Kim Chi Ngự Diệp

Chương 12: Chương 12: Thiếu






Editor: Tư Di

Rất nhiều khuê tú khi tắm rửa đều thích rải thêm cánh hoa vào trong nước để thêm hương, Cảnh Nghi không có sở thích này, vì vậy hôm nay Minh Tâm, Minh Hồ làm như thường ngày, chuẩn bị xong nước ấm liền đi mời "Công chúa".

Lúc bước vào phòng tắm, cả người Tiêu Đình cứng đờ, không yên lòng liếc nhìn một lượt, phát hiện bày trí trong phòng đơn giàn đến mức không thể đơn giản hơn được nữa, còn không bằng phòng tắm của hắn, trống rỗng, nổi bật ở giữa phòng là thùng nước tắm bằng vân gỗ sam rất dễ thấy, sương trắng giống như hơi nước mờ mịt bay lên, lượn lờ trong phòng, chỉ nhìn thấy sương trắng, mặt Tiêu Đình nóng lên.

Thật sự không phải hắn cố ý đụng chạm tới Tứ công chúa, nhưng nhiều năm qua hắn vẫn luôn để gã sai vặt phục vụ, chưa bao giờ để nha hoàn hầu hắn tắm rửa, Tiêu Đình không có thói quen để bọn nha hoàn nhìn thấy thân thể hắn, huống chi hắn có người trong lòng, càng muốn giữ khoảng cách với bọn nha hoàn, tránh cho tương lai Tứ công chúa biết, trong lòng không vui.

Mặc dù hai cung nữ đã nhìn thấy thân thể này từ lâu rồi, nhưng giờ người trong cơ thể là hắn!

"Các ngươi ở bên ngoài coi chừng." Đi tới sau bình phong, Tiêu Đình vừa cúi đầu cởi áo ra, vừa phân phó, giọng nói hơi trầm xuống.

Minh Tâm, Minh Hồ liếc mắt nhìn nhau, mặc dù nghi ngờ vì sao công chúa không cần họ hầu hạ, nhưng vẫn nghe theo lui ra ngoài.

Tiêu Đình thở phào nhẹ nhõm, đứng yên lặng một lúc, hắn đi tới trước thùng nước tắm, nhắm mắt lại nới dây lưng cởi áo. Áo khoác, quần áo lần lượt rơi xuống đất, Tiêu Đình sờ loạn xạ bên cạnh thùng tắm, rồi nhanh chóng nhảy vào trong nước. Trời lạnh, nước có chút nóng, Tiêu Đình bám lấy cạnh thùng nhún mấy lần mới chậm rãi thích ứng được nước ấm.

Ngồi xong, chỉ có cổ đầu lộ ra bên ngoài, rốt cuộc Tiêu Đình cũng mở mắt ra, chỉ có điều cũng không dám đưa mắt nhìn xuống nước, cầm khăn đã chuẩn bị từ trước, bắt đầu kỳ cọ tắm rửa, cũng cẩn thận từng li từng tí khống chế khăn, tuyệt đối không để cho tay mình đụng vào phần dưới khăn.

Đại đa số chỗ kỳ cọ được cũng còn coi là thuận lợi, chỉ còn chỗ đó, Tiêu Đình không kiểm soát tốt lực, có cảm giác là lạ, cả người run lên, mùi vị xa lạ kia khiến hắn chột dạ, nặng lại không thoải mái, mà không tắm cũng không được……

Hoàn toàn kết thúc, tay chân Tiêu Đình như nhũn ra, nhắm mắt dựa vao thùng nước tắm, đến nhúc nhích cũng không muốn.

Người không động, trong lòng lại không kiềm chế được suy nghĩ lung tung.

Tương lai sau này hoán đổi lại cơ thể, đợi hai người thành thân, lúc hắn sủng ái Tứ công chúa không biết nàng có run lên như thế này không? Trong đầu hiện lên dáng vẻ đáng yêu, gương mặt ngượng ngùng của Tứ công chúa trốn vào trong ngực hắn, Tiêu Đình im lặng cười, nếu như chẳng may bạn bè hắn nhìn thấy nụ cười kia, không tránh khỏi việc muốn tặng hắn bốn chữ: xuân tâm nhộn nhạo.

Nước lạnh, Tiêu Đình lại nhắm mắt lại bò ra, dùng khăn lau kỹ càng, lau đến ngực, Tiêu Đình chợt cau mày. Hắn chưa từng có nữ nhân, nhưng hắn từng nghe không ít lời nói thô tục, đều nói..... Bánh bao lớn một chút ăn mới ngon. Tiêu Đình sẽ không bởi vì bánh bao của Tứ công chúa nhỏ mà chán ghét nàng, nhưng, nếu như có thể nuôi lớn, vì sao không chứ?

Khổ cực mấy tháng, nhưng tương lai được hồi báo cả đời, cuối cùng người được lợi vẫn là hắn.

Càng nghĩ càng thấy đúng, Tiêu Đình nhanh chóng mặc xong quần áo, đi ra ngoài.

Mặt hắn hiện tại chính là mặt của Cảnh Nghi, mỹ nhân vừa mới tắm rửa xong, gương mặt đỏ bừng phấn nộn, trước kia vẻ mặt của Cảnh Nghi lạnh lùng, hai cung nữ không dám khen d.dlqddi, lúc này Tiêu Đình sảng khoái tinh thần tươi cười rạng rỡ, giống như bông hoa tràn đầy sắc xuân tươi vui không che giấu được, Minh Tâm liên không nhịn được khen: "Nhìn Công chúa càng ngày càng đẹp."

Tiêu Đình rất là hài lòng, nàng dâu hắn nhìn trúng, sao có thể không đẹp được đây!

Tóc còn ướt, Tiêu Đình ngồi xuống ghế dựa, hai chân bắt chéo, nhớ lại thân phận của hắn bây giờ, không thể không tiếc nuối để xuống, tùy ý hỏi: "Các ngươi nói xem, có phải ta hơi gầy không?"

Minh Tâm vừa lau tóc cho hắn vừa nói: "Công chúa gầy, chỉ là do trước kia ngài ăn ít, lại thích ăn món chay, bây giờ khẩu vị của ngài tốt hơn không còn kiêng ăn nữa rồi, tin rằng không lâu nữa, Công chúa có thể nở nang." Chờ Công chúa hơi mập lên một chút, nàng sẽ khuyên Công chúa tiết chế lại, tránh cho hăng quá hóa dở, ăn thành Công chúa mập.

Tiêu Đình sờ sờ xương quai xanh, chợt nảy ra ý nghĩ, cố ý hạ thấp giọng nói: "Ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu nói ta, nói chỗ này của ta phẳng, bảo ta ăn nhiều đồ bổ một chút......."

"Chỗ này" là chỗ nào?

Minh Tâm, Minh Hồ cũng nhau ngẩng đầu, thấy bàn tay nhỏ bé của công chúa không ngừng di chuyển chỗ cổ, hai người lập tức ngầm hiểu trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.