Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 202: Chương 202: Đầm lầy Dã Hỏa




Lục Thần Phù đương nhiên ở lại Thịnh Nguyên Thành tiếp tục mở mang vương quốc buôn bán của nàng, Chu Hằng rất ủng hộ đối với chuyện này, thể chất của hắn nếu muốn mau chóng trưởng thành thì không thể thiếu duy trì một số lớn tiền tài, mà muốn mua kim loại, hay là pháp khí bậc cao, như vậy tiền tài này cũng không phải là vàng bạc thông thường, mà phải chi ra là linh thạch!

Thậm chí là linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm!

Muốn mua kim loại cấp bậc Linh Hải Cảnh, cho dù là linh thạch trung phẩm đều không được người ta để vào mắt, nhất thiết phải dùng linh thạch thượng phẩm! Đạt tới cường giả cảnh giới này, vốn đã không có nhu cầu với linh thạch trung phẩm, bọn họ cần là linh thạch thượng phẩm mới có thể trợ giúp đột phá đại cảnh giới!

Linh thạch thượng phẩm!

Vậy chỉ riêng Lục Thần Phù buôn bán ở Vương triều là không đủ, thỉnh thoảng mới có được một ít linh thạch trung phẩm, nhất định phải vươn vòi bạch tuộc kéo dài đến Lãng Nguyệt Hoàng triều mới được! Mà muốn kiếm được một số lớn linh thạch thượng phẩm, thì nhất định phải vươn vòi tới Thiên Long Đế triều!

Chỉ có Đế triều mới có quặng mỏ linh thạch thượng phẩm!

Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi tự nhiên đi theo ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Vật này có khả năng là một kiện tiên vật, Chu Hằng không cần lo lắng hao tâm tốn sức chiếu cố cho các nàng, dù sao khi đi vào đầm lầy Dã Hỏa hai nàng cứ chờ đợi ở trong đó là được.

Chu Hằng luyện hóa khối sắt đen kia, cộng thêm tinh hoa kim loại chất đầy sơn cốc trước đó, thể chất của hắn có tăng lên rõ ràng, mặc dù cách đột phá Sơn Hà Cảnh còn một đoạn xa, nhưng võ giả Sơn Hà Cảnh cũng rất khó làm thương tổn được hắn.

Hiện giờ năng lực bảo vệ tính mạng của hắn càng ngày càng mạnh, Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cộng thêm lực phòng ngự đáng sợ, giúp hắn dám xông vào bất kỳ hiểm địa nào!

Nếu chỉ có Tấn Vân Lưu Quang Bộ và Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn đã giống như một tên trộm, nhưng chỉ có thể đùa chơi trốn tìm với Sơn Hà Cảnh. Nhưng bây giờ có được thể chất vượt qua pháp khí Khai Thiên Cảnh, hắn hoàn toàn có thể cứng rắn chống lại chính diện với cường giả Sơn Hà Cảnh!

Tuy rằng người bị thua khẳng định là hắn, nhưng có đôi khi đoạt bảo chỉ cần chệnh lệch một chút xíu như vậy là đủ!

Đại Nguyên Quốc cũng là một tiểu quốc Vương triều, nhưng không phụ thuộc Lãng Nguyệt Quốc, mà phụ thuộc Tử Vũ Quốc một nước của Hoàng triều khác. Bởi vậy, từ Hàn Thương Quốc xuất phát phải trải qua thiên sơn vạn thủy mới có thể đi tới, nếu tính chuyện nguy hiểm trên đường, người bình thường có thể đi cả đời cũng đừng nghĩ đi tới.

Chu Hằng đã là tu vi Khai Thiên Cảnh, tốc độ tăng lên mặc dù không có lực lượng đáng sợ như vậy, nhưng từ Ích Địa đến Khai Thiên ít nhất cũng tăng lên 7, 8 lần. Tấn Vân Lưu Quang Bộ tuy rằng cực nhanh nhưng hao tổn lực cũng lớn, không thích hợp đi đường dài.

Bởi vậy gần một tháng sau, hắn mới đi tới Đại Nguyên Quốc.

Thời gian qua lâu như vậy, trước sau đã có rất nhiều thế lực đi vào đầm lầy Dã Hỏa, nhưng không có một người nào thu được kiện pháp khí tuyệt thế!

- Đầm lầy Dã Hỏa tuy rằng không phải một trong bốn đại tử địa, nhưng bên trong địa hình hiểm trở, còn có yêu thú đáng sợ, ngay cả cường giả Sơn Hà Cảnh cũng có thể bị vây hãm ở trong đó!

- Nghe nói cao thủ của Bách Lâm Tông toàn quân bị diệt!

- Cái gì? Bách Lâm Tông chính là có cường giả Sơn Hà Cảnh, ngay cả chạy trốn cũng không thoát sao?

- Người mạnh nhất của Bách Lâm Tông cũng chỉ là Sơn Hà nhất trọng thiên, Trường Hà Tông thậm chí có lão tổ Sơn Hà tam trọng thiên, còn không phải cũng bị huỷ diệt ở trong đó sao?

- Phù! Pháp khí tuyệt thế tuy rằng động lòng người, nhưng cái giá phải trả này cũng quá lớn đi! Thậm chí ngay cả xác nhận thực sự có bảo vật hay không đã chết người nhiều như vậy. Thật là không đáng giá mà!

- Không đáng giá ư? Nếu đó đúng là pháp khí tuyệt thế, ai thu được người đó lập tức có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Kết Thai Cảnh! Không, nếu đó là Thần Anh Cảnh, thậm chí pháp khí cấp Hóa Thần Cảnh, thì ngay cả Kết Thai Cảnh đều có thể đánh chém! Dù khả năng tính chỉ có một phần vạn, một phần tỷ... thì ai mà không muốn liều mạng chứ!

- Cơ hội nhảy vọt thành rồng đấy! Ai mà không đỏ mắt!

- Nghe nói Thiên Sơn Tông, Hổ Khiếu Tông, Hàn gia đế đô đều đã có cao thủ đi tới!

Chu Hằng vốn cũng không cần cố ý đi tìm hiểu tin tức, chỉ cần đi tới đứng ở chỗ có nhiều người là được rồi. Hiện tại pháp khí tuyệt thế, đầm lầy Dã Hỏa... chính là đề tài đứng đầu, đâu đâu cũng là tiếng bàn tán ầm ĩ, dường như không nói về đề tài này chính là người lạc hậu.

Cạnh tranh thật đúng là kịch liệt nha!

Pháp khí tuyệt thế kia ngay cả bóng dáng đều không nhìn thấy, đã dẫn tới nhiều cao thủ như vậy, không thể không nói võ giả thật điên cuồng, nhưng cũng từ đó nói rõ sự cường đại, quý báu của pháp khí tuyệt thế!

Đây đúng là cá chép vượt Long Môn, một khi nhận được có thể làm cho Tụ Linh Cảnh ít nhất có được chiến lực của Kết Thai Cảnh, đây là mê hoặc lớn lao bực nào!

Với Chu Hằng mà nói, không có đủ thực lực nhận được bảo vật như vậy cũng là vô ích vô hại!

Có được chiến lực của Kết Thai Cảnh cũng không có nghĩa là có được lực phòng ngự của Kết Thai Cảnh, nếu người cầm được thực chỉ là tu vi Tụ Linh Cảnh, lúc phóng ra pháp khí giết người lại bị một võ giả Sơ Phân Cảnh đánh lén thì sao?

Chết chắc!

Hắn vốn đang suy nghĩ, nếu như lấy được bảo vật như vậy thì nên giữ lại để uy hiếp đối thủ Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, hay là trực tiếp luyện hóa tăng cường thể chất! Nhưng hắn lập tức bật cười, pháp khí Kết Thai Cảnh đã có Thần chích, hắn luyện hóa được sao?

Trực tiếp phản kích mà chém ngược lại hắn, ngay cả hắc kiếm đều không cứu được hắn!

Bên ngoài đầm lầy Dã Hỏa, khắp nơi đều là lều trại. Nơi này vốn là vùng vô cùng hoang dã hiểm ác, nhưng bây giờ dường như trở thành chỗ vui chơi của võ giả, tụ tập nhiều người đến khó có thể tưởng tượng.

Hiểm địa này rất rộng lớn, nếu như từ trên trời cao nhìn xuống, toàn bộ có hình trứng, dài ước chừng có 1000 dặm, ngang dọc hơn 500 dặm. Toàn bộ trên mặt đầm lầy quanh năm bao phủ sương mù lạnh lẽo âm u.

Rất nhiều địa phương trong đầm lầy có sương mù độc, thậm chí ngay cả cường giả Sơn Hà Cảnh cũng có thể trúng chiêu, mà trong hiểm địa này cũng sinh ra rất nhiều yêu thú cường đại, nào là Quỷ Nhãn Thiềm Thừ, Ô Độc Cự Mãng, Thôn Thiên Tà Ô... chẳng những có thể trưởng thành đến độ cao Sơn Hà Cảnh, lại có chứa kỳ độc, dù là cường giả Linh Hải Cảnh gặp chúng đều phải nhức đầu!

Cũng khó trách mới chỉ một tháng mà thôi, địa phương hiểm địa này đã cắn nuốt rất nhiều cao thủ!

Đáng thương đáng tiếc, trong này nhưng có thật nhiều cường giả Sơn Hà Cảnh, lại là rơi vào cái chết không có chỗ chôn thây, không khác nhau chút nào với với Tụ Linh Cảnh, Sơ Phân Cảnh.

Cho nên nói, không thành tiên trên chín tầng trời, cho dù là cường giả Hóa Thần Cảnh cuối cùng đều phải hóa thành một đống xương khô, cùng mục nát với cỏ cây!

Hai nàng Tiêu Họa Thủy đã vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Chu Hằng lẻ loi một mình bước chậm đi tới. Bước vào khu vực đầm lầy, hắn có Ẩn Tức Phù che lấp khí tức, người khác căn bản không nhìn ra sâu cạn của hắn.

- Bằng hữu! Có hứng thú đi chung với chúng ta hay không?

Chu Hằng đang đi, chợt nghe năm thanh niên nam nữ đi ngang qua phát ra lời mời.

Người nói chuyện là một nữ nhân anh khí bừng bừng, mày rậm mắt to, dáng người cao lớn có thể sánh với Chu Hằng. Nếu nàng không có bộ ngực to lớn, mông vểnh lên, có lẽ hắn sẽ nghĩ lầm là một nam nhân.

Nhìn thấy Chu Hằng dừng chân nhìn lại, nàng lộ ra vẻ tươi cười nhu hòa, nói:

- Chúng ta cũng là lâm thời gặp nhau tụ họp lại! Ta tên là Triệu Hàn Vũ, là đội trưởng! Huynh đi vào lẻ loi một mình rất nguy hiểm, không bằng cùng đi với chúng ta, mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau!

Chu Hằng quét mắt nhìn lướt qua năm người, thấy bọn họ cũng chỉ là tu vi Sơ Phân Cảnh. Ở trong này thật sự khó có thể xưng là cao thủ. Tuy nhiên mỗi người đều khí huyết tràn đầy, sinh mệnh chi hỏa bừng bừng, hiển nhiên đều rất trẻ tuổi.

Nghĩ đến điểm ấy, có thể có được tu vi Sơ Phân Cảnh đã có phần không dễ, ở các đại gia tộc đều có thể xưng là tuấn kiệt.

Cũng đúng như vậy, trên mặt mấy người đều mang theo vẻ cao ngạo! Có lẽ bọn họ đều là đệ tử tộc nhân của môn phái, gia tộc nào đó xuất ngoại du lịch. Biết được tin tức có pháp khí tuyệt thế lập tức chạy tới đây.

Triệu Hàn Vũ mặc dù là nữ nhân cường tráng, nhưng thật ra diện mạo cũng dễ nhìn, anh khí kinh người, có một loại lực hấp dẫn khác thường, nhân cách mị lực của nàng bất phàm, mới có thể lâm thời hợp thành một tiểu đội như vậy.

Nàng rất có khí chất nhân hiệp, tiếp tục nói:

- Mục tiêu hàng đầu của chúng ta là hái lấy linh thảo trong đầm lầy, nếu vạn nhất gặp được pháp khí tuyệt thế, thì dù sao chúng ta cũng hàng phục không được, có thể được pháp khí nhận chủ là chuyện may mắn, không chiếm được cũng không cần để ở trong lòng!

Quả thật, nếu pháp khí tuyệt thế tin tức không giả, như vậy cho dù chỉ là pháp khí Kết Thai Cảnh hiện tại cũng không ai có thể bắt nó hàng phục. Chỉ có thể hy vọng chính mình phúc lớn vận may, đạt được pháp khí nhận chủ.

Từ điểm đó mà nói, mỗi người đều có cơ hội! Chỉ là thực lực càng mạnh, tốc độ đi vào cũng càng nhanh, càng có khả năng vào sâu trong hiểm địa, thì phần thắng lớn hơn một chút.

Chu Hằng cười cười, nói:

- Vậy đa tạ! Tại hạ là Chu Hằng!

- Ta tên là Lữ Như Chi!

- Ta tên là Tề Thản!

Lúc này có hai người nhiệt tình tiếp đón tự giới thiệu với Chu Hằng, nhưng hai người còn lại thì không lạnh không nhạt. Hai người này một nam một nữ, nữ là mỹ nhân xinh đẹp, cũng không có anh khí kinh người, nhưng có lực hấp dẫn nam nhân hơn so với Triệu Hàn Vũ. Nam thì lỗ mũi hướng lên trời, đầu vai cắm một thanh trường kiếm, phong cách cổ xưa sâu sắc, hiển nhiên là pháp khí cấp bậc thượng thừa.

Pháp khí loại này vốn có thể thu vào không gian đan điền, hắn lại cắm ở trên vai, không phải rõ ràng muốn khoe ra cho người khác xem ư?

Qua Triệu Hàn Vũ giới thiệu, Chu Hằng biết hai người này theo thứ tự là Thường Sư Sư và Đường Vãn, về phần xuất thân môn phái gia tộc thì cũng không có ai nói ra. Dù sao mọi người chỉ là tạm thời gặp nhau tụ hợp cùng nhau, nói không chừng sẽ vì một chút lợi ích nhỏ mà trở mặt, nên tốt hơn là đừng liên lụy đến gia tộc tông môn ở sau lưng mình cho thỏa đáng.

Sáu người cùng nhau đi vào đầm lầy Dã Hỏa, khóa mục tiêu trên mặt linh thảo ở trong này.

Hiểm địa dù có dạng như thế nào đi nữa đều sẽ có kỳ tích sinh mệnh, hơn nữa, càng là địa phương hiểm ác, thì linh thảo sinh ra cũng càng quý báu. Trong truyền thuyết trong bốn đại tử địa thậm chí có tiên thảo sống ký gửi trên xương trắng, đáng tiếc không người nào có tư cách đi vào trong đó ngắt lấy.

Đầm lầy Dã Hỏa đương nhiên không đạt tới cấp bậc như vậy, nhưng vẫn có thảo dược cấp bậc Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh. Thậm chí có một số linh quả không cần luyện thành đan dược mà có thể dùng trực tiếp, trong nháy mắt từ Ích Địa Cảnh biến thành Khai Thiên Cảnh, hoặc là Sơn Hà Cảnh!

Trước kia, bởi vì kiêng kỵ nơi này hiểm ác, nhất là yêu thú đáng sợ, cũng không có bao nhiêu người dám đi vào tìm kiếm, nhưng bây giờ thì khác, vô số cao thủ ào ào đi vào, đối với yêu thú mà nói đồng dạng là ngập đầu tai ương.

Điều này tạo một đường hy vọng cho rất nhiều người thực lực thấp kém, để bọn họ cũng có thể đi vào tìm kiếm vận may, tìm kiếm linh thảo, nếu như vận số quá tốt gặp được pháp khí tuyệt thế, còn được nhận chủ, vậy là cá vượt Long Môn rồi.

Đầm lầy Dã Hỏa quá rộng lớn, nếu muốn dựa lực lượng một người mà tìm được kiện pháp khí tuyệt thế, căn bản là người si nói mộng. Bởi vậy Chu Hằng cũng không ngại họp thành đội với Triệu Hàn Vũ bọn họ, có thể gặp được pháp khí tuyệt thế hay không cứ chờ xem ở duyên phận.

Thường Sư Sư và Đường Vãn thì vẫn luôn lạnh nhạt lãnh đạm với Chu Hằng; Lữ Như Chi và Tề Thản thì nhiệt tình hơn một ít, nhưng với nhãn lực của Chu Hằng vẫn nhìn ra rất rõ ràng: nhiệt tình của hai người này thật ra là dựa theo cái nhìn của Triệu Hàn Vũ.

Thực rõ ràng, Đường Vãn đang đeo đuổi Thường Sư Sư, Lữ Như Chi và Tề Thản thì cùng có ý với nữ nhân cường kiện kia. Bởi vì Thường Sư Sư khinh thường Chu Hằng, Đường Vãn cũng theo đó khinh thường, Triệu Hàn Vũ đối xử nhu hòa với Chu Hằng, Lữ Như Chi cùng Tề Thản cũng tỏ thái độ hữu nghị đồng dạng.

Con cháu quý tộc nếu nói ra cuồng thì cuồng, nhưng hẳn cũng có gia giáo, đa số cách nói năng không thô tục. Thế nhưng Đường Vãn lại là một ngoại lệ, hắn chê cười miệng đầy hạ lưu, dường như muốn dùng biện pháp như thế để lôi kéo Thường Sư Sư lên giường với hắn.

Nửa ngày sau, cuối cùng Chu Hằng chịu không nổi lối vô liêm sỉ của hắn, lạnh lùng nói:

- Câm miệng!

- Láo xược! Ngươi cho là đang nói với ai?

Đường Vãn giận quát một tiếng, vung tay liền đánh tới hướng Chu Hằng.

“Ầm!”

Nhưng đúng lúc này, mặt nước dưới chân bọn họ đột nhiên tách ra, bay vọt lên một bóng đen, tập kích về phía Đường Vãn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.