Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 382: Chương 382: Hắc Long Bá Quyền. (Thượng,hạ)




- Làm càn, cho ngươi một chút thể diện liền muốn lên mặt người ta sao, không đáp ứng thì phải hỏi cây đao của ta!

Yến Bắc Đao nhịn không được đứng ra giáo huấn, hắn cũng không sợ Đại hoàng tử mất hứng vì thật ra việc này cũng là sự an bài của Đại hoàng tử. Lần này bọn hắn tới mời Diệp Trần làm thân vệ, nếu Diệp Trần đáp ứng thì không có gì, nếu không đáp ứng thì sẽ dùng lực áp người.

Đại hoàng tử cũng không ngăn cản Yến Bắc Đao, lần này hắn tới đây, tuy có ý tứ muốn mời Diệp Trần làm thân vệ, nhưng hắn cũng biết Diệp Trần là một kiếm khách rất cao ngạo, cho nên hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối. Mà Yến Bắc Đao chính là đệ nhất Tinh Cực Cảnh đao khách của Hắc Long đế quốc, lệ khí trầm trọng, thập phần đáng sợ. Do đó Đại hoàng tử mới để tên này đứng ra khiêu khích Diệp Trần để xem thử thực lực của Diệp Trần thế nào. Nếu Diệp Trần bại trận thì càng tốt, người hắn đã không dùng được thì chỉ có nước huỷ đi.

Diệp Trần quét mắt liếc ngang, nói:

- Ngươi là cái chó gì?

Nghe câu này, cả tầng bảy đều há hốc mồm, bởi vì đánh chó cũng phải nể mặt chủ, Diệp Trần vừa mở miệng là một câu "cái chó gì?" làm cho bọn họ thiếu chút nữa phun rượu trong miệng ra. Còn tên Đại hoàng tử thì sắc mặt âm trầm, chén rượu trong tay bị hắn bóp nát vụn, rượu và mảnh vỡ đều hoa thành lam vụ bốc hơi bay đi.

- Ta giết ngươi!

Bộ mặt của Yến Bắc Đâo như bị sung huyết, hô hấp dồn dập, mọi người đều có thể thấy được gân xanh gân đỏ trên người hắn nổi rõ lên giống như mấy con giun ngoằn nghèo lúc nhúc trên da thịt. Hắn rống lớn một tiếng, bổ một chưởng xuống đầu Diệp Trần.

Một chưởng này, kình khí cực kỳ nội liễm, nhanh đến mức không phải ai cũng nhìn thấy được, trong đó bao hàm sự điên cuồng cùng cực, một chưởng này như cắt xuyên qua hư không đập thẳng tới trước mặt Diệp Trần.

Hắn nhanh, Diệp Trần còn nhanh hơn!

Diệp Trần nhẹ nhàng điểm một chỉ lên chưởng tâm của Yến Bắc Đao.

"Crắc!"

Sàn nhà dưới chân lập tức bị giày xéo, hai chân của Yến Bắc Đao lún hẳn xuống mặt đất, sau đó thân hình hắn như một khoả lưu tinh bắn mạnh ra sau, đâm thủng cả vách tường của Cửu Tinh Bạch Ngọc Lâu, quay vòng vòng trong hư không đến ba bốn dặm, trên đường đụng phải thứ gì đều bị đập nát bấy.

Sau khi bị đánh bay ra xa hơn bốn năm dặm Yến Bắc Đao mới cố gắng gượng người đứng giữa không trung, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Mà Diệp Trần thì mặt không đỏ, hơi thở nhịp nhàng, ngay cả cái ghế đang ngồi cũng không hề động đậy chút nào.

- Đây là thực lực của thiên tài đứng đầu Nam Trác Vực? Thật là khủng khiếp, chỉ dùng một ngón tay đã đánh đối phương bay mấy dặm, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.

Mọi người tuy đã nghe qua Diệp Trần có lực áp Bạch Cốt Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, hơn nữa còn so chiêu với Thân Đồ Tuyệt không rơi vào thế hạ phong, rồi dưới sự truy sát của bốn Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả gian nan chạy thoát, nhưng dù sao cũng chỉ là nghe chứ chưa tận mắt thấy. Nhưng hiện tại chứng kiến thì thực lực của Diệp Trần phải nói là cường đại hơn nghe đồn nhiều, bởi vì tên Yến Bắc Đao này dù gì cũng là thủ vệ của Đại hoàng tử vậy mà ngay cả một chiêu cũng tiếp không được.

Sắc mặt Đại hoàng tử ngưng trọng, mọi người có thể không biết rõ nhưng chẳng lẽ hắn không biết? Yến Bắc Đao là một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, cho dù kém Bạch Bào đao khách nhưng cũng không kém quá xa, phối hợp với kệ khí điên cuồng của hắn thì ngay cả cường giả có thực lực cao hơn hắn một bậc cũng chưa chắc có thể áp chế được hắn.

- Thực lực của hắn đã vượt qua Bạch Bào đao khách, tương đương với Bạch Hữu Đạo!

Nghĩ tới đây, Đại hoàng tử dùng chân nguyên truyền âm cho Yến Bắc Đao:

- Bắc Đao, lấy vũ khí ra toàn lực ứng phó, giúp ta thăm dò hắn!

- Ta không làm thịt hắn không được!

Không cần Đại hoàng tử nói, Yến Bắc Đao đã rút đao ra, đây là một thanh đại đao dài một mét rưỡi, sống đao rất dày. Cầm bảo đao trong tay, khí thế của Yến Bắc Đao tăng mạnh, hư không quanh hắn vặn vẹo kịch liệt rồi xuất hiện từng đạo vết rách. Bị Diệp Trần dùng một ngón tay đánh bay đi đã làm mặt mũi của hắn mất sạch, một chưởng kia của hắn dùng đến bảy thành thực lực, cho nên hắn nghĩ Diệp Trần dùng ít nhất cũng tám chín thành thực lực mới thành ra như vậy. Hiện giờ trong tay đã cầm đao, chiến lực của hắn đã hoàn toàn phát huy tới đỉnh phong, hai mắt xung huyết, tay trái chỉ vào Diệp Trần quát lớn:

- Tiểu nhân hèn hạ, bước ra chiến một trận đi!

- Cần gì phải đi ra? Ta ở đây cũng có thể giải quyết ngươi!

Diệp Trần cười lạnh, ngón tay như gảy đàn tỳ bà, từng đạo chân nguyên sắc bén bắn nhanh ra diễn hoá thành một thanh trường kiếm vụt qua hư không.

"Đinh! Đinh! Đinh! ..."

Yến Bắc Đao vung đao phản kích cực nhanh, đao ảnh gần như bao phủ toàn thân hắn vào trong.

Nhưng trường kiếm bằng chân nguyên của Diệp Trần không phải bình thường mà có ẩn chứa Kiếm Ý của hắn, mỗi một kích chém ra đều tương đương với một kích toàn lực của một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả bình thường. Gần trăm đạo công kích đồng thời chém lên hộ thể đao ảnh của Yến Bắc Đao thì lực phá hoại là khinh khủng thế nào!

Tiếng "Crắc!" vang lên không ngớt, hổ khẩu cầm đao của Yến Bắc Đao toát máu, cả thân hình bắn ngược ra sau, cùng lúc đó vài đạo chân nguyên kiếm khí cắt qua thân thể hắn tạo thành không ít vết thương.

- Cái gì?

Đồng tử Đại hoàng tử co rút lại, nhịn không được đứng bật dậy.

- Quá khủng bố, chỉ ngồi một chỗ mà vẫn có thể đánh cho thủ hạ của Đại hoàng tử ở cách xa mấy dặm thổ huyết!

Mọi người đều khiếp sợ.

Diệp Trần thu tay về, nói với Đại hoàng tử:

- Đại hoàng tử, ngươi còn thủ hạ lợi hại nào nữa thì cho cùng lên đi. Nhàn rỗi quá cũng thấy chán a!

Dứt lời, hắn liếc nhìn về phía mấy tên lão giả đứng sau lưng Đại hoàng tử.

"Ực!"

Chỉ một ánh mắt mà lão giả cầm đầu tưởng như có một thanh kiếm vô cùng sắc bén chính diện đâm tới hắn, doạ hắn không khỏi nuốt khan một tiếng!

- Đại hoàng tử, người này so với trong tưởng tượng còn khó giải quyết hơn, lão phu không phải là đối thủ của hắn!

Hắn khẽ nhúc nhích môi truyền âm cho Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử nhanh chóng thu lại vẻ mặt chấn kinh, truyền âm trả lời:

- Ta biết rồi, hắn ít nhất cũng là cùng cấp bậc với Bạch Hữu Đạo!

Danh khí của Bạch Hữu Đạo ở Nam Trác Vực này còn vượt trên Thân Đồ Tuyệt, trước khi Thân Đồ Tuyệt cô đọng được Võ Hồn hình thức ban đầu thì Bạch Hữu Đạo vẫn luôn nắm giữ vị trí đệ nhất nhân dưới Linh Hải Cảnh. Hơn nữa hiện tại cũng chưa chắc Thân Đồ Tuyệt có thể vượt qua được Bạch Hữu Đạo.

- Cấp bậc cỡ Bạch Hữu Đạo!

Lão giả cầm đầu không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, Bạch Hữu Đạo chính là một kiếm khách, lại là kiếm khách Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, lực công kích vô cùng cường đại, Kiếm Ý lăng lệ khó ai sánh bằng. Đạt tới cấp bậc như Bạch Hữu Đạo trên cơ bản có thể xem như là cường giả Tinh Cực Cảnh vô địch ở Nam Trác Vực rồi.

- Ha ha!

Đại hoàng tử chợt cười to, rồi vỗ tay nói:

- Thực lực thực mạnh, làm cho bổn hoàng tử mở rộng tầm mắt. Bổn hoàng tử lần này tới ngoại trừ muốn đưa lời đề nghị với Diệp huynh, kỳ thật cũng muốn luận bàn với Diệp huynh một lần. Ta và Diệp huynh cùng nhau giao thủ thoáng một chút, điểm đến là dừng, thế nào?

Đại hoàng tử lúc này quả thật rất kiêng kị Diệp Trần, nhưng mặt mũi thì không thể bỏ mất được, cho nên đã đâm lao thì phải theo lao, phải tìm cách lấy lại mặt mũi của bản thân mới xong. Không thể khua chiên giống trống đến lại tỉu ngỉu đi về được.

- Cung kính không bằng tuân mệnh!

Diệp Trần làm sao không nhìn ra tâm tư của Đại hoàng tử?

- Nơi này quá nhỏ, ta và ngươi ra ngoài thành luận bàn!

Dứt lời, hắn liền xoay người đi xuống lầu!

...

Ven Tinh Vực Hồ, cách Thiên Tinh thành mười dặm về phía bắc.

Diệp Trần và Đại hoàng tử đứng cách nhau khoảng trăm mét, y phục hai người phấp phới trong gió.

Xung quanh vây kín người là người, đơn vị cũng phải tính tới hàng nghìn, hầu như tất cả cường giả Tinh Cực Cảnh ở Thiên Tinh thành đều tới đây. Đương nhiên, cũng có không ít võ giả Bão Nguyên Cảnh và Ngưng Chân Cảnh.

Diệp Trần thản nhiên nói:

- Ra chiêu đi!

Đại hoàng tử không nói lời nào, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt thành quyền, hắc sắc vụ khí lượn lờ, ẩn ẩn còn mang theo vài tia lôi điện. Hắc khí càng lúc càng thịnh, cuối cùng bao bọc lấy toàn thân Đại hoàng tử, phóng thẳng lên trời cao, không gian trong phạm vi vài trăm mét đều vặn vẹo, mơ hồ.

"Oành!"

Mây đen đột nhiên kéo tới, một tia chớp màu tím đánh xuống.

Cùng lúc tia chớp đánh xuống, Đại hoàng tử cũng ra tay, thân hình hắn như điện xà, phá toái hư không, nắm tay lượn lờ hắc khí đánh mạnh tới trước.

- Hắc Long bá quyền!

Một đầu hắc long do chân nguyên ngưng kết nhanh chóng thành hình, long thân dài trăm trượng, long đầu như một cái phòng nhỏ, hai con mắt mở to, kim quang lấp lánh giương nanh múa vuốt lao tới chỗ Diệp Trần. Trên đường nó đi qua, mặt đất rạn nứt, ngay cả mặt hồ gần đó cũng nổi lên ba đào mãnh liệt, phảng phất như ngày tận thế!

- Là võ học của hoàng thất Hắc Long đế quốc - Hắc Long bá quyền!

Có người đã nhận ra quyền pháp của Đại hoàng tử.

- Hắc Long bá quyền nghe nói còn cao cấp hơn Địa giai đỉnh cấp quyền pháp, một quyền xuất ra thiên địa biến sắc, hồng thuỷ dâng trào, đầu hắc long do chân nguyên ngưng tụ thành kia còn có cả tinh thần công kích!

- Cao hơn Địa giai đỉnh cấp quyền pháp? Vậy không phải là Thiên giai quyền pháp sao?

- Đúng vậy, Thiên giai quyền pháp còn được gọi là Áo nghĩa quyền pháp!

Hắc long giống như che phủ cả thiên địa, nanh vuốt sắc bén xé rách không khí, tạo thành từng đạo vết rách chân không, thanh thế kinh người, rung động tận linh hồn!

"Lại là Áo nghĩa võ học!"

Diệp Trần làm sao không biết về cấp bậc của Hắc Long bá quyền được, quyền pháp này cũng giống như kiếm pháp của Phượng Yên Nhu sử dụng lúc trước, cả hai đều là võ học Thiên cấp hay còn gọi là Áo nghĩa võ học. Áo nghĩa võ học chỉ có Linh Hải Cảnh đại năng giả mới có thể sáng tạo ra, bởi vì võ học cấp bậc này đã liên quan tới Áo nghĩa của thiên địa, áo nghĩa càng cao, uy năng của võ học càng cường đại. Nói chung, Linh Hải Cảnh đại năng giả hoặc là Linh Hải Cảnh Tông Sư tối đa cũng chỉ có thể sáng tạo ra Áo nghĩa võ học sơ cấp, từ trung cấp trở lên đã vượt quá năng lực của họ mà thuộc về phần bổn sự của Sinh Tử Cảnh Vương giả. Về phần Áo nghĩ võ học cao cấp chỉ có Phong Đế Vương giả cỡ như Huyền Hậu mới có thể sáng chế. Mà trên Áo nghĩa cao cấp võ học còn có Áo nghĩa đỉnh cấp võ học, người có thể sáng tạo ra võ học cấp bậc này đã có thể so được với tuyệt đỉnh Vương giả thời thượng cổ rồi!

Đại hoàng tử cũng chỉ học được chút da lông bên ngoài của Hắc Long Bá Quyền mà thôi, uy lực còn không được một phần mười, do đó có thể đoán ra, Hắc Long Bá Quyền cũng chỉ là Áo nghĩa sơ cấp võ học mà thôi.

"Hừ, Hắc Long Bá Quyền là do lão tổ tông của ta sáng chế, chiêu này vừa ra, người có thực lực mạnh hơn ta cũng bị áp chế tạm thời, cho người đẹp mặt!

Đại hoàng tử thập phần tự tin bằng một chiêu này ở trong cấp độ Tinh Cực Cảnh, hắn không sợ bất kỳ một ai. Đây cũng chính là đại lễ hắn chuẩn bị cho Diệp Trần!

"Grào!"

Hắc long há miệng rống to, vô hình sóng âm tràn ra, đó chính là tinh thần công kích!

Diệp Trần thần sắc vẫn lạnh nhạt, mi tâm khẽ phồng lên, một tia Kiếm Ý vô hình vô chất bắn ra, lập tức chém nát đạo tinh thần công kích kia, không tốn bao nhiêu sức.

"Choang!"

Phá Phôi Kiếm rời vỏ, Diệp Trần đâm về phía hắc long ba kiếm.

Ba kiếm này nhanh đến không tưởng, đệ nhất kiếm xé rách đầu của hắc long, đệ nhị kiếm đâm thủng cổ họng của hắc long, đệ tam kiếm trực tiếp xuyên qua long thân!

Ba kiếm vừa dứt, Diệp Trần liền thu kiếm vào vỏ, lẳng lặng đứng yên tại chỗ.

"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."

Hắc long mặc dù do chân nguyên hình thành nhưng lại giống như có huyết nhục thật sự, thân thể bị chia năm xẻ bẩy, từng khối "thịt" ngay ngắn từ hư không rơi xuống, cực kỳ đồ sộ khiến cho đám người vây xem không khỏi run rẩy.

Mấy khối thịt chân nguyên còn chưa chạm đất thì đã tiêu tán mất trong thiên địa tạo thành từng cái vòi rồng nguyên khí dẫn thẳng lên bầu trời.

- Không thể nào, Hắc Long Bá Quyền bị phá?

Bao tay trên bàn tay của Đại hoàng tử tia lửa bắn ra tung toé, lực phản chấn khiến hắn bị đẩy mạnh về sau, vẻ mặt không thể nào tin được.

Hắc Long Bá Quyền là một bộ Áo nghĩa sơ cấp quyền pháp, là một quyền thuần tuý mang tính sát thương, nói về uy năng thì những Áo Nghĩa sơ cấp võ học còn kém nó. Bản thân Đại hoàng tử đã tìm hiểu được một chút da lông, mặc dù chưa đủ phát huy ra một phần mười uy lực nhưng ở trong cấp độ Tinh Cực Cảnh thì gần một phần mười uy lực Áo nghĩa sơ cấp quyền pháp đã là rất đáng sợ rồi!

Vốn Đại hoàng tử thập phần tự tin, cho rằng trong cấp độ Tinh Cực Cảnh bất kể là Thân Đồ Tuyệt hay Bạch Hữu Đạo thì trong vòng một chiêu này hắn cũng có thể áp chế được, hay nói cách khác, trong vòng một chiêu hắn có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối, về phần sau một chiêu này hắn không quan tâm, bởi vì hắn với Diệp Trần ước định chỉ dùng một chiêu luận bàn, mục đích cũng chính là dùng một chiêu này hạ uy phong của Diệp Trần, lấy lại khí thế của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.