Kiếm Phá Thương Khung

Chương 196: Chương 196: Chuyên gia phá trận




Sau lần đầu giao kích, Hoa Phong không ngờ ngăn trở thành công lục hợp liên hoàn kích của địch nhân, đặc biệt trận hình Lục Hợp Đại Trận, cũng là bị xáo trộn, khi mà cả sáu người đều không một ai giữ nguyên vị trí.

- Ngươi...ngươi!

Bị đánh bay khóe miệng trào máu, nhưng cả sáu tên lúc này đều nhìn Hoa Phong chằm chằm, miệng lắp bắp kinh hãi.

Sỡ dĩ bọn họ kinh hãi đó là từ dao động chân nguyên cho thấy, tu vi đối phương không ngờ đúng là Thiên Địa cảnh.

Nhưng đáng sợ không phải tu vi, cái đáng sợ là màn liên hoàn thủ của đối phương, là thứ cực kỳ biến thái.

Một võ giả không thể, gần như đồng thời, phát ra hai lần công kích, nhưng tên kia, rõ ràng còn làm được ba lần, cái mà người khác cho là không thể kia.

Lục Hợp Đại Trận lợi hại là nhờ vào lục hợp liên hoàn kích.

Bởi vì theo định luật thông thường, võ giả dù bất kỳ ai, cũng là không thể vừa đỡ xong chiêu này, chưa kịp thở, lại có thể đập qua chiêu khác.

Chưa nói đến, cùng một thời điểm, ra liền bốn chiêu, có mạnh có yếu, nhưng không cái nào tầm thường.

Trong mắt bọn họ lúc này, Hoa Phong nào phải nhân loại, mà là quái vật ba đầu sáu tay, bởi vì chỉ có ba đầu sáu tay, mới có thể tung là gần như cùng lúc, sáu liên kích hoàn hảo như vậy.

Bất quá dù cho là ba đầu sáu tay, cũng phải có thời gian để võ đạo bình tâm, chân nguyên ổn định, mới có thể thi triển công kích khác.

Trừ phi loại quái vật này có sáu loại chân nguyên, hoặc có thể tu luyện sáu loại binh khí. Thế nhưng trên đời có quái vật này sao?

- Ngươi...ngươi...không ngờ phá được Lục Hợp Đại Trận?

Khi sáu tên thu hồi chấn động cũ, một tên lại tiếp tục khui ra chấn động mới.

Lục Hợp Đại Trận sơ hở gần như bằng không, là một trong số những trận hình cường đại hoàn mỹ nhất của đạo tu.

Từ cổ chí kim chưa từng có ai nhìn ra được sơ hở của đại trận, để phá trận.Nhưng vừa rồi sáu người sở dĩ bị đập bay, đó là đại trận đã bị phá.

Nói là bị phá, bởi vì trên thực tế, bọn họ không hề nhận được bổ trợ gì từ việc bố trận, chiến lực không thể đề thăng, lực phòng ngự cũng là bình thường như lúc thường, không thể tin được.

Nếu như không bị phá, đừng nói Thiên Địa cảnh, ngay đến Sơn Hà cảnh cấp thấp, cũng đừng mơ làm bọn họ tổn thương, cũng đừng mơ ngăn cản công kích, bởi khả năng bổ trợ đề thăng chiến lực cùng phòng ngự của đại trận là hết sức cường đại.

Nói tóm lại, có thể nhìn ra sơ hở của đại trận gần như hoàn mỹ kia, con mắt của đối phương cũng là sáng bất bình thường.

- Đại trận chó má có gì mà không nhìn ra chứ?

- Còn trận khác không mang vài cái xem chơi?

Hoa Phong hất hàm khinh miệt, thậm chí còn muốn thử thêm vài đại trận cho vui.

Hắn vừa rồi trong họa có phúc, đối mặt cùng đại trận hoàn mỹ, nghĩ rằng bản thân chắc chắn lại một phen chạy trối chết.

Thế nhưng khi vận dụng Thiên Địa Quyết vận chuyển tam sinh, hắn rất nhanh phát hiện đại trận kia có một sơ hở trí mạng.

Đại trận kia không biết dùng cách gì lại có thể không bàn mà hợp cùng đại địa, cho nên lực phòng ngự của sáu tên kia cũng chính là lực phòng ngự của đại địa, thậm chí chiến lực đề thăng cũng là lấy ra từ đại địa.

Khỏi phải nói đại địa có lực phòng ngự lẫn công kích khủng bố bực nào, do đó lực phòng ngự lẫn công kích của đối phương gần như không thể phá, không thể cản.

Nhưng Hoa Phong nắm giữ vạn vật ý chí, cho nên chỉ cần hắn câu thông ý chí đại địa, liền trở thành người cai quản đại địa.

Một khi cai quản, nếu sự lĩnh hội của địch nhân về đại địa không mạnh hơn ý chí của hắn, tất nhiên bị hắn dễ dàng đá bay.

Sáu tên kia còn tồi tệ hơn rất nhiều, bọn chúng không có một tên nào lĩnh hội ý chí đại địa, bọn chúng chỉ mượn dùng tạm thôi, mà những thứ đi mượn lại càng phải thu hồi.

Bọn chúng sử dụng đại trận với Hoa Phong là một sai lầm, không ai biết, Hoa Phong với vạn vật ý chí, chính là khắc tinh của mọi loại trận. Từ trận hình cho tới trận pháp.

Còn về phần liên hoàn kích, là do hắn muốn thăm dò, ý nghĩ sử dụng vạn vật ý chí có đúng hay không, có thể phá trận, cho nên mới không cùng lúc thi triển tam sinh, chẳng nghĩ tới, lại bất ngờ tạo ra một màn liên hoàn kích lợi hại, phải nói đây là vận khí.

Nếu không phải vận khi hắn có lẽ ăn hành toàn tập.

- Vị bằng hữu đây chúng ta vừa nghĩ lại, Cung Linh Hoa chỉ thích hợp cho nữ nhân dùng!

- Như vậy tặng cho bằng hữu của ngươi cũng tốt!

- Chúng ta còn có việc phải cáo từ trước!

Bị Hoa Phong một trận khiêu khích, nhưng sáu người kia chẳng ngờ lại chịu nhẫn nhịn, không dám mở miệng phản bác.

Thậm chí không tiếp tục tranh giành Cung Linh Hoa.

Rốt cuộc bọn họ cũng biết, kẻ có thể bóp chết Huyết Mãng, đáng sợ hơn nó rất nhiều.

Hơn nữa mất đi chỗ dựa trận pháp, bọn họ thậm chí có cảm giác, không chịu nổi đối phương một kích.

- Muốn đi sao? Đâu có dễ như vậy?

Hoa Phong cũng bị thái độ của bọn họ làm cho bất ngờ, nhưng hắn rất nhanh cười lạnh.

Hắn không phải đã nói, đạo của hắn nếu không vừa mắt, giết được liền giết.

Sáu tên này đúng là không vừa mắt.

- Ngươi không nên khinh người quá đáng!

- Cùng lắm cá chết lưới rách!

Bọn họ làm sao không hiểu Hoa Phong muốn gì.

Sáu tên có ba tên lên tiếng, ra điều cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

- Khinh người quá đáng! Cá chết lưới rách!

- Các ngươi còn không đủ tư cách!

Hoa Phong khinh miệt nói.

Nếu hắn yếu nhược hơn bọn họ, liệu bọn họ có lễ độ với hắn không? Chắc chắn là không. Có giết hắn không? Chắc chắn là có.

Như bọn họ từng nói, tất cả phải dựa vào thực lực.

Sau lần giao thủ Hoa Phong liền khẳng định, tu vi của bọn họ không mạnh hơn Thiên Địa cảnh tam trọng thiên.

Đã không mạnh hơn Thiên Địa cảnh tam trọng thiên, trận hình lại gân gà, bọn họ đúng là không đủ tư cách, cùng Hoa Phong hắn liều mạng.

- Ngươi quá tự đề cao mình rồi!

Một tên không cho là đúng cười nhạt.

Trong suy nghĩ của hắn, đối phương dù có mạnh đến mấy, nhưng nếu thực sự ép bọn hắn liều mạng, cũng khó mà sống sót.

- Vậy sao?

Hoa Phong nhếch miệng.



Lời vừa dứt hắn không ngờ lập tức thôi phát đi ra Tử Vong kiếm ý.

Tử Vong đơn độc hàng lâm, không gian năm mươi dặm liền bộc phát ra một loại khí tức chết chóc, tuyệt diệt sinh cơ, cây cỏ khô rụi, dã thú cũng là chết không kịp chạy.

- Kiếm ý thật khủng khiếp!!!

Vương Thiên Ngân nơi xa, tròn mắt khiếp sợ, nàng không nghĩ tới, Hoa Phong lại ần dấu thứ kiếm ý không chừa đường sống này. Tuy nhiên nàng quên mất, hắn là đang chừa đường sống cho nàng, cho nên nàng không bị kiếm ý ảnh hưởng, dù khoảng cách của hai người chỉ hơn nửa dặm.

- Đại...đại đạo tử vong!!!

Bị Tử Vong kiếm ý đè ép, sáu người thần sắc đại biến, mặt cắt không còn giọt máu, tay chân run rẩy, toàn thân vô lực, miệng lẩm bẩm khó tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.