Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 278: Chương 278: Hồn Đế! Ma Hạch?




Tiểu Hùng thân ảnh mập mạp ở bên trong tinh thần hải Vân Chính Thiên lăng không mà đứng, nó tuy thể trạng nhỏ bé nhưng lại ra dáng ông cụ non, làm cho Tiểu Phượng cùng Tiểu Hổ bên cạnh có chút buồn cười. Chỉ là bọn nó cũng không có lá gan đi trêu chọc đầu hồn linh ba mươi vạn năm tuổi này a.

Kể từ khi Vân Chính Thiên tiếp nhận Hạo Thiên Truyền Thừa, nó hai mắt thủy chung cực kỳ chăm chú quan sát từng khối tinh thể năng lượng đang không ngừng tiến vào. Loại tinh thể này là toàn bộ năng lượng truyền thừa được hắc hà tinh lọc, đạt đến độ tinh khiết nhất định, dựa vào số lượng lớn mà kết tinh lại với nhau.

Mà loại tinh thể năng lượng này bản chất bên trong vẫn là vong linh năng lượng mà Hạo Thiên Trì uẩn dưỡng bao nhiêu năm mới có, đối với Tiểu Hùng vô cùng quen thuộc.

Chính vào lúc này, hai mắt Tiểu Hùng đột nhiên sáng lên, nó quát lớn:

“Tiểu Thiên, hồn lực đã tích góp đủ rồi, mau đem hắc lực phóng thích ra.”

Tiểu Hùng từ khi tá túc vào tinh thần hải Vân Chính Thiên về sau, tự nhiên cũng rõ ràng mọi bí mật trên người tên thiếu niên này. Nó lúc đầu còn cho rằng mình nằm mơ a, bởi vì tà ác chi lực loại lực lượng đến từ thế giới thần bí kia lại có thể nghiễm nhiên trở thành một phần lực lượng của Vân Chính Thiên, không những thế mà còn hình thành vòng xoáy.

Vì thế Tiểu Hùng đã phải vắt óc ra suy nghĩ phương hướng phù hợp nhất để tối đa hóa hiệu quả mà năng lượng truyền thừa mang lại.

Thanh âm Tiểu Hùng vừa rơi xuống, Vân Chính Thiên bên ngoài cũng chớp mắt chuyển sang trạng thái hắc hóa, mênh mông hắc lực lan tỏa khắp đại điện, làm đám Thế Nhân giật mình một phen.

“Lão đại hắn làm sao thả ra Hồn Kiếm võ hồn?”

Can Hữu Long nghi hoặc hỏi.

Lương Thế Nhân hàng lông mày cau lại, trầm giọng nói:

“Ta cũng không rõ, có lẽ lão đại cảm thấy cấp bậc hồn lực của mình đã đủ, không có muốn tiến thêm nữa. Thay vào đó lại đem hắc lực triệu hoán ra, xem ra có dụng ý nào khác.”

Nghe vậy cả đám cũng nhao nhao gật đầu, loại tiến cấp bằng cách hấp thu ngoại lực này tuy có thể rút ngắn thời gian tu luyện, nhưng đổi lại có thể rơi vào tình trạng căn cơ không vững chắc. Cho nên cũng không có người nào nguyện ý tăng lên quá nhiều.

Kỳ thực quá khứ mấy canh giờ trước, Vân Chính Thiên đã sớm hấp thu tinh thể năng lượng mà đột phá sáu mươi cấp hồn lực rồi. Thế nhưng hắn không có cho phép bản thân tiếp tục thăng cấp nữa, mà dùng chính những tinh thể năng lượng này đi củng cố cho căn cơ hồn lực mới bổ sung kia, hỗ trợ cho việc đồng hóa những thứ lực lượng mới sinh ra trở thành chân chính lực lượng của mình.

Tuy việc này có thể gọi là vô cùng lãng phí tinh thể năng lượng, nhưng hắn cũng không có vì vậy mà cảm thấy tiếc nuối chút nào. Nếu như hắn muốn, nãy giờ hấp thu thêm tinh thể năng lượng liền có thể đột phá thêm vài ba cấp độ cũng không thành vấn đề. Chỉ là Vân Chính Thiên còn có kế hoạch khác.

Vào thời khắc hắn hoàn toàn đem lượng lực mới triệt để nắm giữ, theo mệnh lệnh của Tiểu Hùng, hắn mới chuyển đổi hồn lực thành hắc lực, tiếp tục hấp thu tinh thể năng lượng này.

Hắc lực vòng xoáy bên trong người hắn từ lâu đã tới giới hạn chịu đựng, nếu không phải Tiểu Hùng tá túc trong người hắn, đem bản nguyên lực lượng của mình xoa dịu hắc lực vòng xoáy, thì có thể nó đã nổ tung tự khi nào rồi. Vì vậy hắn nhân cơ hội tiếp nhận truyền thừa, trực tiếp ngưng tụ hắc lực tinh thạch a.

Bên trong tinh thần hải, Tiểu Hùng, Tiểu Phượng, Tiểu Hổ ba đầu hồn linh phóng người lên cao, đem thân thể mình tiếp nhận những tinh thể năng lượng đang rơi xuống. Loại tinh thể này vừa chạm vào người bọn chúng liền hóa thành bọt nước, nhanh chóng hòa tan.

Đối với hồn linh mà nói, loại tinh thể năng lượng này không khác gì vật đại bổ, vừa có thể tăng cường linh hồn chi nguyên, vừa có thể đem niên hạn bản thân tăng lên một chút. Trong ba đầu hồn linh này, Tiểu Phượng tu vi đã tiếp cận vạn năm, có lẽ không lâu nữa sẽ trở thành vạn năm hồn linh, giúp cho hồn hoàn của Vân Chính Thiên toàn bộ trở thành vạn năm hồn hoàn, uy lực sẽ trên diện rộng đại tăng cường.

Lại nói đến hắc lực vòng xoáy kia, dưới sự tinh lọc cùng gột rửa của tinh thể năng lượng, bản thân nó bắt đầu tróc ra những lớp tạp chất li ti, để cho hắc lực vòng xoáy năng lượng càng thêm tinh thuần và ổn định. Tốc độ xoay tròn cũng nhanh hơn một chút.

Vân Chính Thiên bên ngoài tâm tình thả lỏng, trước mắt kế hoạch diễn ra một cách suông sẻ, tiếp đến, hắn sẽ áp sức hắc lực đến cực hạn. Làm hắc lực vòng xoáy liên tục xoay tròn, cuối cùng có thể ngưng tụ một cái giống như hồn hạch tinh hạch.

Chính vào thời điểm Vân Chính Thiên chuẩn bị gia tăng áp súc, hình thành tinh hạch tại đan điền. Thì một loại chấn động cảm giác truyền thẳng lên tới đại não. Thần sắc cả kinh, hắn lập tức đem tinh thần lực kiểm tra một lượt cơ thể của mình thì kinh ngạc phát hiện. Bên trong đan điền của hắn, một cái hồn lực vòng xoáy không biết từ lúc nào đã xuất hiện, mang theo dồi dào hồn lực cấp tốc xoay tròn. Đồng thời cùng với hắc lực vòng xoáy kia xảy ra đối chọi gay gắt.

Hai loại lực lượng này bản chất vốn bài xích lẫn nhau, tuy cùng dùng chung một cái đan điền nhưng hắc lực chỉ được sử dụng khi hắn phóng thích võ hồn thứ hai. Từ trước đến giờ nước sông không phạm nước giếng, vậy mà ngay bây giờ lại xuất hiện tình trạng xung đột này, làm cho Vân Chính Thiên nhất thời không biết làm sao.

Tiểu Hùng ở bên trong thấy vậy, lập tức hô hoán: “Con mẹ nó, làm sao lại xuất hiện hồn lực vòng xoay ngay lúc này. Tiểu Thiên, ngươi cố gắng một chút, ta sẽ phóng thích toàn bộ năng lượng vong linh ra. Ngươi mau chóng đem nó triệt để hấp thu, tạo ra đệ lục hồn hoàn trước, ổn định hồn lực vòng xoáy kia.”

Vân Chính Thiên đạo linh thể ở trong tinh thần hải cũng chậm rãi gật đầu. Hiện tại cũng chỉ còn cách làm theo lời Tiểu Hùng mà thôi.

Mặc dù đã tính toán tổng sản lượng hồn lực vừa đủ để hắn tiến vào sáu mươi cấp, không ngờ vẫn có chút dư thừa. Chính những thứ năng lượng dư thừa này đã đem hồn lực áp súc lại, rốt cuộc hình thành hồn lực vòng xoáy. Mà hồn lực vòng xoáy vừa mới tạo ra, hội rất không ổn định, cho nên hắn bất đắc dĩ phải tạm dừng quá trình ngưng tụ tinh hạch mà nhảy sang ổn định hồn lực vòng xoáy trước.

Người tính không bằng trời tính, tưởng chừng mọi thứ suông sẻ thì lại xuất hiện biến cố.

Bất quá Vân Chính Thiên thần sắc vẫn tập trung kiên định, biến cố như thế nào xảy ra cũng được, cũng sẽ không đánh gục được hắn.

Tâm niệm vừa động, Vân Chính Thiên giải trừ trạng thái hắc hóa. Đám Lương Thế Nhân bên ngoài thoáng trở nên ngẩn ngơ, không rõ ràng lão đại của mình đang làm cái gì nữa.

Sau lưng Vân Chính Thiên lúc này, dâng lên năm vòng hồn hoàn QC3bdjr chói lóa. Một khắc sau, lại thêm một cái hồn hoàn hiện lên, đệ lục hồn hoàn, đại biểu Vân Chính Thiên đã là sáu hoàn Hồn Đế.

“Lão đại từ khi nào thủ sẵn hồn hoàn vậy?”

“Ngươi xem, màu sắc hồn hoàn có chút kỳ lạ. Rõ ràng là màu đen hồn hoàn nhưng ở hạch tâm lại có một đạo nhạt hơn màu sắc, là màu xám đi.”

Đúng vậy, đệ lục hồn hoàn của Vân Chính Thiên có màu sắc hoàn toàn khác lạ. Bình thường mười vạn năm trở lên hồn thú sau khi giao ra hồn hoàn phải là màu đỏ mới đúng, bất quá Tiểu Hùng không phải chân chính Băng Hùng Vương năm xưa. Lại nói hồn hoàn này có được là do vong linh bản nguyên của Tiểu Hùng mang tới, tất nhiên phải có màu sắc đặc thù của vong linh chi lực rồi.

Ám hắc hồn hoàn này ngoại trừ sở hữu hai màu sắc phân biệt, trên thân còn có ba đạo ký tự đại biểu niên hạn hồn hoàn đã vượt qua ba mươi vạn năm. Chỉ có điều ba đạo ký tự này đều là màu xám, nhất thời đám Lương Thế Nhân không có nhìn ra.

Sau khi triệt để hấp thu vong linh năng lượng, trở thành Hồn Đế thì hồn lực vòng xoáy kia cũng dần dần ổn định trở lại. Không có thừa cơ hội mà tác quai tác quái nữa.

Vân Chính Thiên ở trong tinh thần hải thở ra một hơi, đem ánh mắt cảm kích nhìn Tiểu Hùng. Tiểu Hùng thấy vậy có chút rùng mình, nói:

“Tiểu Thiên không cần cảm kích ta đến nổi gai óc như vậy chứ. Tiếp tục đi, ngưng tụ cho ra tinh hạch, sau đó nhanh chóng thoát khỏi thế giới này càng sớm càng tốt. Lại cho ta ở Đấu La Đại Lục đi du lịch một chuyến.”

“Được.” Vân Chính Thiên sảng khoái đáp ứng.

Hồn lực vòng xoáy hình thành, tuy có chút nguy hiểm nhưng lại mang cho hắn không ít lợi ích a. Đây chính là vì ngưng tụ hồn hạch mà đặt xuống một cái cơ sở trụ cột, trong tương lai ngưng tụ hồn hạch sẽ dễ dàng hơn nhiều. Bây giờ việc cần làm, đó chính là đem hắc lực ngưng tụ ra tinh hạch, sau đó nhanh chóng rời khỏi Hạo Thiên Trì đang có dấu hiệu quá tải này.

Một lần nữa tiến vào trạng thái hắc hóa, Vân Chính Thiên đem hắc lực vòng xoáy kia gia tăng trình độ áp súc.

Ngay thời điểm hắc lực vòng xoáy vận tốc xoay tròn lên tới cực hạn, Vân Chính Thiên thân thể bao trùm bởi một tầng ám hắc hào quang. Mơ hồ từng sợi kinh mạch, từng khối cơ bắp, từng đốt xương cốt đều hóa thành một vùng đen tối thế giới. Hắc ám đang không ngừng ở bên trong thân thể hắn lan tỏa ra.

Vân Chính Thiên nội tâm hơi kinh ngạc, bất quá hắn cũng không dám phân tâm, giữ vứng ý thức, cố gắng điều khiển hắc lực vòng xoáy này. Tiểu Hổ hồn linh ở bên trong tinh thần hải, cũng vào lúc này gầm lên một tiếng vang vọng. Nó cảm ứng được hắc lực của Vân Chính Thiên biến hóa long trời lở đất, mà đối với chuyện này, nó lại đặc biệt ưa thích a.

Một lát sau, Vân Chính Thiên cảm thấy một loại cảm giác kỳ diệu bắt đầu sinh ra. Trong cơ thể hắn thế giới đen tối kia, chính vào lúc này lấy tốc độ cực nhanh phân rã, để lại một màu sáng lạn ánh sáng trắng. Hết thảy quá trình này, giống như hắn đang ở địa ngục, được kéo lên thiên đang vậy, cảm giác khoan khoái không thể nói thành lời.

Vân Chính Thiên hướng tinh thần kiểm tra vị trí đan điền của mình, thì thấy hắc lực vòng xoáy đã hoàn toàn biến mất. Thay vào đó là một khối hình thoi tinh hạch, nhìn qua có chút thô ráp nhưng lại ẩn chứa một cỗ huyền bí chi lực. Hình thoi tinh hạch dâng hiến một màu đen như mực, ánh sáng chiếu vào căn bản bị tinh hạch này hấp thụ toàn bộ, không có dấu hiệu phản xạ ra a.

Vân Chính Thiên đồng tử hơi nhúc nhích, hắn thành công rồi. Đây chính là hắc lực vòng xoáy cao tốc áp súc, rốt cuộc ngưng tụ ra dưới hình dạng tinh hạch.

Vân Chính Thiên cũng đã quyết định danh tự cho khối tinh hạch này, hắn muốn gọi đây là ‘Ma Hạch’.

Tại sao lại gọi là ma hạch, bản thân hắn tự nhiên có câu trả lời. Hắc lực trong cơ thể vốn là tà ác chi lực từ thế giới bí ẩn kia, nhân lúc bảo kiếm kiếp trước của hắn xuyên không tới Đấu La Đại Lục đã tranh thủ bám vào, sau đó trải qua vô số biến cố rốt cuộc trở thành hắc lực trong người hắn.

Hắc lực bản chất chính là tà ác chi lực, mà tà ác chi lực chỗ nồng đậm nhất trong vũ trụ này, Vân Chính Thiên chỉ nghĩ được có một nơi tồn tại sở hữu.

Đó là Ma Giới, cũng là nơi đang xảy ra đại chiến Thần Ma.

Vân Chính Thiên đối với những kiến thức lịch sử này có sự yêu thích nhất định, cho nên từ nhỏ đã tìm hiểu qua.

Vạn năm trước hồn sư hoàn toàn mất đi cảm ứng đối với Thần Giới, đó là do Thần Giới bị một loại thời không chi lực oanh tạc, gọi là Thời Không Loạn Lưu. Đem Thần Giới truyền tống đến một thế giới khác, mà chỗ này lại vô tình rất gần với Ma Giới, địa bàn của Ma Thần.

Thế là hai bên xảy ra đại chiến, đem vô số Thần, Ma vẫn lạc. Thần lực cùng Ma lực trôi dạt khắp nơi trong không gian, rốt cuộc cùng nhau hội tụ tại Đấu La Đại Lục này, hình thành Cấm Vực cùng Thần Vực. Hai phiến địa vực này có thể gọi là nghĩa trang của Ma và Thần.

Cho nên đối với tà ác chi lực đến từ Ma Giới kia, Vân Chính Thiên quyết định gọi nó là ma hạch. Cũng là để nhắc nhở bản thân phải không ngừng cố gắng hơn, bởi vì ngoài kia là những tồn tại khủng bố có thực lực sánh ngang với Thần.

So với bọn chúng, hắn vẫn còn quá nhỏ bé và yếu ớt.

Thở ra một hơi, Vân Chính Thiên hai mắt mở ra, nhìn thấy đồng bạn nhìn mình với vẻ mặt quái dị. Hắn không khỏi bật cười hỏi:

“Làm sao?”

Lương Thế Nhân cẩn thận tiến tới, có chút kinh nghi hỏi:

“Lão đại, có người tìm ngươi, hắn ở ngay sau lưng.”

Sau lưng ta? Vân Chính Thiên hơi ngẩn ra, hắn dám chắc hiện tại không có người nào ở sau lưng hắn mà hắn không hay không biết được. Bất giác xoay người nhìn lại, Vân Chính Thiên kinh hãi phát hiện đúng là có người đứng sau lưng hắn.

Đó là một đạo mờ ảo nhân ảnh, thân mặc một bộ trường bào màu đen, tuổi tác khoảng chừng ngũ tuần, khí chất bất phàm. Hắn đang nhìn về phía Vân Chính Thiên nở nụ cười hồng thuận.

Cũng chính vào lúc này, bên cạnh Ngạo Thiên Long thanh âm đột nhiên truyền tới:

“Lão tổ tông, hậu bối Ngạo Thiên Long ra mắt ngài.”

Nói xong hắn lập tức quỳ cả hai chân xuống, đầu cuối sát đất.

Vân Chính Thiên nghe vậy, không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Ngài... Ngài là Ngạo Thần Châu tiền bối?”

Đạo thân ảnh bóng mờ kia khẽ gật đầu, mỉm cười đáp: “Là lão phu, hân hạnh gặp mặt ngươi, người trẻ tuổi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.