- Đã đến lúc tất cả các ngươi trả lại ta cả vốn lẫn lời!
Sau khi lão gia gia mang theo đám người rời đi, Hoa Phong mắt hướng nơi xa, miệng lẩm bẩm.
Thời gian của hắn đã không còn quá nhiều, cho nên hắn muốn đem kẻ thù chém giết sạch sẽ.
Hoa Phong nổi lên ý định trả thù, nhưng ngay tại thời điểm hắn nhấc chân chuẩn bị rời đi, hắn liền cười bất lực.
Tinh hoa thân binh đang bị phân giải mỗi lúc một nhanh, đôi chân của hắn chằng biết từ khi nào chỉ còn lại khung xương trắng hếu. Chưa dừng lại ở đó, các đốt xương ở mười ngón chân, cũng đang chậm rãi hóa thành bụi bặm.
Với tốc độ phân giải như này, rất nhanh hắn sẽ hòa vào hư vô.
Đáng nói, nếu đứng im không nhúc nhích thì thời gian sống sót còn kéo dài thêm một ít, còn động đậy liền chết nhanh gấp mười lần.
- Tại...sao???
Hoa Phong ngửa mặt lên trời hét lớn.
Một tiếng hét ẩn chứa đầy rẫy không cam tâm.
Hắn quyết định giải thể, không phải chỉ để chém giết đám người Lâm Lạc, mà còn muốn đem tất cả kẻ thù chém giết sạch sẽ.
Nhưng đến cuối cùng điều này không thể thực hiện, bởi vì chỉ cần nhấc chân một cái hắn liền chết ngay lập tức.
Hắn chết không hề cam tâm khi đại thù của thê tử chưa báo, nhưng mấy ai có thể cam tâm trong tình cảnh này.
Hoa Phong gào thét bất lực, thiên địa cũng vì vậy mà trở nên hôn ám.
Tuy nhiên, hắn không chỉ làm thiên địa thay đổi, mà còn có thêm một thứ khác.
Hô
Thanh Phong kiếm vốn nằm im trên tay hắn, đột nhiên bộc phát quang mang kinh người.
Kiếm gỗ Thanh Phong sau khi bạo phát quang mang, lập tức rời tay Hoa Phong bay lơ lửng trước mặt hắn.
Đoàn quang mang phát ra từ Thanh Phong kiếm, không như mọi ngày phóng thẳng thiên không, mà dùng để bao bọc Hoa Phong.
Ong
Ngay khi cả người Hoa Phong bị quang mang bao trùm, Thanh Phong kiếm bất giác run lên kêu ong ong, đi cùng tiếng kêu của nó là một cỗ thôn phệ chi lực, cực kỳ khủng khiếp.
Thôn phệ chi lực không phải thôn phệ Hoa Phong mà thôn phệ năng lượng tinh hoa đang bị phân giải, thậm chí những tinh hoa chưa bị phân giải cũng bị nó điên cuồng cắn nuốt.
Không chỉ kiếm gỗ phát rồ, mà ngay cả nội tam sinh cũng cấp tốc xoay tròn, xoay với tốc độ chóng mặt.
Nội tam sinh cũng như Thanh Phong kiếm, đều điên cuồng cắn nuốt thần binh tinh hoa, hơn nữa từ nội tam sinh còn phóng thích sinh pháp tắc.
- Hả??
Thanh Phong kiếm làm ra cái hành động khó tin, khiến ngay cả một kẻ sắp chết như Hoa Phong cũng há hốc mồm chấn động.
Thanh Phong kiếm ngày thường ngoại trừ sắc bén, thì chỉ là vô hại và vô hại.
Nhưng lúc này lại đột nhiên phát rồ, là chuyện mà hắn không bao giờ có thể tưởng tượng.
Cảm nhận được sự thôn phệ từ kiếm gỗ và nội tam sinh, Hoa Phong nhanh chóng hiểu nguyên nhân.
Thanh Phong kiếm, nội tam sinh, là muốn đem toàn bộ tinh hoa thần binh trong thân thể hắn cắn nuốt.
Cắn nuốt tinh hoa trong lúc hắn sắp chết, không phải cháy nhà đi hôi của mà là muốn cứu hắn.
Bởi vì tinh hoa nếu bị hút cạn, khả năng sống sót của hắn là cực lớn.
Người bình thường giải thể là chết chắc không nghi ngờ, nhưng hắn nào phải người thường.
Hắn có sinh pháp tắc, chỉ cần không bị vỗ phát chết ngay, hoặc linh hồn tan rã,thì dù là bị thương nặng đến đâu, đều có thể chữa trị.
Giải Thể Đại Pháp nếu chỉ phân giải mỗi thân thể, chắc chắn sẽ bị sinh pháp tắc chặn đứng.
Nhưng đó chỉ là giải thể thông thường, còn Hoa Phong hiện tại không chỉ giải thể, còn giải cả tinh hoa thần binh.
Sự đáng sợ của tinh hoa thần binh khi bị phân giải thành năng lượng là cực kỳ đáng sợ, với một chút sinh pháp tắc sơ sài của hắn, muốn chặn đứng chẳng khác người nào si nói mộng.
Tuy rằng, người si luôn nói mộng, nhưng có những giấc mộng lại có thể thoát khỏi phạm trù hư ảo để chuyển hóa thành thực tại.
Tinh hoa thần binh đang bị điên cuồng thôn phệ, tốc độ thôn phệ là không thể tưởng tượng.
Nếu như tinh hoa thần binh bị rút cạn, trước khi hắn hóa thành tro bụi, thì hắn rất có thể vượt qua đại nạn một cách vô cùng khó tin.
Tuy nhiên không biết là do vận khí hắn không tốt, hay sộ mệnh đã định, mà tốc độ thôn phệ lẫn tốc độ chữa trị nhanh bao nhiêu thì tốc độ phân giải liền nhanh gấp mười lần.
- Rốt cuộc cũng không thể thoát nạn!
Hoa Phong thở dài.
Đối diện tử vong, hắn vẫn thập phần bình tĩnh, dù có rất nhiều điều nuối tiếc, nhưng cho dù có nhiều hơn cũng không thể thay đổi vận mệnh.
Thanh Phong kiếm, nội tam sinh hai thứ dốc sức bảo vệ, nhưng Hoa Phong chỉ có thể kiên trì được mười hơi thở, sau đó hóa thành tro bụi.
Ong
Hoa Phong rốt cuộc không thể giữ mạng, Thanh Phong kiếm liền tản mát khí tức bi thương bạo nộ.
Khí tức đáng sợ đến mức cả đại lục đều lắc lư run rẩy.
Ầm
Một thanh âm kinh thiên động địa đột ngột vang lên.
Thanh âm vừa ra thiên băng địa liệt, Thiên Không đại lục đâu đâu cũng là trời sụp đất nứt, vố số người bị chôn vùi bởi cái tai bay vạ gió.
Nói là tai bay vạ gió, là bởi vì Thanh Phong kiếm sau một hồi cuồng nộ, liền hoá thành một đạo lưu quang hướng thẳng không trung phóng đi.
Thanh âm chấn động đại lục vừa rồi là do nó chọc thủng trận pháp phong cấm của tiên nhân thượng cổ.
Trận pháp bị công phá, đại lục liền gánh chịu tai ương không được báo trước.
Còn về phần Thanh Phong kiếm, chẳng ai biết nó đi đâu về đâu.
...
- Xảy ra chuyện gì???
- Trận pháp suy yếu, trận pháp không ngờ suy yếu!
- Trăm năm nữa ta có thể thành tiên rồi!!! Ha ha!
Rất nhiều lão bất tử bị cái thanh âm kia làm cho giật mình, nhưng rất nhanh tất cả đều một trận kích động.
Trận pháp phong ấn không hiểu do đâu, đột nhiên suy yếu đến cùng cực, nhiều nhất chỉ duy trì được thêm trăm năm.
Phong ấn biến mất, đồng nghĩa những lão bất tử liền có cơ hội thành tiên, không còn đợi chết già ở cảnh giới Bán Tiên.
- Đi rồi sao???
Một lão già râu tóc bạc trắng, mắt nhìn thiên không, miệng lẩm bẩm.
Đứng bên cạnh lão còn có một nữ nhân, nàng lúc này thần sắc một trận bi thương cực độ.
...
Tại một vùng tinh không xa xôi trong một trang viên cực kỳ sang trọng.
- Chết! Đã chết!!!
- Khốn kiếp!!!
Trang viên vốn dĩ yên tĩnh đột nhiên vang lên một giọng nói đầy tức giận.
- Tiểu tử! Ngươi rất biết lựa chọn thời điểm để chết!!!
Tại trang viên trong một căn phòng bí mật có một vị trung niên đang ngồi xếp bằng, hắn vừa nghiến răng vừa nói.
- Hừ!
Cuối cùng vị trung niên liền hừ lạnh. Dường như cái chết của ai đó khiến hắn không hài lòng.
- Ngươi rốt cuộc không thể trưởng thành!
Ở một không gian thần bí cũng vang lên tiếng thở dài.
...
Trong tinh không vô tận đang có một đạo lưu quang lao đi với tốc độ gấp mấy vạn lần ánh sáng.
Đạo lưu đang đã vượt qua rất nhiều thiên hà, nó vốn dĩ tiếp tục lao đi trong vô định, nhưng khi lướt ngang qua một thiên hà không tên, nó đột nhiên chuyển hướng, nhắm thẳng một cái tinh cầu mà đi.
...
Đan Kiếm tông, một trong mười tông môn mạnh nhất Thiên Vực tinh.
Lấy kiếm vi cường, lấy đan làm chủ cho nên gọi là Đan Kiếm Tông.
Đan kiếm tông chia làm hai khu vực một là luyện kiếm hai là luyện đan.
Lúc này tại khu vực luyện đan, trong một căn phòng nhỏ, nơi đây nồng nặc mùi dược liệu, hiển nhiên đây là phòng luyện đan của ai đó.
- Muội đã hơn mười ngày không ra ngoài rồi!
Căn phòng vốn kín cửa đột nhiên mở toang, một giọng nói cũng theo đó vang lên.
- Ta còn chưa có luyện thành công Phi Tiên Đan!
Từ trong căn phòng liền có người lên tiếng đáp trả.
Ài!
- Muội cũng nên dành chút thời gian đi dạo!
- Giam mình trong phòng hoài cũng không tốt!
Thanh âm ngoài cửa lần nữa vang lên, giọng điệu ẩn chứa rất nhiều quan tâm.
Thanh âm vừa dứt từ ngoài cửa cũng lập tức xuất hiện một nữ tử bạch y.
Nữ tử bạch y tu vi không rõ, nhưng từ vóc người cho đến ngũ quan, đều là một tuyệt tác của tạo hóa.
- Tỷ lần nào cũng vậy, lại muốn ta cùng tỷ đi kiếm võ trường!
Người trong phòng đáp lại nữ tử bạch y với giọng điệu nhìn mãi thành quen.
Rất nhanh người này cũng xuất hiện với một bộ thanh y, hiển nhiên cũng là một nữ tử.
Nếu nói người ngoài cửa là tuyệt tác của tạo hóa, thì người bên trong lại hội tụ đầy đủ tinh hoa của vẻ đẹp.
- Đúng là đi kiếm võ trường, nhưng không phải để luyện kiếm mà để lấy kiếm!
Nữ tử bạch y không phủ nhận, nhưng xem ra lần này có chút khác biệt.
- Lấy kiếm, tỷ thách đấu người ta?
Nữ tử thanh y há mồm trợn mắt. Chỉ đầu nhập tông môn chưa được hai tháng nhưng sư tỷ của nàng đã thách đấu không ít đệ tử. Có thắng có thua nhưng tuyệt đối là người nổi tiếng.
- Muội a! Toàn nghĩ xấu người khác!
- Lấy kiếm ở đây không phải lấy kiếm đánh cược mà lấy kỳ lạ kiếm!
Nử tử bạch y lên tiếng phân trần.
- Kỳ lạ kiếm???
Nữ tử thanh y nhíu mày khó hiểu, kiếm trên đời cái nào không có tên, không có cấp bậc tại vì sao gọi là kỳ lạ kiếm.
- Muội đúng là chỉ biết cái phòng luyện đan!
- Cách đây ba ngày có một thanh kiếm đột nhiên từ trên trời rơi xuống kiếm võ trường!
- Thanh kiếm này rất cổ quái nói bình thường cũng không phải, nói không bình thường cũng chẳng đúng!
Nữ tử bạch y vừa nói vừa chép miệng. Hiển nhiên thanh kiếm kia khiến cho nàng thập phần hại não.
- Rốt cuộc là kiếm gì?
Nữ tử thanh y tâm sinh hiếu kỳ, dò hỏi.
- Muội không biết, khi thanh kiếm rơi xuống đã làm kinh động đến cao tầng!
- Rất nhiều lão quái vật ban đầu là giành nhau thanh kiếm!
- Nhưng cuối cùng không ai có thể khiến nó nhúc nhích!
- Muội cũng biết mấy lão quái vật kia đáng sợ như nào, nhưng không nhấc nổi một thanh kiếm!
- Điều này chứng tỏ thanh kiếm rất bất phàm!
- Tuy nhiên đến khi giám định chất liệu của kiếm bọn họ mới tá hỏa phát hiện!
- Thanh kiếm kia hoàn toàn là một thanh kiếm bình thường! Thậm chí vô hại!
- Tuy rằng khẳng định là một thanh kiếm bình thường, thế nhưng cầm được nó là hết sức xa xỉ!
- Hiện tại ở kiếm võ trường không chỉ có mấy lão quái vật, còn có rất đông để tử!
- Bọn họ tụ tập ở đó ý đồ thử sức nhấc kiếm, xem vận khí thuộc về ai!
- Tuy nhiên cho đến lúc này, thanh kiếm kia vẫn không nhúc nhích!
Nữ tử bạch y nói chuyện một hồi, thần sắc lộ biểu tình tiếc hận.
Bởi ngay cả chính nàng cũng đã thử qua, nhưng cũng kém cái vận khí rất xa.
- Thanh Phong kiếm!
Nữ tử thanh y đột nhiên buột miệng.
- Đúng là Thanh Phong kiếm!!!
- Muội...muội làm sao biết??
Nữ tử bạch y há mồm trợn mắt, thần sắc không thể tin nổi.
Sư muội của nàng từ khi kỳ lạ kiếm xuất hiện chưa từng rời khỏi phòng luyện đan.
Trốn ở phòng luyện đan mà có thể biết kia lá Thanh Phong kiếm là chuyện rất bất ngờ.
- Thật...thật là Thanh Phong kiếm???
Nữ tử thanh y miệng lắp bắp, kế tiếp không đợi nữ tử bạch y trả lời liền rời khỏi phòng, một đường hướng kiếm võ trường chạy đi.
Nàng chỉ vô tình buột miệng, chứ không hề mong muốn kia là thanh kiếm đó.
Kiếm còn người còn kiếm mất người vong, Thanh Phong kiếm nếu thật sự xuất hiện chỗ này thì chắc chắn là một chuyện cực kỳ không tốt.
- Đợi ta!
Nữ tử bạch cũng lập tức theo sau.
Hai người một trước một sau rất nhanh đã tới kiếm võ trường.
Kiếm võ trường đang bị vô số đệ tử vây quanh, nhưng khi thấy hai người tới liền tự động nhường đường. Điều này chứng minh cả hai thân phận đều rất không tầm thường.
Hai người đi một mạch tới trung tâm võ trường, đập vào mắt bọn họ là một thanh kiếm gỗ mười phần vô hại.
- Thật sự là nó!!!
Nữ tử thanh y nội tâm triệt để chết lặng.
Thanh kiếm này luôn ở cùng hắn dù là lúc thập tử nhất sinh.
Nhưng hiện tại nó ở đây có một mình, chứng tỏ hắn đã xảy ra chuyện.
Ong
Nữ tử thanh y vừa tới kiếm gỗ đột nhiên hướng nàng kêu ong ong, nó đang gửi cho nàng một cái thông điệp gì đó.
Bất quá còn chưa nhận hết thông điệp, nàng liền ngất lịm.
...
Kiếm Yên thôn sau khi Thanh Phong kiếm phát quang mang cuồng nộ, đã biến thành một hồ nước có diện tích ngàn dặm gọi là Kiến Yên hồ.
Lúc này dưới đáy hồ ở khu vực nào đó có một con rắn nhỏ màu vàng, đang nằm cuộn tròn.
Rắn nhỏ toàn thân chi chít vết thương, hơi thở yếu ớt.
Nhưng nếu quan sát kỹ hơn, nó dường như đang dùng thân mình bảo vệ cái gì đó.