Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 179: Chương 179: Thú Vực Tin Tức




Gia Ngưu há miệng thở ra một hơi thật mạnh, tức thì nồng nặc hôi thối mùi tanh lại dâng lên mãnh liệt. Trong mùi hôi nay không chỉ đơn thuần ảnh hưởng về mặt khứu giác, mà còn có một chút tác động đến tinh thần.

Lương Thế Nhân ở trong lồng ánh sáng cùng với nó, tất nhiên cảm thụ rõ ràng nhất. Tinh thần hải của hắn trong nháy mắt dao động dữ dội, cuồng bạo tinh thần lực điên cuồng xông ra ngăn cả sự xâm nhập của loại mùi hôi năng lượng này.

Đây là loại năng lượng thập phần kỳ lạ, Lương Thế Nhân vẫn là lần đầu tiếp xúc.

Bất quá, hắn cấp độ tinh thần lực hiện tại cũng không thấp. Tuy không đến mức biến thái như Vân Chính Thiên quái vật kia đạt tới Linh Uyên Cảnh, nhưng trung cấp Linh Hải Cảnh vẫn là có thể đi.

Hai mắt lập tức ngưng tụ lôi quang, trên người hắn từ dưới da đột nhiên bắn ra vô tận lôi điện tia sét. Ngay sau đó, Lôi Ảnh Quang Minh Kích sáng bóng xuất hiện trên tay. Toàn thân Lôi Kích dâng hiến một màu kim sắc, ngay phần mũi nhọn của Lôi Kích, có một đạo ánh kim hào quang ngưng tụ.

Lương Thế Nhân múa kích, Lôi thuộc tính mãnh mẽ tràn ra đem loại mùi hôi năng lượng kia đốt đi bớt.

Trong không khí rõ ràng nghe được một số thanh âm ‘rẹt rẹt’ cùng với mùi khét. Loại mùi hôi này, không ngờ lại có đạt tới cảnh giới hữu chất như vậy.

Gia Ngưu con mắt đen kịt nhìn chằm chằm tên thiếu niên tóc đen bên kia, nhất thời trong miệng gầm vang một tiếng giận dữ. Trên người bộ lông dài của nó đột nhiên dựng đứng lên, tựa như một con nhím bị hăm dọa mà xù lông phản kháng.

“Hống.”

Sau một tiếng hống vang, từng sợi lông cứng cáp như kim châm theo thế công của Gia Ngưu mà bắn tới Lương Thế Nhân vị trí.

“Xù lông lên sao?”

Lương Thế Nhân mỉa mai nói, hắn Lôi Kích cấp tốc xoay vòng, lấy mũi chân làm điểm tựa, đem cả người hắn hóa thành một đoàn kim sắc bông vụ không lồ, ở trên không trung Lôi quang gào hét, mãnh liệt Lôi điện xuyên không mà xuống, đem ngàn vạn đạo kim châm kia ngăn cản lại.

“KHANH ——.”

Vô số thanh âm giòn tan vang lên khi thế công song phương va chạm. Kim châm của Gia Ngưu mặc dù số lượng đông đảo, nhưng so với Lôi điện vẫn không tính là cái gì.

Lôi nguyên tố, chính là một thuộc tính cực kỳ hiếm có. Số lượng hồn thú lôi hệ vốn vô cùng thưa thớt, hoặc có thể nói ít đến thảm thương. Mà hồn sư sở hữu Lôi hệ võ hồn càng hiếm thấy hơn nữa.

Nếu người khác hay nói, Hỏa nguyên tố cuồng bạo mãnh liệt, Thổ nguyên tố vô địch cầm cố, Mộc nguyên tố sinh mệnh vô số thì Lôi nguyên tố chính là tồn tại cao hơn so với ba loại nguyên tố nguyên thủy.

Lôi nguyên tố, vừa thừa hưởng sự bá đạo công kích của Hỏa, mà còn mang một chút năng lực khống chế của Thổ và số lượng như vô tận của Mộc. Cho nên có thể nói, sở hữu lôi hệ võ hồn, nếu không phải là một tên đại lười biếng, tương lai ắt có thành tựu nhất định.

Mà trước mắt đầu Gia Ngưu năm ngàn năm kia, phẩm chất không tính quá nổi bậc, nó chỉ được một ưu điểm cũng như khuyết điểm là cái mùi hôi thối nồng nặc, vô tình thú này khiến bản thân nó trở thành một thứ mà không hồn thú nào muốn nuốt vào bụng.

Nhờ vậy mà nó có thể sống sót được một khoảng thời gian không ngắn, mặc dù thực lực lại không có bao nhiêu.

“Thứ xấu xí như ngươi, nên biết điều một chút.”

Lương Thế Nhân cường thịnh lôi quang lại lóe lên, sau lưng hắn xuất hiện một thân ảnh bạch hổ khổng lồ. Bạch hổ thân cao sáu mét, trên người hắc bạch song sắc màu lông, thỉnh thoảng lại có kim sắc ánh sáng dao động.

Tiểu Bạch vừa hiện thân lập tức ngửi được mùi hôi thối từ Gia Ngưu truyền tới, nó không khỏi tức giận gầm vang, trên không trung Lôi điện đang điên cuồng vùng vẫy lập tức ngưng tụ lại với nhau, chớp mắt một cái hóa thành mười đạo Lôi Tinh.

Theo tiếng gầm của Tiểu Bạch, Lôi Tinh như bạo vũ mà phủ xuống, đem chu vi xung quanh Gia Ngưu hoàn toàn khóa chặt lại, căn bản không thể có ý định tránh né đi.

“ẦM ——.”

Lôi Tinh hung hăng nện vào mặt đất, khiến cả rừng rậm thoáng rung chuyển lên. Gia Ngưu thân thể to lớn hứng chịu toàn bộ trận oanh kích này, bộ dáng thê thảm đến đáng thương.

Trên người bộ lông vốn dĩ rất dài, bây giờ bị thiêu cháy đến trơ trọi. Ánh mắt của nó tràn ngập sự van nài, nhìn Lương Thế Nhân bên kia cực kỳ đáng thương.

Bât quá, Lương Thế Nhân không có nhân từ như nó đã nghĩ. Lôi Kích lóe lên một vệt kim quang, tức thì đầu lâu của Gia Ngưu trực tiếp bị xuyên thủng. Thân thể nó hóa thành một đạo ánh sáng biến mất vào không khí.

“Tầng hai Thông Thiên Tháp thông qua, lĩnh thưởng năm trăm điểm tích lũy, có thể hối đoái vật phẩm hoặc lựa chọn xông tiếp tầng ba.”

Thanh âm từ trời cao vọng xuống, Lương Thế Nhân không do dự lựa chọn xông tiếp.

Vào lúc này, ngoại trừ Vân Chính Thiên ra, ánh mắt mấy người còn lại nhìn Lương Thế Nhân không khác gì nhìn Vân Chính Thiên lúc trước. Đó là ánh mắt ngưỡng mộ cùng cực.

Gia Ngưu mặc dù không phải cao cấp hồn thú, nhưng nó vẫn là một đầu năm ngàn năm tu vi hồn thú hàng thật giá thật. Dễ dàng đem nó đánh chết như vậy, đã chứng minh Lương Thế Nhân thực lực không tầm thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.