Hắn tìm một khách sạn trong Chương Thụ Trấn, giao hắc lân mã cho
khách sạn chăm sóc, Huyền Thiên dùng qua cơm tối, liền đi vào trong
phòng, ngồi ngay ngắn điều tức, tĩnh dưỡng tinh thần.
Rất nhanh, sắc trời liền hoàn toàn tối lại.
Lúc này là hạ tuần tháng sáu, ban đêm tiến đến, không trung chỉ có một vòng loan nguyên nho nhỏ, cùng với bầu trời đầy sao, tuy rằng lóng lánh,
nhưng không cách nào chiếu sáng đại địa rộng lớn, nhìn qua một mảnh đen
kịt, ánh sáng rất yếu.
Đêm tối dài dòng buồn chán dần dần trôi qua.
Hộ dân trong trấn dần dần tắt đèn, giờ hợi Huyền Thiên đã điều tức tinh
khí thần đến trạng thái đỉnh phong nhất, sau đó thay đồ mà ngủ.
Nửa đêm giờ Tý, trong trấn một mảnh đen kịt, chỉ có thể loáng thoáng trông thấy bóng cây nhãn cực lớn kia.
Nơi cách Chương Thụ Trấn không xa có hai tiếng gió rất nhỏ vang lên, nhìn kỹ là hai đạo bóng đen đang đi nhanh.
Hai người đều mặc y phục dạ hành, cơ hồ dung làm một thể với đêm tối.
Khi cách Chương Thụ Trấn chừng trăm mét hai người ngừng lại, một người trong đó thấp giọng nói:
- Tiểu tử Hoàng Thiên kia ở ngay trong khách sạn trong trấn, phòng đầu
tiên bên phải lầu hai, Hứa Hồng Phi, luyện chế hắn thành huyết thi đi.
Hắc ý nhân gọi là Hắc Hồng Phi thấp giọng cười cười, nói:
- Đặng gia chủ, ngươi yên tâm, một đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông nho nhỏ sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay ta, đêm đen gió mát, đúng là lúc
giết người, đi --!
Thân thể gia chủ Đặng gia và Hứa Hồng Phi hệt như linh miêu, lặng yên không một tiếng động, tiến nhập vào trấn.
Rất nhanh, hai đạo bóng đen, chui vào trong khách sạn duy nhất trong trấn,
chạy nhanh lên phòng đầu tiên bên phải lầu hai, người phía trước trong
tay đột nhiên lóe lên hào quang, nhiều hơn một thanh trường kiếm, hàn
quang như nguyệt, chọt vào trong khe cửa, cửa phòng liền lặng yên không
một tiếng động mở ra.
Hai người nhanh chóng lách vào trong phòng.
Thẳng đến bên giường.
Hắc y nhân trong tay không cầm kiếm sờ mó vào ngực lấy ra một viên cầu màu đỏ như máu ném lên giường.
PHỐC -- một tiếng, viên cầu lập tức nổ tung, hóa thành một đoàn sương mù dày đặc màu đỏ, hoàn toàn bao phủ lấy cả cái giường
Hắc y nhân ném ra viên cầu cười hắc hắc, nói:
- Xong, trúng Huyết Độc Huyền giai thượng phẩm của Huyết Thủ Độc Phu ta, Hoàng Thiên muốn chết cũng không chết được, ha ha ha...
Người này là Huyết Thủ Độc Phu Hứa Hồng Phi, người bên cạnh chính là gia chủ Đặng gia rồi.
Gia chủ Đặng gia nói:
- Hoàng Thiên tại sao không có chút động tĩnh nào?
Hứa Hồng Phi tràn đầy tự tin nói:
- Trúng ta độc của Huyết Thủ Độc Phủ Hứa Hồng Phi ta còn có thể có động
tĩnh gì? Coi như là cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ cũng không đỡ nổi độc tính kịch liệt, rất nhanh sẽ hóa thành huyết thi, hắc hắc... !
Chính vào lúc này, bỗng một cổ cảm giác mát xuất hiện nơi cổ họng hai người,
như bị lưỡi dao sắc bén cắt qua, cảm giác mát kia chốc lát liền lan khắp toàn thân.
Gia chủ Đặng gia và Hứa Hồng Phi đều đột nhiên cả kinh, bị giật mình theo bản năng sờ lên cổ.
Trong tích tắc này một đạo kiếm quang đẹp mắt thình lình xuất hiện, nương theo một đạo thanh âm hừ lạnh.
Huyền Thiên ở trên xà nhà, hai tay cầm Trọng Nhạc Kiếm, một chiêu Phân Thần Thức trong Tuyệt Ảnh kiếm pháp liền trảm xuống dưới.
Kiếm ý nhị giai đột nhiên phát ra, khiến hai người chấn động, chuyển dời lực chú ý của hai người, hơn nữa khiến Tiên Thiên chân khí trong cơ thể hai người trong chốc lát tán loạn.
Huyền Thiên nghe hai người nói chuyện, cái gì Huyết Độc, Huyết Thủ Độc Phu, nghe qua là biết người của Luyện Huyết Tà Giáo.
Đối với người của Luyện Huyết Tà Giáo, Huyền Thiên cũng sẽ không có bất kỳ
hạ thủ lưu tình nào cả, huống chi hai người đêm khuya tới đây, mục đích
đúng là đánh chết Huyền Thiên, vậy nên Huyền Thiên càng sẽ không lưu
tánh mạng hai người, vừa ra tay chính là đại sát chiêu, muốn lần chém
giết hai người.
Ngay từ đầu, kiếm ý nhị giai cũng đã khiến hai người gặp phải ảo giác nguy cơ sinh tử.
Khi một người vốn ở trong cảm giác nguy cơ sinh tử vậy thì sẽ không cách
nào cảm giác được nguy cơ sinh tử đến sau đó, đối với một kiếm Huyền
Thiên bỗng nhiên chém xuống hai người không thể cảm giác được nguy cơ,
bởi vì hai người đã bị nguy cơ bao phủ.
Bất quá, hai người đều là võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, tốc độ phản ứng cực nhanh, hơn nữa, võ
đạo ý chí ít nhất cũng trên kiếm ý nhất giai, đối với kiếm ý nhị giai có lực chống cự nhất định.
Âm thanh xé gió trên đỉnh đầu khiến hai
người trong chốc phản ứng lại kịp, đạo kiếm quang trên đỉnh đầu kia mới
thật sự là sát chiêu.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp, nhanh đến vô ảnh, kiếm quang vừa hiện, đã tới địch thân.
Trong nháy mắt này hai người cảm nhận được nguy cơ tử vong, so về ảnh hưởng
của kiếm ý nhị giai còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần, đây mới thực là công kích muốn đưa bọn hắn vào chỗ chết.
Nhưng tốc độ Huyền Thiên cực nhanh, hai người muốn hoàn toàn né tránh căn bản không có khả năng.
Trong
lúc thiên quân nhất phá, thân thể hai người đồng thời lóe lên hai bên,
đồng thời, Bảo Khí Huyền cấp trong tay gia chủ Đặng gia vung lên đỉnh
đầu.
Một tiếng nổ vang, cùng một tiếng kêu thảm thiết thê lương, đồng thời vang lên.
Một kiếm này của Huyền Thiên rất nặng, mặc dù gia chủ Đặng gia có tu vị là
Tiên Thiên cảnh thất trọng, cả người cũng như bị trọng kích bắn ra phía
sau, đâm vào trên vách tường, đục tung vách tường thành một lỗ thủng.
Huyết Thủ Độc Phu Hứa Hồng Phi không có binh khí ngăn cản lại không được may
mắn như vậy, thân thể của hắn còn chưa tránh qua thì Trọng Nhạc Kiếm đã
đánh tới đầu, Trọng Nhạc Kiếm dọc theo tai hắn chém xuống toàn bộ bả vai cùng cả cánh tay phải lập tức bị Trọng Nhạc Kiếm bổ xuống như chém đậu
hủ vậy.
Sự sắc bén của Trọng Nhạc Kiếm, thêm vào sức lực khủng bố của Huyền Thiên, một kiếm chém xuống, mặc dù là Bảo Khí Huyền giai hạ
phẩm cũng phải lập tức bị chém làm hai đoạn.
Hứa Hồng Phi tuy là
cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng nhưng thể chất còn kém Bảo Khí Huyền
cấp hạ phẩm, sao có thể chịu được Huyền Thiên dùng cả hai tay cầm Trọng
Nhạc Kiếm trọng trảm một kiếm.
- Không... Làm sao có thể, tu vi của ngươi sao có thể nhanh như vậy liền đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng?
Thân thể Hứa Hồng Phi bạo lui, trong thanh âm lộ vẻ thê lương và sợ hãi.
- Tà giáo yêu nhân nhận lấy cái chết...
Thanh âm Huyền Thiên như khúc nhạc đòi mạng, cả người Như Ảnh Tùy Hình lướt theo thân thể Hứa Hồng Phi.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp -- Vô Thủ Thức!
Trọng Nhạc Kiếm lóng lánh ra hào quang sáng chói, trong chốc lát biến mất
không thấy gì nữa, lại trong chốc lát từ trong hư không bạo trảm mà ra,
một kiếm vót ngang, chém thẳng đến phần cổ Hứa Hồng Phi.
- Quỷ Ảnh Bộ!
Hứa Hồng Phi hét lớn một tiếng.
Thanh âm cùng một chỗ, thân thể Hứa Hồng Phi vậy mà tách ra bốn phía, trong chốc lát, vậy mà hóa thành mấy chục cái.
Tất cả là ba mươi hai cái, Hứa Hồng Phi ít nhất đã tu luyện Quỷ Ảnh Thần Hành đến đệ ngũ trọng.
Huyền Thiên một kiếm này quét ngang, tốc độ nhanh tới cực điểm, trong nháy
mắt chí ít có trên mười đầu lâu Hứa Hồng Phi bị chém bay.