Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 436: Chương 436: Phần thưởng tới tay. (Thượng)




- Trên thế giới này không nếu như.

Sở Mộ nghe vậy mỉm cười cười, nói.

- Tiếp theo, ngươi tất bại.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt nói, xoay người nhảy xuống đài đấu kiếm.

- Tiếp theo, chênh lệch giữa ngươi và ta sẽ càng lúc càng lớn.

Sở Mộ nhẹ giọng nói.

- Ta đã biết, Sở Mộ nhất định sẽ thắng. Vùng cấm kiếm thuật của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, căn bản kém hơn so với Sở Mộ.

Lương Hải Sơn vô cùng hưng phấn hô to.

Những người nghe được, sắc mặt đều biến đổi. Nói như thế, Sở Mộ này quả thật cũng nắm giữ vùng cấm kiếm thuật?

Mặc dù có rất nhiều học viên căn bản cũng không biết cái gì là vùng cấm kiếm thuật, nhưng sau khi nhìn thấy Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra tay đã có thể hiểu rõ.

- Nói cách khác, đánh bại Hoàng Phủ Thương Nguyệt, Sở Mộ thật ra còn chưa có lấy ra tất cả thực lực kiếm thuật?

Ý niệm này vừa xuất hiện, liền giống như cắm rễ trong lòng, điên cuồng sinh trưởng. Bất kỳ kẻ nào cũng muốn biết, trình độ kiếm thuật của Sở Mộ rốt cuộc đạt đến trình độ nào?

- Siêu Tân Tinh Sở Mộ. . . Kiếm Thuật Chi Vương Sở Mộ. . .

Lương Hải Sơn lớn tiếng hô.

- Siêu Tân Tinh Sở Mộ. . . Kiếm Thuật Chi Vương Sở Mộ. . .

Các học viên viện số 9, cho dù là Chư Cát Minh cũng bị bầu không khí lây nhiễm, hô lớn theo.

Tiếng hô của bọn họ vừa cất lên, liền giống như căn bệnh độc khuếch tán, nhất thời lây sang học viên của các viện khác. Sau một hồi im lặng vì khiếp sợ, mỗi người đều đứng lên, vô cùng kích động. Hai tay lắc lư, lớn tiếng hô. Âm thanh kinh thiên động địa.

Trong nháy mắt, Sở Mộ được vạn người chú ý. Vô số vinh quang kèm theo ở trên người. Giờ phút này, hắn là nhân vật chính duy nhất.

Vào giờ phút này, đám người Hoàng Phủ Thương Nguyệt, Vạn Bàn, Khương Ngọc Hoàn đều trở thành nền. Bọn họ đều bị bóng hào quang của Sở Mộ bao phủ, trực tiếp bị quên lãng ở một góc.

Tiếng hô sôi nổi không thôi.

Các học viên hoàn toàn sôi trào.

Hắc mã, đại siêu cấp hắc mã!

Danh hiệu Kiếm Thuật Chi Vương đã rời khỏi Hoàng Phủ Thương Nguyệt, rơi vào trong tay Sở Mộ.

Sở Mộ sử dụng kiếm và kiếm thuật của hắn nói cho mọi người biết, hắn mới thật sự là Kiếm Thuật Chi Vương, hoàn toàn xứng đáng là Kiếm Thuật Chi Vương.

Tốc độ kiếm nhanh nhất, kỹ xảo kiếm thuật mạnh nhất, mạnh nhất công kích, còn có phòng ngự mạnh nhất và những thứ chưa bày ra hết. Nhưng bất kỳ là phương diện nào, hắn đều vượt lên trước Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Kiếm Thuật Chi Vương, vương giả trong kiếm thuật có đầy đủ những năng lực đó.

Một tíc tắc này, hình tượng bá đạo Hoàng Phủ Thương Nguyệt lưu lại trong lòng mọi người đã ầm ầm đổ nát.

Ở trong cảm nhận của các học viên, đã khắc sâu hình tượng Sở Mộ ở trên phương diện kiếm thuật, không gì không làm được.

Những tiếng hô lớn sau một khắc đồng hồ mới dần dần yên tĩnh lại. Bởi vì có một uy áp lớn tự nhiên xuất hiện.

Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện ở không trung cách đài đấu kiếm trăm mét. Toàn thân hắn dường như mang theo vô số hào quang, chậm rãi hạ xuống.

Đây là một người trung niên, nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng khóe mắt đầy nếp nhăn lại lộ ra năm tháng tang thương.

Nam tử trung niên này mặc trường bào rộng màu xanh, giống như chiếc lông chim chao nghiêng, từ từ hạ xuống đất. Nhìn qua giống như thần tiên. Trên mặt hắn còn lộ ra một nụ cười mỉm đầy ôn hòa, khiến người ta nhìn vào giống như đứng trong gió xuân ấm áp.

- Phủ Chủ đại nhân.

Các trọng tài và trọng tài trưởng liền vội vàng đứng lên, từ phía xa làm kiếm lễ đối với người trung niên kia.

Chưởng viện và các trưởng lão của mười viện cũng vội vàng đứng lên làm kiếm lễ.

- Cái gì?

- Hắn chính là Phủ Chủ đại nhân của nội phủ chúng ta sao?

Các học viên cũng kích động không thôi.

Phủ Chủ luôn luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Ngoại trừ các học sinh trên Đồng Kiếm Bảng ra, những học viên khác cơ bản khó có thể nhìn thấy Phủ Chủ. Cho dù là ở trên đường gặp phải, cũng sẽ không nhận ra được.

Bởi vì trước kia, sau trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương, Phủ Chủ chỉ nói mấy câu, cũng sẽ không thật sự xuất hiện. Có thể nói, đây là lần đầu tiên Phủ Chủ công khai xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Thần sắc Hoàng Phủ Thương Nguyệt lạnh lẽo. Hắn cũng không có hưởng thụ qua loại đãi ngộ này.

Phủ Chủ đáp xuống phía trên đài đấu kiếm. Đầu tiên ánh mắt hắn đảo qua một vòng, sau đó tập trung ở trên người Sở Mộ.

Một cảm giác dường như muốn bị nhìn thấu đột nhiên sinh ra.

- Kiếm Thuật Chi Vương, hoàn toàn xứng đáng.

Phủ Chủ mở miệng nói, lộ ra nụ cười mỉm. Giọng nói của hắn ôn hòa, giống như gió mát bay vào trong tai của mỗi người.

Phủ Chủ nói rất ít. Hắn chỉ nói vài câu nhận xét về lần tranh tài Kiếm Thuật Vi Vương này. Trọng điểm là bất ngờ về Sở Mộ.

Bởi vì lúc trận thi đấu Kiếm Thuật Vi Vương còn chưa bắt đầu, Phủ Chủ cho rằng, lần này Kiếm Thuật Chi Vương vẫn sẽ là Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Không nghĩ tới chính là, không ngờ Siêu Tân Tinh ngang trời xuất thế, đánh bại Hoàng Phủ Thương Nguyệt, tháo vòng nguyệt quế Kiếm Thuật Chi Vương từ trên đầu Hoàng Phủ Thương Nguyệt xuống.

Phủ Chủ xuất hiện, chính là muốn ban phát phần thưởng.

Đương nhiên, các loại phần thưởng không có khả năng dễ dàng ban phát như vậy. Ngẫm lại xem, danh hiệu đứng đầu có thể lấy được phần thưởng hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm. Nhiều linh thạch hạ phẩm như vậy, làm sao mang ra được?

Cho nên, Phủ Chủ ban phát phần thưởng, thật ra chính là một vinh dự. Đó là một thanh tiểu kiếm màu vàng to bằng ngón tay. Tiểu kiếm một mặt viết hai chữ Sở Mộ. Một mặt khác có tương đối nhiều chữ, là Kiếm Thuật Chi Vương của trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương lần thứ mấy.

Lần trước, Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng thu được một thanh tiểu kiếm màu vàng. Lúc đó là trọng tài trưởng tự mình ban phát.

Do trọng tài trưởng tự mình ban phát với do Phủ Chủ tự mình ban phát, đó là hai loại khái niệm.

Ban phát kim kiếm tượng trưng cho Kiếm Thuật Chi Vương xong, Phủ Chủ lại nói mấy câu, rồi chợt bay lên trời, trong chớp mắt liền biến mất, giống như hắn chưa bao giờ xuất hiện qua.

Trong lòng Sở Mộ hoài nghi, không biết tu vi của Phủ Chủ này đạt tới trình độ như thế nào? Không ngờ xuất quỷ nhập thần cao thâm khó dò như vậy.

Sau khi Phủ Chủ rời đi, trọng tài trưởng bay lên đài đấu kiếm, tuyên bố những lời kết thúc trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương.

Tiếp đó, mười trọng tài của tổ trọng tài lần lượt lên đài, đọc các thứ hạng từ 1000 trở lại.

Lần này, Lương Hải Sơn đạt thứ hạng 838. Mặc dù không có tiến vào 100 người đứng đầu, nhận được phần thưởng, nhưng đối với hắn mà nói, đây đã là quang vinh đặc biệt lớn lao.

Tối thiểu, tên của hắn bắt đầu sáng lên. Toàn bộ mọi người của viện số 9 sẽ biết tới sự hiện hữu của hắn. Thậm chí người của viện khác cũng sẽ biết đên sự hiện hữu của hắn.

Mà cuối cùng, trong mười Đại Tân Tinh có năm người đạt thứ hạng từ 101 đến 105. Năm người khác lại lọt vào trong danh sách 100 người đứng đầu.

Trong đó Dịch Huyền xếp hạng 90. Tề Thiếu Phàm xếp thứ hạng 77. Phương Lãnh Ngôn đạt thứ hạng 75. Thứ hạng của Hoàng Phủ Phú là 72. Lôi Hạo đứng đầu trong 10 Đại Tân Tinh, thứ hạng cuối cùng là 63.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.