Không ai phù hợp làm hòn đá kê chân cho hắn hơn Trịnh Uyên, Trịnh Uyên
chính là thiên tài đỉnh tiêm nhất đẳng gần với Giang Nhất Lưu và Trác
Bất Quần nhất.
Chỉ cần đánh
bại Trịnh Uyên thì như vậy, Huyền Thiên đã vượt qua tất cả đệ tử của Bắc Thần Các, trực tiếp đúng trên cùng một cấp bậc với Giang Nhất Lưu và
Trác Bất Quần. chỉ có như vậy mới có thể chính thức khiến tất cả đệ tử
của Bắc Thần Các tâm phục khẩu phục.
Chỉ có như vậy mới có
thể chứng minh, La Khiếu Dã thu nhận Huyền Thiên làm đệ tử không phải
tại đau mắt chọn nhầm mà là tuệ nhãn như đuốc.
Lời nói của
Huyền Thiên khiến cho trong mắt của Trịnh Uyên thoáng dao động, hắn luôn luôn tự phụ, cho là hắn sẽ mang tới áp lực cực lớn cho Huyền Thiên, cư
nhiên không ngờ rằng, cái nhìn của Huyền Thiên đối với hắn cũng giống
như hắn đối với Huyền Thiên, chính là chẳng coi nhau ra gì.
Điều này khiến cho người có lòng tự ái cao như Trịnh Uyên cơ hồ tức muốn điên lên đi được, phải hít sâu vào mấy lần mới có thể áp chế lửa giận,
lạnh lùng nói:
- Nói khoác không biết ngượng, hôm nay có đông đủ ở đây, ta cũng muốn để tất cả mọi người nhìn xem, rốt cuộc là ai
đánh cho tới khi kẻ kia phục thì thôi, hừ!
Hai thanh bảo kiếm giắt chéo sau lưng Trịnh Uyên, trong lúc nói chuyện, hắn cũng đã rút
bảo kiếm trên vai trái ra, thiên địa nguyên khí bốn phía lập tức ồ ạt
lao vào trong kiếm, rõ ràng đây là một thanh bảo kiếm địa cấp hạ phẩm.
Cường giả Địa Giai cảnh bốn phía lập tức tản ra xung quanh, cả một đám
tinh thần sáng láng, Huyền Thiên và Trịnh Uyên đều là đệ tử đặc thu tới
từ Bắc vực, đối với trận quyết đấu của hai người bọn họ, tất cả cường
giả Địa Giai cảnh đều cảm thấy vô cùng hứng thú, cho nên đều nhanh chóng lùi lại, chừa ra không gian rộng chừng năm sáu trăm mét.
Đối với thực lực của Trịnh Uyên, trong lòng Huyền Thiên cũng rất coi trọng, nhưng bề ngoài thì làm ra vẻ không coi vào đâu, duỗi tay ra, Phá Vân
kiếm đã ra khỏi võ, dẫn đầu tấn công về phía Trịnh Uyên.
Một
kiếm này của Huyền Thiên cực kỳ tùy ý, giống như là thuận tay đâm ra một cái mà thôi, cũng chẳng có biến hóa gì sấc, bình thường tới mức không
thể bình thường hơn được nữa.
Thấy Huyền Thiên xuất kiếm kiểu đó, sắc mặt của Trịnh Uyên lại càng giận hơn nữa, Huyền Thiên làm thế
này rõ ràng là xem thường hắn một cách trắng trợn, ngay cả lúc đối phó
với Nghiêm Minh Tân, Huyền Thiên cũng vẫn thi triển kiếm thuật cường đại ra, kết quả thi đấu với Trịnh Uyên hắn thì chỉ là tùy tiện đánh ra một
kiếm mà thôi.
- Không ngờ lại dám xem thường ta, đúng là không biết tự lượng sức mình!
Trịnh Uyên lạnh lùng quát một tiếng, bảo kiếm đia cấp hạ đẳng trong tay lập tức bộc phát ra quang mang lóng lánh, phóng thẳng lên trời.
Theo kiếm chiêu của Trịnh Uyên vừa ra thì kiếm ý tam giai bắn ra mãnh
liệt, tràn ngập bốn phía, kiếm thế cường đại ngưng tụ thành bảy đạo kiếm quang, từ trên trời giáng thẳng xuống với tốc độ cực nhanh.
Bảy đạo kiếm quang xếp hình, giống như bắc đẩu thất tinh lấp lánh giữa không trung.
Có người kinh hô:
- Là Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm của bản các, hỏa hậu dường như kém hơn một
chút so với Nghiêm Minh Tân, dù sao đi nữa thì Trịnh Uyên cũng chỉ mới
tu luyện có một tháng thôi, nhưng có thể dùng chân nguyên hóa thành kiếm quang, uy lực của kiếm chiêu này còn mạnh hơn của Nghiêm Minh Tân lúc
nãy nữa.
- Không, đây không phải là bắc đẩu thất tinh kiếm!
Lập tức có đệ tử địa giải cảnh cường đại hơn lên tiếng phủ quyết.
- Đây là kiếm kỹ Địa Giai, là Bắc Đẩu Tương trong Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm.
- Trịnh Uyên mới nhập môn có một tháng, cư nhiên có thể luyện thành Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm sao?
- Trời ạ, nhìn chiêu Bắc Đẩu Tương này tạo nghệ rất sâu nha, tên Trịnh Uyên này thật sự là thiên tài kiếm đạo mà.
- Chẳng trách thoạt nhìn có vẻ là lạ, hóa ra không phải là bắc đầu thất tinh kiếm mà Bắc Đẩu Tương trong Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm, lúc đầu
ta chính là tốn cả tháng mới học được nó, đạt tới thành tựu cỡ hắn bây
giờ ít nhất cũng phải khổ công tới ba tháng đó.
…
…
Đệ tử Địa Giai cảnh đều kinh hô không ngừng, kiếm chiêu mà Trịnh Uyên
thi triển chính là kiếm kỹ Địa Giai Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm tiếng
tăm lừng lẫy của Bắc Thần Các.
Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm
tổng cộng sở hữu hai mươi bốn thức kiếm chiêu, tám chiêu đầu tất nhiên
là kiếm kỹ Địa Giai hạ phẩm, tám chiêu giữa chính là kiếm kỹ Địa Giai
trung phẩm, tám chiêu cuối chính là kiếm kỹ Địa Giai thượng phẩm.
Bắc đẩu tương cũng không phải là kiếm thức đầu tiên của Nhị Thập Tứ
Tinh Tương Kiếm, có thể thấy được là Trịnh Uyên đối với Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm đã có được thành tựu nhất định, tu luyện cũng không phải là
giới hạn trong từng chiêu từng thức.
Đối với một kiếm khách
chỉ mới tu luyện Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm có một tháng mà nói thì
Trịnh Uyên có thể đạt được thành tựu như vậy đã là tương đối khó lường
rồi.
Bảy đạo kiếm quang, hào quang bắn ra bốn phía, vạn phần
lóa mắt, nhìn thôi là biết ngay kiếm quang có được lực lượng cường đại
vô cùng, công vô bất phá.
So với một kiếm mà Huyền Thiên tùy ý đánh ra, khí thế khác biệt một trời một vực.
Bắc đẩu tương như sao băng rơi xuống, trong nháy mắt liền từ trên trời
giáng xuống, tấn công về phía Huyền Thiên, Phá Vân kiếm trong tay Huyền
Thiên ngay lúc đó đột nhiên gia tốc, tạo thành một đạo huyễn ảnh, bảy
tiếng vang giòn tan vang lên, thân thể của Huyền Thiên không xê xích nửa phần, bắc đẩu tương cường đại đã được Huyền Thiên đỡ hết.
Cái gì - - ?
Chúng cường giả Địa Giai cảnh đều mở to hai mắt, kiếm chiêu nhìn như
thể tùy tiện đánh ra một cái của Huyền Thiên cư nhiên lại lợi hại như
vậy sao?
Lĩnh ngộ của Huyền Thiên đối với chiêu thức kiếm đạo đã sớm hóa cảnh, mà hóa cảnh chính là xuất thần nhập hóa, phản phác quy chân, một kiếm nhìn qua có vẻ rất bình thường lại có được hiệu quả hóa
mục vi thần, uy lực ẩn mà không phát, nhưng trên thực tế lại vô cùng
cường đại.
Huyền Thiên chính là kể từ sau khi luyện thành
Diệt Thần Thức, sau đó toàn bộ tâm chí đều là kiếm chiêu, kiếm thuật chi kỳ, mơ hồ kỳ huyễn, Diệt Thần Thức có thể cùng lúc đâm ra trên trăm
kiếm, cũng có thể chỉ đâm ra mỗi một kiếm, thế nhưng uy lực cũng chẳng
khác nhau là mấy.
Cho nên, một chiêu bắc đầu tương của Trịnh
Uyên uy lực tuy là cường đại thật đấy, nhưng Huyền Thiên chỉ lùi lại nửa bước đã có thể hóa giải hoàn toàn.
Kiếm chiêu của Huyền
Thiên như nước chảy mây trôi, một chiêu chưa hết thì chiêu khác lại ra,
Phá Vân kiếm trong tay đột nhiên quang hoa nổi lên, triển khai một chiêu công kích dữ dội như cuồng phong bạo vân về phía Trịnh Uyên, kiếm thế
vừa thi triển thì kiếm quang hiện lên như mưa.
Một chiêu vừa
rồi bất quá chỉ là để đánh lừa Trịnh Uyên mà thôi, hơn nữa Huyền Thiên
cũng thật sự xem thường hắn, một chiêu này mới chính là thế công thật sự của Huyền Thiên.
Kế sách của Huyền Thiên rõ ràng là vô cùng
hiệu quả, đột nhiên lại từ chậm rãi chuyển sang tấn công tới một cách
điên cuồng, khiến cho Trịnh Uyên không kịp trở tay, một thức kiếm chiêu
tiếp theo còn chưa xuất ra thì kiếm quang của Huyền Thiên đã giáng xuống như một cơn mưa to, bao vây lấy hắn .