Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 381: Chương 381: Đại hoàng tử giá lâm. (Thượng,hạ)




Phiêu phù trên hồn hải là một thanh trường kiểm có phong cách cổ xưa cỡ ba ngón tay. Trên trường kiếm có có một chút áng sáng ngân sắc chói lọt, chút ánh sáng ngân sắc đó chính là ý chỉ của Diệp Trần. Có được tri thức kiếm đạo của Chiến Vương, Diệp Trần biết rõ trong Linh Hải Cảnh chỉ có Linh Hải Cảnh Tông Sư mới có ý chí toả ra ánh sáng chói lọi như vậy, dưới Linh Hải Cảnh Tông Sư cũng chỉ hiếm hoi vài kiếm khách Linh Hải Cảnh mới làm được như vậy, mà Diệp Trần hắn chỉ dùng tu vi Tinh Cực Cảnh mà cũng đã làm được!

- Ngân sắc chói lại hiển xuất, ý chí gần như bất diệt!

Diệp Trần hít sâu một hơi, đôi mắt của hắn đột nhiên bắn ra một đạo tinh mang khiếp người.

Nửa tháng tiếp theo, Diệp Trần đều một mực tiềm tu trong Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu.

Mấy trăm khối Thượng phẩm linh thạch lấy được trên người của tên đảo chủ Mê Vụ Đảo hiện tại đã bị hắn dùng hơn phân nửa, tu vi cũng đã tiến lên một bước, chân nguyên dần dần hùng hậu.

Không nên xem thường khoảng cách từ Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đến Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Nghe thì chỉ có một chút như vậy nhưng số lượng chân nguyên cần tích luỹ là hết sức khủng bố! Mặc kệ ngươi có bao nhiêu thiên phú, ngộ tính mạnh cỡ nào thì cũng đều phải thành thành thật thật tu luyện, đương nhiên, đường tắt không phải là không có, chỉ là quá hà khắc. Ví dụ như dùng những linh thảo linh dược đỉnh cấp có tiền chưa chắc mua được cũng có thể giúp cho Tinh Cực Cảnh hậu kỳ tiến lên Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hoặc là có một vị Linh Hải Cảnh đại năng hao phí sức lực mạnh mẽ truyền chân nguyên cho ngươi!

- Không vội, chiến lực của ta hiện tại đã gần như vô địch thủ trong Tinh Cực Cảnh rồi, tu vi có thể từ từ tăng lên cũng được, cho dù có đạt tới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong muốn bước vào Linh Hải Cảnh cũng cần một quá trình dài, ít thì năm ba năm, nhiều thì tám năm mười năm! Từ Tinh Cực Cảnh bước vào Linh Hải Cảnh được gọi là Hoá Phàm Quan cũng không phải không có đạo lý!

Hoá Phàm Quan, tên như ý nghĩa, chính là thoát khỏi trói buộc của thân thể phàm nhân, hô phong hoán vũ không gì không làm được. Cho nên cường giả khi bước vào Linh Hải Cảnh mới được thế nhân tôn xưng là đại năng giả.

Sắc trời dần dần sáng, ngọn đèn được đặt trong một cái bình thuỷ tinh trong phòng cũng dần lụi tàn.

Mở mắt ra, Diệp Trần khẽ điểm ngón tay giữa hư không một cái.

"Phốc!"

Ngọn đèn phụt tắt nhưng bình thuỷ tinh không hề xây xước gì.

Thoáng rửa mặt một chút, Diệp Trần mở cửa hướng tới lầu bảy mà đi.

Trong đại sảnh lúc này cường giả Tinh Cực Cảnh còn nhiêu hơn gấp đôi so với nửa tháng trước, một phần nguyên do là vì có Diệp Trần ở chỗ này cho nên rất nhiều người muốn kết giao với hắn mà đến, một bộ phận khác là do các trận tranh tài Tiềm Long Bảng vừa mới chấm dứt, họ mới từ Tiềm Long thành trở về.

- Lần tranh tài Tiềm Long Bảng này tuy xa xa không bằng lần trước, nhưng vẫn có không ít tuyệt đỉnh thiên tài. Đệ nhất chính là Cốc Du Vân đệ tử của Huyền Không Sơn, thứ hai là Càn Vân của Lạc Hà Môn. Về phần tông môn của Diệp Trần do được số mệnh gia trì nên cũng xuất hiện không ít thiên tài! Trong top bảy mươi hai cũng có tới ba người, kiệt xuất nhất chính là Trương Hạo Nhiên, nghe nói hắn với Diệp Trần lúc trước là thiên tài đồng bối, về sau Diệp Trần đã vượt qua hắn. Ngoài ra Lưu Vân Tông cũng có không ít đệ tử thiếu chút nữa đã có thể tiến vào top bảy mươi hai, khiến cho các tông chủ khác đều trợn tròn mắt.

- Lưu Vân Tông có một Diệp Trần nghịch thiên như vậy thì đám môn hạ đệ tử không muốn trở nên mạnh mẽ cũng không được.

- Nghe nói Diệp Trần đang ở Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu này đúng không?

- Đương nhiên là đúng, mấy ngày trước chúng ta còn ngồi uống rượu nói chuyện phiếm với nhau mà. Lúc đó cũng có thoáng trao đổi một ít kinh nghiệm tâm đắc, đừng thấy hắn còn trẻ tuổi mà xem thường, giải thích của hắn so với ta còn cao thâm hơn rất nhiều, rất nhiều chỗ được hắn nhắc nhở ta mới có thể hiểu được mấu chốt! Trước kia ta và ngươi thực lực tương đương, nhưng hiện giờ ta dám chắc người thắng là ta!

- Hắc hắc, khoác lác không biết xấu hổ, có cơ hội thì luận bàn một chút!

- Không thành vấn đề!

Trong lúc mọi người còn đang say sưa bàn luận thì Diệp Trần chậm rãi đi vào.

- Diệp thiếu hiệp đến!

- Diệp thiếu hiệp, ngươi quả nhiên là ở đây, xem ra ta đến đúng chỗ rồi!

Mấy cường giả Tinh Cực Cảnh mới tới đều hướng Diệp Trần ôm quyền chào hỏi.

Mấy lời đối thoại của bọn họ vừa rồi Diệp Trần đều nghe rõ hết cho nên đối với tình hình gần đây của Lưu Vân Tông hắn cũng đã nắm được một chút. Trương Hạo Thiên quật khởi cũng nằm trong dự liệu của hắn, lúc trước trong hàng đệ tử đồng lứa cũng chỉ có Trương Hạo Nhiên có thể đánh đồng với hắn. Nhoáng cái đã năm sáu năm trôi qua, tu vi của Trương Hạo Nhiên có lẽ cũng đã đạt tới Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong rồi, đoán chừng cách Tinh Cực Cảnh cũng không xa mấy.

Về phần Từ Tĩnh tại sao không tham gia Tiềm Long Bảng thì Diệp Trần đoán có lẽ nàng đã đột phá tới Tinh Cực Cảnh rồi.

Từ Tĩnh đi con đường khác hẳn với đại bộ phận các võ giả khác, nàng chủ tu là khí lực. Võ giã khác tu luyện chính là chân nguyên, chân nguyên là ẩn chứa trong đan điền, dùng kinh mạch làm lộ tuyến vận chuyển nâng cao thực lực nhưng khí lực là tu luyện về mặt huyết nhục và cốt tuỷ. Trong cơ thể bất luận một bộ vị nào đều có thể tu luyện gần như không có hạn chế.

Tu luyện con đường khí lực thân thể chính là một một con đường tạo nên siêu cấp cường giả.

Người bình thường rèn luyện thân thể có thể cường hóa khí lực, có thể đạt tới mấy trăm cân thậm chí mấy ngàn cân lực lượng, nhưng như vậy cũng không thể diễn hoá thành khí lực được, rèn luyện cơ thể chỉ là là rèn thể sơ kỳ nhằm tăng lên lực lượng và tố chất thân thể mà thôi. Đến hậu kỳ mới có thể cụ thể hoá hoặc là diễn hoá lực lượng đó thành khí lực. Khí lực không có nhiều tác dụng như chân nguyên nhưng nói về sự bá đạo thì chân nguyên không thể nào so sánh được, nó chính thức là vô kiên bất tồi, không gì không phá được. Khi chiến đấu với võ giả tu luyện khí lực, ngàn vạn lần không nên cận thân chiến đấu với họ, nếu không sẽ chết rất khó coi, cho dù phòng ngự của ngươi vẫn luôn tự hào xưa giờ mà ở trước mặt họ cũng không khác gì miềng đậu hủ.

Tu luyện khí lực cùng với việc rèn luyện thân thể cũng có khác nhau rất lớn, đó chính là nhìn bề ngoài căn bản không thể biết được ngươi luyện khí lực. Giống như Từ Tĩnh vậy, nói về khí lực của nàng, tuyệt đối có thể xem là số một số hai ở Nam Trác Vực nhưng bề ngoài của nàng vẫn là một nữ tử rất uyển chuyển đáng yêu, thân thể mảnh khảnh, da thịt mềm mại, nhưng mà cánh tay trông như nhỏ bé đáng yêu đó của nàng lại có thể dễ dàng đánh chết một đầu yêu thú đồng cấp!

Đương nhiên khi hai người cùng chủ tu khí lực gặp nhau thì lại dễ dàng phân biệt được.

Người chủ tu khí lực bởi vì khí lực quá cường thịnh cho nên tinh khí cuồn cuộn, huyết khí nồng đậm, người đồng đạo rất dễ dàng có thể cảm ứng được.

Khí lực của Diệp Trần tuy không bằng Từ Tĩnh nhưng linh hồn lực của hắn vượt xa cấp độ Tinh Cực Cảnh cho nên rất mẫn cảm, nếu lần tiếp theo gặp Từ Tĩnh Diệp Trần chắc chắn có thể thấy rõ được thực lực của nàng.

Vừa cùng mọi người uống rượu, Diệp Trần vừa hỏi thăm về mấy việc đáng chú ý của Tiềm Long Bảng lần này.

- Có một việc đáng chú ý, Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc, người bài danh thứ ba trên Tiềm Long Bảng trước lần của thiếu hiệp đã tới xem Tiềm Long Bảng lần này.

- Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc!

Diệp Trần gật gật đầu, hắn biết rõ người này. Tư Không Thánh tổng cộng tham gia ba lần Tiềm Long Bảng, lần thứ hai hắn bài danh đệ nhất, đệ nhị là Nghiêm Xích Hoả, đệ tam chính là tên Đại hoàng tử của Hắc Long đế quốc này. Tên này lúc đó đã hai mươi ba tuổi, sáu năm trôi qua, lúc này cũng đã hai mươi chín tuổi thuộc vào nhóm cường giả cận trung niên rồi.

- Thật không ngờ rằng sau sáu năm hắn vừa xuất hiện thì đã là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong làm khiếp sợ toàn trường!

- Ừ, lúc đó ta cũng rất giật mình!

Diệp Trần cũng không quá để ý, nói:

- Hắn tới làm gì vậy, chẳng lẽ chỉ xem các trận đấu sao?

- Mục đích của hắn là lôi kéo nhân tài, nghe nói cũng đã lôi kéo được một nhóm người, trong đó có cả mấy thiên tài bài danh phía trước, Cốc Du Vân và Càn Vân đều đã bị hắn lôi kéo được. Trương Hạo Thiên cùng tông môn với thiếu hiệp không biết có đáp ứng hắn hay không nữa!

- Lôi kéo nhân tài? Tên Đại hoàng tử này cũng giỏi tính toán a!

Diệp Trần hiểu rất rõ, người có thể bài danh trước bảy mươi hai trên Tiềm Long Bảng mà có thể kéo tới hoàng thất Hắc Long đế quốc thì sẽ giúp hoàng thất tụ tập được không ít vô thượng số mệnh. Đợi khi các thiên tài này phát triển lên thì chính là các thủ hộ thần của Hắc Long đế quốc! Ở Nam Trác Vực này cũng chỉ có tam đại đế quốc mới dám làm như thế, dù sao tam đại hoàng thất này so với Lục phẩm tông môn còn cường đại hơn, cao thủ nhiều như mây, mà Hắc Long hoàng thất hiện giờ đang được xem là hoàng thất mạnh nhất trong tam đại hoàng thất.

Bất tri bất giác đã đến buổi chiều.

Trên đường phố có sáu người đang chậm rãi đi tới.

- Đại hoàng tử, đến nơi rồi!

Trong sáu người thì có năm lão giả đều mặc một bộ y phục màu đen chỉ vàng, trên ngực áo có thêu một đoá hoa màu vàng rất nổi bật.

Người còn lại là một thanh niên cao khoảng một mét chín, tướng mạo anh tuấn, mặc một kiện y phục màu đen có thêu một đầu hắc long, hai mắt hắc long hoàn toàn được thêu bằng chỉ vàng, làm tăng thêm một phần khí thế cho tên thanh niên này.

Tên thanh niên thản nhiên nói:

- Không biết Diệp Trần có tiếp nhận lời mời của ta hay không?

- Hừ, nếu hắn không thức thời, ta cho hắn một chút giáo huấn là được!

Lên tiếng là một lão giả cường tráng, vẻ mặt đầy lệ khí.

Lão giả cầm đầu lên tiếng:

- Đừng xem thường hắn, hắn có thể từ trong tay bốn vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả chạy thoát đã nói lên thực lực của hắn tuyệt tối không kém. Đương nhiên chúng ta cũng không cần phải sợ hãi hắn, Yến Bắc Đao, lát nữa hãy để Đại hoàng tử nói chuyện, người không được lỗ mãng làm hỏng kế hoạch của người!

Thực lực của Yến Bắc Đao gần với hắn, nhưng lệ khí quá nặng, động một chút là muốn giết người.

- Yên tâm, ta sẽ có chừng mực.

Đi vào đại môn, tiểu nhị thấy quần áo và trang sức của sáu người thì chấn động, lập tức nhận ra thân phận của sáu người. Hắn cúi đầu cung kính mời sáu người vào trong, lão bản của Bạch Ngọc Lâu cũng tự mình ra tiếp đón họ, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt.

- Diệp Trần ở Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu này đúng không?

Lão giả cầm đầu lên tiếng hỏi thăm.

Lão bản do dự một chút liền gật đầu:

- Diệp thiếu hiệp đã đây hơn nửa tháng, ngay tại tầng thứ bảy.

Tầng thứ bảy, Diệp Trần đang ngồi uống rượu với đám người ở đây thấy sáu người Đại hoàng tử đi tới thì khẽ cau mày. Hắn cảm giác được đối phương là vì hắn mà tới.

Đại hoàng tử tuy chưa từng tiếp xúc với Diệp Trần nhưng bức hoạ vẽ Diệp Trần hắn đã thấy rồi, khoé miệng hắn nở nụ cười thật tươi, nói:

- Diệp huynh cực kỳ tiêu dao a, ta nghe nói huynh từ trong Mê Vụ Cấm Khu xông ra còn bán tin bán nghi, hiện tại đã tin rồi!

Diệp Trần nói:

- May mắn thôi, mời Đại hoàng tử ngồi.

Vừa rồi đã có người nói cho Diệp Trần biết thân phận của Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử phất tay để người khác nhường chỗ ngồi đối diện Diệp Trần rồi đi thẳng vào vấn đề, nói:

- Lần này ta đến đây chỉ có một ước nguyện là được Diệp huynh trở thành thân vệ của ta. Ta sẽ để cho Diệp huynh nhận chức đội trưởng đội thân vệ của ta, hơn nữa, ân oán của Diệp huynh cùng với Huyền Không Sơn ta sẽ hoá giải hết, như thế nào?

Dứt lời, hắn dùng ánh mắt trầm tĩnh nhìn thẳng Diệp Trần.

Diệp Trần nhíu mày, trong sáu người bên phía Đại hoàng tử có ba người là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, một là lão giả cầm đầu, một là lão giả thân hình hùng tráng, người còn lại chính là tên Đại hoàng tử này, dùng thiên phú của tên Đại hoàng tử này có thể đạt tới Tinh Cực Cảnh cực hạn lúc còn trẻ thế này cũng không phải việc quá rung động lòng người. Ai cũng biết từ hai mươi lăm tuổi tới ba mươi lăm tuổi là thời kì đỉnh phong nhất của mỗi người, tốc độ tiến bộ ở thời gian này cũng là dũng mãnh nhất. Huyền Hậu đúng vào năm hai mươi năm tuổi bước vào Linh Hải Cảnh, ba mươi lăm tuổi bước vào Sinh Tử Cảnh. Cho nên, thực lực của Đại hoàng tử cũng không khiến Diệp Trần bao nhiêu kinh ngạc. Những thiên tài nổi danh cùng thời này với Diệp Trần đến tầm hai mươi mốt tuổi cũng không kém tên Đại hoàng tử này, hơn nữa, có thiên tài đứng đầu như Diệp Trần ở phía trước thì đám thiên tài bị tụt lại phía sau càng bị áp lực cực lớn, bọn họ sẽ có khả năng rất lớn nhanh chóng đạt tới cảnh giới này, thậm chí ưu việt hơn, dẫn dắt Nam Trác Vực đi lên.

- Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng!

Diệp Trần lạnh nhạt vừa nói vừa hớp một hớp rượu.

Đại hoàng tử cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt ẩn chứa chút áp bách, nói:

- Diệp huynh, sao không suy nghĩ kĩ thêm một chút, trở thành thân vệ của ta, chỉ có lợi, không có hại!

- Sai, trở thành thân vệ của ngươi chính là chỗ hại lớn nhất!

Diệp Trần cũng không để ý chút áp bức đó vào đâu, nhàn nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.