Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1010: Chương 1010: Tức đến phun máu. (1)




Trục Nhật đại lục, Thần Cơ Lĩnh, thần sắc Thần Cơ có chút hưng phấn, cổ kính đồng thau bên cạnh hắn hiện ra hình ảnh Đệ Nhất Công Tử bị chém đứt cánh tay, máu tươi cuồng phun. Thần Cơ vươn tay cảm thụ được gió nhẹ nhàn nhạt, ý cười đầy mặt:

- Vậy là đủ rồi. . . Vậy là đủ rồi. . . Dùng không được bao lâu, thế sự triệt để cải biến, đường đi thông ngoại giới cần tử chi huyết cường đại hơn. . . Khách quý à... Ngươi ngàn vạn lần đừng lấy mạng hắn, để cho hắn tu luyện tới nhị trọng Bất Tử Chi Thân, lại lấy máu tươi của hắn cũng không muộn a...

Sau khi lầm bầm lầu bầu, Thần Cơ đột nhiên cầm cổ kính đồng thau lên, hình ảnh bên trong biến mất. Hai tay hắn nắm ở trên cổ kính, hai mắt lóe sáng, thần sắc nghiêm túc, trán rất nhanh ẩn ẩn thấy đổ mồ hôi, tựa hồ đang làm một chuyện rất cố sức.

Một lát sau, trong cổ kính đồng thau đột nhiên xuất hiện một hình ảnh đen kịt. . . Rất nhanh, hình ảnh đen kịt thoáng rõ ràng một chút tạo nên từng đoàn từng đoàn hắc sắc sương mù bắt đầu khởi động, phía dưới sắc sương mù là một mảnh hắc sắc thủy diện.

Hình ảnh bên trong cổ kính đồng thau rất nhanh di động, sương mù sắc dần dần nhạt một ít, nhưng mà khu vực bao phủ của sương mù sắc tựa hồ vô cùng vô tận. Phía dưới mặt nước vẫn luôn là hắc nhìn không tới bất luận là vật gì... Nếu là Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu ở đây, chứng kiến hình ảnh bên trong đồng thau cổ kính nhất định sẽ giật mình, cảnh tượng này quả thực giống như đúc cùng ma vụ chi hải... Cũng không lâu lắm, hình ảnh bên trong đồng thau cổ kính xuất hiện một ít biến hóa, khói đen bên trong bắt đầu quay cuồng kịch liệt.

Không chỉ như thế ở bên trong khói đen quay cuồng cũng xuất hiện một chút ánh sáng yếu ớt, theo hình ảnh bên trong đồng thau cổ kính di động thì ánh sáng càng ngày càng mạnh.

Cuối cùng khói đen quay cuồng không thấy nữa, chỉ còn lại quang mang hỗn độn xuất hiện trong không gian rộng lớn, một cái đỉnh cự đại như một ngọn núi xuất hiện.

Hình ảnh bên trong đồng thau cổ kính vừa mới chuyển dời đến phía trên đại đỉnh thì thân thể Thần Cơ chấn động. Phốc --, một ngụm máu tươi phun ra, mà quang mang đồng thau cổ kính cũng lập tức ảm đạm xuống, hết thảy cảnh tượng bên trong đều biến mất.

- Tội lỗi, tội lỗi...Tự ý nhìn thiên cơ....Tội lỗi, tội lỗi

Hai tay Thần Cơ hợp thành chữ thập cúi đầu với trời, trong miệng lầm bầm lầu bầu:

- Bất tử chi huyết hòa tan sương mù ma vụ chi hải, xem ra bảo đỉnh đại biểu thiên địa tạo hóa số mệnh của đại đạo sau đó không lâu muốn xuất thế, bảo vật này ngay cả ta đều động tâm. . . Đáng tiếc, thiên cơ nhất mạch ta chỉ có thể vụng trộm thiên địa vận khí, không thể trực tiếp chiếm cứ, nếu không ắt gặp gặp thiên khiển, khách quý à, ngươi có bao nhiêu mạng ta đều tính toán không ra. Bất quá ngươi có thể có được bảo đỉnh này thì số mệnh ngươi đã rất nghịch thiên, thiên cơ ta đời này theo ngươi lăn lộn... Hy vọng có thể nghịch thiên cải mệnh, nếu không khám phá vận mệnh thì phải dựa theo quỹ tích vận mệnh hành tẩu như lịch đại tiền bối, đó là điều bi ai tới mức nào a.

Thành nam Thiên Tinh Thành..

Đệ Nhất Công Tử bị đánh bay về sau, Tàng Vạn Tuyệt mới từ trên cao chạy tới.

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Năm đạo kiếm cương sáng chói từ trên trời đánh xuống như là năm viên lưu tinh thanh thế kinh thiên.

Huyền Thiên chém Đệ Nhất Công Tử thành tàn phế, Tàng Vạn Tuyệt sao có thể không giận. Từ trong miệng những người Kiếm Nhân Xuân, hắn biết được một ít tin tức của Thiên Châu, Kiếm Nhân Xuân đã đáp ứng, chỉ cần giúp hắn tìm được đồ cần thì sẽ dẫn bọn hắn tới Thiên Châu đại địa.

Tại đó dùng tư chất của Đệ Nhất Công Tử có thể trở thành vương giả đạt trình độ cao nhất, thậm chí là tồn tại khủng bố.

Tàng Vạn Tuyệt rất coi trọng bất thế thiên tài của Tàng gia còn nặng hơn mình, ngày nay bị hủy bởi tay của Huyền Thiên, Tàng Vạn Tuyệt giờ phút này cơ hồ tâm muốn dốc sức liều mạng cùng Huyền Thiên cũng có.

Công kích của nửa bước vương giả liều mạng sẽ kinh khủng tới bực nào? Thủ đoạn công kích của Tàng Vạn Tuyệt cũng có thể thấy được.

Năm đạo kiếm cương sáng chói, mỗi một đạo đều đạt hơn ba ngàn thước từ trên ập xuống. Năm mũi kiếm đều trực chỉ Huyền Thiên, những cường giả ở phía xa quan sát trận chiến đều đổ mồ hôi thay Huyền Thiên, nguyên một đám lông tơ dựng lên, rùng mình lạnh lẽo.

Bất quá, Huyền Thiên giờ phút này có Lôi Đình chi lực hộ thể, trên người điện quang bùng phát như là lôi thần khí thế thao thiên, đối với năm đạo kiếm cương từ trên trời ập xuống không chút kinh hoảng.

Sơ Lam Kiếm trong tay hắn bùng phát cương mang trong chốc lát đâm ra năm kiếm vào hư không, năm kiếm cơ hồ cùng một thời gian đâm ra, kiếm cương xông trời như một đóa hoa đột nhiên nổ tung.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Năm tiếng nổ vang lên, năm đạo kiếm cương song phương đều bạo từng khúc, tiếng nổ lớn lập tức bao phủ phạm vi mấy ngàn thước.

Lần này giao thủ, thực lực của hai bên tựa hồ ngang nhau.

Huyền Thiên thông qua Ngự Lôi Châu hấp thu Lôi Đình chi lực, thực lực tăng lên tới cùng trình độ như nửa bước vương giả Tàng Vạn Tuyệt.

Thần sắc Tàng Vạn Tuyệt khẽ giật mình, sát cơ bên trong ánh mắt chỉ tăng không giảm, tay trái hắn thi triển Vạn Hóa Thánh Pháp, tay phải thi triển cái thế kiếm thuật giết tới Huyền Thiên.

Huyền Thiên hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng tay trái vạn hóa, tay phải kinh thế kiếm thuật phản sát.

Trong chốc lát, hư không phạm vi hơn ba ngàn thước bắt đầu vặn vẹo.

XIU....XÍU... XIU....XÍU... Hưu. . . Kiếm cương sáng chói lui tới như là quang mang nhấp nháy, tốc độ cực nhanh khiến cho người ta hoa mắt, trong nháy mắt song phương đã giao thủ hơn mấy trăm ngàn kiếm.

Hai bên vọt vào rồi lập tức thôi lui, giao phong lần này thực lực song phương lại ngang nhau.

Bất đồng duy nhất chính là thần sắc Huyền Thiên không hề bận tâm, mà Tàng Vạn Tuyệt thì thét lên một tiếng kinh hãi:

- Ngươi cũng biết Vạn Hóa Thánh Pháp?

Hắn cho rằng Vạn Hóa Thánh Pháp là Vương cấp thần công độc môn của hắn cùng Đệ Nhất Công Tử, lại không nghĩ rằng đầu tiên là Mạc Thiên Ky, sau đó là Huyền Thiên cũng đều biết Vạn Hóa Thánh Pháp. Điều này làm cho khiếp sợ và chịu đả kích vô cùng lớn.

Nguyên lai hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo và đắc chí vì đã sớm học xong Vạn Hóa Thánh Pháp.

Mạc Thiên Ky cùng Kiếm Nhân Xuân đang đại chiến trên không trung, kiếm cương thuộc tính bổ vào thiên không khiến đại lượng Lôi Đình xuất hiện, thân thể Huyền Thiên đắm chìm trong Lôi Đình, thực lực không giảm, toàn thân đều tràn đầy lực lượng vô tận.

Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Tàng Vạn Tuyệt nói:

- Bản thiếu gia tại vạn hóa di tích, được ý niệm của Vạn Hóa Vương tự mình truyền thụ Vạn Hóa Thánh Pháp, Tàng Vạn Tuyệt, ngươi cho rằng ngươi cướp đi Vạn Hóa Thánh Pháp bí kíp, thiên hạ không có ai biết Vạn Hóa Thánh Pháp nữa sao. Thật sự là dối người gạt mình, Tàng Vạn Tuyệt nếm thử một chút công kích vô thượng vương giả do bản thiếu gia mô phỏng đi.

Trong lúc nói chuyện, 360 chuôi linh kiếm lơ lửng bên ngoài cơ thể Huyền Thiên đột nhiên đâm về phía trước, hư không rách ra, Huyền Thiên lập tức vừa sải bước vào trong đó.

Trong chốc lát hư không bên cạnh Tàng Vạn Tuyệt vừa vỡ, thân ảnh Huyền Thiên xuất hiện, một đạo Lôi Đình kiếm cương sáng chói đến cực điểm đâm đi ra trước một bước.

Tốc độ thuấn di nhanh đến mức tận cùng làm cho người ta khó lòng phòng bị, dù Tàng Vạn Tuyệt là nửa bước vương giả cũng chấn động, thân thể nhanh lùi lại, mới khó khăn lắm tiếp được một kiếm này của Huyền Thiên.

Bất quá, Huyền Thiên đâm ra một kiếm thân thể lập tức biến mất không thấy gì nữa, hắn hiện tại có vô cùng vô tận Lôi Đình chi lực gia trì quanh người. Xuyên thẳng qua hư không thuấn di cũng không tiêu hao cương nguyên của mình, chỉ cần hắn nguyện ý có thể vô hạn xuyên thẳng qua.

Hưu --!

Huyền Thiên từ một phương hướng khác đột nhiên phá không mà ra, lại một đạo kiếm cương Lôi Đình sáng chói đâm về phía Tàng Vạn Tuyệt.

Hư không thuấn di công kích, đây là thủ đoạn của vô thượng vương giả, tuy rằng lực công kích không có gia tăng, nhưng thủ đoạn công kích vô cùng quỷ dị.

Mộc thuộc tính Kiếm Nhân Xuân lĩnh ngộ ra không thể bằng Mạc Thiên Ky lĩnh ngộ ra kim thuộc tính, thổ thuộc tính. Nhưng mà trên người hắn có bí bảo thuấn di hư không có thể cùng Mạc Thiên Ky đại chiến, mà không rơi vào hạ phong, chiên lực tăng lên khá lớn.

Thực lực của Huyền Thiên giờ phút này bằng Tàng Vạn Tuyệt, một khi hư không thuấn di, kiếm cương kia cơ hồ có thể từ bốn phương tám hướng tùy ý một cái đột nhiên đâm về Tàng Vạn Tuyệt, mà Tàng Vạn Tuyệt nhưng không có nhãn lực như Mạc Thiên Ky, chỉ có thể bằng cương nguyên khí tràng bốn phía để phán đoán công kích của Huyền Thiên.

Mấy chiêu kế tiếp, Tàng Vạn Tuyệt khó lòng phòng bị, bị một kiếm của Huyền Thiên đâm rách lồng ngực. Vốn một kiếm này là muốn đâm trúng trái tim nhưng lại bị Tàng Vạn Tuyệt ngăn được.

Máu tươi lập tức phun ra như bão tố, thân thể Tàng Vạn Tuyệt lui về phía sau.

Kiếm Nhân Xuân trên không trung thấy thế, thần sắc khẽ giật mình, chiến lực Huyền Thiên đột nhiên tăng lên hoàn toàn cải biến kết quả chiến cuộc, vượt quá dự liệu của hắn.

Kiếm Nhân Xuân thuấn di một cái, kiếm cương mộc thuộc đánh tới Huyền Thiên. Huyền Thiên thuấn di liền xuất hiện ngoài mười dặm, né qua một kiếm này, Mạc Thiên Ky giờ phút này cũng lập tức từ trên cao xuống, đi tới bên cạnh Huyền Thiên.

Kiếm Nhân Xuân không có công kích nữa, song phương cách xa nhau mấy ngàn thước đối mắt nhìn nhau.

Huyền Thiên cảm giác được lực lượng trên người dần dần mất đi, lôi đình trên không trung càng ngày càng ít đi.

Vừa rồi đại lượng Lôi Đình chi lực oanh tới, nguyên lai thực sự không phải là thiên khí biến hóa bình thường mà là không chiến của Tam đại nửa bước vương giả trên không trung khiến thiên lôi dẫn xuống dưới.

Thấy Lôi Đình chi lực trên thiên không dần dần biến mất, thực lực Huyền Thiên cũng hạ thấp. Kiếm Nhân Xuân, Tàng Vạn Tuyệt trong nháy mắt liền đã minh bạch nhân quả, trong lòng lập tức vô cùng hối hận. truyện copy từ tunghoanh.com

Giờ phút này, Đệ Nhất Công Tử đã xử lý tốt vết thương, nhưng mà thiếu khuyết một cái cánh tay, ánh mắt của hắn nhìn Huyền Thiên tràn đầy oán độc cùng phẫn hận.

Huyền Thiên cảm nhận được ánh mắt của Đệ Nhất Công Tử, trong lòng đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ tới một biện pháp tốt đả kích hắn.

- Nguyệt Hạm Tích, ngươi đồng ý làm nữ nhân của Huyền Thiên ta không?

Huyền Thiên đột nhiên nhìn Nguyệt Hạm Tích, vận chuyển cương nguyên nói.

Ánh mắt Đệ Nhất Công Tử đột nhiên lăng lệ ác liệt thêm mấy lần.

Nguyệt Hạm Tích sững sờ, nói cái gì vậy? Trước bao nhiêu người sao hắn lại hỏi vấn đề này?

Nguyệt Hạm Tích có chút tức giận, nhưng mà trong lòng lại có một chút vui mừng không hiểu: nam nhân như hắn cũng bị ta hấp dẫn sao?

Nàng cùng Đệ Nhất Công Tử có hôn ước trong người, hiện tại trước vạ chúng chú mục, hơn nữa Đệ Nhất Công Tử cũng ở chỗ này, vấn đề này của Huyền Thiên cực kỳ lỗ mãng.

Dù tính cách của nàng rụt rè tới mấy, giờ khắc này có lẽ sẽ cự tuyệt nhưng mà nàng lại sợ một khi cự tuyệt sẽ để cho nàng vĩnh viễn mất đi một ít gì đó.

Do dự một chút, Nguyệt Hạm Tích nói:

- Đợi. . . Chờ ta giải trừ hôn ước cùng Đệ Nhất Công Tử mới trả lời ngươi...

Dù chưa cự tuyệt, nhưng ngụ ý. . .

Phốc --!

Đệ Nhất Công Tử lập tức phún ra một ngụm máu tươi.

Đáng thương cho hắn tu luyện Bất Tử Chi Thân, đao bổ kiếm chém còn không sợ, giờ phút này vì tức quá mà phun máu.

Tư sắc của Nguyệt Hạm Tích có thể nói là nhất đại mỹ nữ ở thời đại này, vẫn là nữ nhân trong lòng Đệ Nhất Công Tử tha thiết ước mơ: Nữ nhân của ta không cho phép trốn! .

Đệ Nhất Công Tử cùng nàng có hôn ước trong người, Nguyệt Hạm Tích quả thực chính là thịt trong chén của Đệ Nhất Công Tử, chỉ còn chờ thành thân thì Đệ Nhất Công Tử sẽ hưởng dụng.

Nhưng mà. . .

Hiện tại khối thịt trong chén Đệ Nhất Công Tử lại chạy vào trong chén Huyền Thiên. Dùng tính cách tự phụ cùng kiêu ngạo, háo sắc cùng ghen ghét của Đệ Nhất Công Tử có thể nào chịu được sự tức giận như thế...

- Tàng Thiên Ca, ngươi không cần lo lắng cho ta đối xử không tốt với Nguyệt Nguyệt, sau này ra sẽ nhất định hảo hảo yêu thương nàng!

Ánh mắt Huyền Thiên như kiếm nhìn chằm chằm vào Đệ Nhất Công Tử, chậm rãi nói.

Phốc --! Phốc --! Phốc --!

Đệ Nhất Công Tử tại phum ra một đống máu tươi, lửa giận không hề giảm mà tăng lên, nghe Huyền Thiên vừa nói như vậy, lửa giận bạo phát lại phun ra ba ngụm máu tươi.

- Chúng ta đi --!

Tàng Vạn Tuyệt đỡ lấy Đệ Nhất Công Tử sắc mặt trắng bệch đến cực điểm cắn răng nói.

Trong giọng nói của hắn lộ vẻ không cam lòng cùng phẫn hận.

Hắn thân là đệ nhất cao thủ Thần Châu đại địa cả đời chỉ coi hai người làm đối thủ, đó chính là Luyện Huyết Giáo chủ cùng Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh.

Ngày nay tu vi Tàng Vạn Tuyệt đạt đến nửa bước vương giả, Luyện Huyết Giáo chủ cùng Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh đều đã không phải là đối thủ của hắn, Thiên Tinh Các không còn tiếp tục phải gánh chịu hoạ ngoại xâm, đúng là thời khắc khí thế nhất thịnh. Không bao lâu nữa, hắn muốn quét sạch tất cả thế lực lớn của Thần Châu nhất thống thiên hạ.

Nhưng mà khi hắn cho rằng đánh bại địch nhân, chuẩn bị quét sạch thiên hạ, đúng là danh tiếng đại thịnh, thời điểm hăng hái thì lại xảy ra chuyện mà hắn không thể đoán được.

Mạc Thiên Ky hơn bốn mươi năm trước áp chế hắn một lần nữa lộ diện, thực lực mạnh hơn hắn, hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.

Sau đó là là Huyền Thiên mượn nhờ Lôi Đình chi lực, chiến lực tăng vọt, Tàng Vạn Tuyệt thân là nửa bước vương giả cũng bị tổn thương trong tay của Huyền Thiên, đây đâu phải vượt quá dự liệu mà đúng là nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Sau khi bước vào nửa bước vương giả bị thương trên tay hậu bối như Huyền Thiên, Tàng Vạn Tuyệt sao có thể cam tâm?

Tàng Vạn Tuyệt mang theo Đệ Nhất Công Tử cùng Kiếm Nhân Xuân rất nhanh đi xa.

Mạc Thiên Ky cùng Huyền Thiên không có đuổi theo, Kiếm Nhân Xuân có thể dùng hư không thuấn di, Mạc Thiên Ky cũng không làm gì được hắn mà Huyền Thiên đã mất đi Lôi Đình chi lực không còn là đối thủ của Tàng Vạn Tuyệt.

Vừa rồi chặt đứt cánh tay của Đệ Nhất Công Tử hơn nữa kích thương Tàng Vạn Tuyệt đúng là cơ duyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.