”Chúng ta cũng đi.” Một người đứng dậy nói.
“Đừng vội. Một người đi thôi.” Có người chủ động an bài.
Vì thế còn nói ai đi trước ai đi sau, nói nói cười cười, rất là náo nhiệt, Chu phu nhân làm nữ chủ nhân lại bị bỏ quên ở một bên.
Tiểu thư nhà ta nói. Bệnh tật là việc tư, phải đóng cửa cùng chẩn trị. . .
Bên tai Chu phu nhân quanh quẩn lời tỳ nữ này nói, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Tiểu thư nhà ngươi nói! Tiểu thư nhà ngươi nói!
Tiểu thư nhà ngươi nói khi nào!
Trên đời này sao có tiện tỳ nói dối không đỏ mặt như thế!
Các nàng sao ăn nói bừa bãi lớn mật như thế!
“Chu phu nhân, lần sau lại có lời này, cần phải nói với chúng ta sớm một chút, miễn cho mọi người hiểu lầm.” Có người ở bên quay đầu, nhìn Chu phu nhân tựa tiếu phi tiếu nói.
Chu phu nhân chỉ cảm thấy hầu căng thẳng, không ngừng ho khan.
Trước cửa Chu gia xe ngựa vẫn nối liền không dứt, chỉ là trong phòng tiếp khách của Chu phu nhân lại không có ai rồi.
Ngay từ đầu còn có người nghĩ lại đây nói chuyện cùng Chu phu nhân, nhưng cùng với ngày càng nhiều người trực tiếp đi gặp Trình Kiều Nương. Hơn nữa thân mình Trình Kiều Nương quả nhiên không tốt. Mỗi ngày chỉ gặp qua mấy người. Liền khách khí chối từ rồi.
“Thân mình không tốt, không thể tập trung một lòng, chẩn không đúng không bằng không chẩn.”
Lời này thật là khách khí lại thật hợp lý.
“Nhóm thái y ở Kinh Thành cũng không phải lúc nào cũng đều có thể xin chẩn bệnh.”
“Đúng đúng. Đạo cô ở thành Tây kia, muốn hỏi cũng chỉ là buổi sáng. . .”
“. . . . Haiz, Trình Tiểu thư cũng không phải đạo cô. . . .”
“. . . . Cũng không khác đạo cô lắm, không bắt mạch, cũng không thi châm, chính là ở bên trong nghe, bệnh trên đời này chỉ dựa vào nghe tả mà hiểu ra, chẳng phải là giống đạo cô thầy cúng rồi. . . .”
“. . . Đúng vậy, không phải nói đấy thôi, Trình Tiểu thư là đệ tử chân truyền của Lý chân nhân đấy. . .”
Nghe bầu ngực già phía sau thấp giọng nói chuyện. Phu nhân đi ở phía trước không khỏi ngừng chân.
“Phu nhân, còn đi gặp Chu phu nhân sao?” Vú già vội hỏi.
“Ta vừa mới thấy, đã thêm vài cái xe ngựa đến đây, không dám tiếp tục trì hoãn rồi.” Phu nhân chần chờ một chút, cuối cùng nói, “Chúng ta đi gặp Trình Tiểu thư, dù sao cũng không phải phải Chu phu nhân chẩn bệnh. . . .”
Gặp nàng cũng vô dụng, ngược lại trì hoãn thời gian, tính ra, bởi vì vị Chu phu nhân này, thời gian trì hoãn còn thiếu sao?
Trong lòng mọi người hiện lên ý nghĩ này, lập tức đều gật đầu, lại không do dự lập tức đi đến chỗ Trình Kiều Nương.
Địa phương náo nhiệt nhất Chu gia đổi thành sân Trình Kiều Nương rồi.
Trong viện Trình Kiều Nương đứng nhiều vú già, dưới hành lang cũng có người ngồi chồm hỗm, lại nhìn trong phòng cũng toàn là người, nha đầu dâng trà rót nước đều không có đường để đi lại.
“Phòng ở này cũng quá nhỏ.” Có phu nhân nhìn kĩ bốn phía, vừa che miệng cười, “Lão già họ Chu có nhiều tiền như vậy, chính là không nên.”
Lời này truyền vào tai Chu phu nhân, sẽ không thiếu được lại tức khí một trận.
Chu lão gia vui sướng hài lòng đi tới bên trong, thấy Chu phu nhân đang dựa vào giường, hai nha đầu hầu hạ uống cái gì đó.
Trong phòng nồng đậm vị thuốc đông y.
“Đang tháng giêng, nàng uống cái gì đấy?” Chu lão gia nhíu mày hỏi.
“Uống thuốc.” Chu phu nhân tức giận nói.
“Đang tốt đẹp uống thuốc thang linh tinh cái gì, nàng lại làm sao vậy? Trong nhà nhiều khách đến như vậy, sao nàng lại trốn đi uống thuốc.” Chu lão gia nói.
“Nhiều khách như vậy, lại không cần ta lo lắng.” Chu phu nhân cắn răng nói, nuốt một ngụm thuốc xuống, miệng đắng ngắt.
“Ngươi là đương gia chủ mẫu, có thể nào không chu đáo để ý tới?” Chu lão gia nói.
“Có người so với đương gia chủ mẫu ta vẫn còn chu đáo hơn, việc gì ta phải đi lại cho phiền!” Chu phu nhân càng nói cơn tức càng lớn, cầm chén thuốc đặt mạnh ở trên giường, phát ra phịch một tiếng.
Nha đầu sợ tới mức run run một chút, cúi người cúi đầu không dám nhìn.
“Nàng rốt cuộc là nữ nhân Chu gia ta, ngươi náo loạn cái gì?” Chu lão gia nhíu mày, nhìn vợ.
Nhắc tới các nữ nhân, kiến thức chính là kém, chỉ biết nhìn những chuyện trước mắt.
“Nàng làm người tốt, dựa vào cái gì để cho ta làm ác nhân.” Chu phu nhân nói, nghĩ vậy liền đầy bụng ủy khuất.
Nghĩ sao cũng đều cảm thấy ngạt thở, từ khi nữ nhân này vào cửa, nàng là trưởng bối lại càng chật vật.
Sao lại như thế đâu?
“Nàng làm cái gì rồi?” Chu lão gia nhíu mày hỏi.
Chu phu nhân bị hỏi ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Đúng vậy, làm cái gì rồi? Dường như cái gì cũng không làm. . . .
Nhưng cố tình chính là cái gì cũng đều làm, khiến nàng lùi bước, bước sai làm sai.
Sai cũng không biết sai ở nơi nào, ứng đối cũng hoàn toàn không đúng.
Nữ tử hoàn toàn không giống người bình thường, nhìn qua si ngốc ngơ ngác, nhưng lại biết cứu người, giống như bắt không được cũng sờ không được.
Thật sự là nghĩ tới đến liền ngạt thở.
Chu phu nhân che ngực, ho khan kịch liệt một trận, bọn nha đầu ầm ĩ bước lên phía trước vuốt ngực.
“Rốt cuộc nàng làm sao vậy? Có bệnh trong nhà sẵn có Kiều Kiều nhi, mời nàng xem bệnh là ổn rồi.” Chu lão gia nói.
Không nói lời này còn đỡ, nói xong Chu phu nhân lại bực mình, ho khan không ngớt, thiếu chút nữa không thở được.
“Chính là, chính là vì nàng ở nhà . . . .” Nàng nắm lấy áo, mặt đỏ lên hô.
Sao lại bệnh rồi ta. . .
Những lời này rốt cuộc hô lên một câu, một thành lời nói vô căn cứ, thứ hai bà chủ Chu gia, bị một cái cháu ngoại gái khi nhục đến mức này, nói ra khỏi miệng, chỉ làm người ta giễu cợt mà thôi.
“Nàng cũng đừng nóng nảy.” Chu lão gia nói, “Chờ Kiều Nương chẩn bệnh thành, danh khí ngày càng tăng, nàng là một cái đứa con rốt cuộc ở trong nhà, bên ngoài vẫn là thể diện của ngươi, là thể diện Chu gia chúng ta.”
Chu phu nhân đưa tay vỗ ngực, sắc mặt khó coi.
“Chỉ mong, như thế đi.”Nàng nói.
Từ lúc cô gái này bước vào cửa, tâm nàng sẽ một khắc cũng không yên.
Cảm giác, cảm thấy một chuyện lại một chuyện bất bình, từng cái từng cái diễn ra, cuối cùng làm nên sóng to gió lớn, làm cho Chu gia bọn họ không an ổn.
“Người tới.” Chu phu nhân gọi lớn, “Phái người đi Giang Châu một chuyến.”
Nhóm vú già khó hiểu.
“Lúc này, đi Giang Châu?”Các nàng hỏi.
“Đi, Trình gia hỏi thăm.” Chu phu nhân nói.
“Nghe cái gì?” Vú già lại càng không hiểu.
“Hỏi thăm. . .” Chu phu nhân nắm chặt khăn tay, cắn răng nói, “Hỏi thăm chuyện ngốc tử này, ta xem xem, nàng ở Trình gia, chẳng lẽ cũng mang lại phiền toái . . như thế sao?”