Sau khi lệnh đuổi khách đưa ra, Tứ trưởng lão Sở Gia cùng với thiếu chủ Sở gia bị trục xuất.
- Tứ trưởng lão, Sở Mộ, thật sự là con cháu Sở gia chúng ta sao?
Sau khi rời khỏi Không Minh Sơn, Sở Tu Trạch hỏi. Thái độ của Sở Mộ rất kiên quyết, khiến cho trong lòng hắn chợt nảy sinh sự dao động.
- Căn cứ vào phân tích của các vị trưởng lão chúng ta, tám chín phần là đúng.
Sau khi Tứ trưởng lão trầm ngâm một chút, nói.
- Vậy bây giờ làm thế nào?
Sở Tu Trạch hỏi. Hắn tất nhiên rất hi vọng Sở Mộ chính là người của Sở gia bọn họ. Như vậy, Sở gia liền có một vị yêu nghiệt. Đến lúc đó, Sở gia liền có thể phát triển, trở nên cường thịnh, rất có địa vị.
- Rất đơn giản, truyền tin tức này ra ngoài, để cho tất cả mọi người biết, Sở Mộ có huyết mạch của Sở gia chúng ta, là con cháu của Sở gia chúng ta.
Tứ trưởng lão nói:
- Nếu như hắn vẫn không thừa nhận, Sở gia sẽ nghiệm chứng huyết mạch.
- Tứ trưởng lão, làm như vậy có thể không được tốt lắm hay không?
Sau khi Sở Tu Trạch do dự một chút, lại nói. Làm như vậy, chẳng khác nào không được sự đồng ý của đối phương, tự ý quyết định. Có một chút ép buộc. Một vị yêu nghiệt là người kiêu ngạo, làm sao có thể nguyện ý bị ép buộc. Nếu chẳng may làm không tốt, trái lại đắc tội đối phương, đưa tới ác cảm. Chẳng phải là được một mất mười sao?
Sở Tu Trạch lo lắng rất có đạo lý.
Đắc tội với một vị yêu nghiệt, không thể là chuyện dễ chơi như vậy.
- Yên tâm, hắn chính là con cháu của Sở gia chúng ta. Có khả năng ngay từ đầu sẽ có chút khó chịu. Chỉ có điều, chung quy sẽ tốt thôi.
Tứ trưởng lão nói.
Đã như vậy. Sở Tu Trạch cũng không nói gì nữa. Chỉ là trong lòng hắn luôn luôn cảm giác bất an.
. . .
Một tin tức rất nhanh được truyền đi.
- Cái gì? Sở Mộ không ngờ là con cháu Sở gia của Thiên Sơn Thành.
- Sở Mộ là tông chủ của Chân Kiếm Tông ở hoàng triều Thương Lan, có quan hệ gì với Sở gia của Thiên Sơn Thành ở Thiên Cổ Vực?
- Ngươi không biết, năm đó có thiên tài Sở gia đi ra ngoài rèn luyện, ở lưu lại huyết mạch bên ngoài.
Các loại bàn luận được truyền ra ở các nơi trong Thiên Cổ Vực.
- Sở Mộ là con cháu Sở gia của Thiên Sơn Thành sao?
Đám người Luyện Hồng Vân sau khi nghe nói vậy, nhất thời trợn mắt há hốc mồm. Mỗi người nhìn nhau, bất chợt cười.
- Sở gia của Thiên Sơn Thành này thật đúng là biết dát vàng lên mặt mình.
Dương Chiến Thiên nói. Quả thực, Sở Mộ là một vị yêu nghiệt, tiềm lực vô cùng vô tận. Sau này cho dù không thành tựu Thánh Hoàng Đại Đế, tối thiểu cũng vượt qua cường giả tuyệt thế Thánh cấp cửu tinh.
Một vị thiên tài Thánh cấp cửu tinh cực kỳ tuyệt thế, có thể sáng tạo ra một thế lực nhất lưu. Sở gia của Thiên Sơn Thành chẳng qua là một chuẩn thế lực nhất lưu mà thôi.
. . .
Sở Mộ còn không biết tin tức này. Bởi vì hắn đóng Không Minh Động, bắt đầu một vòng bế quan mới.
Lần này bế quan, Sở Mộ có một cảm giác, mình có thể có thu hoạch. Nhưng rốt cuộc là thu hoạch trên phương diện gì, hắn lại không thể nào biết được. Chỉ có thể chừo sau khi nhận được, mới có khả năng biết được.
Trong Không Minh Động, Sở Mộ cầm kiếm tu luyện kiếm pháp.
Hiện tại đã cách lúc đánh một trận cùng Ngao Chân Hằng hơn một tháng. Sau khi lần lượt tìm hiểu, Sở Mộ có thu hoạch rất lớn.
Bỗng nhiên, kiếm hơi dừng lại một chút. Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng. Khí tức trên người lộ ra sự sắc bén, trong lúc đó lại ẩn chứa một tia nhẹ nhàng.
Hắn xuất kiếm.
Vút vút vút.
Trong một sát na, mười tám đạo kiếm quang sắc bén kinh người, lại nhẹ nhàng vô cùng ở những góc độ khác nhau được chém ra, công kích phía trước, giao nhau xiết chặt.
Nếu như Ngao Chân Hằng nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, hai mắt sẽ lập tức lòi ra, kinh ngạc đến rơi ra khỏi tròng mắt.
Bởi vì lúc này Sở Mộ thi triển kiếm pháp, không ngờ chính là Phi Thiên Thập Bát Kiếm một môn kiếm pháp thuộc về Phá Thiên Cung hắn đã tu luyện.
Kiếm tu bình thường, từ khi bắt đầu tiếp xúc đến thành thạo Phi Thiên Thập Bát Kiếm, tối thiểu cần một năm trở lên. Muốn tinh thông Phi Thiên Thập Bát Kiếm, phải ba năm. Muốn lĩnh ngộ tinh nghĩa, nắm giữ tinh túy trong đó, ít nhất cũng phải mười năm.
Ngao Chân Hằng được người ta gọi là yêu nghiệt kiếm tu. Phi Thiên Thập Bát Kiếm này, từ khi tu luyện tới nắm giữ tinh túy, cũng tốn hết nửa năm. Tốc độ như vậy đã là rất nhanh. Ở trong Phá Thiên Cung, từ cổ chí kim, có thể xếp vào hàng trước ba.
Hiện tại, Sở Mộ lại chỉ ở trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, đã luyện thành Phi Thiên Thập Bát Kiếm. Đồng thời, hắn đã nắm giữ tinh túy, còn diễn sinh ra cách nhìn riêng biệt của mình. Chủ yếu nhất là, Sở Mộ không có được bí tịch Phi Thiên Thập Bát Kiếm, chỉ đánh với Ngao Chân Hằng một trận, lĩnh hội Ngao Chân Hằng thi triển ra, tiến tới nắm giữ.
Nếu như để Phá Thiên Cung Chủ biết được điểm này, có lẽ, sẽ không cho Ngao Chân Hằng đưa ra lựa chọn gì, mà trực tiếp ra tay, giết chết Sở Mộ, chấm dứt hậu hoạn.
Sở Mộ không ngừng luyện kiếm. Hơn mười môn kiếm pháp Ngao Chân Hằng thi triển ra trong lúc chiến đấu, đều đang được suy diễn ra ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Uy lực của những kiếm pháp này cũng không yếu, phần lớn miễn cưỡng có đầy đủ uy năng kiếm pháp của kiếm bia cấp thấp trong rừng Vạn Kiếm Bia. Một hai môn thậm chí có thể sánh ngang với kiếm pháp trên kiếm bia trung cấp.
Những kiếm pháp này, Sở Mộ sẽ không dùng cho chiến đấu. Uy lực của nó so sánh với và ba kiếm thức có sự chênh lệch quá nhiều. Sở dĩ hắn tu luyện đồng thời nắm giữ, chính là để mở rộng tầm mắt của mình, tăng tích lũy cho mình ở trên phương diện kiếm pháp.
Hơn mười môn kiếm pháp không tính là gì cả. Chỉ có điều, Sở Mộ thật ra rất có hứng thú đối với bí pháp Ngao Chân Hằng nắm giữ. Mhất là môn bí pháp Kiếm Khí Phân Thân kia.
Kiếm Khí Phân Thân, phân ra một đạo Kiếm Khí Phân Thân, có đầy đủ thực lực giống như bản tôn, chịu sự khống chế của bản tôn. Dưới sự liên thủ của hai người, thực lực tăng cường gấp mấy lần. Đặc biệt là loại như Sở Mộ này, dưới tình huống tinh thông song kiếm, sẽ càng trở nên đáng sợ hơn.
- Kiếm Khí Phân Thân, một môn bí pháp này chắc hẳn còn có phần tiếp sau.
Sở Mộ dừng luyện kiếm, suy nghĩ một chút, âm thầm nói.
Lấy tầm mắt của hắn hiện tại, đã thắng được trước kia. Hắn nhìn ra được vài phần ảo diệu của Kiếm Khí Phân Thân, cùng với suy đoán ra Kiếm Khí Phân Thân, còn có biến hóa cấp bậc sâu hơn mới đúng.
Sau khi suy nghĩ tìm hiểu một hồi, Sở Mộ liền có chút manh mối.