Kiếm Phá Thương Khung

Chương 128: Chương 128: Tính kế.




Không chỉ Tuyết Vô Ngân nói cho Hoa Phong biết chuyện của Lãnh Yên Yên, mà Tuyết Thiên Hàn cũng là không biết từ đâu nghe được, Hoa Phong cũng là muốn Tiểu Linh làm thê tử thứ hai, của hắn.

Làm Tuyết Vô Ngân một trận tức giận, bất quá Tuyết Vô Ngân cuối cùng là không có phản đối, miễn sao Hoa Phong không phụ nàng là được.

Cũng trong chuyện này Hoa Phong mới biết, Tiểu Linh là nữ nhi của Tuyết Vô Ngân, lại còn là tiểu điệt của cường giả, khiến Thủy Kiếm Tông kiêng kỵ, Tuyết Thiên Hàn.

Hoa Phong toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nguyên lai hắn bữa giờ là vuốt râu cọp, may mắn con cọp này không cắn, nếu không hắn thảm rồi.

...

Trở lại tiểu viện của mình, Hoa Phong trước tiên muốn xem tình hình Lãnh Yên Yên.

Lãnh Yên Yên bị phong ấn kinh mạch, không những vậy còn có người canh chừng nghiêm ngặt.

Mấy người này thập phần chán gét Lãnh Yên Yên, bởi nàng chính là nguồn cơn câu chuyện, khiến hai tông trở mặt thành thù.

Nhưng vì đây là lệnh của tông chủ, cho nên không ai dám làm trái. Hiện tại Hoa Phong trở về, bọn họ liền nhanh chóng rời khỏi, bởi vì Hoa Phong trong mắt bọn họ còn tệ hại hơn thê tử hắn, trăm vạn lần.

Bước vào tiểu viện, không quan tâm mấy nữ đệ tử nhìn mình cừu hận, Hoa Phong liếc thấy Lãnh Yên Yên bộ dạng thất thần tiều tụy, đang ngồi một mình bên bộ bàn ghế, ngay gốc cây ngoài sân viện. Hắn tiến lại ngồi kế nàng, rồi nói.

- Thật sự muốn chết như vậy?

Nhìn Lãnh Yên Yên bộ dạng tiều tụy, hắn có chút hối hận, bất quá tất cả đã xảy ra.

- Um

Lãnh Yên Yên khẽ gật đầu.

- Tại sao?

Hoa Phong nghi hoặc, nàng nên về mới phải. Bởi vì hắn không tin, nàng chỉ vì tuân thủ lời hứa một cách ép buộc mà ở lại.

- Ta..!

Lãnh Yên Yên rất muốn nói “ ta thích ngươi” nhưng lại không thể mở miệng.

- Không cần biết vì lý do gì, ta không cho phép nàng làm hại bản thân mình.

- Hơn nữa kể từ bây giờ nếu kẻ nào dám gây bất lợi cho nàng, ta sẽ diệt cả nhà hắn.

Hoa Phong nói chém đinh chặt sắt. Một nữ nhân có thể vì hắn mà chết, không cần biết nguyên nhân, thê tử này hắn muốn rồi.

- Ngươi là đang thương hại ta?

Lãnh Yên Yên cười nhạt. Nàng không cho rằng Hoa Phong có tình cảm với mình.

Bất quá nụ cười có phần đau khổ của nàng khiến Hoa Phong càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình.

- Không phải thương hại, mà nàng hiện tại, là thê tử ta! Mà phu quân không thể để thê tử có gì bất trắc được.

Hoa Phong hướng Lãnh Yên Yên nói.

- Được bao lâu?

Lãnh Yên Yên thần sắc vẫn không một chút chuyển biến, đạm mạc nói. Nam nhân theo các tỷ muội bàn tán, bọn họ nổi hứng là nói, nói xong liền quên, Hoa Phong có lẽ cũng như vậy.

- Ta còn sống bao lâu thì bấy lâu!

Hoa Phong biết rõ nàng nghĩ gì, liền khẳng định.

- Ngươi không nuốt lời!

Lãnh Yên Yên tim đập nhanh, có chút xiêu lòng, bất quá vẫn lạnh lùng đối lại.

- Không nuốt lời!

Tình hình khả quan, Hoa Phong liền đáp lại.

- Ta không tin nam nhân, đặc biệt là ngươi!

Lãnh Yên Yên vẫn còn chưa tin tưởng, Hoa Phong toàn gạt người mà thôi.

- Không quan tâm! Ta nói rồi nàng là không được đòi chết!

Hoa Phong có chút không biết giải thích, nữ nhân một người khó đối phó hơn một người.

- Như vậy là ngươi gạt ta!

Lãnh Yên Yên tức giận nói, nàng không nghĩ Hoa Phong lại trở mặt nhanh như vậy. Thế nhưng tâm tình của nàng cũng tốt hơn không ít.

Bất quá việc làm tiếp theo của hắn, liền khiến nàng chấn động.

Không cho Lãnh Yên Yên có cơ hội phản ứng, Hoa Phong liền ôm lấy nàng, hắn nói.

- Yên Yên ta sẽ không để cho bất kỳ ai gây hại tới nàng! Tuyệt đối không để nàng chịu ủy khuất.

Kế tiếp Hoa Phong khẽ đẩy nàng ra, hai tay vịn hai vai Lãnh Yên Yên nghiêm túc hỏi.

- Nàng có thể thật tâm đồng ý làm thê tử ta không?

Đây là tất cả những gì hắn có thể làm rồi, nếu nàng không đồng ý hắn cũng hết cách.

- Ngươi không gạt ta lần nữa!

Bị Hoa Phong bất ngờ ôm chặt, Lãnh Yên Yên vốn đã thích hắn, cho nên không phản kháng mà để mặc hắn.

Hiện tại thì hay rồi, hắn là được nước trực tiếp tỏ tình, khiến nàng một trận xấu hổ, bất quá nàng vẫn cắn răng hỏi lại.

- Không gạt!

Hoa Phong khóe miệng mấp máy, khó khăn lắm mới phun ra được hai chữ. Cũng may Lãnh Yên Yên đang xấu hổ muốn chết, cho nên không nhìn thấy bộ dạng gian xảo của hắn.

- Ngươi có hứa chỉ mình ta không?

Lãnh Yên Yên đủ thông minh để đưa ra một điều kiện.

Hoa Phong cười khổ đưa hai bàn tay.

- Mười người!!!

Lãnh Yên Yên triệt để tức giận, như vậy ngoài nàng ra hắn còn muốn lấy thêm mười người. Chuyện này là không thể chấp nhận.

...

- Hai người!

Hoa Phong liên tục hạ giá, bất quá đây là hạn chót.

- Không được!

Lãnh Yên Yên vẫn trực tiếp cự tuyệt.

- Ta không thể phụ bọn họ được a!

Hoa Phong bất đắc dĩ nói.

- Nếu không thể phụ bọn họ ngươi bắt ta về làm gì?

Lãnh Yên Yên ủy khuất, mắt đỏ lên. Chân chính ủy khuất.

- Bởi vì nàng cho ta một cảm giác tin tưởng, cho đến hiện tại là không sai.

Hoa Phong nghiêm mặt trả lời.

- Hiện tại là không sai, sau này sẽ có.

Lãnh Yên Yên vẫn là ủy khuất nói ngang.

- Sẽ không có!

Hoa Phong thập phần khẳng định.

- Sẽ có!

- Không có

- Sẽ có...

- Ngươi thắng rồi! Chỉ hai người không hơn!

Lãnh Yên Yên bất lực, cuối cùng cắn răng gia hạn.

- Ok

Hoa Phong vô thức phun ra một câu chỉ mình hắn hiểu.

- Ngươi nói gì!

Lãnh Yên Yên nghi hoặc.

- Nàng chưa có đồng ý!

Hoa Phong biết mình sai sai rất sai liền đánh lạc hướng.

- Hiện tại liền đồng ý!

Lãnh Yên Yên đỏ mặt chấp thuận, kế tiếp là chạy luôn vào trong nhà, không thấy trở ra.

- Làm sao a!

Hoa Phong vui buồn lẫn lộn, chỉ thêm được hai người khiến hắn thập phần buồn bực, đặc biệt hai người ở đây, đã là vô cùng khó đối phó, còn người kia Hoa Phong có cảm giác, nàng còn khó hơn gấp trăm vạn lần.

Hoa Phong đâu biết chỉ vì hai ngón tay trả giá hôm nay, mà ngày sau hắn nuốt hận dài dài.

...

Trong lúc Lãnh Yên Yên cùng Hoa Phong tranh cãi kịch liệt, thì tại một nơi nào đó rất bí mật.

Nơi đây có bốn người, hai người trung niên, hai lão già, bọn họ đang bàn bạc cái gì.

Một lát sau bên có ngoài người tiến vào, hắn là một thanh niên tuổi chừng ba mươi. Sau khi vào tới hắn hơi thi lễ liền nói.

- Đã điều tra ra thân phận của hắn!

Nghe giọng hắn có vẻ rất phấn khích.

- Mau nói!

Một trong hai vị trung niên hối thúc.

- Hắn xuất thân từ một cửu phẩm gia tộc.

Như lời thanh niên vừa nói, hóa ra gia tộc cũng có phân chia cấp bậc.

- Gia tộc này gọi là Hoa gia, định cư ở một quốc gia nhỏ Thanh quốc, Tây đại lục.

- Phụ mẫu hắn Hoa Vô Kỵ, Dương Tuệ Lan, tu vi rất khó đối phó, Thiên Địa cảnh nhị trọng thiên, hơn nữa cả hai điều là đệ tử ngũ phẩm tông môn. Thái Vân Tông lẫn Tuyết Tinh Tông.

- Hắn còn có một muội muội, nói ra ai cũng biết, là tuyệt thế thiên tài từ cổ chí kim, Hoa Nhi.

- Chưa kể gia tộc này còn hai người khác, là Hoa Thiên Phong và Hoa Vô Khuyết. Tu vi đều Thiên Địa cảnh nhị trọng thiên, cũng là đệ tử ngũ phẩm tông môn.

Thanh niên không nhanh không chậm báo cáo.

Không ngờ đám người này đang điều tra lai lịch Hoa Phong, điều tra rõ ràng tường tận, không biết là mục đích gì, nhưng nghe ra là không có ý tốt.

- Không ngờ kẻ này có xuất thân khó chơi như vậy!

Vị trung niên thứ hai lẩm bẩm. Nhưng kế tiếp hắn hướng hai lão già cung kính nói.

- Việc này liền phiền đến hai vị trưởng lão, chỉ cần bắt một trong hai người phụ mẫu hắn là được.

Bọn họ là đang tính kế lên người phụ mẫu Hoa Phong.

- Hừ!

- Ngu ngốc

Hai lão già đồng thời hừ lạnh, một lão già không cho ai mặt mũi mắng.

- Nhị trưởng lão, đây là cửu phẩm gia tộc, không phải rau cải trắng, hơn nữa còn rất mạnh, ngươi kêu chúng ta làm sao đối phó.

Mội vị trung niên không phục nói, bọn họ không đối phó nổi Hoa gia, cho nên nhờ đến hai lão già, khônh ngờ lại bị mắng.

- Nếu các ngươi cho rắng Hoa gia chỉ là một cửu phẩm gia tộc thì đợi diệt tông đi.

Lão già vừa mắng lại tiếp tục khinh thường.

- Hoa gia trên bề ngoài chỉ là một cái cửu phẩm gia tộc, thế nhưng nhất phẩm tông môn, gặp phải bọn họ liền không chịu nổi một kích.

- Muốn đối đầu cái gia tộc này, chỉ có thể là siêu cấp tông môn.

Lão già còn lại chậm rãi giải thích.

- Nói như vậy hắn là xuất thân từ siêu cấp gia tộc!

Hai vị trung niên lẫn thanh niên sắc mặt trắng bệch, nội tâm kinh hãi.

Ngũ phẩm tông môn được gọi là siêu cấp tông môn, là do mấy con kiến hôi không biết mới gọi như vậy.

Siêu cấp tông môn thật sự, chỉ cần thả ra một đệ tử nội môn, cũng đủ làm rung chuyển Nam Vực. Siêu cấp gia tộc cùng siêu cấp tông môn đồng dạng, cực kỳ khủng bố.

- Siêu cấp gia tộc sao?

- Nhị trưởng lão đã có cách.

Đám người lén lút tính kế Hoa gia, cuối cùng lại không thể trêu vào, như vậy bọn họ đang tiếp tục tính kế ai.

Không biết bọn họ tính kế ai, nhưng Hoa gia một gia tộc nhỏ bé, lại bị người cho rằng là siêu cấp gia tộc, quá khó hiểu, lại không ai giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.