Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3436: Chương 3436: Thần Nguyệt Lưu Tô. (Thượng)




Một đao chém xuống, khí thế của Phách Đao Vương cũng có chút suy kiệt. Tuyệt sát chiêu như vậy, trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể thi triển ra lần thứ hai. Nhưng lúc này chính là cơ hội tốt, không cho phép bỏ qua, mạnh mẽ nhắc tới lực lượng toàn thân.

- Phách Đao Loạn Không Sát!

Bỗng nhiên, thân hình Phách Đao Vương lóe lên, người đao hợp nhất, xông về phía Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc. Thế tấn công do Phách đao triển khai giống như vòi rồng gió vậy. Thế đao liên tục không dừng cắt qua hư không vô cùng vô tận, phá nát phòng ngự của Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc. Ở trên người của hắn lưu lại từng vết thương.

Phách Đao Loạn Không Sát là thuộc về một đòn sát chiêu trí mạng. Phách đao loạn khoảng không, là tuyệt chiêu lại Lăng Trì giống nhau nhau. Trong vết thương có kinh người đao do khí rót vào trong đó. Vết thương này xé rách tăng lên.

Đau đớn vô cùng kịch liệt, khiến cho toàn thân Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc run rẩy. Ý thức được đã không có cách nào cứu vãn. Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc quyết định thật nhanh, trong nháy mắt phát ra lực lượng còn thừa lại, bay nhanh về phía sau, dự định lúc đó thoát thân.

Phách Đao Vương lại sớm có sự đề phòng, lập tức truy kích. Sở Mộ không biết từ lúc nào, xuất hiện ở phía trước, hắn liền một kiếm vung lên, trong nháy mắt liền chém xuống.

Kiếm thuật Vấn Đạo thế giới màu xanh đậm!

Kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ ngũ trọng!

Uy lực một kiếm của Cực Thánh Tôn hoàn toàn thể hiện ra.

Dưới Phách Đao Loạn Không Sát, toàn thân cường giả Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc máu tươi đầm đìa. Khí tức trở nên vô cùng suy nhược.

Phách Đao Vương nắm lấy cơ hội. Phách đao điên cuồng công kích, không để cho đối phương có chút cơ hội nào, thề phải giết chết hắn. Nhưng chung quy Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc là cường giả vô cùng mạnh mẽ. Cho dù là ở trong hoàn cảnh xấu, đứng giữa làn ranh giới sinh tử, cũng vẫn dựa vào ý thức chiến đấu và kỹ xảo kỹ càng tuyệt luân, bảo vệ được vị trí yếu hại của mình, đồng thời trong lúc chịu công kích cũng tìm cơ hội.

Sở Mộ ở phía xa nhìn lại, không khỏi kinh ngạc thán phục không thôi. Loại Đại Đế nửa bước này thật đúng là quá mạnh mẽ. Trừ phi là thực lực rõ ràng chênh lệch lớn tới mức mang tính áp chế, bằng không chỉ cần là một ít ưu thế muốn chém giết đối phương, vô cùng khó khăn, giống như tình cảnh trước mắt.

Phách Đao Vương một đao chém xuống. Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc dùng một cánh tay nhất thời bay lên. Hắn lại chấp nhận có thể bị chém đứt một tay, bay nhanh về phía sau. Từ chỗ tay bị gãy đang phun mạnh ra ngoài từng dòng huyết quang trực tiếp bao quanh thân thể của hắn, hóa thành một đạo huyết quang, giống như sao rơi xẹt qua trời cao, bay nhanh rời xa.

Phách Đao Vương một đao chặt đứt cánh tay của Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc. đĐao quang thuận thế đánh ra một quyền. Trực tiếp nuốn biến một cánh tay hóa thành bột. Bất chợt một đao lại thuận thế đánh rơi, bắn ra. Bằng tốc độ kinh người phá không lao về phía huyết quang bỏ chạy, trực tiếp trúng mục tiêu.

Một đao này lại tạo thành tổn thương đối với Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc. Nhưng cũng tiếc chính là, không có thể đủ lưu hắn lại.

Chỉ có điều thực lực của đối phương sẽ không thua kém ở Phách Đao Vương chút nào. Nếu như tiếp tục chiến đấu, lấy thiên phú của người Ma tộc, có thể sẽ từ từ áp chế Phách Đao Vương. Tuy rằng giết chết Phách Đao Vương là không có khả năng, nhưng chắc hẳn có thể tạo thành tổn thương.

Sở Mộ xuất hiện, thoáng cái làm rối loạn tiết tấu của Đại Đế nửa bước Thú Ma. Bị Phách Đao Vương nắm lấy cơ hội dừng lại, điên cuồng tấn công mạnh giết. Bị thương nặng, nhưng cuối cùng vẫn thi triển ra thủ đoạn chạy trốn.

- Cảm ơn tiểu hữu.

Phách Đao Vương tất nhiên có vài phần tiếc hận. Nhưng sự thực đã thành, hắn cũng không có cách nào, liền cười nói.

- Ta chẳng qua may mắn gặp dịp thôi.

Sở Mộ cười nói.

Phách Đao Vương hiểu rất rõ, nếu như không có Sở Mộ xuất thủ, hiện tại hắn chắc hẳn còn đang khổ chiến. Cuối cùng như thế nào hoàn toàn không biết rõ ràng được. Nhưng hắn cũng không có nhấn mạnh tới điều này. Có một số việc nói một lần là được, nói nhiều lần lại trở nên lắm lời.

- Tu vi của ngươi nâng cao rất nhanh.

Phách Đao Vương phát hiện tu vi của Sở Mộ đạt tới Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, đáy mắt có tinh quang chớp hiện, kinh ngạc nói.

- Ở chỗ này có một chút kỳ ngộ.

Sở Mộ nói. Không cụ thể nói rõ là kỳ ngộ gì, Phách Đao Vương cũng không có hỏi thăm cụ thể là kỳ ngộ gì.

Tiếp theo, Sở Mộ vì hộ pháp Phách Đao Vương, Phách Đao Vương lại toàn lực khôi phục tiêu hao lực lượng và trị hết một ít thương thế do cuộc chiến đấu ở giữa lưu lại.

Sở Mộ đứng một bên làm hộ pháp. Phách Đao Vương và Đại Đế nửa bước Thú Ma tộc này chiến đấu kịch liệt một hồi. Hiện tại cố gắng hết sức hấp thu thứ hữu dụng đối với mình trong đó, dung nhập trong kiếm pháp của mình, tiến thêm một bước hoàn thiện xuất kiếm kỹ xảo của mình cùng với nắm chặt thời cơ v.v.

Khi cảnh giới đạt được độ cao nhất định, không có chỗ không thể tu luyện được nữa.

Sau một thời gian ngắn, thương thế của Phách Đao Vương khỏi hẳn. Lực lượng cũng khôi phục. Sở Mộ trở về chỗ cũ, đang có thu hoạch.

- Tiểu hữu, không bằng ta và ngươi cùng nhau hành động.

Phách Đao Vương nói.

- Đa tạ lòng tốt của tiền bối. Chỉ có điều thực lực của ta và tiền bối chênh lệch quá lớn, tránh lại kéo chân sau của tiền bối.

Sở Mộ cười nói.

- Vậy chính ngươi phải cẩn thận một chút.

Phách Đao Vương cười nói, thân hình hóa thành một đạo đao quang, trong chớp mắt ở trước mặt Sở Mộ rời đi. Ngay lập tức không thấy tung tích của hắn nữa.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, lựa chọn đi về một hướng khác.

...

- Thần Nguyệt gặp khoảng không!

Một tiếng nói lạnh lùng tĩnh mịch, giống như trăng lạnh treo cao ở trên vòm trời. Ánh sáng lạnh lẽo giống như nước hồ thu, có hàn ý tập kích thân.

Chỉ thấy trên không trung có một mặt trăng tròn treo cao. Trong trăng tròn hình như cũng có một bóng người lạnh lùng, giống như tiên tử trong trăng. Trong lúc nhất thời, thu hút ánh mắt của mọi người. Cảnh tượng này mỹ lệ không có cách nào hình dung nổi, khiến cho bọn họ trong nháy mắt thất thần.

Kiếm pháp của Thần Nguyệt Thần tộc, ở dưới kiếm của thiên kiêu vương tộc Thần Nguyệt, cho thấy vẻ kinh diễm không có cách nào hình dung nổi, sóng chấn động ý chí tinh thần trong đó dường như ẩn chứa gió mát thổi vào mặt, vô hình không sắc không chất. trong lúc vô thức đã ảnh hưởng tới thần và tinh thần của người khác, giống như nước ấm nấu ếch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.