Đặc điểm nhị giai là thoạt trông như tiến nhưng lùi, nhìn lùi nhưng tiến, tiến lui khó lường.
Đặc điểm tam giai là giữa hư và thực biến ảo khó dò.
Vân chi ý cảnh của Sở Mộ biến thành Hư Thực ý cảnh có chút liên quan đến Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ tam giai.
Sở Mộ đã luyện Phi Hồng Huyễn Không Bộ đến đệ tam giai từ lâu, có Hư Thực ý cảnh phối hợp đã luyện đến viên mãn. Giờ khiêu chiến từng tầng Thông Thiên Kiếm tháp, áp lực cường độ cao khiến hắn tiến vào cảnh giới không linh, liên tục thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ hoặc né tránh hoặc phối hợp kiếm thuật phản kích làm Phi Hồng Huyễn Không Bộ không ngừng tăng cao, có xu hướng thoát khỏi Phi Hồng Huyễn Không Bộ trói buộc.
Nhưng lúc này Sở Mộ vào cảnh giới không linh vốn không phải cố ý, hắn ở trong áp lực cường độ cao chỉ có một ý nghĩ duy nhất, né tránh phản kích!
Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp ăn ý phát huy ra uy lực cực kỳ đáng sợ.
Giả thiết hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại không phối hợp ăn ý thì Sở Mộ tự tin có thể dễ dàng tiêu diệt từng phần, hắn sẽ không bị tiêu hao quá lớn.
Nhưng khi hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp ăn ý thì Sở Mộ không thể đánh bại từng tên. Khi hắn với thế tất sát chém vào một người thì có nắm chắc trăm phần trăm giết được mục tiêu, nhưng cùng lúc đó Sở Mộ sẽ bị ít nhất trên ba thanh kiếm khí công kích.
Loại công kích này mặc dù uy lực không mạnh bằng kiếm kỹ nhưng cũng đủ trí mạng. Ngẫm lại xem, mỗi một kiếm đều ngưng tụ kiếm khí đáng sợ, ý cảnh biến dị mạnh mẽ cộng thêm kiếm ý, nếu bị đâm trúng dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Có thể tưởng tượng loại đối thủ đáng sợ này công kích trúng, bị thương sẽ ảnh hưởng hành động, hơn phân nửa không chống chọi được lâu sẽ bị giết, khiêu chiến thất bại.
Bởi vậy Sở Mộ phải không ngừng né tránh tìm ra thời cơ phản kích thích hợp nhất.
Vì số lượng đối thủ tăng nhiều khiến thời cơ càng lúc càng khó bắt giữ, cộng thêm Sở Mộ cố ý tôi luyện bộ pháp, kiếm thuật của mình nên kéo dài lâu hơn.
Trên dưới trái phải trước sau, Sở Mộ như bươm bướm vờn hoa xuyên qua kiếm quang vô cùng vô tận, lại như làn khói biến ảo khó đoán, tùy thời tan biến làm các kiếm quang chém hụt.
Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại không có tình cảm nhân loại, lúc này cũng trong trạng thái bình tĩnh tuyệt đối, vì vậy dù một kiếm không chém trúng Sở Mộ thì bọn họ sẽ không có cảm xúc mất kiên nhẫn, liên tục chém, kiếm càng sắc bén hơn.
Kiếm Tháp Chi Linh không phải vạn năng, nó có thể sáng tạo ra Kiếm Giả ảo cường đại nhưng chỉ cực hạn trong Thông Thiên Kiếm tháp, không thể sáng tạo ra tình cảm nhân loại. Dù là thế giới nào thì tình cảm nhân loại là thứ phức tạp nhất, khó dò nhất.
Rốt cuộc Sở Mộ tìm đúng thời cơ tốt nhất chém một kiếm, chặt đứt đầu một Kiếm Giả ảo cường đại, hắn lắc người né thoát bốn kiếm quang.
Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại chỉ còn mười chín, phối hợp ăn ý bị làm rối loạn, tuy chỉ ba giây là điều chỉnh lại được nhưng lại có một chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Đây là một trong các khuyết điểm của Kiếm Giả ảo, khi chết một là phải điều chỉnh phối hợp lại, vì sự phối hợp của chúng là căn cứ theo tổng thể. Nhưng để điều chỉnh lại cần mất chút thời gian, dù chỉ một giây cũng đủ cho yêu nghiệt thiên phú chiến đấu kinh người như Sở Mộ làm ra phản ứng.
Ba giây, Kiếm Giả ảo chết dưới kiếm của Sở Mộ lên đến con số ba.
Khuyết điểm của đám Kiếm Giả ảo bắt đầu hiện ra, chết một cái là phải điều chỉnh một lần, mỗi lần điều chỉnh đều cần thời gian, chút thời gian đó cho Sở Mộ thời cơ tốt nhất lần lượt đánh bại.
Không lâu sau tầng hai mươi mốt Thông Thiên Kiếm tháp sáng lên.
Những Kiếm Giả hy vọng Sở Mộ mau bị giết đều lộ vẻ mặt thất vọng, cũng có người tràn đầy hứng thú, thậm chí mong chờ.
Tầng thứ hai mươi hai!
Tầng thứ hai mươi ba!
Tầng thứ hai mươi bốn!
Tuy mỗi tầng thời gian khiêu chiến rất dài khiến người chờ mòn mỏi, một số Kiếm Giả không muốn chờ nữa trực tiếp bỏ đi. Sở Mộ vẫn kiên định xông qua từng tầng.
Mỗi tầng sẽ tăng thêm một Kiếm Giả ảo, phối hợp lại uy lực không đơn giản là cộng một.
Từng tầng lại từng tầng, tầng thứ hai mươi lăm.
Tầng thứ hai mươi sáu!
Tầng thứ hai mươi bảy!
Đám Kiếm Giả còn đang chờ đều xoe tròn mắt sáng rực nhìn chằm chằm tầng thứ hai mươi bảy Thông Thiên Kiếm tháp, biểu tình tràn đầy khó tin, cực kỳ giật mình.
Tầng thứ hai mươi bảy, thành tích này đủ xếp vào mười hàng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Hào.
Tuy trước đó bọn họ có kiến thức kiếm ý của Sở Mộ rồi, đến hai thành mốt, dư sức vào tốp mười. Nhưng sau đó tốc độ khiêu chiến của Sở Mộ quá chậm khiến bọn họ đổi ý tưởng, có lẽ ngộ tính của Sở Mộ rất cao nên mới có hai thành mốt kiếm ý nhưng thiên phú chiến đấu thì bình thường, bởi vậy tốc độ khiêu chiến mới rùa bò.
Thế là nhiều người thầm định vị Sở Mộ đại khái xông đến tầng hai mươi, tối đa là tầng hai mươi bốn.
Không ngờ Sở Mộ không chỉ vượt qua tầng thứ hai mươi bốn còn lên đến tầng hai mươi bảy, trong phút chốc mọi người giật mình, gần như quên hít thở. Bọn họ trợn to mắt nhìn chằm chằm tầng hai mươi bảy Thông Thiên Kiếm tháp, không dám lên tiếng.
Bây giờ bọn họ không có chút ý tưởng nào muốn Sở Mộ mau khiêu chiến thua, ngược lại họ muốn hắn tiếp tục khiêu chiến, xông lên tầng thứ hai mươi tám, lại lên tầng hai mươi chín.
Chẳng mấy chốc tầng thứ hai mươi bảy tối xuống, một giây mà dài như một năm.
Tầng hai mươi tám bừng sáng, như hải đăng trong bóng đêm khiến nhiều Kiếm Giả cực kỳ kích động.
- Trảm Thiết!
Hai mươi tám Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp, uy lực mạnh hơn hai mươi tầng gấp mấy lần. Sở Mộ tìm đến thời cơ tốt nhất chém giết đánh bại từng con.
Nhưng thời gian đám Kiếm Giả điều chỉnh cứ ngắn dần, cuối cùng Sở Mộ giết hết hai mươi tám Kiếm Giả ảo cường đại, bản thân bị thương nặng suýt chết.
May mắn trước khi vào tầng thứ hai mươi chín thì vết thương trên người đã lành, trạng thái hoàn toàn phục hồi lại.
- Tầng thứ hai mươi chín . . .
- Hắn xông lên tầng hai mươi chín!
Đám Kiếm Giả đằng trước Thông Thiên Kiếm tháp siêu kích động, lớn tiếng hét to.
Đa số người là Kiếm Giả bản xứ Trung Ương Chủ Kiếm Vực, có lẽ bình thường không có gì nhưng khi gặp Kiếm vực và Kiếm vực cạnh tranh thì cảm giác trung thành sẽ mãnh liệt.
Vốn hạng nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào là Tuyệt Vô Đạo, hạng hai là Diêm Cửu U, hạng ba là Cổ Giang Hà, ba người này xuất thân khác nhau, trải qua cũng khác nhưng không thể phủ nhận bọn họ là người Trung Ương Chủ Kiếm Vực, từ khi sinh ra đã như vậy.