Huyền giai hạ phẩm thân pháp cảnh giới tiểu thành, tốc độ cực nhanh, chỉ mới hít ra thở vào hai mươi lần thì Ngô Văn Tường đã tiến về phía trước 20m, lúc này đã tới gần Huyền Thiên.
Nhìn thấy Huyền Thiên không có tiếp tục chạy trốn, Ngô Văn Tường cười hắc hắc:
- Tên tiểu tử nhà ngươi ở lôi đài tỷ võ rất ngang ngược càn rỡ, cố ý đả
thương người, hôm nay lão phu liền cho cho ngươi gánh lấy hậu quả như
thế, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc!
Huyền Thiên vẻ mặt lạnh nhạt, vẫn
rảnh rỗi nói chuyện phiếm, nhìn thấy Ngô Văn Tường, không có vội vàng
luống cuống một chút nào, nói:
- Ngươi là lão súc sinh, ở trên
lôi đài tỷ võ, thiên vị cho Ngưu, Trình, Trương tam gia, lão tử còn chưa có tìm ngươi tính sổ, ngươi lại tự động tới đưa mình tới cửa.
Ngô Văn Tường giận dữ:
- Tiểu tử thúi, gan chó của ngươi cũng thật là lớn, ngươi dám gọi ta là gì!
Huyền Thiên vẫn bình tĩnh thong dong như trước, khẽ cười nói:
- Gọi ngươi là lão súc sinh coi như ta cũng cho ngươi vài phần mặt mũi
rồi, nếu không để ý mặt mũi của ngươi thì đã kêu ngươi là lão cẩu rồi.
- Tiểu tử thúi, ngươi muốn chết sao!
Ngô Văn Tường nổi giận quát:
- Hôm nay lão phu phải nghiền xương ngươi ra thành tro cắt yết hầu lấy máu, tiểu tử thúi, ngươi nhất định phải chết!
Đang nói chuyện, thân thể Ngô Văn Tường bỗng nhiên vọt tới, tay hóa thành móng vuốt, xông tới cho Huyền Thiên một trảo.
Một trảo của Ngô Văn Tường chưa đến, thì có một đạo trảo ảnh từ trong lòng
bàn tay xuất ra, giống như tia sáng chớp ẩn chớp hiện, chộp về phía cổ
Huyền Thiên.
Chân khí biến thành mũi nhọn, một ít đạo móng vuốt
nhọn hoắc, giống như một cây kiếm quang bình thường, gần như giống với
loại công kích thật sự, nếu bị chụp trúng, thì cho dù là tảng đá chắc
chắn thì cũng bị chụp tan thành từng khối, vậy có thể nghĩ tới việc thân thể võ giả bị đánh trúng sẽ là cái kết cục gì đây?
Không thể
thừa nhận là nếu bị chân khí của tiên thiên đánh trúng, chỉ sợ huyết
nhục cũng bị tan thành khối, như vậy thân thể sẽ bị phá tan ra từng
mảnh.
Hơn nữa, nếu bị móng vuôt nhọn hoắc đánh trúng, không nói
là thân thể có thể bị thương mà đằng sau còn phải hứng chịu một đợt công kích khác, đó là móng vuốt phía sau, có thể không chân thật giống như
móng vuốt nhọn hoắc kia, nhưng cũng là móng vuốt.
Trong nháy mắt
thân thể có thể bị tổn thương, năng lực chống cự kịch liệt giảm xuống,
đây mới đích thật là trảo kích từ thân thể, mới chân chính là đại sát
chiêu, người bị đánh trúng, không chết thì cũng bị thương nặng.
Ngô Văn Tường vừa ra tay, liền thi triển Huyền giai võ kỹ gia truyền - - 'Đại Ưng Trảo công'.
Ưng trảo sắc bén, lao rất nhanh, 'Đại Ưng Trảo công' là một loại Huyền giai hạ phẩm võ kỹ tương đối lợi hại.
'Đại Ưng Trảo công' là Huyền giai võ kỹ duy nhất mà Ngô Văn Tường biết, vừa
ra tay liền vận dụng ngay lá bài tẩy của mình, như vậy cho thấy Ngô Văn
Tường đối với Huyền Thiên đích xác là hận đến thấu xương, chỉ muốn xông
vô giết cho thống khoái.
Đối với một trảo sắc bén này của Ngô Văn Tường, Huyền Thiên vẫn nhàn nhã như trước, tiếp tục nói chuyện vui vẻ,
bình tĩnh thong dong, nói:
- Lão súc sinh, nghe nói tu vi của
ngươi đạt tới thiên cảnh nhị trọng, mà ta thấy ngươi cũng chỉ có chút
năng lực đó thôi đúng không?
Đồng thời nói chuyện, nhoáng một cái thân ảnh của Huyền Thiên chỉ còn lại một đạo tàn ảnh, thi triển ra
Huyền giai hạ phẩm khinh công ‘Long Hổ bộ’ đã tu luyện tới cảnh giới đạt thành, liền dễ dàng tránh né được công kích của Ngô Văn Tường.
Móng vuốt nhọn hoắc của Ngô Văn Tường đánh trúng một đạo tàn ảnh, giống như
đánh vào hư không, trực tiếp bay xuyên qua, chộp trúng mặt đất, trên mặt đất do móng vuốt nhọn hoắc chưởng xuống tạo thành một cái hố thật to.
Trong lòng Ngô Văn Tường rùng mình, thân ảnh Huyền Thiên vừa động, một cổ khí thế cường đại phát ra, vừa giống như rồng vừa giống như hổ, uy thế tới
bức người, vì vậy khiến cho trong lòng của Ngô Văn Tường kinh hãi, phía
sau lưng bỗng lạnh run.
- Thương ưng bác thỏ!
- Ưng kích trường không!
Ngô Văn Tường liên tục hét lớn hai tiếng, móng vuốt trong tay đột nhiên
biến đổi đột ngột, liên tục thi triển ra hai chiêu 'Đại Ưng Trảo công'.
Hai đạo móng vuốt nhọn hoắc giống như một loại tia sáng bình thường đang bay nhanh đến cực hạn, chụp về phía Huyền Thiên.
Nhưng mà tốc độ của Huyền Thiên còn nhanh hơn, như Thần Long vẫy vùng, dùng
tu vi chỉ đạt tới tiên thiên cảnh nhị trọng của Ngô Văn Tường, cũng chỉ
có thể miễn cưỡng nhìn mấy đạo tàn ảnh, hầu như thân thể thật sự của
Huyền Thiên ở đâu, trong lúc nhất thời không có cách nào phân biệt được.
Hai tiếng nổ mạnh vang lên, hai đạo móng vuốt nhọn hoắc đều thất bại, lại tiếp tục đánh trúng mặt đất.
- Lão súc sinh, ngươi chỉ có một chút bản lãnh đó thôi hay sao?
Thanh âm của Huyền Thiên đột nhiên vang lên.
Trong lòng Ngô Văn Tường sinh ra một cổ ớn lạnh, sắc mặt đại biến, vị trí của Huyền Thiên hình như đang ở phía sau của hắn.
Huyền giai hạ phẩm thân pháp - - Ưng tật bộ.
Có một nguy hiểm đang bao phủ Ngô Văn Tường, tốc độ của Huyền Thiên không
ngờ cực kỳ nhanh, thần không hay quỷ không biết mà xuất hiện ngay sau
lưng Ngô Văn Tường, khiến cho Ngô Văn Tường kinh hãi, làm hắn cảm giác
có một loại sức mạnh khủng bố ở đằng sau.
Để bảo vệ tánh mạng, Ngô Văn Tường lập tức thi triển Huyền giai hạ phẩm thân pháp ‘Ưng tật bộ’.
Đồng thời cấp tốc xoay người, tay phải chộp tới, nhanh giống như tia chớp đánh ra.
Răng rắc! Móng vuốt nhọn hoắc thoáng ẩn thoáng hiện, một tiếng nghiền nát
vang lên, giống như hư không bị một trảo này đánh cho tan nát, uy lực
của một trảo này vượt rất xa so với mấy trảo đánh ra lúc trước của Ngô
Văn Tường.
Liệt không nhất trảo - - là một tuyệt chiêu trong Đại Ưng Trảo công
Thân ảnh của Huyền Thiên giống như rồng thấy bầu trời thỏa thích vẫy vùng
không gặp trở ngại, giống như hổ thấy rừng, thế không thể đỡ được.
Trong lúc Ngô Văn Tường thi triển chiêu ‘Liệt không nhất trảo’, thì thân ảnh
Huyền Thiên lại hóa thành một đạo tàn ảnh, đột nhiên lướt qua mấy bước,
móng vuốt nhọn hoắc của chiêu ‘Liệt không nhất trảo’ hầu như toàn xượt
qua quần áo của Huyền Thiên, nổ một cái oành tại trong không trung.
Nhìn như nguy hiểm, nhưng trên thực tế là Huyền Thiên khống chế tốc độ
di chuyển nhanh hơn một chút, nên mới tránh được sự công kích của ‘Liệt
không nhất trảo’.
- Cũng nên kết thúc rồi!
Trong lúc Huyền Thiên né tránh đồng thời vang lên một tiếng “Keng”, Hàn Tuyết Kiếm đột
nhiên ra khỏi vỏ, một đạo kiếm quang nổ ra, gẩy kiếm một cái bắn về phía trước, chém trúng cánh tay của Ngô Văn Tường.
Hàn Tuyết Kiếm là
một thanh kiếm nổi tiếng về độ sắc bén dị thường của nó, huống chi còn
có nội khí của Huyền Thiên gia tăng, càng vô cùng sắc bén, không có vật
cứng nào mà nó không phá được, tuy rằng Ngô Văn Tường có chân khí tiên
thiên hộ thể, nhưng cũng không có biện pháp ngăn cản kiếm quang phát ra
từ Hàn Tuyết Kiếm.
Giống như chặt đứt cành của một cái cây, cánh
tay của Ngô Văn Tường, trong nháy mắt bị chém thành hai trọng, móng vuốt đột nhiên mất đi hào quang thoáng chốc bị ném ra thật xa.