫn dựa vào hình thức thẻ bài và điểm tích trữ thông qua việc đánh giết ma thú. Năm nay ta nghĩ cũng là như vậy!"
Lãnh Hàn Thần vừa nói vừa nắm bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Lạc Y. Thật cẩn thận nắm lại. Tựa như đối với nàng tuyên cáo quyền sở hữu.
Động tác nhỏ này của hắn dĩ nhiên không thể qua khỏi ánh mắt lấp lánh giảo hoạt của nàng. Bất quá nàng cũng không nói gì, trở tay nắm lại bàn tay dày rộng ấm áp của hắn.
" Thẻ bài là như thế nào?"
" Thẻ bài là một hình thức so găng thực lực giữa các đệ tử trong tứ điện. Thường là được tập trung vào những ngày cuối cùng tại đường ra. Các nhóm đối chiến với nhau để lấy thẻ bài của đối phương, từ đó sẽ chiếm luôn điểm tích luỹ của nhóm đối phương! Bởi vì quy tắc ngầm này, nên mọi năm, vẫn thường có trường hợp có một nhóm có điểm tích luỹ cao hơn các nhóm còn lại rất nhiều. Mà thường nhóm này là nhóm đệ tử điện Thanh Long!"
Lãnh Hàn Thần từ tốn đem những gì hắn biết đều nói ra. Lạc Y nghe vậy thì ánh mắt ánh lên tia thú vị vui vẻ. Nàng đến cấm địa mục đích đầu tiên chính là muốn thăm do vị trí của cặp Tỳ Hưu kia. Chỉ là qua vài ngày tiếp xúc với ba người Lục Vinh cùng điện chủ điện Chu Tước thì bản thân nàng đối với bọn hắn ít nhiều vẫn xuất hiện chút cảm tình. Cũng không muốn bọn hắn đi vào mà không đạt được kết quả gì!
Nếu như có quy tắc thẻ bài vừa vặn lại thành toàn cho suy nghĩ của nàng. Đi cướp của người khác, không phải là tốt lắm sao?
Mọi người ở sân tập trung chờ đợi thêm non nửa canh giờ thì nhóm danh ngạch các điện mới lần lượt đi tới. Dẫn đầu là nhóm Thanh Long điện, sau đó là Bạch Hổ cuối cùng thì nhóm Huyền Vũ mới bước vào.
Nhóm danh ngạch ba điện này quả thật có rất nhiều điểm tương tự với ba vị điện chủ đứng đầu. Nhóm người Thanh Long cùng Bạch Hổ thì cực độ kiêu ngạo, xem trời bằng vung, không đặt ai vào mắt. Nhóm người Huyền Vũ lại vây quanh đệ tử hai nhóm này, bộ dạng khúm núm, nịnh bợ mười phần.
Quả nhiên chính là vật họp theo loài, chủ nào tớ đó a!
Trong lúc Lạc Y đưa mắt đánh giá nhóm người kia. Nhóm người đó cũng đang đồng dạng đưa mắt về phía này. Đáy mắt nhìn chằm chằm thế nhưng lại loé qua tia sáng tìm tòi và khám phá.
Thanh Long điện dẫn đầu là một nam tử khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi. Tên gọi là Long Khiếu Hy. Hắn so với ba người Lục Vinh không sai biệt lắm. Khác biệt ở chỗ, trong mắt hắn nhìn bọn họ tất cả đều hiện rõ tà ác, hèn mọn.
" A, đây không phải là nhân thủ của Chu Tước điện đó chứ? Chu Quyến có phải hay không tu luyện đến mức hồ đồ. Chọn ai không chọn lại chọn tới những đứa nhóc miệng còn hôi sữa như thế này a!"
Long Khiếu Hy từ từ bước lại gần nhóm Lạc Y cùng Lục Vinh. Giọng điệu cợt nhã châm chọc mười phần của hắn nhanh chóng được nhóm người đi đằng sau hưởng ứng cười vang nhiệt tình.
Lục Vinh nhìn thấy Long Khiếu Hy, chân mi lập tức nhíu chặt, không vui bước lên phía trước ngăn cản.
" Long Khiếu Hy, ngươi đừng có quá phận!"
Giọng nói trung khí tràn đầy áp bách của Lục Vinh vang lên, ngăn chặn tiếng cười cợt nhã xung quanh. Chỉ là, uy tín của hắn đối với mọi người có thể đều có tác dụng. Nhưng với Long Khiếu Hy, cùng lắm chỉ đổi được một cái liếc mắt.
" Nga? Không nghĩ Lục Vinh ngươi lại có lòng tốt hộ nhân như vậy. Chỉ là..."
Long Khiếu Hy thoáng dừng lại, rồi cười phá lên khinh thường, nói tiếp.
" Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một đứa bé mồ côi. Lại càng là bại tướng dưới tay của ta. Cơ bản là không có quyền lên tiếng. Biết điều thì trở về phòng chụp đầu vào gối khóc như mười hai năm về trước đi!"
Giọng nói Long Khiếu Hy ẩn chứa nội lực vang thật xa. Khiến người chung quanh ai cũng rùng mình, lo âu nhìn về phía Lục Vinh.
Những người ở đây Có ai không phải là người từ nhỏ trưởng thành ở Thánh Điện. Đương nhiên cũng biết mâu thuẫn giữa Lục Vinh và Long Khiếu Hy.
Mười ba năm về trước, một trưởng lão ra ngoài và khi trở về có đưa theo một đứa bé tên gọi Lục Vinh. Lục Vinh khi ở Thánh Điện có ngộ tính nguyên tố cực kì cao, còn có song tu võ học. Chỉ trong vòng một năm danh tiếng nổi lên như diều gặp gió. Thậm chí có phần lấn át đi danh tiếng của độc nhi tử Long trưởng lão - Long Khiếu Hy.
Long Khiếu Hy là người hiếu thắng, lại kiêu ngạo. Dĩ nhiên không chịu để người khác so với bản thân nổi bật hơn. Trong một cuộc thách đấu, Lục Vinh lại để thua Long Khiếu Hy.
Dù chiến thắng cúa Long Khiếu Hy có chút quỷ dị, nhưng không thể nghi ngờ là sau trận đấu oanh động đó, danh tiếng của hắn lại lần nữa được củng cố.
Chỉ là, từ đó về sau, Long Khiếu Hy cùng với Lục Vinh vẫn trong tình trạng nước lửa bất dung a!
Người ở đây tuy tuổi không quá lớn, nhưng tâm tính đều đã muốn thành tinh. Vô cùng thức thời lách khỏi chỗ đứng, mong muốn tránh được càng xa càng tốt.
Lục Vinh nghe Long Khiếu Hy nói trong lòng vô cùng tức giận. Vốn là đang muốn lên tiếng phản kích. Nhưng không nghĩ hắn còn chưa kịp nói gì đã bị một giọng nói nhanh hơn ứng trước.
" Ngươi tự tin như vậy sao? Có muốn đánh cược hay không? Chu Tước điện có Lục Vinh dẫn đầu nhất định chiến thắng cao nhất trong kì lịch luyện này!"