Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 671: Chương 671: Kiếm áp Cuồng Sư Bang. (Hạ)




Một tên kiếm giả Hóa Khí đại thành bước thẳng về phía Sở Mộ, hai mắt hắn đằng đằng sát khí, kiếm chỉ thẳng về phía trước, đám kiếm giả khác lục tục đi tới bao vây Sở Mộ vào giữa.

- Gọi Lý Cuồng sư ra đây.

Sở Mộ dừng bước, hắn không bị sát khí chung quanh ảnh hưởng.

- Bắt hắn cho ta!

Tên kiếm giả Hóa Khí đại thành tức giận quát lớn.

Hơn mười kiếm giả Hóa Khí tiểu thành nhào tới động thủ, một kiếm lại một kiếm, không ngừng đâm chém tấn công Sở Mộ, nơi này là trang viện của Cuồng Sư Bang, cũng không bị quy củ hạn chế sử dụng kiếm khí trong thành Hám Yêu ảnh hưởng.

Quy định không thể sử dụng kiếm khí là vì ngăn ngừa thương vong hoặc phá hư không cần thiết, cũng có thể ngăn cản... Ân oán, nếu ở trong nơi đóng quân của bang phái lại không chịu ảnh hưởng này, dù sao chỉ chết một đám người không liên quan mà thôi.

Bởi vậy hơn mười kiếm giả Hóa Khí tiểu thành của Cuồng Sư Bang xuất kiếm, kiếm khí gào thét, kiếm quang soàn soạt, càng có ý cảnh gia thân giống như muốn lăng trì Sở Mộ.

- Cút!

Tiếng quát vang lên, Sở Mộ chỉ hơi lộ ra một tia kiếm thế viên mãn, uy thế kinh khủng giống như kêếm sơn hàng lâm nghiền áp tất cả, ngay cả kiếm giả Hóa Khí đại thành đều không thể chống cự và quỳ xuống dưới đất, càng không cần phải nói mười tên kiếm giả Hóa Khí tiểu thành có thể ngăn cản, cả đám quỳ xuống, cũng không cầm nổi kiếm trong tay, bọn chúng kinh hãi gần chết.

- Lý Cuồng Sư, hạn cho ngươi trong ba hô hấp phải bước ra đây, nếu như không ra, ta sẽ xóa tên Cuồng Sư Bang.

Sở Mộ quát lớn, giọng quát vang vọng trang viên, tiếng quát không thua gì sấm sét nổ vang trời, trong tiếng quát còn dung nhập một tia kiếm thế, cho dù tiếng quát không lớn lại mang theo uy thế kinh người. Kiếm giả Hóa Khí viên mãn cũng khó chống cự.

Trong phòng tu luyện, thân thể Lý Cuồng Sư run rẩy kịch liệt, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai mắt ẩn chứa hồi hộp, oán hận và khiếp sợ.

Hắn đang nếm thử đột phá Khí Hải Cản, lúc này đã tới thời khắc khẩn yếu quan đầu, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể đột phá, không nghĩ tới Sở Mộ quát một tiếng lại giãn đoạn đột phá, nếu như chỉ là tiếng quát bình thường cũng không có gì, hết lần này tới lần khác trong tiếng quá còn ẩn chứa 1% kiếm thế viên mãn, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Tâm thần bị rung chuyển, trạng thái đột phá bị phá hư, tinh khí thần bị ảnh hưởng cực lớn, không chỉ tạng phủ bị thương, kinh mạch cũng bị thương, tiếp theo là tinh thần bị thương.

Thương thế như vậy, không có thời gian nửa năm nghỉ ngơi khôi phục sẽ không khỏi, thậm chí còn phải dùng bảo vật chứa trị.

Hận ý trong lòng Lý Cuồng Sư cuồn cuộn như nước sông, hận không thể lập tức rút kiếm chém giết người vừa quấy rầy hắn đột phá ngay tại chỗ, muốn chém hắn thành năm bảy mảnh sau đó bầm thành thịt nát.

Đáng tiếc hắn không dám, tuy hắn bá đạo đã quen nhưng không phải người ngu, chỉ cần một câu nói đã mang theo uy thế bực này, thực lực của người tới vô cùng cường đại, tuyệt đối không phải hắn hiện giờ có thể đối với kháng.

Vội vàng phục dụng một viên đan dược chữa thương, hắn lau máu trên khóe miệng, Lý Cuồng Sư đứng dậy mang theo bội kiếm bước ra khỏi phòng tu luyện.

- Ngươi là ai? Đến bổn bang có mục đích gì?

Trong tiểu viện Cuồng Sư Bang đã có vô số kiếm giả tụ tập, trong đó có hơn bốn mươi kiếm giả mặc trang phục màu vàng, trên người sinh ra kiếm khí chấn động Hóa Khí viên mãnchính là Kim Sư kiếm vệ của Cuồng Sư Bang.

Người nói chuyện cũng mặc trường bào màu vàng, nhìn hắn chỉ hơn bốn mươi tuổi nhưng sinh ra kiếm khí chấn động đạt tới Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong, suýt nữa đột phá Khí Hải Cảnh tiểu thành, hắn vô cùng kiêng kị nhìn Sở Mộ, lúc này cất tiếng hỏi.

- Ai là Lý Cuồng Sư?

Sở Mộ không trả lời, hắn chỉ lạnh nhạt hỏi một câu.

Trên mặt tên kiếm giả Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong nổi gân xanh, đôi mắt mang theo lửa giận và tràn ngập sát khí.

- Là ta!

Lúc này có giọng nói bá đạo và trầm ổn vang lên, một thân ảnh cường tráng bước ra khỏi đại viện đi tới nơi này, dáng đi long hành hổ bộ, hắn chính là Lý Cuồng Sư, sắc mặt hắn vẫn tái nhợt, thần sắc lại có chút âm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:

- Rốt cuộc các hạ là ai? Có thù hận gì mà lại chạy tới đây quấy rối?

- Hai tháng trước ngươi từng phái người đuổi giết ta.

Sở Mộ lên tiếng.

Lý Cuồng Sư nghe xong liền khiếp sợ, hắn nhìn kỹ Sở Mộ, lại so sánh với hai tháng trước:

- Ngươi chính là người bị Hung Kiếm Đồ Không nhìn chằm chằm sao?

- Cuồng Sư Bang có hai lựa chọn.

Sở Mộ nói câu này biến tướng thừa nhận lời Lý Cuồng Sư vừa nói.

- Thứ nhất: phải đền bù tổn thất cho ta, làm cho ta thoả mãn, việc này dừng ở đây; thứ hai: ta sẽ dùng kiếm mai táng Cuồng Sư Bang.

Hắn vừa nói xong, Sở Mộ rút kiếm, kiếm giống như hàn tinh âm trầm, mũi nhọn mang theo uy thế sắc bén bao phủ chung quanh, những nơi đi qua làm không khí chung quanh rơi vào trạng thái chân không, đám kiếm giả chung quanh nghẹt thở.

Tất cả mọi người và cả tên kiếm giả Khí Hải Cảnh nhập môn đỉnh phong cũng cảm thấy khiếp sợ, bọn họ cảm thấy mình quá nhỏ bé trước uy thế của đối phương, Sở Mộ trước mặt giống như biến thành cự nhân cao lớn như núi, biến thành tồn tại bọn họ không dám chọc.

Các kêếm giả Cuồng Sư Bang lúc này lục tục nhìn Lý Cuồng Sư, tất cả dùng Lý Cuồng Sư làm chủ, chỉ cần Lý Cuồng Sư ra lệnh một tiếng, cho dù là địch nhân không thể đối kháng cũng sẽ liều chết sông lên, thề sống chết giết địch.

Lý Cuồng Sư đứng mũi chịu sào, suýt nữa hắn đã quỳ xuống dưới áp lực này, nếu không phải hắn là bang chủ cần phải giữ uy nghiêm nên cố sức chèo chống, chỉ sợ hắn đã mất mặt không nhỏ.

Gương mặt hắn thay đổi liên tục, hàm răng cắn chặt tràn ngập không cam lòng và phẫn nộ, hận không thể hạ lệnh hợp nhau tấn công chém giết Sở Mộ trong Cuồng Sư Bang.

Hắn không dám, thật không dám, khí thế người này quá cường đại, căn bản không thể đối kháng, trong loại tình huống này, cho dù bọn họ có thể chém giết Sở Mộ, cả Cuồng Sư Bang cũng không còn lại mấy người, chỉ còn tồn tại tren danh nghĩa.

- Các hạ cho rằng bồi thường bao nhiêu là phù hợp?

Lý Cuồng Sư cố sức nói ra một câu.

- Năm trăm vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ thuận miệng nói ra, gân xanh nổi rõ trên mặt đám kiếm giả chung quanh, Lý Cuồng Sư tức giận suýt nữa lập tức xông lên liều mạng.

- Tối đa hai trăm vạn, nếu không, Cuồng Sư Bang không ngại lấy cái chết đánh cược một lần.

Lý Cuồng Sư nghiến răng nghiến lợi rống lên như dã thú bị thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.