Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3437: Chương 3437: Thần Nguyệt Lưu Tô. (Hạ)




Nếu như tâm thần và ý chí tinh thần của bản thân không đủ cường đại, trong nháy mắt sẽ chịu sự ảnh hưởng của hắn, xuất hiện loại trường hợp tinh thần hoảng hốt không có cách nào tập trung. Cao thủ chiến đấu, trong nháy mắt hoảng hốt cũng đủ để quyết định sinh tử.

Chỉ thấy dưới mặt trăng tròn tĩnh mịch này, từng ánh trăng giống như những thanh kiếm bắn nhanh xuống, ngay lập tức xuyên thủng mấy Thánh Tôn Nhân tộc đang thất thần.

Trong nháy mắt chém giết.

Trăng tròn biến mất, dường như biến mất trong trường không. Bóng người giống như tiên tử trong trăng cũng theo đó hạ xuống.

Toàn thân mặc thần giáp tinh xảo có ánh bạc, đường viên hoa văn tinh mỹ, sang trọng, tôn lên thân hình hoàn mỹ của thiêu kêu vương tộc Thần Nguyệt. Mi tâm có hình mặt trăng, hai mắt lạnh lùng. Tuy rằng khuôn mặt bị che khuất hơn phân nửa, vẫn có vẻ đẹp kinh tâm động phách.

Thần Nguyệt Lưu Tô!

Đây là một thiên kiêu ở trong Thần Thành giới Sát Lục, gần với Thần Nhật Thiên Dực.

Tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, thiên phú cấp thiên kiêu. Hơn nữa còn là sinh mạng của danh sách thứ hai, khiến cho nàng trực tiếp nắm giữ thực lực Cực Thánh Tôn.

Một chiêu kiếm pháp, chém giết được mấy Thánh Tôn Nhân tộc. Ánh mắt của Thần Nguyệt Lưu Tô không có biến hóa chút nào. Chỉ có một sự coi thường. Đó là sự coi thường phát ra sâu bên trong linh hồn. Dường như Nhân tộc ở trong mắt nàng, chẳng qua là một bầy kiến hôi, giống như người ta nhìn thấy chó lợn.

- Nhân tộc Sở Vương Đình, ngươi đang ở đâu?

Thần Nguyệt Lưu Tô tra trường kiếm vào trong vỏ. Ánh sáng rực rỡ giống như mặt trăng sáng nhất thời đều thu lại. Nàng âm thầm nói.

Có thể nói, lần này nàng tiến vào trong chiến trường Sát Lục, người nàng muốn giết nhất, là tuyệt thế thiên kiêu các tộc. Như vậy, có thể đưa tới tác dụng rèn luyện cực lớn đối với bản thân. Cũng có thể tiêu trừ khả năng cường địch chủng tộc trong tương lai.

Hiện nay trong Thần Thành của giới Sát Lục, Thần Nhật Thiên Dực được công nhận là đệ nhất thiên kiêu, tuyệt thế thiên kiêu. Thần Nguyệt Lưu Tô nàng lại bị cho là thiên kiêu đứng sau Thần Nhật Thiên Dực. Nhưng nàng không phục. Mặc dù chưa từng đấu qua với Thần Nhật Thiên Dực, nhưng nàng lại không cho rằng mình sẽ kém hơn hắn. Lần này chém giết tuyệt thế thiên kiêu các tộc, cũng chính là để chứng minh mình.

Nếu như nói, lần này ở trong tuyệt thế thiên kiêu các tộc, có hai người nàng muốn giết nhất. Một người là Ngao Xi Kinh Tuyệt của Ma tộc. Một lại là Sở Vương Đình của Nhân tộc.

Ma tộc luôn luôn được xem là kẻ địch lớn nhất của Thần tộc, cùng thuộc về sinh mạng của danh sách thứ hai, là thiên địch. Bởi vậy, chém giết tuyệt thế thiên kiêu Ma tộc, cũng trở thành mục tiêu của rất nhiều thiên kiêu Thần tộc.

Về phần Sở Vương Đình của Nhân tộc. Lần này Nhân Thành có nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Các thành khác cũng có nhiệm vụ tương tự. Hơn nữa đều xuất hiện tình hình phá vỡ kỷ lục. Ví dụ như Thần Nhật Thiên Dực đã đánh vỡ kỷ lục của tên đứng đầu. Ví dụ như Ngao Xi Kinh Tuyệt cũng phá kỷ lục tên đầu tiên. Các tộc đều có tuyệt thế thiên kiêu như vậy. Nhưng điều làm người khác chú ý nhất, không thể nghi ngờ chính là tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc Sở Vương Đình.

Bởi vì duy nhất chỉ có Sở Vương Đình phá vỡ ghi lại, vượt qua người trước đó tới một trượng. Bên phía Ma tộc, tối đa lại chỉ là nửa trượng.

Một trượng và nửa trượng chênh lệch hết sức rõ ràng. Không thể nghi ngờ Sở Vương Đình biến thành tuyệt thế thiên kiêu đáng chú ý nhất, cũng trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Thần tộc và Ma tộc, bị liệt vào mục tiêu phải giết.

Thần Nguyệt Lưu Tô thoạt nhìn là một tiên tử trong trăng không tranh với đời. Nhưng thực tế nàng là một người rất có dã tâm, không cam lòng ở dưới người khác. Bởi vậy nàng muốn chứng minh chính mình.

Từ khi bắt đầu tiến vào chiến trường Sát Lục, Thần Nguyệt Lưu Tô vẫn đang tìm kiếm tung tích của Sở Vương Đình. Các địch tộc khác chẳng qua chỉ là thuận lợi chém giết, thu hoạch chiến công mà thôi.

Tìm kiếm, cuối cùng bị nàng cũng tìm được.

- Nhân tộc Sở Vương Đình.

Từ phía xa, Thần Nguyệt Lưu Tô đã nhìn thấy được bóng dáng của Sở Mộ. Nàng vừa liếc mắt liền nhận ra được rõ ràng. Mặc dù nàng chưa từng nhìn thấy qua Sở Mộ, nhưng tranh vẽ về Sở Mộ đã sớm lưu truyền ở Thần Thành, được đại đa số người Thần tộc biết tới.

Thân hình lóe lên, Thần Nguyệt Lưu Tô hóa thành một ánh sáng lướt nhanh, xẹt qua trời cao. Trường kiếm được rút ra khỏi vỏ. Thân kiếm khẽ run lên, giống như một ánh trăng chiếu xuống.

Thân hình Thần Nguyệt Lưu Tô thoáng động, Sở Mộ đã biết. Ly Thương Kiếm phản kích đâm ra, kiếm quang phá không, nhanh vô cùng.

Một kiếm xuyên thủng ánh trăng, không chút lưu tình lao về phía Thần Nguyệt Lưu Tô.

Chỉ vừa đối mặt, Sở Mộ liền kinh ngạc trước vẻ đẹp mỹ lệ của Thần Nguyệt Lưu Tô. Nhưng hắn sẽ không có vì vậy mà hạ kiếm lưu tình. Bởi vì Thần Nguyệt Lưu Tô là kẻ địch, vẫn là Thần tộc.

Là kẻ địch, Sở Mộ sẽ không thủ hạ lưu tình. Bởi vì vậy có thể đẩy mình vào trong vực sâu chết chóc.

Một kiếm trời đất một đường, phá không lao tới. Kiếm quang của Thần Nguyệt Lưu Tô giống như mặt trăng sáng. Sau khi chống đỡ một kiếm của Sở Mộ phá không lao tới, trăng tròn chuyển động, mở ra trời cao, giống như trăng sáng hạ xuống, mang theo uy lực kinh người, lao về phía Sở Mộ.

Ánh trăng tĩnh mịch chiếu xuống, trong vô hình bắt đầu ảnh hưởng tới tâm thần và ý chí tinh thần của Sở Mộ. Nhưng tâm thần Sở Mộ vô cùng cứng rắn, ý chí tinh thần cũng vô cùng kiên cường dẻo dai, căn bản cũng không bị ảnh hưởng chutsd nào.

Ly Thương Kiếm lao ra. Thế giới màu xanh đậm hạ xuống.

Tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện trung giai, lực trấn áp của thế giới màu xanh đậm nhất thời làm sắc mặt Thần Nguyệt Lưu Tô đại biến. Một kiếm đâm ra, giống như mặt trăng phóng lên trên không trung, chống đỡ lực trấn áp của thế giới màu xanh đậm. Mép ngoài của mặt trăng sắc bén vô cùng, dường như có thể mở ra tất cả.

Kiếm thuật Vấn Đạo hư không nhỏ!

Hư không nhỏ hạ xuống, kiếm quang Minh Nguyệt bị nhét vào trong đó, dường như bị cắn nuốt biến mất. Hư không nhỏ cũng theo hạ xuống, đánh về phía Thần Nguyệt Lưu Tô.

Đôi mắt lạnh lùng của Thần Nguyệt Lưu Tô hiện lên một tia chấn động kinh sợ. Trường kiếm vung lên. Ánh trăng bắn nhanh ra tám phương, trực tiếp đục thủng xé nát hư không nhỏ.

Thần Nguyệt gặp khoảng không!

Một tiếng quát khẽ vang lên. Giọng nói lạnh lùng giống như ánh trăng vang lên. Dưới trường kiếm vung lên, một mặt trăng tròn treo ở trong không. Thần Nguyệt Lưu Tô dường như đưa thân vào trong đó, hóa thân làm tiên tử trong trăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.