Bùm - - !
Đang lúc chúng cường giả Địa Giai cảnh vẫn còn đang khiếp sợ thì cả quảng trường lại vang lên một tiếng vang thật lớn kèm
theo chấn động mạnh, Huyền Thiên đạp cước thứ hai lên mặt đất, mặt đất
dưới chân trong nháy mắt đã bị đạp lún xuống, thân thể của Huyền Thiên
lại một lần nữa dùng tốc độ mà chúng cường giả Địa Giai cảnh ở đây khó
mà tưởng tượng nổi, lao vút về phía trước.
Trong vòng hai cái nháy mắt, khoảng cách giữa Huyền Thiên và hai người Triệu Thiểm, Ô Như Phi đã vượt qua một trăm mét.
- Hắn chỉ mới có tu vi Tiên Thiên cảnh cực hạn, tại sao lại có thể có lực lượng khủng bố như vậy?
- Cho dù là tu luyện công pháp luyện thể Huyền giai thượng phẩm tới
cảnh giới đại thành đi nữa thì cũng không thể có được lực lượng khủng bố như vậy được!
- Nếu như là tu luyện công pháp luyện thể thì
tại sao thân thể của hắn nhìn chẳng cường tráng chút nào thế nhỉ? Thân
thể, dáng người bình thường, tu vi mới chỉ là Tiên Thiên cảnh, tại sao
lại có thể dung nạp lực lượng khủng bố tới mức đó được?
…
Trong nhất thời, đám đệ tử Địa Giai cảnh đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ
và khó hiểu, không chỉ trên phương diện thực lực, mà ngay cả trên phương diện khinh công, Huyền Thiên cũng khiến cho mỗi một người có mặt ở đây
cảm thấy vô cùng rung động.
Trong mắt của Triệu Thiểm và Ô
Như Phi tràn ngập vẻ không cam lòng, hai người bọn họ trên phương diện
khinh công đều có thiên phú rất độc đáo, tốc độ còn nhanh hơn so với
phần lớn cường giả Địa Giai cảnh tam trọng rất nhiều.
Tốc độ của Huyền Thiên thế nhưng lại còn nhanh hơn bọn họ, điều này khiến cho bọn họ khó mà lý giải và chấp nhận được.
Ô Như Phi và Triệu Thiểm đồng thời rống to một tiếng, phát huy tốc độ
của mình tới mức nhanh nhất, đuổi theo Huyền Thiên, thế nhưng, chênh
lệch lực lượng của bọn họ với Huyền Thiên cũng không phải là dùng một
chút tiềm lực được phát huy là có thể bù đắp vào, ba giây qua đi, khoảng cách giữa ba người lại bị kéo dài thêm lần nữa, bốn giây qua đi, khoảng cách giữa Huyền Thiên và hai người bọn họ đã vượt qua hai trăm mét.
Toàn bộ quảng trường, từ bên này qua tới bên kia chỉ có ba ngàn mét,
qua bốn giây, Huyền Thiên đã chạy hơn hai phần ba khoảng cách, tốc độ
vẫn như cũ không hề giảm bớt.
Lực lượng của Huyền Thiên thập
phần khủng bố, lực bộc phát cũng tương đối bền bỉ, phát huy lực lượng
tới mức tận cùng như bây giờ, ít nhất cũng có thể duy trì liên tục mấy
trăm giây, thân thể của hắn trải qua thiên chuy bách luyện, cứng rắn như sắt thép, tuy rằng thoạt nhìn không có vẻ cường tráng, nhưng lại ẩn
chứa tinh hoa của lực lượng, so với mấy người luyện thể có thân thể
cường trắng kia thì lực bộc phát còn kéo dài được lâu hơn.
Chỉ tốn thời gian khoảng chừng sáu giây thì Huyền Thiên đã đi tới bên
cạnh lá cờ ở phía bên kia quảng trường, còn hai người Triệu Thiểm và Ô
Như Phi thì đi song song với nhau, nhưng khoảng cách giữa họ và Huyền
Thiên vẫn còn kém hơn ba trăm mét.
Giây thứ bảy, Huyền Thiên đã cầm lá cờ trong tay, để lại một cái hố sâu trên mặt đất, trong nháy mắt đã chạy trở về.
Đúng ngay lúc này, đột nhiên có hai đạo chân nguyên chưởng ấn lao tới
ngay trước mặt Huyền Thiên, chính là hai tên Triệu Thiểm và Ô Như Phi
đồng thời ra tay, muốn cản trở Huyền Thiên để cướp lá cờ trong tay hắn.
Công kích hoàn toàn bất ngờ làm cho thân thể đang cấp tốc lao tới của
Huyền Thiên lập tức ngừng lại, hắn một tay cầm chặt lá cờ, một tay nắm
lại thành quyền đánh một cú về phía trước mặt.
Hư không vang
lên một tiếng nổ, khí kình đánh cho không khí ở trước mặt nổ mạnh, trong nháy mắt liền đánh mạnh lên một đạo chân nguyên chưởng ấn, đạo chân
nguyên chưởng ấn kiên cố gần giống như một thanh bảo khí Huyền giai hoàn toàn bị đánh bại, biến thành nát vụn.
Thế nhưng, đạo chân
nguyên chưởng ẩn thứ hai ngay sau đó lại đập tới, đánh lên cùng một chỗ
với quyền đầu của Huyền Thiên, Huyền Thiên là đánh vội ra một kích nên
cũng không xuất ra toàn lực được, đánh bại một đạo chân nguyên chưởng ấn xong thì lực lượng cũng chẳng còn bao nhiêu, bị đạo chân nguyên chưởng
ấn thứ hai đánh lên, thân thể lập tức bị đánh bay về phía sau, trong
nháy mắt đã lùi về phía sau vài trăm mét, trở lại phía bên kia của quảng trường.
Triệu Thiểm và Ô Như Phi chạy tới đứng cách phía
trước của Huyền Thiên hơn ba trăm mét, một trái một phải đứng cách nhau
mấy chục mét, cản trước đường đi của Huyền Thiên, nhìn bộ dạng thì xem
ra là chuẩn bị cướp cờ rồi.
Thanh âm của Lý Cuồng vang lên từ phía bên kia,
- Khing công không chỉ dùng để chạy, thân pháp cũng là một loại trong
khinh công, ngay thời điểm bị người cản lối thì phải biết lợi dụng thân
pháp kiểu nào để đột phá vòng vây, đây cũng là một trong những tác dụng
của khinh công, Hoàng Thiên, mặc kệ là dùng thủ đoạn gì, chỉ cần người
nào mang cờ về bên này trước thì người đó chính là người chiến thắng.
Nghe xong mấy lời nói của Lý Cuồng thì Huyền Thiên đã biết được tại sao đối phương lại để hai người tới tỷ thí với mình, một người cướp cờ trở
về, còn một người thì phụ trách ngăn cản hắn, chỉ cần kéo dài khoảng mấy giây thì người cướp cờ liền có cơ hội trở về phía bên kia, giành được
thắng lợi của cuộc tỷ thí này.
Kiểu này rõ ràng là hai người
đánh một người, tu vi, tuổi tác, nhân số của đối phương đều hơn hẳn
Huyền Thiên, đây vốn không phải là một trận chiến công bằng.
Nhưng trận đấu cũng đã bắt đầu rồi, nếu như Huyền Thiên thất bại thì đám đệ tử của Bắc Thần Các cũng sẽ không quản xem trận tỷ thí này có công
bằng hay không, chỉ cần Huyền Thiên thất bại thì bọn họ vẫn không phục
Huyền Thiên như cũ.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Vốn chỉ là cùng tỷ thí khinh công với các ngươi mà thôi, ít ra thì
các ngươi vẫn có thể bình yên vô sự, thế nhưng các ngươi không nên giở
thủ đoạn kiểu này ra với ta, nếu đã như vậy thì ta cũng chỉ có thể phơi
bày một ít thủ đoạn của ta mà thôi.
Một lời vừa nói xong,
Huyền Thiên lại phóng tới phía trước một lần nữa, lúc này đây, cũng
không dồn hết tất cả lực lượng cho phương diện duy trì tốc độ nữa, mà là súc tích lực lượng ở trong cơ thể, chỉ sử dụng khinh công bình thường
để lao nhanh về phía trước, nhưng một giây cũng có thể vọt lên tới hơn
ba trăm mét.
Thân ảnh của Huyền Thiên vừa động thì Triệu
Thiểm và Ô Như Phi lập tức ra tay, xem ra hai tên này vừa rồi đã có
thương lượng trước rồi, phối hợp thập phần đúng chỗ, Triệu Thiểm trực
tiếp điên cuồng tấn công về phía Huyền Thiên, còn Ô Như Phi thì cứ nhăm
nhe giật lá cờ trong tay Huyền Thiên.
Đúng lúc này, thân ảnh
của Huyền Thiên đột nhiên chia ra hai bên, trong nháy mắt, xuất hiện
khoảng chừng hơn mười thân ảnh của Huyền Thiên, rõ là hắn đã sử dụng Qủy Ảnh Mê Hồn bộ.
Mỗi thân ảnh của Huyền Thiên trong tay đều cầm cờ, giống nhau như đúc, căn bản không cách nào phân biệt được thật giả.
Trong nháy mắt, Triệu Thiểm liền đánh trúng thân thể nguyên bản của
Huyền Thiên, nhưng chỉ vừa chạm tới thì nó lại biến mất như ảo ảnh, lá
cờ mà Ô Như Phi giật được cũng chỉ là một đoàn không khí.