Xích Đông Đình khẽ nói:
- Đệ tử bổn tông môn cũng thành thật thủ
tín, quyết không nói ngoa, Lăng Dật Trần, đệ tử Hoàng Thiên của Thiên
Kiếm Tông ngươi vu tội bổn tông, ngươi còn không biết tỉnh ngộ, bị người đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Chương Nhất Đao và Thiết Khôn Đồ hai mặt nhìn nhau, hai người ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, ai đều cũng không nhượng bộ.
Lời Xích Đông Đình khiến lực chú ý của mọi người đều chuyển dời đến trên người Huyền Thiên cách đó không xa.
Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, gặp được người không biết xấu hổ, thật đúng
là dây dưa không rõ, cứ tranh luận như vậy nhất quyết sẽ không có kết
quả gì cả.
Đối mặt tiểu nhân, tranh biện miệng lưỡi hoàn toàn phí công, chỉ có thể rút kiếm đánh một trận.
Huyền Thiên đối mặt mấy đại cường giả Địa giai cảnh liền từng bước một đi về
phía trước ra, ánh mắt như kiếm, đón lấy ánh mắt Xích Đông Đình quát:
- Đệ tử Thiên Kiếm Tông Hoàng Thiên, khiêu chiến đệ tử Lăng Vân Tông,
Lăng Lạc Phong, Diêm Quan Tây, cùng với hai vị đệ tử Tiên Thiên cảnh tam trọng ngay trước gặp ở Âm Phong Trấn, ta một địch bốn, muốn quyết đấu
sinh tử với bốn người, lão tử hôm nay liền ở trong Lăng Vân Tông đánh
vào mặt các ngươi, bọn đạo chích các ngươi có dũng khí đánh trả không?
Có dám ứng chiến không?
Ngoại trừ Lăng Dật Trần, bất kể là cường
giả Địa giai cảnh hay là trưởng lão nội môn của Lăng Vân Tông sắc mặt
đều chấn động mạnh.
Lấy một địch bốn?
Lăng Lạc Phong tu vị đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng, đã trở thành đệ tử hạch tâm của Lăng Vân Tông.
Diêm Quan Tây, thực lực gần đây cũng có tịnh tiến, đoạt được danh hiệu đệ tử đệ nhất nội môn Lăng Vân Tông.
Còn có hai vị, mặc dù không sánh được với Lăng Lạc Phong và Diêm Quan Tây nhưng cũng là đệ tử Tiên Thiên cảnh tam trọng.
Mà Huyền Thiên!
Ánh mắt mọi người rời vào trên người hắn liền nhìn ra hắn chỉ có tu vị Tiên Thiên cảnh nhị trọng.
Mặc dù bốn vị đệ tử Lăng Vân Tông cũng không phải đối thủ của Huyền Thiên,
nhưng bốn người liên thủ, đó chính là thực lực tăng lên gấp đôi.
Huống chi, trong lòng mọi người Lăng Vân Tông đều rõ, lúc trước Lăng Lạc
Phong tuy rằng thua, nhưng đó là do không khống chế yêu thú quyết đấu.
Lăng Lạc Phong đạt được kỳ ngộ, nhận được Ngự Thú Chi Thuật của tông môn
Thượng Cổ, khống chế yêu thú chiến đấu mới là sở trưởng của hắn.
Chuyện ở sơn mạch Âm Phong bọn người Lăng Lạc Phong quay lại Lăng Vân Tông đã thẳng thắng nói với trưởng bối.
Trong lòng trưởng bối Lăng Vân Tông rất rõ, Huyền Thiên không phải là đối thủ của Lăng Lạc Phong.
Lăng Lạc Phong khi đó tu vị chỉ có Tiên Thiên cảnh tam trọng, hiện giờ đã
đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng, từ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ đột phá đến
trung kỳ, mặc dù tu vị Huyền Thiên cũng tăng lên một cảnh giới, nhưng
suy đoán theo lẽ thường thì Tiên Thiên cảnh nhất trọng đến nhị trọng,
thực lực tăng lên xa xa không bằng từ tam trọng đến tứ trọng.
Cho nên, Lăng Lạc Phong vẫn mạnh hơn Huyền Thiên, chứ đừng nói chi đến cộng thêm ba người Diêm Quan Tây.
Huyền Thiên lại dám nói lấy một địch bốn, còn chưa bắt đầu đã đánh vào mặt Lăng Vân Tông rồi.
Đương nhiên, bổn ý của Huyền Thiên chính là đánh mặt Lăng Vân Tông, hơn nữa
còn muốn đánh cho vang dội, muốn đánh cho vang lên ‘ Ba ba ba BA~... ’.
Lời nói mới rồi, hiển nhiên đã đánh rất hiệu quả. Mọi người Lăng Vân Tông
trải qua vẻ khiếp sợ, sắc mặt lập tức liền đen lại. Bị người xem thường
như thế, đệ tử Lăng Vân Tông quả thật ngay cả cái rắm cũng không bằng
rồi.
Lăng Dật Trần sắc mặt bình tĩnh, sờ lên râu bạc trắng. Khóe môi nhếch lên một tia vui vẻ không người nào phát giác ra.
Thực lực cực hạn của Huyền Thiên, Lăng Dật Trần không rõ ràng lắm, nhưng
Lăng Dật Trần biết rõ, Huyền Thiên rất mạnh, ngay cả Sở Phong cũng phải
thua dưới tay Huyền Thiên tu vị chỉ là Tiên Thiên cảnh nhị trọng.
Sở Phong tuy rằng tu vị chỉ có Tiên Thiên cảnh tứ trọng, nhưng thực lực
còn mạnh hơn đa số võ giả Tiên Thiên cảnh ngũ trọng, trong số võ giả
Tiên Thiên cảnh ngũ trọng cũng thuộc hàng cao thủ.
Khi ở Tiên Thiên cảnh nhị trọng đã có thể đánh bại cao thủ Tiên Thiên cảnh ngũ trọng.
Nếu Huyền Thiên triển lộ ra tu vị Tiên Thiên cảnh tam trọng, đây chẳng phải là ngay cả võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng cũng khó là đối thủ sao?
Lăng Lạc Phong và Diêm Quan Tây của Lăng Vân Tông, Lăng Dật Trần biết rõ,
Lăng Lạc Phong khống chế yêu thú Tam cấp bá chủ Cương Giáp Yêu Ngưu,
thực lực có lẽ tương đương với võ giả Tiên Thiên cảnh ngũ trọng đỉnh
tiêm, tuy rằng thiên phú không bằng Sở Phong, nhưng liên hợp với yêu thú sức chiến đấu mạnh hơn Sở Phong một chút.
Ba người khác đều có
tu vị Tiên Thiên cảnh tam trọng, liên thủ với Lăng Lạc Phong, đối mặt
với võ giả Tiên Thiên cảnh ngũ trọng cũng có thể thắng dễ dàng, nhưng
đối mặt võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng phần thua ít nhất cũng sáu bảy
thành, còn lại mấy thành là ngang tay.
Lăng Dật Trần trong lòng
thầm so sánh, luận thực lực tổng hợp, hiển nhiên là Huyền Thiên cường
đại, Huyền Thiên có thực lực đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng,
mà bốn người Lăng Lạc Phong liên thủ, chỉ có thực lực bảo vệ mình trước
mặt võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng.
Xích Đông Đình và đệ tử
Lăng Vân Tông đều chết không biết xấu hổ, dù có người trong cuộc là
Huyền Thiên ở đây, bọn hắn có chết cũng không nhận nợ, Lăng Dật Trần
tiếp tục đánh tiếp cũng không làm gì được Lăng Vân Tông, để Thiên Kiếm
Tông dốc lực toàn tông đến đại chiến thì lại được không bù mất, kết quả
có thể là lưỡng bại câu thương, tiện nghi cho Thần Đao Môn và Bá Quyền
Phái.
Hiện giờ Huyền Thiên chủ động khiêu chiến, theo Lăng Dật
Trần xem ra thì chính là phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất, triển
khai quyết đấu sinh tử, trước mắt bao người, còn có hai vị thái thượng
trưởng lão của Thần Đao Môn và Bá Quyền Phái ở đây, da mặt Lăng Vân Tông có dày hơn nữa cũng không làm được gì.
Thiết Khôn Đồ nhìn Huyền Thiên, quát:
- Thật can đảm! Bất quá can đảm cũng cần thực lực cường đại để duy trì,
quyết đấu sinh tử không có thắng bại, chỉ có sinh tử, không có thực
lực có thể sẽ phải toi mạng đấy.
Chương Nhất Đao nhìn Huyền Thiên, hơi có vẻ nghi hoặc.
Thiết Khôn Đồ có tụ vị Địa giai cảnh nhị trọng, mà Chương Nhất Đao lại là Địa giai cảnh tam trọng, cùng một cảnh giới với Lăng Dật Trần, hơn nữa, đều là tam trọng đỉnh phong, ánh mắt lợi hại cũng không kém cường giả Địa
giai cảnh trung kỳ bao nhiêu. Hắn cũng nhìn ra, tựa hồ tu vị Huyền Thiên không giống như hắn bày ra.
Bất quá, Chương Nhất Đao đối với
chuyện này cũng không nói gì thêm, mặc dù Huyền Thiên có tu vị Tiên
Thiên cảnh tam trọng, hắn lấy một địch bốn cũng khiến người rất giật
mình rồi.
Đã sớm nghe nói thiên tài yêu nghiệt Hoàng Thiên của
Thiên Kiếm Tông, Chương Nhất Đao và Thiết Khôn Đồ cũng muốn xem một
chút, so với Bá Đao Kiêm Liệt của Thần Đao Môn cũng là thiên tài yêu
nghiệt, Hoàng Thiên đến cùng yêu nghiệt cỡ nào.
Mọi người Lăng
Vân Tông khiếp sợ phẫn nộ, Lăng Dật Trần khoan thai bình tĩnh, Thiết
Khôn Đồ và Chương Nhất Đao kinh ngạc nghĩ lại.
Trong nháy mắt gian trong lòng mọi người ở đây liền hiện lên rất nhiều ý niệm.