Đêm đó, Locke cùng Hans, Kane, Hạ Thiến ngồi bên một đống lửa ở mảnh đất trống ngoài doanh trại.
Trên đống lửa đang nướng một vài con chim do các binh sĩ bắt được. Bây giờ đã sắp đến năm mới, thời tiết lạnh vô cùng, căn bản là không có động vật hoang dã xuất hiện, hơn nữa xung quanh nơi này không có bất kỳ thôn xóm Charkes nào, bốn con chim mà bọn hắn đang nướng thật đúng là khó tìm.
Mấy con chim béo này là do một binh sĩ cơ linh rình cả một buổi sáng mới bắt được.
Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer
Locke thuần thục lăn lộn giá nướng, sinh hoạt một tháng trong rừng rậm khiến kỹ thuật nướng đồ ăn của hắn lại tăng lên một cấp bậc, bây giờ, thủ pháp nướng thịt của Locke vừa có tính thực dụng vừa có tính nghệ thuật.
Hạ Thiến nghiêng đầu, dựa vào trong ngực Locke, ngơ ngác nhìn hắn, nhìn khuôn mặt nghiêm túc kiên nghị của hắn.
Kane và Hans đều coi như là không thấy được cảnh này. Hôm nay, từ sau khi nhìn thấy Locke, Hạ Thiến vẫn luôn là dáng vẻ này. Lúc đầu, hai người bọn hắn còn trêu ghẹo Locke và Hạ Thiến một hai câu, nhưng về sau bọn hắn phát hiện đôi cẩu nam nữ này giống như là vào chỗ không người, kém chút thì diễn một vở kịch tình cảm buồn nôn trước mặt bọn hắn, bọn hắn chỉ có thể coi như không thấy được.
Lúc Locke nướng chín chim, hai con chim của Hans và Kane còn kém một chút mới chín. Locke móc ra một tấm khăn mùi soa màu trắng trong ngực, cẩn thận mở ra, một chút bột phấn màu đỏ xuất hiện.
Kane và Hans tò mò nhìn xem Locke chuẩn bị làm gì, lúc Locke đem bột phấn màu đỏ rải đều lên thịt nướng, một cỗ mùi thơm kích thích lỗ mũi truyền đến, mấy người đều không khỏi chảy nước miếng.
Kane liếm môi một cái, tò mò hỏi “Locke đại ca, đây là thứ gì vậy?”
“Gia vị!” Locke nói một từ mà Angelina dạy cho hắn. Sau khi đem đám bột phấn màu đỏ còn thừa phân ra một chút cho Kane và Hans, Locke cẩn thận gói kỹ lại.
Kane và Hans không kịp chờ đợi đem thứ mới lạ mà Locke cho bọn hắn, vẩy vào thức ăn của mình, một cỗ mùi thơm nồng đậm theo gió phiêu tán, cách đó không xa, mấy vị binh sĩ trực ban ở cửa doanh đều nhịn không được nhô đầu ra, nhìn xem mấy người bọn họ đang ăn thứ gì mà thơm vậy.
Locke đem thịt nướng đã làm xong đưa cho Hạ Thiến, hắn đã ăn thịt nướng hơn một tháng, nói thật, nếu không phải hiện nay trong doanh trại không có bất kỳ hoạt động giải trí nào, thì hắn sẽ không đi theo Kane và Hans ra ngoài doanh trại ăn đồ nướng.
Hạ Thiến tiếp nhận thịt nướng từ tay Locke, dựa vào trong ngực hắn, yên lặng ăn từ từ. Nàng nhận ra chiếc khăn mùi soa bao lấy đám bột phấn màu đỏ kia, rõ ràng là được làm thành từ quần áo của một cô gái, xem bộ dáng cẩn thận của Locke, không biết hắn sợ làm hỏng chiếc khăn mùi soa, hay là làm rơi đám bột phấn màu đỏ kia.
Nhưng Hạ Thiến không biểu hiện ra ngoài bất cứ điều gì, hiện tại thể xác và tinh thần của nàng đều thuộc về Locke, ngoại trừ Locke, nàng tuyệt đối sẽ không quan tâm bất kỳ chuyện nào khác, nàng chưa từng nghĩ độc hưởng Locke.
Mấy người hài lòng hưởng thụ gió mát ban đêm, mặc dù bây giờ vẫn còn là mùa đông, nhưng mấy ngày gần đây đều không có tuyết rơi, cho nên nhiệt độ không phải quá thấp, đương nhiên, loại khí trời này càng thêm thích hợp hành quân, Nam Tước đã quyết định ngày kia sẽ xuất phát, tiến về tiền tuyến, tụ hợp cùng quân đoàn Hùng Ưng.
Sau khi mấy người ăn xong và nói chuyện phiếm vài câu, sắc trời đã không còn sớm, mặt trăng đã hiện lên đầu cành. Kane và Hans rất thức thời hướng Locke lên tiếng chào, lần lượt rời đi. Locke cũng mang theo Hạ Thiến về chiếc lều mà hắn mới được phân phối lúc trưa.
Bởi vì hiện tại Locke là phó trung đội trưởng trung đội kỵ binh, cho nên lều của hắn cách lều của đám kỵ binh rất gần. Lều vải của hắn và Kỵ Sĩ Will nằm ỏ hai bên đám lều của trung đôi kỵ binh, đây là vì để bọn hắn thuận tiện điều động trung đội kỵ binh.
Chuyện này mang ý nghĩa, xung quanh đây, Locke là người có địa vị lớn nhất.
Cho nên Locke có thể không kiêng kị mang theo Hạ Thiến tiến vào lều của mình, hơn nữa, trong doanh trại đã truyền ra tin Locke sắp trở thành quý tộc, không có ai dám vì chuyện nhỏ nhặt này tìm hắn gây phiền phức.
Hai người tiến vào lều, giống như củi khô gặp lửa mạnh, ôm hôn lẫn nhau, chuyện xảy ra là không thể ngăn cản.
...
Sau mấy giờ mây mưa với nhau, Locke và Hạ Thiến đều mệt thở hổn hển.
Hạ Thiến ghé vào trong lồng ngực Locke, dùng bàn tay nhỏ bé sờ những vết sẹo trên người Locke, nàng hiểu rất rõ thân thể Locke, không nghĩ tới mới hơn một tháng không gặp, trên người hắn đã có thêm nhiều vết sẹo lít nha lít nhít như vậy. Động tác của Hạ Thiến rất nhẹ nhàng, Locke cảm thấy tê tê, rất dễ chịu.
Lúc mới vừa trở về, Locke đã tìm đám bác sĩ trong quân doanh nối lại ba chiếc xương sườn bị gãy. Không giống với Locke và đám binh sĩ, chỉ hiểu được thô thiển nối xương, chỉ có thể qua loa đem hai đầu xương sườn nối liền, đám bác sĩ trong quân doanh đã đi theo doanh đội bọn hắn từ lúc hai nước mới vừa khai chiến đến bây giờ, trong mấy năm chiến tranh, có dạng vết thương gì mà bọn hắn chưa thấy qua, trong mắt bọn hắn, vết thương của Locke không đáng giá nhắc tới.
Cũng may, Locke là một vị kỵ sĩ thực tập nhập môn, có một ít đấu khí, thân thể hắn mới có thể khôi phục nhanh như vậy. Hắn vẫn chưa quên, hai tên bác sĩ trong doanh trại dặn đi dặn lại, trong hai tuần sau khi nối xương, hắn không nên vận động dữ dội. Nhưng nhờ có đấu khí chữa trị, mới vẻn vẹn hai ngày, Locke cảm thấy xương cốt hầu như đã lành hẳn.
Bằng không thì hắn nhất định là không thể cùng Hạ Thiến mây mưa như vậy. Locke đã không gặp Hạ Thiến hơn một tháng, hiển nhiên là tối nay nàng có chút nhiệt tình quá mức, trước kia hơn một giờ là nàng đã thua trận đầu hàng, đêm nay, nàng vậy mà yêu cầu trọn vẹn mấy giờ. Cái giá phải trả chính là bây giờ, Hạ Thiến mệt đến nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn động.
Nàng nằm trong ngực Locke, chậm rãi kể lại, nàng sinh hoạt như thế nào trong một tháng này. Thần kinh vẫn luôn căng thẳng của nàng, rốt cục cũng thư giãn sau khi Locke trở về, nàng rất cần một bờ vai kiên cố để dựa vào.
Khi nàng nói đến việc, hiện tại đám lưu manh ở trấn Giza đã bị nàng thu phục, mà lại thế lực đã lớn mạnh hơn lúc trước không ít, Locke thích hợp cổ vũ nàng.
“Còn may mà có Lafite hỗ trợ!” Hạ Thiến cao hứng hướng về phía Locke nói.
“Ồ? Hiện tại, ba người các nàng như thế nào?” Locke hỏi.
“ Lúc ngươi không có ở đây, tiểu thư Grace giúp ta bận bịu rất nhiều, Lafite cũng như vậy.” Hạ Thiến nói, “Còn Christine nghe nói ngươi còn sống trở về, tranh cãi muốn tới đây, nhưng bị dì của nàng ngăn lại.”
Hiện tại, việc làm ăn ở trấn Giza của Hạ Thiến đang nóng bỏng, cần để lại mấy người trông nom một chút, đám người Grace ở lại là phù hợp nhất.
Locke đã không còn lo lắng mấy cô gái này sẽ chạy trốn, nếu các nàng muốn rời đi, trong hơn một tháng Locke mất tích, có Lafite biết đấu khí ở bên cạnh, tăng thêm Grace thông minh như vậy, các nàng đã sớm rời đi.
“Vài ngày nữa, các nàng cũng sẽ tới đây, tiểu thư Grace giống như có lời gì đó muốn nói với ngươi.” Hạ Thiến nói bổ sung.
Hạ Thiến có tuổi tác tương tự với Grace, thậm chí có khả năng còn lớn hơn Grace một hai tuổi, nhưng Hạ Thiến luôn cảm thấy mình bị Grace xem thấu, lúc cùng Grace ở chung, nàng không tự chủ được đem địa vị của mình kéo thấp xuống một chút. Nhưng nàng cùng thị nữ Lafite của Grace lại trở thành bạn tốt của nhau. Hiện tại, nagy cả Christine cũng đối với Hạ Thiến rất có hảo cảm, đoán chừng là coi Hạ Thiến thành mẹ của mình.
Grace tìm mình có chuyện? Locke rất tò mò cô gái vô cùng xinh đẹp này tìm hắn có chuyện gì. Trong đám nữ nhân mà hắn gặp phải, Grace xinh đẹp nhất, Hạ Thiến thành thục gợi cảm nhất, Angelina rất thanh thuần mỹ lệ.
“Gần đây, việc làm ăn như thế nào?” Locke hỏi. Mặc dù hắn biết rõ gần đây, Hạ Thiến đang giúp thương nhân Henry làm việc, nhưng cụ thể làm cái gì thì hắn thật đúng là không rõ ràng.
“ Hiện tại, việc làm ăn thật đúng là tốt ghê gớm.” Không biết Hạ Thiến lấy sức lực ở đâu ra, vừa rồi nàng rõ ràng là đã mệt muốn chết, nhưng vừa nhắc tới việc làm ăn, nàng giống như là có lực lượng vô tận dùng không hết.
“Ồ? Là việc làm ăn gì?” Locke tò mò hỏi.
“ Tài nguyên nhân lực.” Hạ Thiến nói ra một từ mà Locke chưa từng nghe qua.
“Là cái gì?” Locke nghe không hiểu.
“Chính là thương đội của Nam Tước muốn vận chuyển đại lượng hàng hóa, hoặc là rất nhiều vật phẩm, cần sức lao động đáng tin. Bọn hắn sẽ để ta phụ trách cung cấp một bộ phận sức lao động.” Hạ Thiến tự hào nói.
“Sức lao động là những nạn dân ở trấn Giza sao?” Locke nghe hiểu, đây kỳ thật chính là biến tướng thuê người.
“Đúng vậy a, ngươi chắc là không biết, hiện tại càng ngày càng có nhiều nạn dân tràn vào trấn Giza, người bổn trấn lại không có mấy.” Hạ Thiến nói cho cùng cũng là người gốc trấn Giza, trong câu nói này có một chút vẻ thương cảm của nàng.
“Những nạn dân này không cần bất cứ thứ gì, ngươi chỉ cần cho một miếng ăn, bọn hắn chịu làm bất cứ việc gì.” Hạ Thiến nói, “Ta chỉ cung cấp một chút xíu đồ ăn, nhưng lại đạt được hồi báo là rất nhiều bạc Diller.”
“Hiện tại, quy mô rất lớn sao?” Locke tò mò nói.
“Vẫn tốt chứ, gần một nửa hàng hóa của thương nhân Henry là do ta tìm người giúp hắn vận chuyển.” Hạ Thiến nói.
Henry mập mạp là một trong mấy vị quản sự chân chính của thương đội Nam Tước, thương đội của Nam Tước lớn bao nhiêu, Locke không miêu tả được, nhưng quân dụng mỗi lần tiếp tế cho doanh đội bọn hắn chỉ chiếm một phần nhỏ trong đám hàng hóa của thương đội, tất cả hàng hóa còn lại đều là thương đội tự mình mưu lợi chuyển vận.
“Vậy bây giờ ngươi kiếm được bao nhiêu tiền rồi?” Locke đối với chi tiết kiếm tiền không quá cảm thấy hứng thú, hắn cảm thấy hứng thú chính là kết quả kiếm được bao nhiêu tiền.
“Hắc hắc.” Hạ Thiến kheo khoang hướng Locke vươn ra hai ngón tay.
Trước đó, Locke giao dịch ở chợ đen, kiếm lời chừng một ngàn đồng bạc, phân ra hai trăm đồng cho đám huynh đệ đi theo hắn lúc ấy, còn lại chừng 800 đồng, đều bị hắn tìm Henry đổi thành bạc Diller, cho nên Hạ Thiến có 400 mai bạc Diller tiền vốn, hắn không tin Hạ Thiến thông minh như vậy mà chỉ kiếm lời được 200 mai bạc Diller, đương nhiên hắn cũng không tưởng tượng khoa trương thành hai vạn.
“Hai ngàn?” Locke mong đợi hỏi.
“Ừm!” Hạ Thiến hưng phấn nhào vào trong ngực Locke, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trong ngực hắn, “Ta còn chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy, thật không dám tin tưởng, đây đều là ta kiếm được.”
Đừng nói hai ngàn mai bạc Diller, cho dù là 400 mai bạc Diller mà Locke cho nàng, cũng đã khiến nàng rung động không nhỏ. Trước kia nàng chỉ là bà chủ quán rượu, nhiều nhất cũng chỉ nhìn thấy mấy chục đồng bạc, đó là mấy năm quán rượu làm ăn tốt.
Hai ngàn mai bạc Diller chính là khoảng 20 mai vàng Diller, muốn đặt mua một trang viên không tệ thì còn có chút không đủ, cũng may, lúc trước, Tử Tước Mora cho hắn hai tấm ngân phiếu trị giá hai trăm mai vàng Diller, số tiền này đầy đủ để Locke sống thoải mái thư sung sướng hết nửa đời sau.
“Đừng tiếp tục làm những việc làm ăn kia!” Locke đột nhiên nói với Hạ Thiến.
Hạ Thiến bị câu nói này của Locke làm cho có chút không biết làm sao. “Vì sao?” Hạ Thiến hỏi, nàng đương nhiên là sẽ nghe theo Locke, chỉ là hơi tò mò vì sao Locke không cho nàng làm tiếp.
Locke lấy ra hai tờ giấy màu vàng viền bạc, Hạ Thiến biết chữ cho nên đương nhiên là nhận ra chữ một trăm vàng Diller ở phía trên, nàng lập tức giật mình bịt miệng lại.
“Còn có cái này!” Locke lấy ra chiếc nhẫn màu xanh lục, “Tặng cho ngươi!” Hắn tự mình đeo lên tay cho Hạ Thiến.”Về sau đừng quá mệt mỏi.” Locke hôn trán Hạ Thiến, nói nhẹ.
Tiền đã đủ tiêu xài, còn muốn nhiều như vậy làm gì, Locke là người có chút lười biếng và thích an nhàn, hắn không muốn mỗi ngày Hạ Thiến đều phải mệt gần chết kiếm tiền ở bên ngoài, mới một tháng không gặp, nhưng hắn rõ ràng là cảm thấy nàng gầy đi rất nhiều.
Không nói lời thừa thãi, Hạ Thiến lập tức ôm lấy Locke, nhiệt tình hôn hắn.
“Yêu ta!” Đêm khuya, Hạ Thiến hướng về phía Locke nói. Trong lều lại bắt đầu có một trận ác chiến diễn ra.