Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 149: Chương 149: Vĩnh Lăng Lừa Dối




“Rốt cuộc cũng tìm được hắn.”

Huyết Đế thanh âm có vẻ thản nhiên, nhưng đại sứ giả đứng gần đó rõ ràng cảm nhận được hô hấp của Huyết Đế có chút vội vã, tựa như đối với thiếu niên bên dưới vô cùng thèm muốn. Bất giác nàng trong lòng cũng hiếu kỳ xoay đầu nhìn Vân Chính Thiên, không biết hắn có điểm gì khiến Huyết Đế đại nhân vốn trầm tĩnh lại có biểu hiện như vậy.

Đại sứ giả lúc này di chuyển tới gần mấy vị nữ tử sứ giả đang theo dõi trận đấu từ trên cao, nàng trầm giọng nói:

“Lăng nhi, ngươi ra đây một chút.”

Vĩnh Lăng nghe đại sứ giả kêu mình, ánh mắt hơi đổi, sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt nàng:

“Đại tỷ, có chuyện gì a ?”

Đại sứ giả ánh mắt thủy chung rơi vào đạo thân ảnh thiếu niên tóc đen dài đang điên cuồng trên sàn đấu, thản nhiên hỏi:

“Thành công chiếm được tình cảm của hắn sao ?”

Vĩnh Lăng nghe vậy ánh mắt bỗng có vẻ ảm đạm, nàng lắc lắc đầu nói:

“Vẫn chưa hoàn toàn, đại tỷ ta cần thêm thời gian.”

Đại sứ giả quay đầu lại nhìn nàng, một ngón tay khẽ từ phía dưới nâng chiếc cằm xinh của Vĩnh Lăng lên, mặt áp sát lại gần nói:

“Không được, thời gian quá gấp rút, theo như ngươi nói hắn đã chuẩn bị kế hoạch để rời khỏi Huyết Đô, ngươi phải làm mọi cách để giữ chân hắn ở lại đây mãi mãi, hắn là người mà Huyết Đế muốn a.”

Vĩnh Lăng hai mắt nặng nề trùng xuống, đầu gật gật đáp ứng trong vô thức. Đại sứ giả thấy vậy cũng nở một nụ cười, sau đó tiếp tục theo dõi diễn biến trận chém giết, hờ hững nới:

“Với điều kiện hắn phải sống sót qua trận này mới được.”

Vĩnh Lăng lúc này một mặt xám tro, không có lên tiếng nữa. Nguyên lai nàng từ đầu tiếp cận Vân Chính Thiên là do mệnh lệnh từ đại sứ giả ban xuống. Nàng vậy mà lại dùng chính xác thịt của mình để đi thực hiện nhiệm vụ này. Không lẽ tình cảm của nàng dành cho hắn tất cả chỉ là đóng kịch hay sao.

Vĩnh Lăng trong lòng không ngừng gào thét, đối với lương tâm của mình mà gào thét. Nàng không phủ nhận thời gian đầu tiếp cận hắn là làm theo lệnh, thế nhưng tiếp xúc một thời gian, nàng không biết nàng đã yêu thích hắn tự bao giờ.

Đêm đó, lần đầu tiên của nàng, là tự nguyện, không phải bị ép buộc.

Thế nhưng Vân Chính Thiên mục đích quá rõ ràng, hắn không ưa thích sinh hoạt trong Huyết Đô, đã nhiều lần nói với nàng hắn sẽ tìm cách ra khỏi đây, hắn sẽ dẫn nàng theo. Lúc đó nàng thực sự đã tin như vậy, trong lòng cũng muốn chuyện đó sẽ xảy ra.

Nhưng . . . nàng sau lưng còn có đại sứ giả, chính người này đã nuôi nấng Vĩnh Lăng nàng từ khi còn nhỏ, cho nàng một mái nhà, cho nàng thức ăn để nàng có thể lớn lên một cách đầy đủ. Sau đó lại đưa nàng trở thành sứ giả, khiến cuộc sống của nàng tuy không phong phú như thế giới bên ngoài, những có thể an nhàn mà hưởng thụ.

Đại sứ giả đối với nàng như Thái Sơn, Vĩnh Lăng vì đại sứ giả mà làm chút chuyện không tính là cái gì. Thế nhưng Vĩnh Lăng vạn lần không ngờ rằng, tâm của nàng lại thực sự gục ngã trước thiếu niên kia.

Mang theo vẻ mặt âm trầm trở về hàng ngũ sứ giả, Vĩnh Lăng hàm răng cắn chặt đưa mắt nhìn Vân Chính Thiên đang tung hoành ngang dọc bên dưới, trong lòng đau đớn cùng cực.

Nếu hắn biết ta vì lệnh mà tiếp cận hắn, hắn có còn nhìn mặt ta nữa hay không ?

Nếu hắn biết có một ngày ta bán đứng hắn, hắn có nhẫn tâm giết chết ta hay không ?

Nếu thời gian có thể quay trở lại, ta sẽ không nguyện ý mà quen biết với hắn a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.