Trời giáng Lôi Đình cũng không phải là khí trời biến hóa mà do chiến đấu của Tam đại nửa bước vương giả trên không trung quá kịch liệt. Kiếm
cương khủng bố một đạo lại một đạo chém ra bổ bầu trời ra tạo nên vô số
đạo khe hở dẫn động thiên lôi.
Ngay tại thời điểm Tàng Vạn Tuyệt
mang theo Đệ Nhất Công Tử cùng Kiếm Nhân Xuân biến mất tại bầu trời xa
xa, một vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Tinh Các tuổi chừng thất tuần
thân thể lóe lên, đã nghĩ muốn chuồn đi.
Bất quá, hắn vừa mới chạy ra không xa, một đạo kim sắc quyền cương đột nhiên ập tới mặt.
Bành--
Vừa trúng quyền, thân thể hắn lập tức bạo xuất về phía sau.
Hướng Thiên Tiếu quơ nắm đấm, cười hắc hắc nói:
- Lão già chết tiệt. Ngươi tên là Ngũ Tùng Hào đúng không, hắc hắc. . . Thiên thiếu bảo ta chiếu cố ngươi đặc biệt vào.
Ngũ Tùng Hào mặc dù có tu vi Thiên giai cảnh lục trọng nhưng mà thực lực
lại không bằng Hướng Thiên Tiếu, tự nhiên bị một quyền của Hướng Thiên
Tiếu đơn giản đánh trúng bay hơn 2000m, người còn trên không trung đã
phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể Ngũ Tùng Hào bạo lui còn chưa ổn định lại thấy có một quyền cương kim mang đánh tới.
Thân ảnh Hướng Thiên Tiếu như là một đạo kim quang vạch phá bầu trời
đuổi theo vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công, lại oanh ra một quyền.
Ngũ Tùng Hào căn bản tránh không khỏi, khó khăn lắm dùng cánh tay chống đỡ, hắn lại bị đánh bay hơn 2000m, lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Lão già chết tiệt, đón thêm một quyền của bản thiếu gia!
Ngũ Tùng Hào vẫn còn thổ huyết bay ngược, liền nghe được thanh âm của Hướng Thiên Tiếu.
Lại một đạo kim sắc quyền cương oanh đến.
Phanh --!
Ngũ Tùng Hào Thiên giai cảnh lục trọng trước mặt Hướng Thiên Tiếu không có
một chút cơ hội phản kháng, hắn như một trái bóng da bị oanh lui hơn
2000m, hộc ra ba ngụm máu tươi.
Lùi lại ba lượt, Ngũ Tùng Hào đã từ phụ cận Thiên Tinh Thành đi về phía phương hướng thành nam.
Hướng Thiên Tiếu oanh ra ba quyền liền không có tiếp tục công kích, điều này
làm cho Ngũ Tùng Hào bị chấn thành toàn thân đều đang run rẩy cuối cùng
thở dài một hơi, thân thể của hắn bạo lui hơn 2000m rốt cục vững vàng
đứng trên không trung.
Đang lúc hắn cảm thấy may mắn thì một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, để cho hắn như rơi vào băng:
- Ngũ Tùng Hào! Mang cái đầu chó của ngươi lại đây.
Là thanh âm của Huyền Thiên.
Hướng Thiên Tiếu vừa rồi ba quyền tuy rằng đánh Ngũ Tùng Hào hơn mười dặm,
phun ra ba ngụm máu tươi, nhưng Hướng Thiên Tiếu cũng không hạ tử thủ,
mục đích chỉ là đem Ngũ Tùng Hào đưa đến bên cạnh Huyền Thiên.
Mà Huyền Thiên đối với Ngũ Tùng Hào lại rất căm giận, Ngũ Tùng Hào là một
trong hai người tất sát trong lòng của hắn tại Thiên Tinh Các.
Vẻn vẹn thanh âm liền để cho Ngũ Tùng Hào như rơi vào hầm băng, hắn cảm nhận được sát ý thật sâu của Huyền Thiên đối với hắn.
Thần sắc Ngũ Tùng Hào trong chốc lát hóa thành kinh hãi cùng sợ hãi.
Huyền Thiên đáng sợ đến cỡ nào? Đệ Nhất Công Tử trong lòng Ngũ Tùng Hào chính là tồn tại như thần, tương lai nhất định trở thành vô thượng vương giả
nhưng mà đều bị Huyền Thiên đánh thành tàn phế. Mà ngay cả Tàng Vạn
Tuyệt nửa bước vương giả bị Huyền Thiên gây thương tích, Ngũ Tùng Hào
hắn mới có tu vi Thiên giai cảnh lục trọng, trước mặt Huyền Thiên hắn là là cái rắm gì cả, sao mà không sợ hãi.
Ngũ Tùng Hào lập tức xoay người một cái hoảng sợ kêu lên:
- Đừng giết....
Một đạo kiếm cương chém ngang tới, còn có một chữ ‘ ta ’chưa nói xong thì đầu của Ngũ Tùng Hào đã bay về phía sau.
Ngày thường Ngũ Tùng Hào thân là một vị Thiên giai cảnh lục trọng bất thế
cường giả, Thái Thượng trưởng lão của của Thiên Tinh Các, cho dù là
chưởng giáo gia chủ của nhị phẩm thế lực thấy được hắn cũng phải có lễ
để đối đáp, địa vị cực cao tại Thần Châu đại địa.
Nhưng mà tại
lúc này, mạng của hắn lại như con sâu cái kiến, lập tức bị chém bay
đầu, không ai dám đứng ra nói thay cho hắn. Ngay cả Thiên Tinh Các Chủ
còn bị thương trong tay Huyền Thiên và cùng Đệ Nhất Công Tử bỏ chạy,
Thiên Tinh Các Quần Long Vô Thủ, Huyền Thiên chém giết Ngũ Tùng Hào,
không có bất kỳ người dám có dị nghị.
Bất quá, Huyền Thiên cũng không để ý tới Thái Thượng trưởng lão của Thiên Tinh Các mà là đi tới trước mặt Nguyệt Hạm Tích nói:
- Hạm Tích, nàng cùng ta rời đi, Tàng Thiên Ca tuy bị chặt một tay nhưng
thực lực cường đại như trước. Địch nhân của hắn là ta nhưng chưa hẳn sẽ
không tiến hành trả thù nàng, ở bên cạnh ta nàng sẽ được an toàn.
Nguyệt Hạm Tích mấp máy môi, gật nhẹ đầu.
Vừa rồi nàng có chút bận tâm, Huyền Thiên chỉ lợi dụng nàng đến đả kích Đệ
Nhất Công Tử mà thôi, cũng không phải là thật sự muốn nàng, Đệ Nhất Công Tử tức giận như thế nào, nàng đều nhìn thấy rõ ràng, có thể tưởng tượng trong lòng Đệ Nhất Công Tử phẫn hận cỡ nào.
Trước kia, Nguyệt
Hạm Tích cùng Đệ Nhất Công Tử đều là đệ tử Thiên Tinh Các, Đệ Nhất Công
Tử danh chấn thiên hạ, vì bảo trì phong độ, tuy rằng rất muốn thu nhập
Nguyệt Hạm Tích vào trướng để thỏa thích hưởng thụ, nhưng lại không thể
không tôn trọng ý kiến của Nguyệt Hạm Tích.
Hiện tại, Đệ Nhất
Công Tử đã bị Huyền Thiên đánh cho mất đi tôn nghiêm, phong độ sớm đã
không còn, Đệ Nhất Công Tử không có thực lực trả thù Huyền Thiên vì thế
trả thù Nguyệt Hạm Tích có khả năng là phi thường lớn.
Nếu là Nguyệt Hạm Tích rơi vào trong tay Đệ Nhất Công Tử thì kết cục tuyệt đối phi thường thê thảm.
Hiện tại, Huyền Thiên chủ động mời nàng đồng hành khiến nàng thở dài một
hơi, nhưng mà nàng lại có chút bận tâm: ta từng là vị hôn thê của Đệ
Nhất Công Tử, hắn có xem thường ta không? Ta dễ dàng đáp ứng hắn, hắn có cho là ta tùy tiện không?
Huyền Thiên đưa tay ra nhìn Nguyệt Hạm Tích mỉm cười nói:
- Nàng đã chọn ta, ta sẽ không để cho nàng thất vọng, chỉ có điều, ta
không có hậu cung nhiều vô số giống Tàng Thiên Ca nhưng nữ nhân của ta
không chỉ có mình nàng, nếu nàng không ngại....
Tại Thần Châu đại địa, con đường tu luyện, tựa hồ nam có ưu thế hơn so với nữ, trong số
cường giả tỉ lệ nam nữ cơ hồ là mười mới có một nhưng mà tỉ lệ nhân số
nam nữ lại bằng nhau.
Vì thế, nam quyền ở Thần Châu đại địa rất nặng, nam nhân cường đại có được nhiều nữ nhân, đó là tất nhiên.
Ở chỗ này, tựa hồ nhiều nữ một nam là thiên kinh địa nghĩa, còn chưa từng có người đi hỏi nhiều nữ nhân có ngại không.
Bất quá, câu hỏi của Huyền Thiên làm trong lòng Nguyệt Hạm Tích mềm ra, tuy rằng nữ nhân của Huyền Thiên không chỉ một người nhưng điều đó đã chứng minh, Huyền Thiên thực sự không phải là muốn biết mình có đồng ý trở
thành nữ nhân của hắn mà hắn còn rất tôn trọng cách nghĩ của nữ nhân.
Điểm này hoàn toàn bất đồng cùng Đệ Nhất Công Tử, trong mắt Đệ Nhất Công Tử
thì nữ nhân phải phục thị, cái kia chính là thiên kinh địa nghĩa, mệnh
trung chú định, ai dám có ý kiến?
Điểm tôn trọng này chính là
điều Nguyệt Hạm Tích mong muốn, nếu không nàng thân là vị hôn thê của Đệ Nhất Công Tử sẽ không đến hai mươi hai tuổi vẫn chưa hết hôn, nếu như
trong nội tâm nàng sớm chút thỏa hiệp, có lẽ mười sáu mười bảy tuổi đã
bị Đệ Nhất Công Tử chiếm đi thân thể.