Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 178: Chương 178: Bắt Đầu Xông Tháp




Thông đạo vòng xoáy mở ra, Long Thần thành tiểu đội đặt chân bước vào, lập tức bọn hắn được truyền tống tới tầng một Thông Thiên Tháp.

Chỗ này diện tích cực lớn, lấy rừng rậm làm môi trường chủ đạo, bốn phía xung quanh nhìn không khác bất cứ tòa sâm lâm nào.

Đột nhiên lúc này, có thanh âm từ trên cao truyền xuống:

“Tầng một Thông Thiên Tháp, môi trường viễn cổ sâm lâm, thủ hộ giả: Hồn Tông bốn mươi lăm cấp.”

Thanh âm vừa dứt, lập tức từ trong rừng có một đạo thân ảnh màu trắng phóng ra. Hắn là một tên thiếu niên, tuổi so với bọn hắn không lớn. Nhìn tên thiếu niên trước mặt, cả đám nhanh chóng nhận ra, đây cũng không phải người thật, mà chỉ là ảo ảnh được dựng nên.

Thiếu niên áo trắng vừa xuất hiện, lập tức đem võ hồn của mình phóng thích ra bên ngoài. Hắn võ hồn là một loại mãng xà, toàn thân bao phủ bởi một lớp vẩy rắn màu xanh lục. Mãng xà này có tới hai cái đầu đem hai cặp mắt đỏ ngầu hướng Long Thần thành tiểu đội dòm ngó.

Sau lưng hắn dâng lên bốn vòng hồn hoàn, đều là tử sắc hồn hoàn.

“Song Thủ Mạn Đà La Xà. Không đơn giản.” Hoa Quyển Sinh âm trầm nói.

Võ hồn của hắn là Mạn Đà La Hoa, cho nên đối với Mạn Đà La Xà này có một chút am hiểu. Mạn Đà La Xà mang trong mình độc tính cực kỳ khủng khiếp. Là một trong những hồn thú có đẳng cấp không thấp trong độc tố bảng.

Thiếu niên áo trắng sau khi đem khí tức tăng lên, hắn không có vội vàng tấn công mà lại lựa chọn thủ thế chờ đợi. Tức thì có thanh âm từ trên cao lại vang lên:

“Tiểu đội xông tháp, lựa chọn một thành viên tiếp chiến.”

Nghe vậy cả đám kinh ngạc nhìn nhau, đối phương là một người, vì vậy chỉ có thể lựa chọn một thành viên ứng chiến. Bọn hắn còn đang định hội đồng tên thiếu niên xấu số bên kia a.

Vân Chính Thiên trầm lặng một chút, sau đó nói:

“Trận này ta ra.”

Tiếu Phong bước lên nói:

“Đối thủ như vậy không cần đội trưởng ngươi ra đâu, giao cho ta là được.”

Tiếu Phong tu vi cao tới bốn mươi tám cấp, võ hồn của hắn lại thiên biến vạn hóa khôn lường, tuyệt đối có cơ hội chiến thắng tên thiếu niên bên kia, vì vậy hắn không do dự bước lên tiếp chiến.

Bất quá, Vân Chính Thiên lại lắc đầu nói:

“Đơn đấu như thế này, cần nhất là tốc chiến tốc thắng. Vả lại Băng thuộc tính của ta có khả năng kháng độc gần như tuyệt đối. Vì vậy vẫn để ta ra chiến trước.”

Tiếu Phong nghe vậy, liền gật đầu. Vân Chính Thiên an bài chiến thuật, đều có đạo lý ở trong đó. Từ khi bước vào tầng một này, thời gian xông tháp đã bắt đầu chạy. Vì vậy để kéo gần lại khoảng cách với các đội khác, cần phải dùng tốc độ thật nhanh chiến thắng thủ hộ giả của mỗi tầng.

Dựa vào Tiếu Phong thực lực, vẫn có thể chiến thắng được đối phương, nhưng khẳng định thời gian không thể so với Vân Chính Thiên nhanh hơn được.

Vân Chính Thiên bước ra phía trước, dõng dạc nói:

“Long Thần thành, Vân Chính Thiên tiếp chiến.”

‘Ô Ô’ thanh âm vang lên, tức thì một cái lồng ánh sáng từ trên cao phủ xuống, đem Vân Chính Thiên cùng tên thủ hộ giả bao phủ lại, cũng là để đảm bảo cuộc chiến được diễn ra một cách công bằng.

Lồng ánh sáng này diện tích cũng rất lớn, so với một số võ đài thi đấu cỡ lớn thì to hơn một chút. Đủ để hai người bọn hắn tận lực thi triển toàn bộ năng lực mà không bị hạn chế.

Tên thủ hộ giả hai mắt âm trầm nhìn Vân Chính Thiên, khẽ cúi đầu một cái, coi như là chào hỏi xã giao, thấy vậy Vân Chính Thiên cũng không dám chậm trễ đáp lễ.

Mà ngay khi Vân Chính Thiên vừa ngẩng đầu lên, trong mắt hắn lóe lên một tia hàn quang cường thịnh. Nhiệt độ trong lồng ánh sáng cấp tốc hạ xuống, thế nhưng điều làm hắn có phần bất ngờ, đó chính là băng hàn chỉ phủ xuống nội trong phạm vi lồng ánh sáng, hoàn toàn không thể khuếch tán ra bên ngoài.

Thật là cường đại thủ đoạn bảo đảm công bằng. Phải biết băng thuộc tính của hắn đã tiếp cận Cực Hạn tầng thứ a.

Băng hàn khí tức tràn ngập không gian, tên thủ hộ giả đối diện trong mắt không giấu được sự chấn động. Bởi vì băng thuộc tính chính là khắc chế tuyệt đối độc tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.