[Knb Đồng Nhân] Happy Valentine

Chương 8: Chương 8




image (69)

Chương 8 (hoàn)

“Ô a ~” Kise từ nhà ga đi ra, duyên dáng lắc lắc thắt lưng lười biếng.

Tâm trạng hắn hôm nay phải nói là vô cùng tốt, vì tối nay là buổi họp mặt đội chính tuyển Teiko, hơn nữa lại có thể nhìn thấy Kurokocchi mà hắn mỗi ngày đều tâm tâm niệm niệm, khiến cho hắn chỉ hận thời gian không thể trôi nhanh thêm chút nữa, nhanh nhanh đến bảy giờ đi ~~~

“Oa, vẫn còn sớm quá ~”

Đồng hồ trên tay mới chỉ ba giờ chiều, Kise ai thán.

Thời gian chờ đợi luôn đặc biệt lâu ~

“A a ~ Đi mua quà cho Kurokocchi nào ~” Kise lẩm bẩm.

“Lăn ra xa! Muốn đánh nhau sao?”

“Ai sợ ai nào? Ngu ngốc!”

“Hôm nay Sư Tử cùng Xử Nữ đối nghịch. Nếu đánh nhau, nhất định là bên tôi thắng.”

Nghe được thanh âm cùng đối thoại quen thuộc, Kise ngẩn người nhìn lại: “Huh? Mọi người sao lại đều ở đây?”

“Mẹ nó, nếu không phải Tetsu không thích tôi đánh nhau, tôi nhất định đánh chết cậu!”

“Đừng đem Kuroko ra làm lá chắn, cậu căn bản là không dám đánh với tôi!”

“Cho dù cậu là ánh sáng hiện tại của Kuroko thì đã sao, cậu rõ ràng đang sợ hãi!”

“Này này này ~ không để ý đến tôi sao ~?’ Kise khó chịu khóc lóc.

“Câm miệng!!!” x3

“Các người hung dữ với tôi như vậy là sao chứ! Chẳng hiểu gì cả!!” Kise vô duyên vô cớ bị mắng rất không cam lòng, cuối cùng vẫn là đem những lời định nói nghẹn trở về.

Cứ như vậy bốn người không để ý người đi đường đông đúc, hoàn toàn phát lâm vào chiến tranh binh đao khói lửa, thế nào cũng phải làm cho người chết ta sống mới cam tâm.

“Oh, thật náo nhiệt ha, cậu có thấy vậy không, Atsushi?”

Mới vừa xuống xe liền nhìn thấy một đám tiểu bằng hữu không để ý ánh mắt của người khác hăng say cãi cọ, Akashi cười cười, kéo trong tay vung lên sáng lóa ~

“Yeah, thật mất mặt ~” Murasakibara thuận miệng trả lời, nhưng lúc này trong lòng chỉ thầm nghĩ cuối cùng cũng có thể ăn, liền vui vẻ rộp rộp cắn snack.

“Uh, tôi cũng cảm thấy thế. Atsushi, đi, gọi bọn họ lại đây.” Thấy Murasakibara không nghiêm túc, Akashi nhếch miệng cười, trực tiếp đoạt đi đồ ăn.

“Tớ muốn ăn ~” Mỗ tử ai oán.

“Mệnh lệnh của tôi là?” Akashi nhướng mày.

“Tuyệt đối!” Murasakibara không tình nguyện gật đầu đi về phía bốn người, trực tiếp quơ tay một cái đem Aomine cùng Kise lôi đi.

“Akashi, sao lại ở đây?” Vừa thấy Murasakibara liền biết ngay tiền đội trưởng thời cấp hai chắc chắn cũng không vắng mặt, Aomine quét mắt một cái liền nhìn thấy một đầu tóc đỏ rực rỡ, toàn thân toát ra khí tức vô cùng cường đại.

“Tôi không nhớ đã dạy các cậu ở trên đường cãi cọ hồ nháo.”

“Là bọn họ mắng tớ trước, tớ mới cãi lại.” Kise vô tội chu miệng.

“Cho nên ý của cậu là tôi không nên nói cậu?” *Mỉm cười ~*

“Không phải! Tớ tuyệt đối không có ý đó!!” Kise kinh hách lập tức bác bỏ.

Đang lúc tiền đội trưởng Teiko giáo huấn ba vị kỳ tích tiểu bằng hữu, di động của Kagami đột nhiên vang lên.

“Hả? Sao?….. Cái gì?” Không biết đối phương nói gì, Kagami nhíu mày rống lên: “Được! Tôi biết rồi!”

“Đáng chết!” Kagami nhét di động vào túi, lấy thiết bị định vị nhìn điểm đỏ đang chuyển động tức giận mắng. Sao lại đi về phía nhà ga này? Không biết ở đây có năm con sói sao? (anh quên không tính anh à =]])

“Đi đâu?” Aomine ánh mắt sắc bén nhìn Kagami chuẩn bị rời đi, giữ lấy cánh tay hắn hỏi.

“Buông ra, tôi có việc!” Kagami tức giận liếc mắt nhìn Aomine.

“Kuroko ở gần đây đúng không?” Midorima tinh tường nhìn ra Kagami đang che giấu cảm giác kích động, trưc tiếp nói ra suy đoán.

“Đã nói không phải chuyện của các người! Kuroko hiện tại là người của Seirin, không phải Teiko!” Kagami hung tợn trả lời.

“Để tôi đính chính lại một chút.” Akashi kéo sát mặt Kagami lại gần, tươi cười lóe lên tia khát máu.

“Mặc kệ Tetsuya ở đâu, cậu ta vĩnh viễn đều là của tôi.”

“Còn nữa, đầu của cậu quá cao, làm cho tôi thực khó chịu.” Kéo trong tay Akashi phản xạ hàn quang, phát ra âm thanh ma sát chói tai.

Bỗng nhiên, một thanh âm trong trẻo mang theo tiếng thở dài truyền tới: “Akashi-kun, xin cậu đừng dọa Kagami-kun được không? Cậu ta không chịu được đâu……..”

“Tetsuya.” Akashi xoay đầu, nhìn thấy Kuroko trong trang phục nữ, ánh mắt híp lại.

‘Haizz…… Chuyện không tốt quả nhiên đã xảy ra rồi.’ Kuroko bất đắc dĩ nghĩ. Bất quá, nếu không xuất hiện, cậu nghĩ Kagami sẽ bị Akashi-kun kéo vào chỗ tối làm nhục mất.

“Tetsuya, tôi muốn biết cậu tại sao lại ăn mặc như vậy.” Akashi ôn hòa cười, nhưng sát khí lan tỏa càng thêm mãnh liệt.

“Akashi-kun, cậu có thể trả lại Kagami-kun cho tớ trước không?” Kuroko bình tĩnh đàm phán. “Tối nay tớ sẽ giải thích rõ ràng.”

Nhìn đến mắt to chuyên chú của Kuroko, Akashi có chút phiền não xoay kéo, mũi kéo quay vòng trong không khí, tốc độ càng lúc càng nhanh.

“Được rồi.” Akashi giống như đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, liền lộ ra tươi cười khó hiểu: “Hy vọng cậu có thể cho tôi một đáp án vừa lòng, Tetsuya.”

“Chắc chắn rồi. Cảm ơn Akashi-kun.” Kuroko khẽ gật đầu, kéo đi Kagami còn sững người, tốc độ khủng bố thoát khỏi hiện trường.

“Các cậu biết chuyện gì xảy ra đúng không?” Nhìn bóng Kuroko khuất dần, Akashi vẫn như trước tươi cười. “Shintarou, bắt đầu từ cậu.”

“Thực ra là……..” Vì một năm uống vanilla milkshake miễn phí…….

Midorima trong lòng giãy giụa không biết có nên nói ra hay không. Nếu để Akashi biết, Kuroko nhất định bị phạt.

“Oh?” Akashi liếm kéo. Mũi kéo dưới ánh mặt trời phản xạ ra quanh mang chói mắt. “Shintarou, cần tìm từ sao?”

Được rồi, vì bảo vệ tính mạng, Midorima cuối cùng quyết định nói thật.

————End (?!)—————-

Thực ra, lúc đọc xong cái này, tâm trạng của Thiên mỗ cũng rất là ba trấm —-

Đầu tiên là “huh?”

Sau đấy là “hoàn rồi?”

Tiếp đến là “troll nhau à?”

Tiếp nữa là “hay là mình đi bỏ bom nhà nó?”

Cuối cùng là “MUỐN CHẾT À??!! CÁI NÀY CŨNG GỌI LÀ KẾT THÚC À???????!!!!!!!!!!!!” *đập đầu vào tường binh binh*

Đang đập lại nghĩ, mình đập đầu -> mình chết -> mình thiệt -> người ta vẫn sống nhăn ~

Tự nhiên cảm thấy mình mình chịu thì quá là bất công ~

Thế nên là edit cái bộ này với mong muốn thành lập tập đoàn, hoặc đi bỏ bom khủng bố, hoặc đi đập đầu tập thể ~

Gọi là cảm giác vui sướng khi có người chung họa ấy mà ~

Có lẽ là tính xấu lây từ Kurochan =]]

Cho nên thỉnh đừng ném gạch nhà ta nha ~ *cúi đầu tạ lỗi mặt tỉnh bơ*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.