Hứa Hồng Phi bị chém trúng trong chốc lát hóa thành hư vô, tiêu tán như bọt biển.
Còn gần hai mươi Hứa Hồng Phi như hư như thực bỏ chạy tứ tán, chủ yếu tập
trung ở cửa ra vào và cửa sổ cùng với lổ thủng lớn trên vách tường.
- Phong Hỏa Liên Thiên
Đệ ngũ trọng Quỷ Ảnh Bộ, Huyền Thiên căn bản không cách nào phân biệt hư thật, tìm ra chân thân trong đó.
Nhưng Huyền Thiên phản ứng cực nhanh, trong chốc lát liền sử xuất ra một chiêu quần công trong Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm.
Hỏa diễm kiếm quang cực lớn lập tức sụp đổ, hóa thành ngàn vạn hỏa kiếm, hướng tứ phương bay vụt, như pháo hoa tách ra vậy.
XIU.... XIU... XIU.... XIU... XÍU... UU!...
Hỏa kiếm nhanh như thiểm điện, lập tức liền đánh trúng vào Hứa Hồng Phi đang chạy tứ tán.
Tất cả thân ảnh bị hỏa kiếm đánh trúng đều hóa thành hư vô, chỉ có một
người trong tay trái lóe lên hào quang, nhiều hơn một thanh trường đao
sáng chói chói mắt.
Trường đao chém liên tục, hình thành một đạo đao mạc, chặn lại tất cả kiếm đánh tới, cả người từ cửa sổ phóng ra ngoài.
- Muốn chạy trốn!
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Hỏa Ảnh Nhất Kiếm!
Huyền Thiên mãnh liệt ném một cái, Trọng Nhạc Kiếm trong tay như một mũi tên nhọn rời khỏi tay.
Tiên Thiên Chân Hỏa bao phủ lấy Trọng Nhạc Kiếm, hoàn toàn hóa thành một
thanh hỏa kiếm, tốc độ bay nhanh, chỉ thấy hỏa ảnh lóe lên, Trọng Nhạc
Kiếm liền biến mất không thấy gì nữa, bắn thủng vách tường, đi ra ngoài
phòng.
- Ah --!
Một tiếng tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên
Trọng Nhạc Kiếm vừa vặn bắn trúng lồng ngực Hứa Hồng Phi.
Lực lượng cường đại, mang theo thân thể Hứa Hồng Phi bay tứ tung mà ra.
Đinh -- một tiếng, đâm vào trên vách đường phòng ốc ở đối diện đường.
Hứa Hồng Phi bị Trọng Nhạc Kiếm xuyên thấu lồng ngực, đính ở trên vách
tường, không thể động đậy, sắc mặt lộ vẻ kinh hãi, hai mắt trừng lớn,
tràn đầy vẻ nghi hoặc không thể tin nổi.
Hắn cũng đã chạy trốn ra ngoài phòng, lập tức sắp trốn đi được lại đột nhiên một thanh hỏa kiếm bắn trúng, một kiếm bị mất mạng!
Hứa Hồng Phi há to miệng, lại không phát ra âm thanh, ánh mắt lập tức ảm đạm, đầu rủ xuống, không còn sinh cơ.
Trên bí kíp Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm có miêu tả Hỏa Ảnh Nhất Kiếm: Hỏa Ảnh Nhất Kiếm, trăm bước tất sát!
Quả nhiên.
Giờ phút này, tiếng nổ vang và tiếng kêu thảm thiết thê lương đã sớm đánh
thức cư dân trên thị trấn, khắp nơi đều thắp đen, toàn trấn rất nhanh
sáng bừng.
Đối với kết quả của Hứa Hồng Phi, Huyền Thiên sớm đã
đoán trước, thân thể của hắn không nhảy ra ngoài cửa số, mà lóe lên,
liền xuyên qua lỗ thủng, trên vách tường tiến nhập vào phòng bên cạnh.
Cửa sổ giang phòng bên cạnh cũng đã mở ra.
Trên giường đang có một nam một nữ tuổi chừng ba mươi, tháng sáu thì khí
trời tương đối nóng nực, mặc dù là buổi tối cũng không lạnh, hai người
đều đang trần trụi, cầm lấy quần áo che trước người, cả người, tựa như
con gà con đứng trước mặt diều hâu vậy, bởi vì sợ hãi mà run rẩy kịch
liệt.
Huyền Thiên nhìn thoáng qua nam nữ trên giường nói:
- Hắc y nhân vừa rồi chạy tới chạy đi đâu rồi?
- Cửa sổ!
Nam yếu ớt nói một câu, hai người đồng thời chỉ về phía cửa sổ.
- Ah --!
Thân ảnh Huyền Thiên lập tức lóe lên, liền phóng ra ngoài cửa số.
Vừa mới nhảy lên cửa sổ, thì bỗng một cổ lực lượng vô hình từ trong cơ thể
hắn mãnh liệt mà ra, không khí bốn phía cũng lập tức vặn vẹo, hình thành đạo đạo gợn sóng.
Lực lượng vô hình kia chín thành ập tới trên
người của đôi nam nữ kia, Huyền Thiên lập tức quay người, trong tay đã
xuất hiện thêm một thanh kiếm, đúng là Bảo Khí Huyền giai trung phẩm --
Vạn Xuyên Kiếm.
Vạn Xuyên Kiếm trong chốc lát bị Tiên Thiên Chân Hỏa bao phủ, Huyền Thiên ném một cái về phía đôi nam nữa trên giường.
Trăm bước tất sát -- Hỏa Ảnh Nhất Kiếm!
Nam nữ trên giường đều chỉ là võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, chịu công
kích của kiếm ý nhị giai ánh mắt lập tức sợ hãi, thét lên một tiếng liền hôn mê bất tỉnh.
Hỏa Ảnh Nhất Kiếm, nhanh chóng như lưu quang, xuyên qua khe hở giữa đôi nam nữ bắn vào phía sau giường.
Một đạo thanh âm rên thảm lập tức từ phía sau giường vang lên, một Hắc y
nhân điên cuồng chui ra, trên bờ vai, cắm một thanh trường kiếm, đúng là Vạn Xuyên Kiếm.
Gia chủ Đặng gia bị Huyền Thiên một kiếm đẩy
lui, đụng ngã vách tường, đi tới giữa gian phong, thấy Huyền Thiên có tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng liền biết rõ hắn cùng với Hứa Hồng Phi liên thủ cũng không phải đối thủ của Huyền Thiên, trong nội tâm liền nghĩ
cách chạy trốn.
Huyền Thiên kiếm đầu liền chém xuống một tay Hứa
Hồng Phi, khiến hứa Hồng Phi trọng thương, gia chủ Đặng gia biết rõ Hứa
Hồng Phi kéo dài không được bao lâu liền trực tiếp đào tẩu, hành tung
bạo lộ, tỷ lệ bị Huyền Thiên đuổi theo rất lớn.
Cho nên hắn liền
trốn ở phía sau giường, dùng kiếm chống đỡ phía sau lưng nam tử trên
giường, đợi Huyền Thiên đuổi theo ra ngoài tìm sẽ chạy theo hướng khác.
Nhưng nam nữ trên giường vẻ mặt sợ hãi, khiến Huyền Thiên cảm giác được kỳ
quái, hơn nữa Huyền Thiên đánh chết Hứa Hồng Phi chỉ bốn năm cái hô hấp, Hắc y nhân kia đã không thấy bóng dáng, ngoại trừ trốn đi thì không có
khả năng nào khác.
Nghĩ lại, Huyền Thiên liền suy đoán Hắc y nhân kia vô cùng có khả năng ẩn núp ở phía sau giường, hắn liền giả bổ đuổi
ra ngoài cửa số khiến nội tâm Hắc y nhân buông lỏng, sau đó lập tức
triển khai phản kích, quả nhiên một kích có hiệu quả.
Gia chủ
Đặng gia giờ phút này giật mình muốn chết, vừa rồi tiếng kêu thảm của
Hứa Hồng Phi hắn đều nghe rõ, Huyền Thiên đuổi theo hắn chứng minh Hứa
Hồng Phi khẳng định đã chết, giờ phút này hắn lại bị Huyền Thiên một
kiếm đâm xuyên vai, bị thương rất nặng, cơ hồ hẳn phải chết.
Nhưng dục vọng muốn sống lại khiến cho hắn dốc sức liều mạng phóng ra ngoài cửa.
Bách Bộ Kinh Hồng!
Thân ảnh Huyền Thiên phi tốc, lóe lên liền đến trước mặt gia chủ Đặng gia,
trong tay hào quang lóe lên, một đạo kiếm quang màu xanh da trời chém
ngang mà ra!
Tuyệt Ảnh kiếm pháp -- Trảm Yêu Thức!
Gia chủ Đặng gia phát ra một tiếng gầm rú, thân thể dũng cảm tiến tới, mượn một cổ xu thế, bảo kiếm Huyền giai trung phẩm trong tay chém xuống
Keng --!
Một tiếng bạo nổ, có lẽ trong lúc gia chủ Đặng gia muốn sống nên tiềm năng
toàn thân bộc phát, vậy mà đã chặn được một kiếm quét ngang của Huyền
Thiên.
- Hào quang Luyện Huyết Thần Giáo bao phủ đại địa, Hoàng Thiên, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đâu!
Gia chủ Đặng gia kêu to một tiếng.
- Ngươi trước tiên đi chết đi!
Thanh âm Huyền Thiên lạnh lẽo, đánh ra một chưởng.
Gia chủ Đặng gia đề chưởng tương đối, hai bàn tay lập tức đập cùng một chỗ.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ miệng gia chủ Đặng gia vang lên, bàn
tay như điện giật, nhưng nửa cánh tay đã không còn nữa.
Trước
chưởng của Huyền Thiên bồng bềnh lấy một đóa hoa sen hỏa diễm màu đỏ,
đúng là Thất Diễm Hồng Liên, bàn tay gia chủ Đặng gia bị Thất Diễm Hồng
Liên chạm vào, lập tức liền đốt thành hư vô.
Đã không có ngăn
cản, bàn tay Huyền Thiên tiến quân thần tốc, vỗ vào ngực gia chủ Đặng
gia, Thất Diễm Hồng Liên trực tiếp đánh vào trong cơ thể hắn.