Nhưng hiện tại có một Tông Kình Thiên Kiếm Hào cường đại đến từ Hải Ngoại Kiếm vực, lần đầu tiên xông Thông Thiên Kiếm tháp đã đè trên đầu Tuyệt Vô Đạo giữ vị trí ba năm trời, trực tiếp chiếm hạng nhất, khiến Tuyệt Vô Đạo rớt xuống hạng hai. Vậy chẳng phải nói thực lực của Tông Kình Thiên thắng tất cả Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực sao?
Tiếp theo ba vương giả Kiếm Hào từ Tây, Nam, Bắc Kiếm vực cũng là lần đầu tiên khiêu chiến Thông Thiên Kiếm tháp, trực tiếp chiếm hạng năm, sáu, bảy ban đầu. Ba người cũ toàn là Kiếm Hào dân bản xứ Trung Ương Chủ Kiếm Vực.
Cảm giác như bị vả mặt, từng cái tát đau rát nhức nhối, nhưng không thể đánh trả.
Muốn đánh trả không?
Đương nhiên là muốn!
Làm sao đánh trả?
Tất nhiên là xông Thông Thiên Kiếm tháp đạp bọn họ xuống.
Thông Thiên Kiếm tháp chủ yếu khiêu chiến nhất là thiên phú chiến đấu của Kiếm Giả. Cái gọi là thiên phú chiến đấu tức là thích hợp chiến đấu, nắm chắc tất cả năng lực của mình thật tốt, ứng dụng sức mạnh bản thân vào chỗ hợp lý, lấy yếu thắng mạnh.
Đây là tại sao Thông Thiên Kiếm tháp sắp xếp Kiếm Giả ảo đều mạnh như thế, về tu vi, ý cảnh, kiếm ý vân vân đều không thua người khiêu chiến. Tại sao người khiêu chiêu có thể lần lượt giết từng con, xông lên từng tầng?
Vì thiên phú chiến đấu của những Kiếm Giả ảo là cố định, là Kiếm Tháp Chi Linh góp nhặt vô số Kiếm Giả rồi thống nhất đặt ra tiêu chuẩn, biểu thị trình độ thiên phú chiến đấu trung bình của Kiếm Giả.
Nếu thiên phú chiến đấu của người khiêu chiến cao hơn tiêu chuẩn này thì đương nhiên có thực lực đánh bại đối phương, nếu thấp hơn tiêu chuẩn sẽ bị đối phương đánh bại.
Thiên phú chiến đấu của Tông Kình Thiên siêu đáng sợ, nên mới xông lên tầng ba mươi mốt. Dù Tông Kình Thiên chỉ mới vào tầng ba mươi mốt một lúc rồi bị giết, khiêu chiến thất bại.
Thực lực như Tông Kình Thiên e rằng trừ Kiếm Giả cỡ Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U ra những người khác không dám mơ xa so bì cao thấp với gã. Còn vương giả Kiếm Hào Tây, Nam, Bắc Kiếm vực thì có người so tài được, nhưng rất ít.
Giờ bọn họ nhìn tầng thứ hai mươi chín Thông Thiên Kiếm tháp rực sáng là biết Sở Mộ đã qua tầng hai mươi tám đi vào tầng hai mươi chín.
Thành tích như vậy đã lấn át ba vương giả Kiếm Hào Tây, Nam, Bắc Kiếm vực, ít ra có thể xếp hạng năm, không chừng có khả năng khiêu chiến Cổ Giang Hà.
Nhưng tầng hai mươi chín vừa sáng ba mươi giây thì tối xuống như ngọn lửa vụt tắt, một bóng người bay ra khỏi Thông Thiên Kiếm tháp rồi vững vàng đáp xuống đất, là Sở Mộ.
Đáy mắt Sở Mộ lóe tia bình thản.
Sở Mộ không ngờ tầng thứ hai mươi chín tuy chỉ nhiều hơn tầng hai mươi tám một Kiếm Giả ảo, nhưng chúng nó liên hợp lại thì uy lực tăng gấp ba lần. Sở Mộ bất đắc dĩ giết một Kiếm Giả ảo rồi bị chém đứt cánh tay trái, trong phút chốc mất thăng bằng. Hắn lại miễn cưỡng giết một Kiếm Giả ảo, sau đó bị mấy kiếm quang đánh trúng rồi chết.
Tuy không sử dụng hai kiếm thuật, nhưng Sở Mộ khẳng định dù sử dụng hai kiếm thuật đại thành hơn phân nửa cũng khó vượt tầng hai chín để vào tầng ba mươi.
Huống chi Thông Thiên Kiếm tháp không có quy định chỉ cho phép khiêu chiến một lần, mỗi Kiếm Giả có cơ hội khiêu chiến một lần mỗi ngày, Sở Mộ không vội dốc ra hết sức mạnh.
Sở Mộ đang suy nghĩ nếu không dùng Trảm Nguyệt thì kiếm kỹ tuyệt sát của kiếm thuật sư có thể sử dụng không?
Kiếm thuật sư là ở Trái Đất, Cổ Kiếm đại lục chỉ có Kiếm Giả, Kiếm Tháp Chi Linh lợi hại đến mấy cũng không biết đến kiếm thuật sư được.
Trảm Thiết và Điểm Sát đều là kiếm kỹ của kiếm thuật sư, khác với Kiếm Giả, nếu Sở Mộ sử dụng chắc Kiếm Tháp Chi Linh không khiến Kiếm Giả ảo có kiếm kỹ tuyệt sát tương tự?
Sở Mộ không dám chắc, vì trước đó hắn chưa từng thử.
Mắt Sở Mộ chợt sáng lên:
- Nếu sau khi ta thi triển tuyệt sát kiếm kỹ của kiếm thuật sư mà Kiếm Tháp Chi Linh mô phỏng ra cho Kiếm Giả ảo được thì chẳng phải càng tốt sao?
Sáng tạo ra hai chiêu tuyệt sát kiếm kỹ Trảm Thiết, Điểm Sát một mặt là tích lũy của Sở Mộ một mặt là cơ duyên tình cờ, rất khó để sáng tạo chiêu thứ ba.
Nhưng nếu được thấy kiếm kỹ tuyệt sát khác nhau, tốt nhất là tự mình thể nghiệm vậy thì càng có cơ hội sáng tạo kiếm kỹ tuyệt sát chiêu thứ ba.
Sở Mộ hiểu rất rõ uy lực kiếm kỹ tuyệt sát của kiếm thuật sư, nếu có cơ hội sử dụng thích hợp thì nó sẽ không thua gì Trảm Nguyệt.
Còn về Kiếm Tháp Chi Linh có năng lực này hay không, Sở Mộ có bị Kiếm Giả ảo diệt ngay lập tức không thì chẳng nằm trong phạm vi suy xét của hắn.
- Ra rồi, ra rồi!
- Hạng năm! Hạng năm!
- Sở Mộ, tên của hắn là Sở Mộ!
- Chấn Thiên Kiếm Hào . . .
Tiếng bàn tán ầm ĩ vang lên, Sở Mộ xoay người nhìn. Trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào có lực lượng vô hình đang ngưng tụ ra một cái tên, ánh sáng vàng lấp lánh.
Sở Mộ, Chấn Thiên Kiếm Hào, một ngày, hai mươi chín tầng.
Người xông tháp chưa tới một ngày đều tính là một ngày.
Sở Mộ kinh thán sự thần kỳ của Thông Thiên Kiếm tháp. Nên biết Sở Mộ không báo tên hay thân phận gì nhưng bây giờ tất cả hiện ra trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào.
Một Kiếm Giả đứng bên cạnh vẻ mặt tôn kính hành kiếm lễ với Sở Mộ, hỏi:
- Xin hỏi người là cao đồ của Kiếm Tông nào?
Xếp hạng năm, Kiếm Hào như vậy miễn không chết yểu giữa đường thì thành tựu tương lai chắc chắn sẽ rất cao, không chừng lại là Kiếm Vương. Dù không thể làm quen được nhưng ít ra không thể đối địch, phải có sự tôn kính.
Nhiều Kiếm Giả xung quanh đều nhìn Sở Mộ chằm chằm, ai nấy chờ hắn trả lời. Trong lòng bọn họ có ý tưởng giống như Kiếm Giả đã đặt câu hỏi. Sở Mộ chắc là cao đồ của Kiếm Tông gì đó trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực, hoặc là Kiếm Giả được truyền thừa ghê gớm gì.
Sở Mộ liếc mắt qua, mỉm cười nói:
- Ta đến từ Đông Kiếm Vực.
Đám Kiếm Giả biến sắc mặt, hét chói tai:
- Đông . . . Đông Kiếm Vực!
Sở Mộ phớt lờ bọn họ, hắn nhìn Thông Thiên Kiếm tháp đen ngòm, thầm nhủ lần này thu hoạch rất lớn. Sở Mộ cất bước đi xuống núi, để lại đám người thẫn thờ.
Lúc này trời vừa hừng sáng biểu thị Sở Mộ khiêu chiến Thông Thiên Kiếm tháp mất một buổi tối.
Sở Mộ thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không Phi Hành tốc độ siêu nhanh bay hướng Thông Thiên trấn.
Sở Mộ cần yên tĩnh một chút để sửa sang lại thu hoạch khi xông Thông Thiên Kiếm tháp, rồi hấp thu chuyển hóa thành năng lực của bản thân.
Không lâu sau Sở Mộ đến Thông Thiên trấn, hắn không đến nơi Tiêu Thiên Phong ẩn náu mà tìm một khách điếm thuê phòng, tạm ở lại.