Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 456: Chương 456: Thẩm vấn




Lúc này, Tuyết Kỳ mở đôi mắt già nua ra nhìn qua, liền nghe Ninh Úc tiếp tục nói.

“Ở trong lòng Hoàng tỷ, chỉ có hai loại người, người ngoài, và người một nhà. Ninh Úc lạnh lùng nhìn lão phu nhân, “Tuyết lão phu nhân, người cảm thấy, ngươi là dạng người nào của Hoàng tỷ?”

Tuyết Kỳ thở dài, “Cứ ra tay đi... Không cần nhiều lời? Khụ khụ, muốn chém giết muốn róc thịt… Cứ tự nhiên muốn làm gì cũng được!”

“Phu nhân!”

Tuyết Chiến cảm thấy không cam tâm, vì muốn khiến cho Ninh Úc buông lỏng cảnh giác, hắn đã đi cùng phu nhân! Chuẩn bị mọi thứ vẹn toàn, vốn cho rằng chắc chắn có thể nắm thóp Ninh Úc!

Mà Ninh Úc không phải luôn đặc biệt quan tâm chuyện của Ninh Tương Y à? Nhưng trong tình huống như vậy, hắn cũng không trúng kế, thực sự không thể nghĩ ra nổi!

“Ninh Úc! Ngươi căn bản cũng không quan tâm Ninh Tương Y! Nếu không sao người có thể cảnh giác nhanh như vậy? Chuyện không thể!”

Tuyết Chiến nghĩ mãi mà không rõ bọn họ thua ở chỗ nào, hắn không cam tâm! Rõ ràng bọn họ không có biểu hiện gì ác ý với Ninh Tương Y, phu nhân lại là ngoại tổ mẫu của Ninh Tương Y, Ninh Úc chẳng lẽ cũng không có chút nào bận tâm sao?

Ninh Úc lười nói cho bọn họ, từ khi bọn họ biết Hoàng tỷ xảy ra chuyện trước hắn một bước, hắn đã bắt đầu nghi chuyện này có Tuyết Tộc tham gia, mà hắn còn đã thấy động tế tự của Tuyết Tộc dưới mặt đất, dùng cách tế tự tàn nhẫn như vậy, thì có mấy người tốt? Khó trách lại bị diệt tộc.

“Làm đi.”

Ninh Úc ung dung nhìn bọn thuộc hạ trói Tuyết Kỳ lại.

Tuyết Kỳ vốn yếu ớt, lại lớn tuổi, thân thể không tốt, chỉ mới trói lại, bà đã đau đến chảy mồ hôi, Tuyết Chiến một bên nhìn muốn rách cả mí mắt!

“Ninh Úc!”

Ninh Úc bị Tuyết Chiến nhốn nháo làm đau đầu, nhưng bọn họ đã dám đến đây, thì nên chuẩn bị tinh tình thất bại sẽ bị hắn giết. Nhưng trước đó nên chơi đùa một chút.

Mắt thấy Tuyết Kỳ bị trói ở trên kệ hành hình, Tuyết Chiến võ công bị phong ấn, lo lắng trán chảy đầy mồ hôi!

Ninh Úc nói, “ muốn bản vương thả bà ta, cũng không phải không được… Nhưng, bản vương muốn có thuốc giải.”

Hắn căn bản chờ không thể chờ được một tháng, hiện tại, hắn muốn lập tức phải đi tìm Hoàng tỷ!

Hoàng tỷ chắc sẽ không thành thật... Nếu hắn không nhìn thấy, cũng không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Nhưng Tuyết Chiến một mặt căng thẳng, hồi lâu mới nói, “không có thuốc giải.”

“Không có?”

Ninh Úc nhíu mày, bên kia, thị vệ lập tức ra tay, một roi quất vào trên người lão phu nhân!

Lão phu nhân kia cũng có chút mạnh mẽ, chỉ kêu đau một tiếng, không hề cầu xin tha thứ.

“Ninh Úc!” Tuyết Chiến hai tay nắm lấy hàng rào nhà giam, ngón tay gần như móc sâu vào đầu gỗ!n

“Thật sự không có thuốc giải! Bọn họ không cho ta thuốc giải! Mà cái độc này sẽ không để cho người chết được, sẽ chỉ làm ngươi hôn mê thôi! Ngươi trúng độc cũng không sâu, có thần y chăm sóc, hơn tháng sẽ khỏi hẳn! Cần gì có thuốc giải?”

Ninh Úc không hề bị lay động, giơ tay để bên kia tiếp tục đánh!

m thanh kiềm chế kêu cơn đau truyền đến, Ninh Úc gương mặt luôn ẩn giấu cảm xúc, không hề có biểu cảm, hắn thật sự đánh! Hoàn toàn không quan tâm đối phương là một lão già không có lực phản kháng chút nào… Người như hắn, căn bản cũng không có nguyên tắc hay ranh giới cuối cùng, chỉ hai loại nên đánh và không nên đánh mà thôi!

Tuyết Chiến nhìn từng rời từng roi quấy vào người Tuyết Kỳ, máu nhuộm quần áo, hận không thể lấy thân mình thay thế!

Hắn hai mắt đỏ ngầu, giọng nói cũng nghẹn ngào!

“Thật sự không có thuốc giải, không có! Ninh Úc! Ta thật sự không có thuốc giải mà!!” Hắn từng chữ cầu khẩn, lại có cảm giác đau nhức phẫn nô.

Ninh Úc lại sai người tiếp tục mấy lần, phát hiện Tuyết Chiến đau lòng đến toàn thân run lên, lại cắn răng nói không có thuốc giải, hắn lúc này mới tin, sai người dừng tay lại.

“Thì ra thật sự không có thuốc giải.” Ninh Úc than nhỏ, thật sự tiếc hận..

Tuyết Chiến hận không thể cắn chết hắn! Ninh Úc làm như vậy, cũng chỉ muốn thử xem hắn nói thật hay giả?Rốt cuộc hắn có tính người hay không?! Phu nhân lớn tuổi như vậy, hắn chẳng lẽ không hiểu được mềm lòng là cái gì à?

Thấy Tuyết Kỳ bất động, dường như đã hôn mê, Ninh Úc không có chút lo lắng nào, “Như vậy, chúng ta đổi qua một vấn đề khác.”

Tuyết Chiến đề phòng nhìn hắn!

“Các ngươi tại sao lại muốn tới hạ độc ta, hoặc là, nói tại sao các ngươi phải hại Hoàng tỷ?”

Hoàng tỷ nói cho cùng cũng là hài tử của Tuyết Phi, mà Tuyết Phi không phải là Người Tuyết tộc sao? Vì sao có thù hận sâu như vậy?

Tuyết Chiến cắn răng, vấn đề này, hắn không thể nói.

“Không thể nói?” Ninh Úc khoát tay, thị vệ trong lao cũng nhấc lên roi!

Không nói, phu nhân nhất định sẽ chết!

Tuyết Chiến mắt nhắm lại!”Việc này có không liên quan đến Người Tuyết tộc! Là ta và phu nhân muốn làm như vậy!”

“Ồ?” Ninh Úc ngược lại cũng tin một chút, dù sao nếu tất cả mọi người đồng ý, hai người bọn họ cũng không cần mạo hiểm ra mặt, cho dù kế hoạch này khả năng thành công rất cao… Ninh Úc nhìn vào bàn tay của mình cười khổ.

“Lý do?.” Bọn họ làm như thế, có lợi ích gì?

“Tất cả chuyện này đều là Ninh Tương Y sai!” Tuyết Chiến tức giận nói, “nàng rõ ràng là hài tử của Tuyết Tộc, lại nhận giặc làm cha! Còn từng bước một, làm Đại Dục phồn vinh! Tất cả cái này, đều là xây dựng trên thể xác của Người Tuyết tộc! Tuyết tộc đã cho nàng sinh ra, nàng phản quốc như vậy, Tuyết Tộc cũng nên làm nàng chết đi!”

Ninh Úc giờ mới hiểu được, hai người bọn họ ngay từ đầu đã coi Hoàng tỷ là kẻ thù, nghĩ như vậy, khối đá gọi là “Thánh thạch” kia chỉ sợ cũng không tốt đẹp gì, còn may Hoàng tỷ không mắc lừa.

Về phần Người Tuyết tộc khác là tốt hay xấu, ngày sau phải nhìn lại.

Mà lại, cái người này luôn miệng nói c Hoàng tỷ là hài tử của Tuyết Tộc…

Ninh Úc đè xuống giao động trong lòng, lạnh lùng nói, “ chỉ bởi vì chuyện này, mà người muốn giết Hoàng tỷ?”

Ninh Úc cười lạnh, “Bản vương nhìn qua rất dễ bị lừa sao?”

Tuyết Chiến trong lòng run lên, nhưng chuyện này, hắn chỉ có thể nói như vậy! Cho dù chết cũng không thể nói ra thêm!

“Có tin hay không là tùy ngươi, Ninh Tương Y luôn đề phòng Tuyết Tộc, cho nên chúng ta chỉ có thể tìm người để uy hiếp nàng, đáng tiếc… Đã là kẻ thất bại, đây là sự thật!”

Ninh Úc không tin, cho người tiếp tục đánh!

Lúc này Tuyết Kỳ đã hôn mê, nhưng lúc nếm từng đầu roi, thực sự vẫn tổn thương!

“Ninh Úc!” Tuyết Chiến nghiến răng nghiến lợi, “Ta không có lừa ngươi! Ta thật sự không lừa ngươi! Ngươi dừng tay lại!”

Ninh Úc ngồi ở kia nhắm mắt nghỉ ngơi, hắn không ngừng la hét, nhưng sao mà ngừng được? Dù sao có đánh chết, bọn họ đã dám ra tay, chết cũng chưa hết tội.

“Ninh Úc!” Tuyết Chiến không nhịn được nữa, “Ngươi hỏi ta như vậy có phải vì muốn biết Ninh Tương Y có phải là dòng máu của Đại Dục không? Ta thật sự có cách có thể chứng minh! Ngươi dừng tay đi!”

Ninh Úc lúc này mới mở to mắt, nhìn hắn, trong mắt không hề dễ dàng bỏ qua.

“Ồ? Nói nghe một chút đi.”

Tuyết Chiến cắn răng, “Muốn ta nói cũng được, nhưng ta nói rồi, ngươi không được giết bọn ta!”

Ninh Úc mỉm cười, “Vậy phải xem lời ngươi nói, có thể làm bản vương hài lòng hay không…”

Tuyết Chiến cơ mặt đang run rẩy, hắn thật sự không cam lòng chút nào, bỗng xé mở quần áo, rút ra một vật, Ninh Úc híp mắt nhìn, nó giống như là một khối giấy gấp nhỏ?

“Cái này… Chính là bản đồ bảo tàng Tuyết Tộc bọn ta!”

Hai tay hắn run rẩy, nhưng nghĩ lại, cái này dù không có còn hơn là phu nhân chết! Cho nên hắn đem bản đồ đem ra, trước mặt Ninh Úc cắn nát ngón tay, giọt máu nhỏ trên bản đồ.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.