Kim Bài Điềm Thê, Tổng Giám Đốc Sủng Hôn 1314

Chương 23: Chương 23: Đi nhầm thang máy (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nét mặt Tô Bắc có chút cứng ngắc.

Người đàn ông này, thang máy Chủ tịch thì không đi, chạy đến thang máy nhân viên, đến xem náo nhiệt đấy à!

Thế nhưng, ở công ty, người ta dù gì cũng là ông chủ, cô cũng không thể quá làm càn.

Tô Bắc ho hai tiếng, quay đầu nhìn qua Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình.

“hai người còn ngây ra đó làm gì! Đi vào đi!”

Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình trông thấy Lộ Nam và Vân Phàm đều đang im lặng, giống như chấp nhận lời của Tô Bắc vậy.

Bọn họ liếc nhau, liền trực tiếp đi vào.

Thang máy khép lại.

Tô Bắc đột nhiên cảm thấy có chút ngạt thở, ánh mắt không chỗ né tránh.

Bởi vì ánh mắt Lộ Nam vô cùng sắc bén, như muốn nhìn thấu cô vậy.

Cô có chút bực bội, bây giờ Lộ Nam đã đi cùng Vân Phàm.

Chắc bây giờ anh cũng đã biết thân phận của mình rồi đi, còn làm bộ như thế làm gì.

Nhìn phản ứng của Lộ Nam.

Vân Phàm liền không nhịn được kêu khổ ở trong lòng.

Anh ta lại quên chuyện quan trọng nhất.

Tối hôm qua điện thoại rơi, sáng nay anh ta ỉu ỉu xìu xìu, vậy mà quên nói với Lộ Nam chuyện Tô Bắc chính là Anne.

Anh ta đoán, nếu Lộ Nam biết được chân tướng, khẳng định sẽ ăn sống nuốt tươi anh ta.

Quả nhiên, anh ta còn chưa kịp ngăn cản.

Lộ Nam đã lạnh giọng mở miệng.

“Vân Phàm, có phải anh đã quên dặn bảo vệ, đừng cho loại chó mèo, nhân viên nhàn rỗi vào công ty không vậy!”

Khuôn mặt Vân Phàm như mướp đắng, trong lòng của anh ta khổ không thể tả a.

Thế nhưng bây giờ trước mặt nhiều người như vậy, anh ta còn không thể nói gì được!

Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình đều sững sờ.

Loại chó mèo!

Nhân viên nhàn rỗi!

Lộ tổng nói bọn họ sao?

Bất kể như thế nào, bọn họ cũng không cho rằng, Lộ Nam nói Tô Bắc.

Dù sao, Tô Bắc chính là người đại diện kim bài mà Lộ Nam mời từ nước ngoài về!

Lộ Nam không có khả năng không biết thân phận của Tô Bắc.

Bởi vậy, hai nét mặt trên mặt người bọn họ vô cùng khó xử.

Thấy cảnh này, Vân Phàm đơn giản muốn quay người, đập đầu chết ở trong thang máy.

Lúc đầu Tô Bắc không muốn nói cái gì, cô còn muốn để lại cho Lộ Nam mấy phần mặt mũi ở trước mặt mọi người.

Thế nhưng Lộ Nam quá đáng như thế, cô lại liên tưởng đến nụ hôn ngoài ý muốn ngày hôm qua.

Lửa giận trong lòng cô bỗng chốc dấy lên.

“U a! ai vậy, đường đường là Lộ đại tổng tài, thang máy Chủ tịch thì không đi, chạy tới đi thang máy nhân viên, có phải đầu óc xảy ra vấn đề gì không vậy!”

Nghe thấy lời của Tô Bắc, Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình lập tức xiết chặt hơi thở.

Lá gan Anne cũng quá lớn đi.

Cho dù cô ấy là người đại diện kim bài công ty thuê, cũng không thể như thế mắng Chủ tịch a!

Hơn nữa, còn là mắng ở trước mặt!

Lộ Nam nhìn Tô Bắc, khuôn mặt tối sầm.

Cô chạy tới tập đoàn Thịnh Thế kiếm chuyện, anh còn chưa tìm cô tính sổ đâu.

Bây giờ cô cũng dám vòng vo chửi mình!

Quả đúng là chán sống rồi!

Vân Phàm xem xét tình thế không ổn, anh ta vội vàng mở miệng điều hòa.

“Tô tiểu thư, đây là thang máy Chủ tịch!”

Tô Bắc sững sờ, nét mặt dần trở nên vặn vẹo.

Cái gì?

Thang máy Chủ tịch!

Nói như vậy... Là cô đi nhầm rồi?

Suy nghĩ của cô chậm rãi quay lại, vừa rồi khi cô đi vào thang máy hình như còn đang suy nghĩ chuyện Diệp Đình Lạc, căn bản quên mình ấn thang máy nào.

Cô lúng túng ho khan một tiếng, quay người nhìn Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình.

Cô mang biểu cảm, sao các cô không nói sớm cho tôi biết.

Nghiêm Nghệ Đình khó xử lắc đầu với cô.

Nét mặt đó như đang nói, chúng tôi đã nhắc nhở cô rồi.

Thế nhưng cô không nghe thấy, về sau, chúng tôi càng không có cách nào mở miệng nói chuyện a!

Vẻ mặt Tô Bắc sắp chết đến nơi, cô chậm rãi quay đầu, gượng cười nhìn Vân Phàm.

“Cái đó... có thể là hôm nay tôi rời giường sớm, có chút choáng váng, cho nên đi nhầm thang máy, trợ lý Vân thứ lỗi nhé!”

Tô Bắc hoàn toàn chỉ nói với Vân Phàm.

Cô trực tiếp coi Lộ Nam trở thành không khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.