Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 347: Chương 347: Cùng hưởng




Mà tại Đại Dục xa xôi.

Một trận mưa gió máu tanh vừa mới lắng lại.

Long gia bị lật đổ, có Lý Kha làm chứng cùng vật chứng, mấy chứng cứ tội trạng vô cùng xác thực, bị Ninh Úc đào tận gốc!

Dù sao đây là đại tội phản quốc, một khi bọn họ giết được tiểu công chúa, có thể tạo thành hai nước đại chiến! Vẻn vẹn tội danh đầu tiên này, cũng khiến Ninh Kham giận dữ! Trực tiếp đem Long Hương Hương giam lỏng, đem Long gia giao cho Ninh Úc xử lý.

Mà kết quả xử lý, tất nhiên là nhổ cỏ nhổ tận gốc!

Ninh Úc đang đi bên trong hành lang Thuỷ tạ, đột nhiên dừng bước.

Lần trước, hắn từng ở đây thổ lộ hết tình cảm với hoàng tỷ, cũng không biết Lâu Diệp xa xôi nàng có ổn chứ?

Hiện tại hắn đã ký kết hiệp ước với Ngọc Hành, đồng thời bắt đầu thông thương, không bao lâu, Ngân Trang lại vững mạnh khắp hai nước!

” Lực lượng của hắn… Cũng lại một lần nữa tăng thêm quyền lực.

Bây giờ hắn đang hướng về Ngọc Kỳ, nếu lại có thể liên hợp với Ngọc Kỳ, như vậy hắn sẽ là người đầu tiên làm thông con đường Tam quốc, những cửa hàng của hắn sẽ được quang minh chính đại vào đóng ở nước khác!

Còn không kể, có thể cùng Ninh Tương Y cùng nhau đi khắp nơi.

Thế nhưng… Những này đều không phải điều duy nhất hắn muốn.

Thủy tạ gió lành lạnh thổi tới, thổi qua lông mày hắn, bộ đồ đen dài, cô đơn không thể tả.

Hắn muốn cả tướng mạo cũng chiếm được lòng hoàng tỷ, muốn những thứ trong mắt hoàng tỷ không còn bất kì kẻ nào, dù là Giang Sơn hay dân chúng... Chỉ được có một mình hắn.

Lúc này, có người đi đến phía sau hắn.

Ninh Úc cảnh giác, vừa quay đầu lại, liền thấy một thân mặc áo trắng, khoác áo lông chồn, là Ninh Giác..

Lúc này hắn nhìn ra bên ngoài hành lang thủy tạ, có chút thất thần.

Sau khi lật đổ Long gia, Liễu gia liền thuận thế phản chiến quay về bên Thái tử, kéo lại những vận mệnh ngày xưa với Ninh Úc, Liễu Hiền Phi lúc này ở luôn sợ hãi khi nhìn Ninh Úc, sợ hãi cái gì, hắn nhớ tới việc mẫu thân mình bị sát hại. Hắn rồi sẽ đến để trút giận!

Có thể nói, bây giờ toàn bộ Đại Dục, chỉ có hai thế lực là Ninh Úc và Ninh Giác.

Mà Ninh Úc đã nói qua, không quan tâm đến ngai vị, như vậy theo lý, giữa hai người không nên có mâu thuẫn, nhưng chỉ là hết lần này tới lần khác luôn đứng đối lập nhau, giống như hai bên bờ vực sâu.

“Nghe nói hoàng huynh sắp kết hôn, chúc mừng.”

Ninh Úc cười nhạt một tiếng, hắn mặt mày rất lạnh lùng, cho dù là lúc cười, cũng thấy qua loa, mà Ninh Giác giống như một thái cực khác, cả người đều lộ ra hiền lành, lúc này tay của hắn duỗi ra hành lang cầm một nhánh cây hoa mai, đóa hoa này xinh đẹp, nếu có thể đứng ở cạnh Y nhi, đúng là quá đẹp.

“Kết hôn?” Ninh Giác chậm rãi giãn mặt ra, không biết nghĩ gì, cả người đều lộ ra hào hứng.

“Lần trước người nói với phụ hoàng, cưới công chúa được sủng ái nhất Lâu Diệp, sợ bản thân dễ thay đổi, sau này lại nhòm ngó thứ không thuộc về mình, phụ hoàng tin người, không ép người cưới công chúa, bây giờ, người đang cho người chọn lựa một chi nữ vừa độ tuổi vừa hợp gia thế, chắc hẳn ngày kết hôn cũng không xa đâu.”

Ninh Úc tối sầm mặt lại, thật sự là lời không hợp ý không nghe nói nửa câu.

Cho nên, hắn quay người muốn rời đi, trong chiêu ngục còn có một đoàn nữ nhân Long gia chờ xử lý, những tiếng khóc của nữ nhân kia, khiến cho hắn sinh chán ghét.

“Chờ một chút.”

Ninh Giác đột nhiên gọi hắn lại, Ninh Úc dừng lại, không quay đầu.

“Ninh Úc, người và ta đều rất hiểu, không cưới vợ là không thể nào, ngươi và ta ở địa vị này, không cưới vợ, chỉ làm cho nàng gánh thêm nhiều tổn thương.”

Ở trước mặt Ninh Úc, Ninh Giác không cần thiết che dấu nữa, hắn chính là yêu Ninh Tương Y! Yêu đến hèn mọn… hắn có thể ở trước mặt Ninh Tương Y che dấu tình cảm, để được gần nàng, nhưng không muốn che dấu trước mặt tình địch.

Ninh Úc cười lạnh, “Thật sao.”

Ninh Giác tiến lên một bước, “Ngươi một ngày không cưới vợ, hoài nghi của phụ hoàng đặt trên người nàng sẽ không biến mất, người cho rằng lần trước trên đại lễ phong thổ náo loạn, phụ hoàng thật sự không nghi ngờ chút nào sao?”

Ninh Úc im lặng, hắn tất nhiên tự biết được điểm này, mà hoàng tỷ cũng thế, nàng cũng vì thế mà muốn nhanh chóng rời khỏi, Hoàng đế cũng không ngăn cản, đều là vì điểm này.

Thế nhưng làm sao bây giờ, hắn chỉ yêu nàng! Chỉ muốn nàng! Hắn không muốn cưới vợ, bất kỳ người nào cũng không xứng dùng chung tên của hắn! Hắn… Chỉ thuộc về hoàng tỷ.

Nghĩ như vậy, hắn không muốn nghe nữa, Ninh Giác muốn dùng cách gì để bảo vệ hoàng tỷ là chuyện của hắn, nhưng thành hôn? Hắn không dám gật bừa.

“Chẳng lẽ ngươi không muốn cưới được nàng à?”

Ninh Úc bởi vì câu nói này của Ninh Giác mà một lần nữa dừng lại, hai mắt híp lại, cũng không thể rời đi.

Hắn quá muốn có được hoàng tỷ, nghĩ đến. Tim đều đau, nhưng một mặt là trong lòng nàng có chướng ngại, một mặt là nàng luôn để ý đến miệng đời, có được nàng quả thật rất gian nan!

Ninh Giác ngực có chút lay động, nhưng hắn đã hạ quyết tâm, chỉ cần có thể đạt được nàng, tất cả đều không còn quan trọng! Cho nên hắn tiếp tục nói.

“Y nhi tính cách không muốn bị ràng buộc, nàng tuy là nữ nhi, nhưng chí hướng ở bốn phương, sẽ ngày càng có nhiều người thấy được nhan sắc của này, bị chinh phục dưới váy nàng, mà người có chắc chắn, nàng một ai cũng đều không thích à?”

Chắc chắn à?

Ninh Úc nắm chặt hai tay dưới tay áo thành nắm đấm hắn cố gắng mạnh lên, chỉ vì muốn trở thành người ưu tú nhất, thế nhưng… Nếu là trong quá trình này hoàng tỷ thích người khác thì sao?

Không! Hắn không chấp nhận!

Trong nháy mắt đó, Ninh Úc trong mắt toàn là sát khí, vừa nghĩ tới, hắn đã muốn giết người! Giết sạch tất cả nam nhân dòm ngó nàng!

Mà trong lòng Ninh Giác cũng không chịu nổi, khi còn bé tốt bao nhiêu… Ninh Úc đi Tây Châu, bên cạnh Y nhi chỉ có một mình hắn, trong mắt nàng đều là hắn, sống ở trong tầm mắt hắn, bên tai hắn luôn luôn nghe được giọng nói tinh quái đó.

Thế nhưng nàng lại trưởng thành nhanh như vậy, so với bọn họ đều thực sự nhanh hơn nhiều! Hắn muốn có nàng như vậy, thế nhưng nàng ngày càng khó kiểm soát, bây giờ nàng đổi với hắn không có chút nào tình yêu nam nữ, hắn muốn tới gần nàng chỉ có thể che dấu tình cảm, nếu tiếp tục như vậy, hắn cả đời này cũng đừng hòng có được nàng!

“Ngươi muốn như thế nào?”

Ninh Úc cuối cùng xoay người lại, hắn cũng muốn nghe Ninh Giác đang muốn làm cái gì.

Ninh Giác cười nhìn hắn, trong mắt một chút luỵ tình, là chính hắn cũng khó có thể ức chế tình cảm.

Hắn nhịn được đã quá cực khổ, cũng quá mệt mỏi, không ngờ chỉ có ở trước mặt Ninh Úc, hắn mới có thể buông lỏng mình, biểu lộ ra tình cảm của mình với Y nhi, nặng nề, ngọt ngào vừa đau khổ, hắn lại cam chịu như vậy.

“Bây giờ người đã là Vương gia có nhiều quyền lực ở Đại Dục, ta cũng là Thái tử rất được lòng dân, về sau, nếu như người đồng ý, chờ ta thành Hoàng đế, người sẽ trở thành nhiếp chính Vương!”n

Ninh Úc không thèm để ý những cái này, hắn chỉ muốn biết Ninh Giác muốn làm gì.

Ninh Giác liếm nhẹ cánh môi, trong mắt là cuồng nhiệt không thể che giấu.

“Y nhi đã mười bảy tuổi, là đại cô nương…”

Hắn nói lời này cũng có chút trêu chọc đến thần kinh của Ninh Úc, càng chọc Ninh Úc khủng hoảng hơn.

Ninh Giác nhìn hắn, chậm rãi nói, “ nhưng nàng cũng trưởng thành quá nhanh, nếu như muốn giữ nàng lại, ngươi và ta phải liên thủ…”

Nói đến đây, hắn cắn môi, giống như hạ một quyết tâm nào đó.

“Nếu như người đồng ý... Chúng ta vì sao không thể cùng nhau có nàng?”

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.