Sau khi đem Lăng Hiên chém giết, Hoa Phong đã hoàn thành một nhiệm vụ.
Trong khi chờ đợi đoàn người Vương gia, để tiến hành nhiệm vụ thứ hai, hắn liền chui xuống đất, đào động phủ tu luyện.
Hoa Phong lúc này không có tìm hiểu Thiên Địa Quyết, hắn là muốn đột phá tu vi.
Mặc dù tu vi cảnh giới chỉ làm màu cho đẹp, chiến lực gân gà không đáng nhắc tới, nhưng là yếu tố bắt buộc phải có trong Thiên Địa Quyết.
Vả lại tu vi không phải không xài được, vượt một hai tiểu cảnh giới, chém giết địch nhân cũng không phải là không thể. Hơn nữa thiên địa chân nguyên, khi kết hợp cùng tam sinh chi lực, cũng là thứ tốt.
Thiên Địa cảnh mỗi một trọng thiên phân thành ba bậc, sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.
Tu vi Hoa Phong hiện tại chính là Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, bước đột phá tiếp theo, là Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên trung kỳ.
Vừa rồi khi thúc giục chân nguyên công kích Lăng Hiên, hắn liền cảm nhận tia đột phá.
Thiên Địa cảnh mỗi một lần tiến cấp, dù tiểu cảnh giới nhỏ hay tiểu cảnh giới lớn, đều có bình cảnh ngăn cách.
Bình cảnh giống hệt như đoạn đừng đang rộng thênh thang, đột nhiên ai đó dựng lên bức tường chắn ngang, bịt kín lối đi.
Nếu muốn đi tiếp, hiển nhiên phải phá vỡ bức tường này.
Tuy nhiên bức tường trên đường, có thể thấy rõ mà đập phá, còn bình cảnh lại là thứ vô hình vô chất, nhìn không thấy, mò không ra.
Bất quá khi tu vi đạt đến trình độ nhất định, trong một vài thơi khắc sẽ đột nhiên xuất hiện. Thế nhưng chỉ lóe lên rồi biến mất.
Võ giả nếu như không thể nắm bắt kịp thời, liền không biết đến năm đời bảy họ nào, bình cảnh mới lần nữa lóe lên.
Hoa Phong vừa rồi mặc dù đang chiến đấu sinh tử, nhưng khi bình cảnh lóe lên, cũng là kịp lúc bắt lấy.
Tâm thần chuyên chú hai mắt nhập thần, Hoa Phong vận chuyển tâm pháp Thiên Thánh Quyết, dẫn dắt chân nguyên xông phá bình cảnh.
Bình cảnh mông lung mờ mịt, không biết tồn tại nơi nào, hắn chỉ dựa vào tia cảm nhận mà xông phá.
Oanh
Từ thân thể Hoa Phong phát ra tia chấn động mơ hồ, toàn thân hắn bất giác run lên, trên trán chảy xuống mồ hôi to như hạt đậu.
Hiển nhiên xông phá bình cảnh chẳng khác nào tự mình đánh mình, thập phần không dễ chịu.
Bất quá lần thứ nhất xông phá là không thành công.
Oanh
Hoa Phong cắn răng dẫn dắt chân nguyên tiến hành công kích bình cảnh lần thứ hai. Những vẫn như cũ bất thành.
- Chó chết!
- Phá cho ta!
Hai lần xôi hỏng bỏng không, khiến toàn thân một trận đau nhức kịch liệt, Hoa Phong tức giận chửi ầm lên, kế tiếp vận toàn bộ sức bình sinh, lần thứ ba công kích.
Ầm
A...a!!!
Hai thanh âm một trước một sau vang lên, thanh âm đầu tiên phát ra từ nội thân Hoa Phong, khi bình cảnh lỳ lợm rốt cuộc bị hắn đánh tan.
Thanh âm thứ hai là do Hoa Phong hét lên kêu cha gọi mẹ, bởi vì khi bình cảnh bị phá, thân thể liền truyền tới cảm giác như từng thớ thịt bị xé rách, đau đến tê tâm liệt phế.
Trải qua một trận đau đớn, Hoa Phong mới chân chính hiểu được, tu vi cảnh giới muốn đột phá là cực kỳ không dễ dàng.
Đây mới chỉ là bình cảnh tiểu cảnh giới nhỏ, đã là hết sức khó khăn, như vậy tiểu cảnh giới lớn, còn khó đến mức độ nào.
Chưa kể bình cảnh mỗi một tầng cứng hơn một tầng, đồng nghĩa đau đớn sau này phải chịu mỗi khi xông phá bình cảnh, còn ghê gớm hơn hiện tại vô số lần.
Trầm ngâm một chút Hoa Phong lắc đầu cười khổ, dù có đau chết cũng không thể không làm, đây là bắt buộc.
Đột phá tu vi hết nửa ngày, kế tiếp Hoa Phong lại tiếp tục đâm đầu tìm hiểu Thiên Địa Quyết.
- Không thể nào!!!
Hoa Phong đột nhiên mở mắt, tâm thần một trận chấn động mãnh liệt.
Vốn dĩ hắn là đang tìm hiểu chuyên sâu tam sinh chi lực, nhưng bất chợt trong đầu liền xẹt qua tia sáng khó hiểu.
Nhưng khi chân chính cảm nhận đi ra, hắn vô cùng khiếp sợ.
Không ngờ tia sáng xẹt qua trong đầu, không phải là tam sinh chuyên sâu, mà là Thiên Địa Quyết tầng thứ tư.
Ban đầu mơ hồ không chắc chắn, nhưng càng tìm hiểu Hoa Phong càng khẳng định, đây chính là dấu hiệu của tầng thứ tư Thiên Địa quyết.
Phát hiện tầng thứ tư hắn mới là không thể tin nổi.
Phải biết Thiên Địa Quyết đại biếu cho tam sinh đại đạo, vạn vận tự nhiên, thậm chí còn có cả ý chí thiên địa.
Tam sinh lẫn ý chí thiên địa là đại đạo tối thượng trong trời đất, tuyệt đối không một thứ gì khác cao hơn.
Dẫu biết thiên địa ẩn chứa vô số đại đạo huyền bí chí cao, nhưng không một thứ đại đạo nào nằm khỏi quy luật tam sinh, lẫn thoát khỏi thiên địa cai quản.
Như vậy tầng thứ tư kia lại là thứ gì, Hoa Phong mơ hồ cảm nhận, nó còn đáng sợ hơn tam sinh nhiều lắm.
- Ảo giác! Hẳn là vậy!
Hoa Phong lẩm bẩm tự trấn an.
Hắn cho rằng có lẽ bản thân quá mức cấp thiết tìm hiểu tam sinh, nên mới sinh ra ảo giác mười phần phi thực tế.
Bởi vì hắn cho rằng, trong thiên địa mênh mông, không một đại đạo nào vượt qua tam sinh, cho nên cái gọi tầng bốn là không có thật.
Bỏ qua tạp niệm, Hoa Phong vẫn không buông bỏ, tiếp tục tìm hiểu chuyên sâu tam sinh.
Lần này tia cảm giác mơ hồ kia rốt cuộc không có xuất hiện, khiến Hoa Phong càng thêm khẳng định, bản thân là bị ảo giác thật sự.
Thời gian bất giác trôi nhanh, cuối cùng ngày hội họp cùng đoàn người Vương gia cũng tới, Hoa Phong cưỡng ép rời khỏi tu luyện, thần sắc phiền não, tìm hiểu chuyên sâu tam sinh quả thật còn khó hơn lên trời.
Không buồn bực quá lâu, Hoa Phong hơi sửa sang y phục, sau đó trồi lên mặt đất, thẳng hướng Vương gia trang mà đi.
...
Vương gia trang ngày thường không một bóng người, nhưng lúc này tại đại sảnh nghị sự lại tập hợp rất đông, con số hơn năm mươi người.
Đáng nói trong số năm mươi người này toàn bộ đều là võ giả.
Tu vi cao nhất là Thiên Sơn cảnh, thấp nhất không ngờ có cả Luyện Mạch kỳ.
Dễ nhận thấy trong đám người có mười một nam nữ trẻ tuổi, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp. Trông cách ăn mặc lẫn vẻ mặt kiêu ngạo của họ, liền biết những nam nữ trẻ tuổi đều xuất thân từ tông môn đại phái.
Bọn họ cũng như Hoa Phong là vì nhiệm vụ mà tới.
- Thưa tiểu thư! Còn thiếu người của Kiếm Tông!
Một võ giả trung niên, xem cách ăn mặc hẳn là người của Vương gia, hướng một nữ nhân lên tiếng, giọng điệu có chút bất mãn.
- Chúng ta đợi thêm một lát!
Nữ nhân gọi là tiểu thư điềm đạm nói.
Nàng vừa lên tiếng, mấy nam đệ tử xuất thân tông môn đại phái liền đưa mắt nhìn qua, đầy không hảo ý.
Nàng không ngờ chính là nữ nhân ngỏ ý chuyển nhượng ấm trà đồng nát của Hoa Phong, Thiên Ngân.
Nàng tên họ đầy đủ là Vương Thiên Ngân, là con gái gia chủ Vương gia, nhưng bái nhập làm môn hạ một tam phẩm tông môn.
Lần hái thảo dược này là do nàng đứng ra chủ trì.
- Kiếm Tông thật không để ai vào mắt!
Vương Thiên Ngân có mặt, tất nhiên Lý Thanh cùng Hạo Thần cũng không vắng.
Người vừa lên tiếng là Lý Thanh.
- Người ta là nhị phẩm tông môn, ngươi coi chừng miệng lưỡi!
Vương Thiên Ngân khó chịu chỉnh đốn Lý Thanh.
Kiếm Tông là tông môn nhị phẩm duy nhất mà Vương gia mời được. Còn những nhị phẩm tông môn khác nhìn Vương gia không lọt mắt, khinh thường nhận lời.
Giữa nhị phẩm và tam phẩm chênh lệch như trời với đất, lời Lý Thanh vừa nói không may để bọn họ nghe được, sẽ là một hồi đại họa.
- Hừ!
Lý Thanh bị nhắc nhở hừ lạnh không cam lòng
“ nữ nhân kiêu ngạo, ta nhất định sẽ đem chà đạp ngươi dưới thân, để xem lúc đó ngươi có bộ dạng gì?”
Bị chỉnh đốn giữa chốn đông người, Lý Thanh hướng Vương Thiên Ngân oán độc dâm tà.
- Tiểu thư người Kiếm Tông đã tới!
- Bất quá chỉ là Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên trung kỳ!
Vị trung niên vừa rồi, tay bắt phi kiếm truyền tin, sau khi xem qua, lập tức hướng Vương Thiên Ngân báo lên.
- Chết tiệt! Kiếm Tông đúng là không coi ai ra gì!
Hạo Thần không tự chủ tức giận lên tiếng.
Mấy người khác cũng đồng dạng đen mặt.
Toàn bộ đệ tử tam phẩm tông môn bọn họ, ai ai cũng là Thiên Địa cảnh đỉnh phong hậu kỳ, còn có Thiên Sơn cảnh, không ngờ Kiếm Tông mang danh nhị phẩm tông môn, lại phái đến một Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên trung kỳ, đây là khinh người quá đáng.
Vương Thiên Ngân rốt cuộc cũng biết cái gì là tức giận.
Nhị phẩm tông môn Kiếm Tông, được chia hai thành lợi nhuận, lại làm ra sự tình bực này, khiến nàng ngày thường điềm đạm, cũng là không chịu nổi.
- Tại hạ có việc cho nên tới hơi trễ, mong các vị bằng hữu thứ lỗi!
Đang khi đám người mặt nặng mày nhẹ, thì nguyên nhân của vấn đề đã xuất hiện, chắp tay cáo lỗi, bộ dạng có chút ngại.
- Là hắn!!!
Lý Thanh lẫn Hạo Thần thần sắc khiếp sợ đồng thời hô lớn.
Sát tinh này không ngờ là người Kiếm Tông. Bọn họ rốt cuộc vận gì cứt chó, đui mù đi trêu chọc đối phương.
Thực lực không những biến thái, bối cảnh cũng rất không thể trêu vào.
Đám đệ tử còn lại trông vẻ mặt khiếp sợ của hai người, vốn dĩ đang tức giận Kiếm Tông, hiện tại lại nhìn Hoa Phong không vừa mắt, ỷ thế hiếp người có gì hay ho, có giỏi đấu một trận công bình.
Thế nhưng bọn họ nào có gan dám mở miệng.
Không ngờ đám đệ tử kia cho rằng Hoa Phong ỷ giàu cậy mạnh, ức hiếp Lý Thanh cùng Hạo Thần, bất quá không ai rảnh rỗi giải thích cho bọn họ.
- Công tử khách khí rồi!
Vương Thiên Ngân trông thấy người tới là Hoa Phong, hồn vía cũng là lên mây, nào dám bắt lỗi.
Hơn nữa có hắn theo hộ tống, nàng liền có cảm giác an tâm không ít. Xem ra Kiếm Tông không quá tệ.