Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 109: Chương 109: Yêu thú tam cấp. (2)




Thân thể Ngô Văn Tường chợt lui về sau nhanh như chớp, đồng thời từ trong miệng hắn kêu lên một tiếng thảm thiết nghe thật thê lương.

Kiếm Huyền Thiên, một khi ra khỏi vỏ, tất phải thấy máu tươi, gẩy kiếm, chẳng qua là mới bắt đầu mà thôi.

Đại sát chiêu chính thức còn đang ở phía sau.

Tuyệt Ảnh kiếm pháp - - Phân Thân thức!

Thân ảnh Huyền Thiên bỗng nhiên lao về phía trước, xẹt qua một đạo tàn ảnh, đột nhiên đuổi theo thân thể Ngô Văn Tường đang lui về sau.

Hàn Tuyết Kiếm trong tay tỏa ra ánh hào quang, ánh sáng đó rất đẹp mắt, nhưng mà thân ảnh của Huyền Thiên vừa động, thì cảnh vô cùng đẹp mắt từ Hàn Tuyết Kiếm lại đột nhiên biến mất không còn thấy gì nữa, ngay cả một bóng dáng tia sáng cũng không có.

Tốc độ nhanh đến cực hạn, chỉ trong chốc lát đã không thấy bóng dáng đâu cả đây chính là - - 'Tuyệt ảnh'!

'Phân thân thức' là một đại sát chiêu trong 'Tuyệt ảnh kiếm pháp', tốc độ cực kỳ nhanh, lực công kích rất là mạnh!

Trong lúc Huyền Thiên đuổi theo Ngô Văn Tường thì trong một tích tắc kia, một đạo kiếm quang đẹp mắt bất ngờ bắn ra, trong lúc đó xuất hiện ở tren đỉnh đầu của Ngô Văn Tường, rất nhanh đã chém từ trên xuống dưới.

Ngô Văn Tường hầu như chưa kịp xuất ra mấy chiêu ngăn cản, kiếm quang vô cùng đẹp mắt kia đã bổ từ trên đỉnh đầu của hắn chém đến lòng bàn chân ở trên mặt đất.

Mấy tia sáng của Hàn Tuyết Kiếm phân tán đi, thân thể Ngô Văn Tường lui về phía sau, rồi đột nhiên dừng lại, gương mặt lộ ra thần sắc vô cùng sợ hãi, trong hai mắt lộ ra vẻ sợ hãi cùng kinh sợ.

- Keng!

Huyền Thiên thu kiếm trở về vỏ, không hề liếc mắt nhìn Ngô Văn Tường một cái nào, cứ nhằm về hướng Bắc đi sâu vào bên trong Thú hoang sơn mạch.

Ngô Văn Tường giống như hóa thành một pho tượng, vẫn đứng ở chỗ đó không nhúc nhích, hai mắt tuy rằng hiện ra sự sợ hãi, nhưng mà đã mất đi ánh sáng, dường như sinh mệnh đã biến mất.

Rất nhanh trên trán Ngô Văn Tường xuất hiện một tia máu đang phun ra, tạo thành một dấu vết máu đỏ tươi, vết máu cứ lan tràn từ trên xuống dưới, từ trán đến cái mũi, rồi đến môi, tiếp tục đến cái cổ…

Cũng không lâu lắm, đám võ giả đuổi theo Ngô Văn Tường vào Thú hoang sơn mạch, cũng đã đuổi đến nơi mà Huyền Thiên cùng Ngô Văn Tường chiến đấu.

Trên mặt đất còn có một cái đầu lợn thật lớn, cùng với một thi thể lợn rừng không đầu khổng lồ nằm trơ trọi đó, bên cạnh cách đó không xa, Ngô Văn Tường vẫn yên tĩnh đứng đó, cánh tay bên phải đã bị đứt, bàn tay buông thỏng qua một bên, ánh mắt lộ ra sợ hãi cùng kinh sợ, nhìn vào sâu bên trong Thú hoang sơn mạch.

Từ trên trán đến cái cổ, có một vết máu tươi nhìn thấy mà phải giật mình, thỉnh thoảng máu tươi lại ồ ồ chảy ra.

Vài vị võ giả đứng phía trước Ngô Văn Tường, có chút sợ hãi nhìn Ngô Văn Tường, trong đó có một vị tiên thiên cảnh võ giả nhất trọng, hiển nhiên là thủ lĩnh của đám võ giả này, đề cao cảnh giác đi về phía trước vài bước, đi đến trước mặt Ngô Văn Tường, nói:

- Ngô gia chủ?

Ngô Văn Tường vẫn không động đậy, vẻ mặt cũng không có nửa điểm biến hóa, đối với tiếng kêu gọi của người trước mặt cũng không có nửa điểm đáp lại!

- Ngô gia chủ?

Thủ lĩnh võ giả lại tiếp tục cẩn thận kêu lên một tiếng nữa.

Ngô Văn Tường vẫn không có một chút phản ứng nào!

- Chẳng lẽ đã chết rồi sao?

Trong lòng đám võ giả đều nghĩ như vậy, nhưng nhìn ông ấy vẫn đứng không nhúc nhích, trên trán chỉ vẻn vẹn có một vết máu, nhìn tướng đứng cứng đờ như thế này, cũng thật là có chút quỷ dị.

- Ngô gia chủ?

Thủ lĩnh võ giả kêu đến lần thứ ba, thấy Ngô Văn Tường vẫn không có một chút phản ứng nào, liền nâng lá gan lên, dùng tay đẩy Ngô Văn Tường.

Rầm - - !

Ngô Văn Tường cũng thuận thế ngã xuống, hơn nữa vết máu từ mi tâm đến mũi lan tràn xuống dưới, trong lúc đó thân thể đột nhiên chia ra làm hai.

Vô số máu tươi phun ra, bắn tung tóe lên gương mặt của thủ lĩnh võ giả.

- A - - !

Trong lúc đó phát sinh ra tình huống như vậy, làm cho trong nội tâm của thủ lĩnh võ giả sinh ra kinh hãi, một tiếng kêu thê lương vì sợ hãi vang lên, đột nhiên thân thể thối lui về sau, lông tơ toàn thân trong nháy mắt nổi hết cả lên, giống như dẫm phải đuôi một con mèo, bị làm cho sợ cũng không nhẹ.

Đám võ giả còn lại thì thân thể đều run lên, trong lúc đó đều cùng nhau lui về phía sau mấy bước, cảm giác có một cổ ớn lạnh sinh ra từ trong xương, tiếp tục dọc từ xương sống lưng xuống phía dưới, dường như khiến cho bọn họ sinh ra một cảm giác từ trên cao rớt xuống, linh hồn cũng mất đi cảm giác, hiển nhiên là bị kinh sợ cũng không nhẹ.

Ngô gia vọng tộc ở trong Bắc Mạc huyện thành, gia chủ Ngô Văn Tường có tu vi tiên thiên cảnh nhị trọng, bị người ta chém thành hai mảnh ở Thú hoang sơn mạch, tin tức này rất nhanh truyền đến tai tam đại gia chủ ở tại Bắc Mạc huyện.

Tin tức Ngô Văn Tường bị chém thành hai mảnh ở Thú hoang sơn mạch, giống như một trái bom nặng ngàn cân, cho dù là tam đại gia chủ, nghe tin đó thì cũng đều cảm thấy khiếp sợ.

Mặc dù Ngô Văn Tường chỉ là tiên thiên võ giả cảnh nhị trọng, thực lực xếp kế cuối, còn kém xa đám người Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng và Trình Nguyên Công, nhưng mà thực lực này nếu so với đám tiên thiên võ giả cảnh nhất trọng, vẫn mạnh hơn không ít.

Bỗng nhiên lại bị người ta chém thành hai nửa, vậy người ra tay, tất nhiên không có thực lực giống người bình thường, cho dù không phải là tiên thiên võ giả cảnh tam trọng, mà là tiên thiên cảnh nhị trọng, thì thật sự cũng là tuyệt đỉnh.

Ngô Văn Tường trong quá trình đuổi theo Huyền Thiên thì bị gặp nạn, đến cùng có phải là bị Huyền Thiên giết chết hay không, đều này cũng khiến cho Tam gia chủ Ngưu, Trình, Trương cảm thấy không phân biệt được.

Nếu như bị Huyền Thiên giết chết, như vậy, lúc Huyền Thiên lên tỷ võ, tu vi chỉ mới đạt tới võ đạo cảnh cửu trọng, tuy rằng có chiến thắng tiên thiên cảnh nhất trọng là Ngưu Chí Cường, Trình Kính Phong, Trương Trạch Đào, nhưng mà thực lực đó so với tiên thiên võ giả cảnh nhị trọng còn chênh lệch một khoảng cách khá lớn.

Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, thực lực của Huyền Thiên làm sao có thể đánh chết Ngô Văn Tường có tu vi đạt tới tiên thiên cảnh nhị trọng cơ chứ?

Hơn nữa, thứ nhất là chặt đứt cánh tay của Ngô Văn Tường, sau đó dùng một kích mất mạng, chém cả người thành hai nửa!

Tam đại gia chủ đều nhất trí cho rằng, Huyền Thiên không thể nào gây nên chuyện đó được, bởi vì, thực lực của Huyền Thiên không có khả năng làm chuyện như vậy.

Như vậy, nếu không phải do Huyền Thiên gây nên thì Ngô Văn Tường chết vào trong tay của ai đây?

Ngô Văn Tường bởi vì đuổi theo Huyền Thiên mà chết, chẳng lẽ là ở sau lưng của Huyền Thiên có cao thủ âm thầm bảo vệ hắn sao?

Nhưng mà, cao thủ tiên thiên của Hoàng gia, đều ở tại Hoàng Bách trấn ngây ngốc mà, không có một người nào đi cùng với Huyền Thiên tiến vào dãy núi Thú Hoang cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.