Ba ngày qua, cuối cùng Ninh gia không ra tay.
Tuy nhiên, có một võ giả Hóa Thần Cảnh vẫn đang quan sát bọn họ bắt đầu
từ ngày thứ hai, nhìn chòng chọc hai người suốt rồi mới rời đi, tin
tưởng đó chính là Ninh gia lão tổ, hắn thật sự nhìn không ra Chu Hằng
sâu cạn cho nên không dám ra tay.
Ba ngày nay, Ninh gia dồn tinh lực ở trên thân Hồ Nhân, muốn giữ lại cái thiên tài trong võ này ở Ninh gia, ưng thuận không biết bao nhiêu ưu
đãi, nhưng cuối cùng Hồ Nhân vẫn quyết định đi theo Chu Hằng, khiến Ninh gia thất vọng.
- Ninh huynh, cáo từ! Chu Hằng chắp tay hướng Ninh Hữu Khuyết, thanh
niên này thiên phú không tệ, nếu chịu tu luyện, ngày sau không khó đột
phá Tiên Nhân Cảnh.
- Sau này còn gặp lại! Ninh Hữu Khuyết có một loại cảm giác như trút
được gánh nặng, biểu tình nhẹ nhàng dị thường, chắp tay đáp lễ Chu Hằng.
Chu Hằng tươi cười, ngồi trên xe ngựa Ninh gia chuẩn bị cho bọn hắn, hướng về đăng Tiên Kiều.
Chiếc xe ngựa này tự nhiên không thể so với Ninh Hữu Khuyết, sức của đôi bàn chân bất quá là hai đầu thú Khai Thiên Cảnh. Xem ra, sau khi Ninh
gia không mời chào được Hồ Nhân cũng biến thành keo kiệt, ngay cả phong
độ đều như vậy.
Xe ngựa chấn động rất nhiều, đi lắc lắc lắc lư, khiến Hồng Long nữ hoàng rất bất mãn, bởi vì bộ dáng này nàng sẽ không được ngủ.
400 dặm đường đối với yêu thú Khai Thiên Cảnh mà nói cũng không tính là
quá lâu, chỉ hai giờ bọn họ đi tới nơi, phía trước là một cái lạch trời
nhìn không thấy đầu!
Trên đó có sương trắng nồng đậm tràn ngập, cho dù với thị lực cùng thần thức Chu Hằng đều không thể xuyên thấu.
Pháp tắc!
Dù là Chu Hằng cũng không dám bay vượt qua đạo lạch trời này, ở trước mặt pháp tắc tu vi Thăng Hoa Hoàng cũng như trẻ con.
Xe ngựa đi vòng qua dọc theo vách núi cao. Đại khái mười mấy phút sau,
một cái cầu dài làm từ bạch ngọc xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Nhưng chỉ có thể nhìn chiều dài đại khái chừng mười trượng, bộ phận phía sau tiêu ẩn ở trong sương mù.
Đây cũng là đăng Tiên Kiều .
Nếu tiên nhân đều không thể bay vượt qua khoảng cách, ngọc kiều làm sao
có thể đủ chống đỡ pháp tắc phá hư? Thật chẳng lẽ có một vị thần linh
chí cao đang nhìn xuống sinh linh!
Năm người đều xuống xe ngựa, Chu Hằng đứng ở phía trước ngọc kiều, trầm ngâm không nói.
Nếu coi lạch trời là biên giới, như vậy nơi này chính là Phàm giới, đối
diện là Tiên giới. Phân chia như vậy, là môi trường nơi này đặc thù, hay là thủ đoạn của một vị đại năng vô thượng?
Nơi này thờ phụng một vị thần linh chí cao, Chu Hằng cũng thông qua hắc
kiếm cùng với thần tượng đã xảy ra cộng minh. Có vô thượng pháp tắc lưu
chuyển, thậm chí tăng lên nắm giữ Hỗn Độn Thiên Kinh trên diện rộng!
Nếu quả thật có một cái tồn tại như vậy, hắn khẳng định không có khả năng đoạt được mảnh vỡ hắc kiếm từ trong tay đối phương!
Nhưng nếu rời đi nơi này, chỉ sợ nhất định phải tạo chút quan hệ cùng vị đại năng này.
Có Hoặc Thiên thì tốt rồi!
Chu Hằng nghĩ nghĩ đột nhiên bật cười, Hoặc Thiên quyết định đúng, có vị thiên nữ tuyệt thế này ở đây, hắn gặp được loại tình huống này khẳng
định sẽ mượn năng lực đối phương đi giải quyết.
Ân?
Trong lòng hắn vừa động, thần thức bén nhạy đã cảm ứng được đang có ba người vội vàng chạy tới phương hướng của hắn.
Rất nhanh, ba đạo nhân ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn. Đó là ba
lão nhân, Chu Hằng nhận được một người trong đó, chính là Ninh gia lão
tổ - hai người mặc dù không có chính thức đánh nhau, nhưng bị đối phương nhìn chòng chọc hai ngày. Chu Hằng làm sao có thể không nhận ra.
Nhưng hai cái khác thì hắn không nhận ra, nhưng bọn họ đồng dạng có được tu vi Hóa Thần Cảnh, ở một đầu đăng Tiên Kiều cũng coi là cường giả
tuyệt đỉnh.
- Tiểu hữu dừng bước! Ninh gia lão tổ thét dài một tiếng, thân hình đã đi tới.
Chu Hằng không có gì biểu tình, nói: - Chuyện gì?
Ninh gia lão tổ cười ha ha một tiếng, nói: - Không có gì lớn cả
- Nếu không có gì lớn, không nói cũng thế! Chu Hằng lập tức cắt đứt lời
của đối phương. Hắn đột nhiên sinh ra hứng thú nồng hậu đối với đăng
Tiên Kiều, không có tâm tình tán gẫu với mấy người này.
- Tiểu bối, ngươi rất kiêu ngạo! Trong ba người Ninh gia lão tổ, một lão nhân áo tím không vui nói.
Hắn được Ninh gia lão tổ mời tới giúp đỡ, họ Trương, là Trương gia Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, thực lực xấp xỉ với Ninh gia lão tổ, người cuối cùng họ Tiền, đồng dạng là Ninh gia lão tổ mời tới.
Ba người này đều hùng bá nhất phương, tự nhiên không chịu nổi Chu Hằng trách móc, sao có thể không giận.
Chu Hằng quét mắt nhìn hắn một cái, không nói gì, hắn ở cảm thụ được tòa bạch ngọc kiều này chỗ đặc biệt, chỉ là mặc hắn quan sát như thế nào,
chất liệu bạch ngọc kiều đều không khác với ngọc thông thường.
- Tiểu bối Trương gia lão tổ không khỏi cau chân mày lại, nhưng Ninh gia lão tổ lập tức nhấn một cái ở đầu vai hắn, lắc lắc đầu đối với hắn,
khiến hắn mạnh mẽ nhịn lại.
- Chu tiểu ca, yêu cầu của lão phu rất đơn giản, chính là muốn tiểu cô
nương này, để cho nàng gia nhập Ninh gia ta! Chỉ cần Chu tiểu ca chịu
thả người, có điều kiện gì cứ việc lên tiếng! Ninh gia lão tổ nói.
Cuối cùng, Ninh gia vẫn không nỡ bỏ buông bỏ cái thiên tài này a!
Chu Hằng không nhịn được cười một tiếng, nói:
- Điều kiện gì đều được?
Thấy Chu Hằng dường như ý động, Ninh gia lão tổ lập tức mừng rỡ, hắn
không tiếc trả giá mời Trương gia cùng Tiền gia lão tổ đến chính là vì
chấn nhiếp Chu Hằng. Sớm biết rằng Chu Hằng dễ nói chuyện như vậy, hắn
sao cần phải bỏ ra giá phải trả lớn như vậy!
- Đều được, chỉ cần lên tiếng! Hắn vội vàng nói.
- Ta muốn thành tiên!
Phi!
Ba người Ninh gia lão tổ đều gắt một cái trong lòng, nếu có chuyện tốt
như vậy bọn họ không còn sớm thành tiên, còn đến phiên ngươi? Ninh gia
lão tổ lắc lắc đầu, nói: - Cái này không được, Chu tiểu ca đổi một cái
yêu cầu khác đi!
- Nhưng ta chỉ có một cái nguyện vọng như vậy! Chu Hằng lại cười nói.
- Chu tiểu ca, ngươi cố ý làm lão phu khó xử sao? Ninh gia lão tổ cũng lộ ra vẻ không vui.
Chu Hằng thở dài, nói: - Là chính ngươi chạy tới theo ta, hiện tại ta
nói điều kiện, ngươi lại nói ta làm khó dễ ngươi? Lão già, ta xem ngươi
là có vấn đề về não, bệnh này khó trị!
- Tiểu bối cuồng ngạo! Trương gia lão tổ giận dữ, hắn rõ ràng chỉ được
Ninh gia lão tổ mời đến trợ quyền, nhưng dưới cơn nóng giận lại không
kìm nổi xông lên, vung tay hướng về Chu Hằng.
Chu Hằng nghiêng người, tiện tay chụp ra một chưởng, ba 1 tiếng, Trương gia lão tổ thân bất do kỷ xông lên đăng Tiên Kiều.
- Không Trương gia lão tổ thần tình sợ hãi, tu vi không đủ đi sấm đăng
Tiên Kiều chỉ có đường chết a! Trong nháy mắt, hắn căn bản bất chấp suy
nghĩ vì cái gì Chu Hằng có năng lực ném hắn lên Tiên Kiều, thậm chí ngay cả thời gian hận đối phương cũng không có, bởi vì hắn đã cảm thấy nguy
cơ to lớn.
Hắn vội vàng vận chuyển linh lực, khai hỏa toàn bộ chiến lực, thình
thịch thình thịch thình thịch, dường như đang chiến đấu cùng một địch
nhân nhìn không thấy.
Ninh gia lão tổ cùng Tiền gia lão tổ dùng ánh mắt kinh ngạc lạ thường
nhìn Chu Hằng, vừa rồi Chu Hằng chỉ hời hợt một chưởng, không hiển hỏa
khí, vân đạm phong khinh, nhưng một cái Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cứ như
vậy bị hắn đẩy tới hố lửa!
Tê!
Nếu là trùng hợp, đánh chết Ninh gia lão tổ cùng Tiền gia lão tổ cũng không tín!
Đây chính là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh a, bị cường giả Thần Anh Cảnh toàn
lực oanh một chưởng cũng không thể nhúc nhích mảy may! Huống chi hắn sớm được Ninh gia lão tổ nhắc nhở, không có khả năng khinh thị Chu Hằng !
Nhưng Trương gia lão tổ bị đánh lên đăng Tiên Kiều lại là sự thật!
Thực lực Chu Hằng... sâu không lường được!
Bởi vì hiểu điểm này, hai đại lão tổ đều không dám động, chỉ dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Chu Hằng.
Trên Tiên Kiều có lực lượng vô danh lưu chuyển, điều này cần Chuẩn Tiên
ba kiếp mới có thể chống cự lại! Tuy rằng Trương gia lão tổ đã đạt được
một tia tiên nhân bí mật. Nhưng ngay cả Chuẩn Tiên một kiếp cũng không
đạt tới, sao có tư cách đi đăng Tiên Kiều?
Hưu, một đạo nhân ảnh xẹt qua, đi lên đăng Tiên Kiều, vung tay kéo Trương gia lão tổ, thân hình thoắt một cái, đã lui đi ra.
Dáng người khôi ngô, lưng đeo một cái hồ lô rượu màu đỏ thắm, đầu đầy tóc đen tung bay.
- Bái, bái kiến tiên trưởng! Ninh, Tiền hai đại lão tổ vội vàng ngã đầu
bái. Đối phương có thể lên đăng Tiên Kiều toàn thân trở ra liền biết,
người này tất nhiên là tiên nhân! Hơn nữa. Hồ lô rượu... Đây là dấu hiệu rõ ràng nhất, giới phàm nhân luôn luôn có truyền thuyết một vị Đại
Tiên.
Vị tiên nhân này thích du lịch thế gian, không biết bao nhiêu người được ân huệ từ hắn, một cái hồ lô rượu đỏ thẫm chính là đặc thù rõ rệt nhất
của hắn!
Truyền thuyết, chỉ là truyền thuyết a!
- Đứng lên đi! Lỗ Đông Vân giơ giơ, nhưng trong lòng thì thầm kêu không hay ho.
Du lịch thế gian là lạc thú của hắn, nhưng chơi xong vẫn phải về Tiên
vực , nhưng hắn vừa muốn bước trên Tiên Kiều lại thấy được một cái nho
nhỏ Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh lại dám chạy đến Tiên Kiều chịu chết, lúc
này ra tay cứu.
Đây là bệnh cũ của hắn, nói khó nghe chính là tiện tay!
Nhưng cứu được người, hắn cũng phát hiện Chu Hằng.
Tiểu tử này trẻ tuổi thì trẻ tuổi, nhưng bi kịch là hắn đánh không lại,
còn thua thiệt trong tay đối phương! Phía trước hắn chật vật mà chạy,
lần này tái kiến Chu Hằng tự nhiên trong lòng chịu khổ sở, cũng may với
tu vi của hắn vẫn có thể khống chế được không hiển lộ ra ở trên mặt,
cũng xấu hổ nhưng khó tránh khỏi.
- Tiền bối, mời ngươi làm chủ, người này rõ ràng là tiên nhân, lại tự
tiện ra tay đối với phàm nhân! Hai đại lão tổ đều khóc kể lể, về phần
Trương gia lão tổ đã đầu cụp xuống chỉ còn lại có một hơi, vẻ mặt vô
cùng uể oải.
Lỗ Đông Vân nhăn mặt, hắn muốn làm chủ a, hắn cũng muốn nghiêm trị Chu Hằng a, nhưng hắn không có năng lực này a!
Nghĩ đến đây, hắn cũng có loại ủy khuất lệ rơi đầy mặt!
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, thật đúng là xảo, lại để cho hắn gặp cái lão già thích chõ mũi vào chuyện người khác:
- Vậy các ngươi muốn thế nào?
- Giải vào tiên tù, trải qua chín chín tám mươi mốt hình mà chết! Trương gia lão tổ từ từ tỉnh lại, cắn răng nghiến lợi nói. Hắn là Thiên Tôn
Hóa Thần Cảnh, đã có tư cách biết một ít chuyện Tiên vực.
Lỗ Đông Vân co giật da mặt, mấy vị cường giả Tiên vực lánh đời không ra, căn bản không có người trấn áp Chu Hằng, loại tồn tại này đã mạnh đến
nổi có thể không nhìn quy tắc Tiên vực, các ngươi lại muốn hắn bị hành
hình mà chết?
Con mẹ nó, các ngươi muốn chết đừng liên lụy lão phu a!
Lần đầu tiên trong đời lão già cảm thấy cứu người có đôi khi cũng không
phải một chuyện tốt, hiện tại hắn muốn tự tay bóp chết Trương gia lão
tổ.