Kim Bài Điềm Thê, Tổng Giám Đốc Sủng Hôn 1314

Chương 22: Chương 22: Ngẫu nhiên gặp ở thang máy (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Không đúng, theo lý mà nói, cô gái xinh đẹp như em, ở giới giải trí, không nói nổi đến mức nào, nhưng kiếm miếng cơm ăn không khó lắm đi.” Tô Bắc nhíu mày.

Diệp Đình Lạc cười khổ một tiếng: “Nào có dễ dàng như chị Bắc Bắc nói a, em đắc tội với một cô gái chuyên nghiệp, đối phương ghi hận trong lòng, một mực phá hoại, bất kể em tìm công việc gì cũng sẽ bị sa thải.”

Cô ấy dừng một chút, tiếp tục nói.

“Cô ta quấy rối nhiều lần, đến cuối cùng, chính em cũng từ bỏ, thực sự không được, chờ tốt nghiệp lại tìm cơ hội vào giới giải trí vậy, bây giờ vẫn nên kiếm tiền nuôi sống mình trước đi, lúc đầu em khăng khăng đăng ký vào khoa diễn xuất, đã làm tăng thêm gánh nặng kinh tế cho gia đình rồi.”

Tô Bắc thở phào một hơi, thì ra là như này, cô còn tưởng rằng, cô gái này biết thân phận của cô chứ, cho nên mới tìm cơ hội tới gần, có điều nếu như cô ấy không có ý đồ này, làm người thành thật, cô có thể quan sát một khoảng thời gian, cho cô ấy một cơ hội.

“Nếu nói như vậy, em cứ làm tốt ở đây trước đã, chăm sóc tốt cho Tiểu Hàn, tiền lương chị sẽ không bạc đãi em!”

“Cảm ơn chị Bắc Bắc, em nhất định sẽ chăm chỉ làm việc, tuyệt đối sẽ không để Tiểu Hàn bị lạnh bị đói!” Diệp Đình Lạc liên tục gật đầu.

Nhìn dáng vẻ chất phác đáng yêu của cô ấy, Tô Bắc không nhịn được cười.

Thật đúng là cô gái thành thật!

“Được rồi, vậy em cứ dọn dẹp đi, dọn dẹp xong mau chóng lên lớp, chị đi làm đây!”

Diệp Đình Lạc gật gật đầu, đứng dậy liền đi lau sàn.

Tô Bắc vui mừng cười cười, cô gái này nhìn cũng không tệ lắm!

Khi Tô Bắc đi vào giải trí Tinh Không, Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình đã ngồi ở chỗ đó đợi cô, cô nhàn nhạt nhướng mày: “trạng thái của hai người hôm nay cũng không tệ lắm! Được rồi, bây giờ đi đến trụ sở huấn luyện với tôi đi!”

Nói xong, cô xoay người rời đi.

Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình đi theo sát.

Tô Bắc đi hai bước, không biết nghĩ tới điều gì.

Cô đột nhiên quay người, bổ sung: “nhớ kỹ, là huấn luyện hoàn toàn khép kín, trong lúc đó không cho phép ra ngoài, tôi sẽ không định kỳ tới thăm các cô, nhớ biểu hiện tốt một chút, đừng để tôi mất mặt nha!”

Nghiêm Nghệ Đình gật gật đầu.

Trong mắt Cố Thiến Oánh lóe lên ánh sáng, cô ấy hưng phấn như đứa bé: “chị Bắc Bắc, em nhất định sẽ cố gắng gấp bội, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của chị!”

Tô Bắc cười cười, thật là một nha đầu ngốc.

Ba người xuống dưới.

Thang máy vừa đến.

Tô Bắc liền cúi đầu, dẫn đầu đi vào.

Khi cô đi tới, trong đầu còn đang suy nghĩ về Diệp Đình Lạc, dù sao, cô gái ấy thật sự không tệ, mà lại, ngoại hình xinh xắn trời sinh, là nhân tài đào tạo được.

Khi cô quay người, ngẩng đầu, phát hiện hai người Nghiêm Nghệ Đình và Cố Thiến Oánh vẫn còn đứng ngây ra ở bên ngoài.

“Đi vào đi, các cô còn đứng ngây ra đó làm gì!” Tô Bắc có chút câm nín.

Nghiêm Nghệ Đình khó xử nhìn chằm chằm Tô Bắc nhìn, khuôn mặt Cố Thiến Oánh có chút đỏ ửng.

Tô Bắc hơi bực bội, sao bọn họ lại có vẻ mặt này vậy!

Cô vừa định mở miệng, đã nghe thấy âm thanh quen thuộc.

“Khục khục... Tô tiểu thư, có phải ba người đi cùng nhau hay không, tôi và Lộ tổng đang chờ đi xuống đây!”

Nghe thấy hai chữ Lộ tổng, Tô Bắc gần như quay người theo bản năng, cô thực sự không nghĩ ra, Lộ tổng trong miệng Vân Phàm, ngoại trừ Lộ Nam ra sẽ còn là thần thánh phương nào!

Ánh mắt cô đảo qua, quả nhiên là khuôn mặt đẹp trai đến nỗi nhân thần cộng phẫn của Lộ Nam.

Bảo sao Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình không dám vào, thì ra là như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.