- Có mạnh miệng hay không ngươi sẽ lập tức biết?
Đối diện khí thế hung thần ác sát, cùng giọng điệu âm lãnh của địch nhân, Hoa Phong vẫn không cho thấy bản thân có chút gì là sợ.
Hắn là nghĩ ra kế sách thoát khỏi khốn cảnh hiện tại, nhưng có hay không thành công, vẫn còn chưa chắc chắn.
Tuy nhiên muốn biết cần phải thử một lần.
Hô
Vừa nói hết câu, toàn thân Hoa Phong bất ngờ phát ra khí tức kỳ dị.
Khí tức do hắn phát ra, ban đầu không cho thấy có gì đặc biệt, nhưng chỉ sau vài hơi thở, liền tạo ra một tình cảnh đáng sợ.
Trên đỉnh đầu Hoa Phong đột nhiên xuất hiện đi ra một cái hắc động đen ngòm, kích thước chỉ bằng cái chén nhỏ.
Thế nhưng hắc động vừa ra, một luồng hấp lực cũng theo đó mạnh mẽ phóng xuất.
Hấp lực phóng xuất, lực lượng linh hồn lực của võ giả Hải Dương cảnh, vốn đang hướng Hoa Phong phong cấm thần thức, ngay lập tức bị hấp lực cường bạo thôn phệ.
- Hả???
- Không thể nào!!! Tuyệt đối không thể nào!!!
Võ giả Hải Dương cảnh vốn đang từng bước tiến về phía Hoa Phong, với khí thế phiên giang đảo hải, ý định khiến hắn đón nhận tử vong một cách chậm rãi.
Tuy nhiên khi Hoa Phong thi triển đi ra hắc động kỳ dị, thần sắc hắn bất giác chuyển từ dữ tợn, sang cực kỳ kinh hãi.
Linh hồn lực của hắn, không thể tin nổi đang bị đối phương thôn phệ, hơn nữa tốc độ thôn phệ cực kỳ khủng bố.
Lực lượng linh hồn vốn như trường giang đại hà, mênh mông cuồn cuộn, chẳng mấy chốc bị thôn phệ gần như không còn.
Sự tình thôn phệ linh hồn lực như này, hắn là chưa từng nghe qua, chứ chưa nói đến nhìn thấy.
Lúc này hắn không những kinh hãi, còn là không thể tin vào những gì đang xảy ra.
Bất quá dù là tin hay không tin, sự thật vẫn là sự thật, linh hồn lực của hắn đích xác, đang bị Hoa Phong thi triển hắc động mạnh mẽ cắn nuốt.
- Khốn kiếp!
- Bắt được ngươi ta liền bầm thây ngươi vạn mảnh!!!
Võ giả Hải Dương cảnh sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, khóe miệng tràn tơ máu hướng Hoa Phong gằn giọng, bộ dạng phẫn nộ đến cực điểm.
Linh hồn lực là do linh hồn sản sinh mà ra, hắn thân là người phóng xuất, hiển nhiên khi bị thôn phệ là cực độ không hề dễ chịu.
Linh hồn do mất đi số lượng lớn linh hồn lực mà nguyên khí đại thương, linh hồn bị thương, lẽ dĩ nhiên không phải là một trải nghiệm tốt.
Võ giả Hải Dương cảnh không bao giờ nghĩ tới, tiểu tử có tu vi nhỏ yếu như một con kiến hôi, lại khiến bản thân hắn nhiều phen chật vật.
Đây là chuyện như nào mất mặt, một sỉ nhục không thể nuốt trôi.
Nếu không đem đối phương nghiền xương thành tro, hắn nhất định ăn không ngon ngủ không yên.
- Ngươi có rất nhiều bí mật, sau khi ngươi chết, tất cả liền thuộc về ta!!!
- Ha ha!!!
Võ giả Hải Dương cảnh không biết nghĩ đến cái gì, vẻ mặt đang tức giận đột nhiên trở nên cuồng tiếu, há miệng cười to.
Trong suy nghĩ của mình, võ giả Hải Dương cảnh cho rằng, bản thân hết lần này đến lần khác bị đối phương dắt mũi, là bởi vì đối phương nắm giữ những thứ mà có tưởng tượng, hắn cũng không thể nào suy ra.
Chỉ với tu vi Thiên Địa cảnh, đối phương hết thuấn di, rồi điều khiển đại địa tạo ra trọng lực, cuối cùng là thi triển hắc động thôn phệ linh hồn lực.
Chỉ ba cái như này cũng là cho thấy, kẻ mà hắn truy đuổi là như nào yêu nghiệt.
Không biết trên người đối phương rốt cuộc có bao nhiêu thủ đoạn chiêu trò, nhưng hắn chắc chắn, đối phương nắm giữ tuyệt đại bí mật, cho nên mới yêu nghiệt như vậy.
Hiện tại nếu thành công chém giết đối phương, những bí mật không thể xuất hiện ở người thường, hiển nhiên thuộc về hắn.
- Bí mật của ta quả thật rất nhiều!
- Nhưng ngươi có bản lĩnh để lấy hay không lại là chuyện khác?
- Tuy nhiên trông bộ mặt ngu hết phần thiên hạ của ngươi, ta thấy là không thể nào!
Hoa Phong lạnh giọng đáp trả, kết câu khinh miệt cực độ.
- Nghịch tặc lại dám nói ta ngu!!! Ngươi là muốn chết!!!
Võ giả Hải Dương cảnh bị Hoa Phong buông lời miệt thị, đang cười dở miệng, liền một trận cứng họng, tức giận đến tím mặt.
Hắn đường đường là tu vi Hải Dương cảnh giới, lại bị người nói nhìn mặt ngu ngu, đây là bực nào sỉ nhục.
- Nếu hôm nay không bắt được ngươi, ta thề không mang họ Lương!!!
Võ giả Hải Dương cảnh suýt bị Hoa Phong làm cho tức chết, cho nên hiện tại hướng hắn lập thề, ý vị không chết không thôi.
- Phải không?
Hoa Phong bỏ ngoài tai uy hiếp, nhếch miệng giễu cợt.
- Đi ngủ đi!
Giễu cợt vừa xong hắn đột nhiên nghiêm mặt quá lớn.
- Đi ngủ???
Võ giả Hải Dương cảnh dù đang tím mặt vì tức, cũng bị Hoa Phong làm cho một trận ngẩn người.
Đương không kêu địch nhân đi ngủ, đây hẳn là đạo lý của kẻ nắm giữ tuyệt đại bí mật trong suy nghĩ của hắn lúc này.
Bởi vì yêu nghiệt luôn có những biểu hiện bất bình thường.
Nhưng dù có hay không bình thường, với hắn đối phương vẫn là phải chết.
- Thôn phệ linh hồn! Đi!
Mặc kệ tên kia có hiểu ý nghĩa ngôn từ của mình hay không, Hoa Phong nhanh chóng thi triển át chiêu hắn vừa mới nghĩ ra, thôn phệ linh hồn.
Thôn phệ linh hồn là do hắn diễn giải đi ra từ thôn phệ lực lượng cùng thôn phệ thần thông.
Bị linh hồn lực phong cấm, tưởng rằng khó thoát kiếp nạn, nhưng ngay thời khắc sinh tử khẩn cấp, hắn bất giác thành công ngưng kết cái hắc động thứ ba, hắc động thôn phệ linh hồn.
Vừa rồi hắn chỉ là mới thử nghiệm, hiện tại là dốc toàn lực thi triển.
- Cái gì???
Ngay khi Hoa Phong vừa toàn lực thi triển hấp lực, võ giả Hải Dương cảnh thần sắc liền đại biến, há mồm chấn động, nội tâm cực độ sợ hãi.
Hắc động sau khi cắn nuốt sạch sẽ linh hồn lực do hắn phóng xuất, không ngờ hướng phề phía hắn tiếp tục thôn phệ linh hồn lực còn lại.
- Nghịch tặc mau dừng lại, nếu không ngươi sẽ chết cực kỳ khó coi!
Luồng hấp lực khủng bố không chỉ thôn phệ linh hồn lực, còn muốn lôi kéo cả linh hồn, khiến cho võ giả Hải Dương cảnh một phen khủng hoảng. Không ngừng hướng Hoa Phong gào thét, uy hiếp.
Linh hồn là căn nguyên sự sống, nếu linh hồn thực sự bị cắn nuốt, cái hắn đối diện sẽ là tử vong.
Bất quá võ giả Hải Dương cảnh không sợ linh hồn bị Hoa Phong thôn phệ, bởi vì dù yêu nghiệt tới đâu hắn cũng không thể làm được.
Cái mà tên này sợ hãi đó là linh hồn lực đang không ngừng bị hắc động bào rút. Không bao lâu sẽ cạn kiệt.
Linh hồn lực nếu cạn kiệt, đồng nghĩa tu vi linh hồn sẽ tụt cấp, linh hồn tụt cấp tu vi cảnh giới cũng theo đó xuống cùng.
Hắn lúc này là Hải Dương cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, nếu bị giáng cấp, tu vi sẽ là Sơn Hải cảnh, thậm chí Sơn Hà cảnh đỉnh phong.
Đối với võ giả Hải Dương cảnh tu vi bị giáng cấp còn đáng sợ hơn chết gấp trăm vạn lần.
Bởi vì một khi bị giáng cấp thì đừng mong lần nữa tiến cấp, đồng nghĩa con đường võ đạo cực hạn đã bị khép lại.
Không thể truy cầu đại đạo, chẳng khác gì phế vật, cho nên nói, bị giáng cấp sovới chết tất nhiên đáng sợ hơn rất nhiều.
- Tự làm tự chịu!
Hoa Phong nhe răng hung ác, bộ dạng muốn ta dừng lại là không thể nào.
Hắn chưa tu luyện đến Hải Dương cảnh, cho nên không thông hiểu đạo lý mất linh hồn lực với họ là cái gì đáng sợ.
Nhưng xem thần sắc tên kia liền biết, bản thân đang gieo rắc cho đối phương một nỗi kinh hoàng.
Do vậy hắn đâu có ngu mà buông tha không tiếp tục thôn phệ.
Hơn nữa nếu đối phương không tự ình siêu việt, hướng hắn phong cấm thần thức, thì dù có là một trăm cái hắc động, cũng là không thể làm nên trò trống.
Hắc động dù có lực thôn phệ linh hồn khủng bố, nhưng ngay đến thức hải của võ giả Thiên Địa cảnh cũng không thể xâm nhập, huống gì là cường giả Hải Dương cảnh.
Sỡ dĩ hắc động có thể thôn phệ linh hồn lực của tên kia, là do đối phương tự mình phóng xuất.
Linh hồn lực đang đà phóng xuất lại bị thôn phệ, cho nên thuận thế kéo theo cái chưa phóng xuất.
Cũng may tên kia có tu vi linh hồn cường đại, nếu không chưa biết chừng đến cả linh hồn cũng bị hắc động kéo đi mất.
Cho nên nói tự làm tự chịu rất không sai.
- Nghịch tặc ngươi nhất định phải ch....ết!!!
Uy hiếp không thành công còn bị Hoa Phong trêu tức, võ giả Hải Dương cảnh, tròng mắt đầy tơ máu, hắn rốt cuộc nổi điên.
Linh hồn lực đã bị bào rút hơn một nữa, khiến hắn hạ quyết tâm dù trả giả đại giới, cũng phải đem đối phương chém giết.
Một con kiến hôi không ngờ ép hắn đến độ thê thảm, xem ra bầm thây vạn mảnh, nghiền xương thành tro, cũng không đủ cho hắn hả giận.
Sau lần kêu gào cuối cùng hai mắt hắn đột nhiên nhắm nghiền, không bao lâu toàn thân bất giác phát ra khí thế kinh thiên động địa, thần cản sát thần, phật cản sát phật.
Khí thế tru thần diệt ma sau khi toàn bộ phóng xuất, hấp lực thôn phệ lập tức bị đánh tan không còn một mảnh.
Hấp lực bị tiêu trừ, võ giả Hải Dương cảnh lập tức mở mắt, thần sắc vô cùng dữ tợn hung ác.
Bất quá không mở mắt thì thôi, một khi mở mắt, lại khiến hắn càng thêm điên tiết.
- Nghịch tặc ngươi đừng hòng chạy...thoát!!!
Hắn bất ngờ gầm rống phẫn nộ, bởi vì Hoa Phong lúc này đã không còn thấy bóng dáng.
aaaaaaaaaa
Mục tiêu biến mất vô ảnh vô tung, truy tìm cả nữa ngày cũng không thấy dù chỉ là cái bóng, võ giả Hải Dương cảnh một trận gào thét không cam lòng.
Sau một trận gào thét hắn liền tuyệt khí bỏ mình, lăn ra chết bất đắc kỳ tử.
Trực tiếp tức chết. Đúng là tức chết.
Hắn tức vì đường đường là Hải Dương cảnh lại không bắt nổi Thiên Địa cảnh.
Trong khi bản thân bình thường chỉ dùng một ngón tay, cũng đủ đè chết mấy ngàn tên, hắt xì một cái liền khiến bọn họ tim đập chân run.
Tức vì không thể từ trên người đối phương đoạt lấy bí mật.
Tức vì đúng như đối phương nói, hắn quả thật ngu hết phần thiên hạ. Không phải ngu vì phóng xuất linh hồn lực phong cấm thần thức, mà cái ngu thực sự, đó là không ngờ đối mặt với tên yêu nghiệt đến biến thái, lại nhắm mắt khá lâu.
Cái tức cuối cùng, cũng là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến hắn chết bất đắc kỳ tử.
Không ngờ hắn ngu đến độ trong lúc Hoa Phong đứng đơ ra triển khai hắc động, lại không vỗ cho một chưởng.
Bởi vì chỉ cần vỗ một chưởng, thì có bao nhiêu cái hắc động, cũng phải thu hồi mà chống đỡ. Một khi thu hồi chằng phải là tóm gọn sao. Hơn nữa vỗ một chưởng nghịch tặc kia sống hay chết còn phải do mệnh trời.
Đúng như Hoa Phong nói hắn chết vì ngu hết phần thiên hạ.
Một võ giả Hải Dương cảnh không ngờ bị Thiên Địa cảnh làm cho tức chết. Chuyện này nếu để ai biết mà đồn ra ngoài, chắc chắn sẽ là một tràng oanh động cực lớn.
Thế nhưng tiếc là không ai thấy để mà đồn đại, thậm chí ngay đến Hoa Phong còn không biết bản thân mình, đã tạo nên cột mốc lịch sử kinh thế hãi tục.