Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2430: Chương 2430: Như chém rau dưa. (Hạ)




Dưới một câu cổ động, mười hai cường giả Thánh cấp còn lại liên thủ, bao vây, định giết Sở Mộ.

Mười hai cường giả Thánh cấp này đều là Thánh cấp cấp thấp, đại bộ phận đều là nhất tinh nhị tinh, chỉ có một người là tam tinh.

Người Ngũ Linh tộc vẫn đứng ở phía xa nhìn xem. Bọn hắn hiểu rõ, bằng vào mười hai cường giả Thánh cấp cấp thấp nhân tộc này căn bản không làm gì được yêu nghiệt Niết Bàn cảnh của Nhân tộc kia.

Quả nhiên, ngay từ đầu Sở Mộ đã lâm vào trong vây công, nhưng mà trong lúc tiến lùi lại rất là thành thạo, bình tĩnh.

- Vừa rồi ta đã cho các ngươi cơ hội rời đi. Không ngờ các ngươi lại ngu xuẩn như vậy, lựa chọn con đường chết.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, đồng thời Thiên Trảm kiếm cắt ngang, tạo thành một đường vòng cung ở phía trước, một kiếm chặt đầu đối thủ.

Không có thi triển kiếm pháp uy lực lớn gì, chỉ vung kiếm rất là bình thường. Cũng dưới lực lượng kiếm nguyên của Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên cùng với lực lượng khí lực, còn có Vĩnh Hằng kiếm ý Thánh cấp và kiếm lực bát cấp đỉnh phong, cho nên làm cho uy lực một kiếm bình thường lại tăng tới tình trạng đáng sợ.

Đối phó với Thánh cấp nhất tinh tầm thường, còn không cần để cho Sở Mộ thi triển kiếm pháp cường đại gì.

Kiếm quang tàn sát bừa bãi, trong nháy mắt đã có ba Kiếm Thánh nhất tinh bị Sở Mộ chém giết, bảo sao không khiến cho người ta khiếp sợ cơ chứ?

lặng lẽ thi triển kiếm thức, vô thanh vô tức đâm ra. Một Thánh cấp nhị tinh bị chém giết.

Từng người mất mạng, cuối cùng chỉ còn lại một Thánh cấp tam tinh kia.

Thánh cấp tam tinh này chỉ là sơ kỳ, hoàn toàn không phải là đối thủ của Sở Mộ. Chỉ là dưới tình huống không có thi triển kiếm pháp cường đại, Sở Mộ cũng không có cách nào chém giết đối phương.

Nếu như là trước đó đối phương còn có cơ hội đào tẩu. Nhưng mà hiện tại chỉ còn lại mình hắn đối mặt với Sở Mộ, muốn chạy trốn nhưng cũng không có cách nào làm được. Bởi vì kiếm quang của Sở Mộ giống như không có chỗ nào không có. Ngăn cách toàn bộ đường lùi của hắn.

- Đáng chết, sao lại khó chơi như vậy chứ?

Thánh cấp tam tinh này vừa sợ vừa giận.

Vừa rồi Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ này dùng phương thức chém rau dưa, chém giết toàn bộ mười một Kiếm Thánh nhất tinh, nhị tinh liên thủ với hắn. Hiện tại chỉ còn lại có một mình hắn.

- Để cho ta đi. Nếu không ta sẽ tự bạo, kéo ngươi chôn cùng.

Thánh cấp tam tinh này uy hiếp Sở Mộ.

- Vậy ngươi cứ thử xem.

Sở Mộ bỏ qua lời uy hiếp của đối phương, ngược lại còn cười nói.

Không phải tới lúc vạn bất đắc dĩ, ai mà nguyện ý tự bạo chứ? Thánh cấp tam tinh này cũng chỉ uy hiếp Sở Mộ, căn bản không dám làm.

Hắn sợ hãi vô cùng, âm thầm hung ác, lập tức điều động lực lượng toàn thân, trở nên cuồng bạo, nhanh chóng ngưng tụ trong người. Trong lúc co rút, bành trướng, giống như muốn nổ tung.

Thánh cấp tam tinh này dưới sự bức bách của Sở Mộ không ngờ lại mất đi lý trí, muốn tự bạo.

Nếu như để cho hắn tự bạo thành công, hắn tuyệt đối sẽ chết, mà Sở Mộ cũng không sống được. Uy lực của Thánh cấp tam tinh tự bạo, ở khoảng cách gần như vậy, coi như cường giả thánh cấp tứ tinh cũng phải chết.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng mà Sở Mộ tuyệt đối sẽ không để cho đối phương tự bạo thành công, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, bình tĩnh xuất kiếm.

Trảm Thần kiếm thức trùng kích tâm thần đối phương, làm cho xu thế tự bạo của đối phương dừng lại trong nháy mắt. Toái Tinh kiếm thức đánh ra, một kiếm đâm về mi tâm đối phương, phong mang đáng sợ làm cho đối phương hồi hộp.

Ngàn vạn mây mù thoáng hiện, một đám kiếm quang ngưng tụ, rất nhỏ, xuyên qua ngàn vạn mây mù, đánh trúng mi tâm của Kiếm Thánh tam tinh kia. Dưới Vĩnh Hằng kiếm ý, xuyên thủng nguyên thần của đối phương, lực lượng mạnh mẽ làm cho nguyên thần vỡ vụn, linh hồn tan vỡ.

Mất đi dẫn dắt, lực lượng mạnh mẽ đang không ngừng tụ tập lại bắt đầu trở nên rời rạc, trùng kích tứ chi bách hải. Dưới tình huống không còn được khống chế, trực tiếp trùng kích thân thể thành từng mảnh nhỏ, giống như là búp bê vải bị cắn xé vậy.

Đương nhiên giới chỉ không gian của những cường giả Kiếm Thánh này đều trở thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

Kiểm tra một phen. Những cường giả Thánh cấp này sau khi tiến vào trong Vạn Cổ thánh thành hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút thu hoạch, rất không tồi. Khiến cho Sở Mộ âm thầm gật đầu, quả nhiên giết người là phương thức phát tài tốt nhất.

Nhìn ra xa xa, những người kia quyết đoán lui về phía sau, sợ Sở Mộ giết người phát nghiện, ra tay với bọn họ.

Thấy một màn như vậy Sở Mộ không khỏi cười nhẹ. Thân thể nhoáng lên, phóng về phía trong Vạn Cổ thánh thành.

- Yêu nghiệt nhân tộc đáng sợ.

Người Ngũ Linh tộc không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

- So với yêu nghiệt Đế Sa tộc còn lợi hại hơn.

- Nhân tộc sao lại xuất hiện yêu nghiệt như vậy? Khó có thể tưởng tượng được a.

- Có lẽ so với những yêu nghiệt Thiên tộc kia cũng không kém là bao.

..

- Thiếu chủ, hiện tại thiếu chủ thấy thế nào?

Một cường giả Thánh cấp ân cần hỏi.

Sự ân cần này là xuất phát từ trong lòng. Bởi vì Đế Sa Ngọc là thiếu tộc trưởng Đế Sa tộc, là tộc trưởng tương lai của Đế Sa tộc. Bọn hắn đều là hộ vệ của Đế Sa Ngọc, cùng vinh cùng nhục với hắn.

- Không có việc gì, vừa rồi chỉ là lực lượng huyết mạch bị kích phát mà thôi.

Đế Sa Ngọc thở dài một hơi, nói.

- Lực lượng huyết mạch kích phát?

Đám hộ vệ mừng rỡ không thôi.

Đế Sa tộc có huyết mạch của thánh thú đế vương Cự Sa thượng cổ. Khi huyết mạch nồng đậm tới trình độ nhất định, hơn nữa độ tinh thuần cũng đạt tới trình độ nhất định có thể kích phát ra lực lượng huyết mạch, có được phong thái của Thánh thú thượng cổ - Đế Vương Cự Sa.

Hôm nay trong cả Đế Sa tộc, cường giả có thể kích phát ra lực lượng huyết mạch cũng cực ít, còn không có quá mười người. Hiện tại lại có thêm một Đế Sa Ngọc.

Bọn hắn cũng không biết, lực lượng huyết mạch của Đế Sa Ngọc không phải là chủ động kích phát, mà là trong thời khắc nguy cơ sinh tử kích phát ra. Bản thân Đế Sa Ngọc cũng không có nói, bởi vì đó là một chuyện rất là mất mặt.

- Chúc mừng thiếu chủ, chúc mừng thiếu chủ.

Hơn mười cường giả Thánh cấp cấp thấp của Đế Sa tộc vui vẻ nói.

- Thiếu chủ, bên trong thạch lâu là bảo vật gì vậy?

Một hộ vệ hiếu kỳ hỏi.

- Ta cũng không lấy được bảo vật.

Nói tới bảo vật, trên khuông mặt tuấn tú của Đế Sa Ngọc hiện lên một tia lo lắng, nhưng vẫn nói.

- Không lấy được sao?

Hơn mười hộ vệ này kinh ngạc không thôi. Thiếu chủ đã kích phát ra được lực lượng huyết mạch. Thực lực khi đó tuyệt đối càng thêm đáng sợ, sao lại không có được bảo vật cơ chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.