Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2347: Chương 2347: Kẻ này là cấp yêu nghiệt




- Hỏa Điệp Thuật, đó là pháp thuật thành danh của Giang Tử Ngọc.

- Chiêu thứ chín. Hắn phải xuất ra thực lực chân chính đánh bại đối phương, nếu không lần đặt cược này sẽ thua.

Đúng vậy, đây là chiêu thứ chín, tiếp được sẽ là chiêu thứ mười.

Giang Tử Ngọc đánh cược với Sở Mộ, Giang Tử Ngọc đánh bại Sở Mộ trong mười chiêu thì tính hắn thắng, Sở Mộ phải giao hỏa chi tinh phách ra, trái lại là Giang Tử Ngọc thua, Giang Tử Ngọc muốn trả giá ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm cộng thêm điều kiện đã nói.

Chiêu thứ chín là chiêu thứ hai đếm ngược. Đằng sau còn có một chiêu thứ mười, trong mười chiêu, chiêu thứ mười cũng được tính toán.

Nhưng Giang Tử Ngọc không có ý định để Sở Mộ chống được chiêu thứ mười, hắn phải dùng chiêu thứ chín giải quyết Sở Mộ, chấm dứt lần chiến đấu này.

Từng hỏa điệp lớn như lòng bàn tay xoay quanh người Giang Tử Ngọc, quanh người hắn càng có ánh lửa trùng điệp.

Thiên tài tuyệt thế Thánh cấp nhất tinh trung kỳ sử dụng pháp thuật thành danh, hắn xuất ra thực lực chân chính, lập tức gia tăng áp lực lớn lên người Sở Mộ.

- Ngươi nên ngoan ngoãn nhận thua đi, nếu không trúng Hỏa Điệp Thuật của ta, cho dù còn sống cũng bị thương nặng.

Giang Tử Ngọc cười lạnh nói ra.

- Chư vị, lần này ta sẽ thi triển Thiên Kích kiếm thức, ta sẽ để các ngươi nhìn rõ uy lực của nó một chút, nếu có ý nguyện trao đổi, cứ dùng kim hành tinh hoa hoặc là thiên địa tinh hoa ngoài ngũ hành cũng có thể.

Dường như Sở Mộ không nghe thấy Giang Tử Ngọc nói chuyện, hắn lại lên tiếng nói với những người chung quanh.

- Đến bây giờ lại không quên giao dịch.

Có ít người dở khóc dở cười.

- Đúng là đầu óc có vấn đề.

- Ta chỉ nhìn một đoạn ngắn của chiêu kiếm pháp đó đã cảm thấy huyền diệu, nguyên vẹn chắc chắn có uy lực kinh người.

Vương Truyện Phong và một đám Kiếm Thánh cùng các tu luyện giả kiếm đạo lập tức nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Chỉ thấy Sở Mộ dùng tư thế cực kỳ đơn giản nhưng kì thực ẩn chứa huyền diệu vô cùng, cho người ta cảm giác toàn thân vô cùng ác liệt, dường như mỗi chỗ trên người đều có được uy năng đáng sợ, có thể đánh nát cả bầu trời.

Ngay sau đó lực lượng chảy khắp toàn thân Sở Mộ, lại từ các nơi chảy vào trong kiếm, thân kiếm xuất hiện hàn quang đáng sợ, hàn quang bức người, mũi nhọn bắn ra bốn phía, cuối cùng tuôn vào trong mũi kiếm, lực lượng đáng sợ tụ tập vào trong mũi kiếm dần dần mạnh hơn, dường như có thái cổ dị thú thức tỉnh.

- Là Kiếm Lực!

- Niết Bàn bát trọng thiên đã nắm giữ Kiếm Lực, dường như là Kiếm Lực cao giai, thiên phú kiếm đạo quá kinh người.

Đại đa số tu luyện giả kiếm đạo đều tấn chức Vạn Cổ Cảnh mới hiểu ra bản chất của kiếm, tiến tới nắm giữ Kiếm Lực, chỉ có số ít thiên tài Niết Bàn Cảnh mới nắm giữ Kiếm Lực, tuyệt đại đa số còn là Kiếm Lực cấp thấp.

- Hỏa Điệp Thuật... Bách Điệp Tề Phi!

Giang Tử Ngọc điểm ngón tay về phía trước, hỏa điệp vờn quanh và vỗ cánh bay về phía Sở Mộ, tốc độ tăng lên, có cảm giác vô cùng phiêu dật.

Nhiệt độ cao tới gần, dường như muốn đốt cháy Sở Mộ.

Bách Điệp Tề Phi của Giang Tử Ngọc rất mạnh, hắn lo lắng sẽ giết chết Sở Mộ, như vậy hắn sẽ gặp phiền toái.

Lúc Bách Điệp Tề Phi bay tới, Sở Mộ cũng đâm tới một kiếm.

Phong lôi động, thanh thế làm cho người ta sợ hãi, dường như sóng to gió lớn tới mức đánh nát cả thiên địa.

Một đạo kiếm quang xuất hiện trong mắt mọi người, khí thế khủng bố như đánh nát thiên địa, làm cho người ta khiếp sợ, thiên tài dưới Vạn Cổ Cảnh có cảm giác hít thở không thông, chỉ cảm thấy thập phần khủng bố, ngay cả Vương Truyện Phong là Kiếm Thánh tam tinh cũng cảm thấy khiếp sợ.

- Kiếm pháp thật mạnh!

- Uy lực thật đáng sợ.

- Tại sao lại...

Gương mặt Giang Tử Ngọc tràn đầy khiếp sợ, nhưng Hỏa Điệp Thuật đã thi triển thì không thể cải biến.

Kiếm quang đánh nát thiên địa cũng đánh tan toàn bộ Bách Điệp Tề Phi của Hỏa Điệp Thuật, một chút tia lửa cũng bị Thiên Kích kiếm thức đánh tan, ngay sau đó còn đánh thẳng về phía Giang Tử Ngọc.

- Viêm Hỏa Thiết Bích!

Nguy cấp thời khắc, Giang Tử Ngọc vội vàng kết ấn, lực lượng bắt đầu khởi động, ngay sau đó một bức tường sắt xuất hiện ngay trước mặt, ngăn cản kiếm quang Thiên Kích kiếm thức oanh kích.

Thanh thế làm người ta sợ hãi bộc phát, Viêm Hỏa Thiết Bích bị Thiên Kích kiếm thức đánh tan nát, kiếm quang của Thiên Kích kiếm thức cũng tán loạn.

Sau khi kiếm quang tan hết và lộ ra một thanh kiếm vô thanh vô tức đâm về phía Giang Tử Ngọc, trong nháy mắt Giang Tử Ngọc còn chưa kịp phản ứng thì đã điểm nhẹ vào mi tâm Giang Tử Ngọc, sau đó nhanh chóng thu hồi.

Kinh ngạc, tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, kể cả Giang Tử Ngọc vẫn không dám tin vào mắt mình.

Hắn đường đường là thiên tài tuyệt thế Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, không ngờ lại thua dưới kiếm của thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.

Trong kiếm vừa rồi, nếu hắn có sát ý trong lòng đã xuyên thủng mi tâm của hắn, nghiền nát linh hồn, giết mình ngay lập tức.

Sắc mặt Giang Tử Ngọc đổi tới đổi lui, vô cùng khó coi, lúc xanh lúc trắng.

Hắn thừa nhận mình có phần chủ quan khinh thị đối phương, thi triển Bách Điệp Tề Phi không thể hiện toàn bộ uy năng, hắn không thể không thừa nhận, gia hỏa Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ trước mặt cực kỳ đáng sợ, phải biết rằng cho dù hắn toàn lực thi triển Bách Điệp Tề Phi cũng có thể chém giết Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ bình thường.

- Giang Tử Ngọc lại thất bại.

- Điều đó không có khả năng, hoàn toàn không phù hợp quy luật tu luyện.

- Nếu không tận mắt nhìn thấy, đánh chết ta cũng không tin tưởng.

- Giang Tử Ngọc bại, lại còn bị phá pháp thuật thành danh mới thua, một kiếm kia, uy lực của nó vô cùng đáng sợ, kiếm thứ hai cũng là kiếm pháp cực kỳ đáng sợ.

Các Kiếm Thánh nhìn ra ảo diệu trong đó đều khiếp sợ không thôi, cảm khái không nhỏ.

Vốn một chiêu Thiên Kích kiếm thức đánh tan Hỏa Điệp Thuật, đánh tan Viêm Hỏa Thiết Bích đã hao hết lực lượng, chiêu kiếm pháp vô thanh vô tức kia càng khó lòng phòng bị hơn nữa.

Chỉ hai kiếm, bọn họ nhìn ra tên thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ từ ngoại vực kia cường đại, uy lực hai chiêu kiếm pháp này rất đáng sợ, hơn nữa còn dính liền với nhau, có thể nói là hoàn mỹ, nắm bắt tiên cơ hoàn mỹ tới tận cùng.

Cường giả Thánh cấp ngưng trọng nhìn sang.

- Cho dù Giang Tử Ngọc không có xuất toàn lực, kẻ này có thể dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ đối kháng cường giả Vạn Cổ nhất trọng thiên là sự thật không thể nghi ngờ.

- Chiến đấu vượt qua hai trọng thiên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.