- Tỉnh là tốt rồi, về phần chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, không gấp, sớm muộn gì cũng sẽ thành công thôi.
Lúc Mộ Dung Khuynh Thành còn chưa tỉnh, Diệp Trần chung quy vẫn cảm
giác mình không tiến vào trạng thái tập trung được, trong đó có quá
nhiều lo lắng, linh hồn căn bản của một người, rất là phiền toái.
Ôm Mộ Dung, Diệp Trần đứng người lên nói:
- Nếu đã tỉnh rồi, chúng ta trước tiên rời khỏi đây đã, có gì thì nói sau, đây cũng không phải nơi tốt lành gì.
- Huyền Âm Vương như thế nào?
Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên hỏi, nàng không biết Diệp Trần làm sao có thể bình yên mang nàng rời khỏi.
Diệp Trần cười nói:
- Đã ăn chút thiệt thòi, Nhân Ma Vương của Nhân Ma nhất tộc tới, hắn
đại chiến một hồi với Huyền Âm Vương, ta liền nhân cơ hội này rời khỏi
tầng ba mươi ba, bằng không, chúng ta muốn sống sót ly khai, là chuyện
không có khả năng, về phần Huyền Âm Vương và Nhân Ma Vương, ta nghĩ có
lẽ đều còn sống, đến tầng thứ kia của bọn hắn, muốn giết chết đối
phương, rất khó rất khó.
- Là Nhân Ma Vương của Hỗn Loạn Ma Hải!
Mộ Dung Khuynh Thành kinh ngạc nói.
- Hẳn vậy, kế tiếp trong khoảng thời gian này, ta sẽ cố gắng tiến vào
cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, bằng không gặp phải bọn hắn, căn bản không
có sức hoàn thủ.
Tuy nói tiến vào cảm giới Bán Bộ Vương Giả, Diệp
Trần cũng không thể nào là đối thủ của Vương giả Sinh Tử Cảnh, nhưng có
đại lượng Chân Nguyên thủy tinh, trong trình độ nhất định hắn có thể
nhanh chóng tăng lên tu vị, tu vị đầy đủ, hơn nữa với thủ đoạn của bản
thân, vẫn tốt hơn một chút, chung quy vẫn tốt hơn một chút so với không
có chút hy vọng nào.
Mộ Dung Khuynh Thành tỉnh táo lại, hai người
rời khỏi di tích nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nhưng đom đóm tự bạo kia vẫn
như trước không làm gì được Hắc Ám Lực Trường của Mộ Dung.
Ly khai
di tích, lặn dưới đáy biển một khoảng thời gian rất lâu, thẳng đến khi
rời khỏi mười mấy vạn dặm, mới từ trong nước biển phá nước mà ra.
Hô!
Hô hấp không khí trong lành, hai người như sống lại lần nữa.
- Trước tiên tìm một hòn đảo không người đã.
Diệp Trần nhìn bốn phía, nói với Mộ Dung.
- Ta có cảm giác tu vị của mình có thể tăng lên lần nữa!
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu.
. . .
Tìm kiếm một hòn đảo trên Vô Tận Hải dương là một chuyện quá đơn giả,
không đến nửa ngày, hai người đã tìm được một chỗ tương đối.
Sau khi luyện hóa dược hiệu của gốc Dưỡng Tâm Thảo đầu tiên, Diệp Trần bắt đầu
nuốt gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ hai, trong lúc luyện hóa Dưỡng Tâm Thảo, hắn một bên tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa trụ cột, một bên nghiên cứu Kính
Hoa Phá Diệt, hai cái này hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau nghiên cứu, có
được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.
Kính Hoa Phá Diệt với tư
cách là môn áo nghĩa kiếm pháp không gian đầu tiên của Diệp Trần, vì
Diệp Trần mở ra một đại môn, theo nghiên cứu ngày càng sâu với Kính Hoa
Phá Diệt, Diệp Trần càng ngày càng cảm giác được sự bác đại tinh thâm
của Không Gian Áo Nghĩa. Nơi của mọi người ở, là ở giữa không gian,
không gian không phải một cái hộp, mà là một vật chứa đựng hết thảy mọi
thứ, ngay cả thời gian cũng có liên hệ không thể tách rời với vật chứa
này.
Kính Hoa Phá Diệt tăng lên hỏa hầu, Diệp Trần ẩn ẩn cảm giác
được những thứ mình trông thấy không quá giống với trước kia. Dĩ vãng
chỉ là cực hạn ở mặt ngoài, hiện tại, hắn đã có thể phân tích sâu vào
trong, theo đó có lẽ sơ kỳ có chút không thích ứng được, cảm thấy thập
phần thâm ảo, nhưng một quen thuộc, đối với con đường sau này sẽ có được tác dụng thôi động khó có thể tưởng tượng được.
- PHÁ...!
Một
kiếm hoạch xuất, nước biển ở bờ đồng hòn đảo trở nên vặn vẹo, bỗng nhiên phân thành vô số tầng, mỗi một tầng đều phảng phất một vật chứa bằng
thủy tinh.
Đụng một tiếng!
Không gian chi lực bao phủ trong phạm vi nước biển đều nát bấy, sóng biển trùng thiên.
- Không sai biệt lắm có phần hỏa hầu a!
Phá Tà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần tùy ý để sóng biển ập vào người, cọ rửa thân thể.
Bất tri bất giác, một tháng qua đi.
Gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ hai được luyện hóa thành công, so với lúc trước, cường độ trái tim của Diệp Trần đâu chỉ hơn gấp mấy lần, dưới tình
huống huyết dịch gia tốc, trái tim giống như sấm động, phát ra thanh âm
thùng thùng, thanh âm này, khiến thổ địa ở phụ cận cũng rung lên, tro
bụi lan tràn.
Có một lần, Diệp Trần lẻn vào trong nước biển, thanh
âm trái tim nhảy lên, thậm chí đánh chết một đầu tứ cấp yêu thú, từng
vòng gợn sóng, dùng Diệp Trần làm trung tâm, khuếch tán về phía bốn
phương tám hướng, rất khó tưởng tượng được, độ mạnh yếu nhịp đập trái
tim của Diệp Trần đã đến trình độ nào rồi.
Bất quá thế vẫn chưa
xong, Diệp Trần chính thức luyện hóa gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ ba, gốc
Dưỡng Tâm Thảo thứ ba này luyện hóa thành công, hắn muốn chạy nước rút
đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, lần này chỉ cho phép thành công, không
cho phép thất bại.
Bên kia.
Khí tức ma lực cường thịnh xông lên trời, bầu trời bị nhuộm thành màu đen, gió lốc màu đen mãnh liệt vây quanh hòn đảo.
Tu vị của Mộ Dung Khuynh Thàn rõ ràng nâng cao một bước, càng ngày càng tiếp cận Bán Bộ Vương Giả thành danh lâu năm, ngoài ra, theo tu vị tăng lên, cường độ Linh hồn bạc mô của Bán Bộ Vương Giả cũng sẽ tăng lên,
như hoàng y nữ tử là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, đụng phải Linh hồn
âm ba của Huyền Âm Vương cũng chỉ bị một ít tổn thương, sẽ không xuất
hiện tình huống bị hôn mê, đó chính là tác dụng của linh hồn bạc mô.
Mà Diệp Trần thân mang Ngũ giai Hủy Diệt Kiếm Hồn, Tứ giai Bất Hủ kiếm
hồn, cùng với linh hồn lực gấp năm lần thường nhân, cái đó chỉ sợ dù
không phải là Bán Bộ Vương Giả, cũng có thể hoàn toàn chống cực linh hồn âm ba của Huyền Âm Vương, so với hoàng y nữ tử, chỉ có hơn chứ không
kém, một khi chờ hắn tiến vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, sinh ra Linh
hồn bạc mô, chỉ sợ trong Vương giả Sinh Tử Cảnh, cũng rất khó có người
có thể dùng linh hồn lực công kích hắn.
Trừ phi là một ít bí pháp
công kích linh hồn Thiên cấp đẳng cấp cao cực đoan đáng sợ, hoặc là bí
pháp công kích linh hồn Thiên cấp đỉnh giai có tính diệt tuyệt.
Lại một tháng qua đi.
Trong nước biển, chợt nhấc lên một đạo sóng lớn, sóng lớn hiện lên vòng tròn, đột nhiên khuếch tán ra, thế vẫn chưa xong, trung tâm vòng sóng
lớn này, một thủy tinh cầu cực lớn đột nhiên sinh ra, một mực bành
trướng đến chừng mấy chục thước, mới hung mãnh bạo tạc nổ tung, hơi nước ngập trời.
Đông đông đông đông đông đông đông!
Thanh âm chấn
động kịch liệt, ở trên hòn đảo cũng có thể nghe thấy được, một ít chim
biển cả kinh vẫy cánh, cuống quít ly khai nơi này.