“Ta sắc phong ngươi làm 'Kỵ Sĩ, được không?” Lời Vương tử Kensell nói vẫn còn quanh quẩn bên tai Locke.
Locke cũng không biết mình rời đi tiệc tối như thế nào, nhưng tóm lại mãi cho đến ngày thứ hai, Locke vẫn cảm thấy chóng mặt.
Hắn thế mà trở thành một vị 'Quý tộc' dễ ràng như vậy? Mặc dù Kỵ Sĩ chỉ là quý tộc tầng dưới chót nhất, nhưng ngưỡng cửa này đã ngăn cản con đường tiến tới của vô số bình dân.
Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer
Trước đó, trong doanh đội Kedozzi chỉ có hai vị quý tộc là Nam Tước Kedozzi và Kỵ Sĩ Will, chẳng lẽ hiện tại lại thêm Locke?
Locke nghĩ thầm, rất nhiều người trong doanh trại đều biết rõ chuyện hắn được phong làm Kỵ Sĩ, bởi vì toàn bộ doanh đội thấy hắn đem công chúa Angelina mang về. Ai cũng không cách nào tưởng tượng, hai người có dáng vẻ như dã nhân xuất hiên ở cửa doanh trại lúc trước, sau hai ngày ngắn ngủi, một người hoa lệ biến thân thành công chúa, một người được sắc phong làm Kỵ Sĩ.
“Đây thật sự là quá... “.Joshua đại thúc chỉ vào Locke, há miệng rất lâu, nhưng một câu cũng không nói nên lời.
Locke biết rõ Joshua đại thúc muốn nói điều gì, hắn chỉ cười “Hắc hắc” một tiếng.
Sau trận chiến với đám binh sĩ huyết hồng, Carl bị mất một cánh tay, nhưng hắn không chỉ không trở nên đồi phế mà ngược lại còn rất lạc quan tích cực, hắn đứng ở một bên cười nói: “Hiện tại, tiểu Locke năm đó cũng đã trở thành 'Đại nhân vật' rồi!”
“Không có, không có! May mà có hai vị đại thúc dìu dắt ta trong những năm gần đây.” Locke vội vàng khiêm tốn nói.
Vương tử chỉ suất lĩnh binh đoàn cận vệ đợi ở doanh trại Kedozzi một ngày rồi rời đi. Tiền tuyến còn cần vương tử Kensell, binh đoàn cận vệ không chỉ bảo hộ vương tử, bọn hắn cũng là một binh đoàn tinh nhuệ tham chiến, đương nhiên là không thể bỏ bê ở chỗ này.
Angelina đương nhiên là theo vương tử Kensell rời đi, trước khi đi, Angelina từng ném cho Locke một ánh mắt lưu luyến và yên tâm, công chúa Angelina chỉ mới 16 tuổi, xem ra nàng đã thật sự coi trọng tên sĩ quan bình dân này.
Vương tử và công chúa rời đi, đám quý tộc đi theo đương nhiên cũng rời đi, nhưng Locke không nghĩ tới, vị Tử Tước mập mạp tối hôm qua vậy mà cố ý đến gặp hắn một lần trước khi rời đi.
Vị Tử tước này khen Loke một trận khiến chính người được khen là Locke cũng cảm thấy hơi buồn nôn, sau đó, hắn mạnh mẽ nhét hai tấm ngân phiếu, mỗi tấm trị giá một trăm vàng Diller và một chiếc nhẫn màu xanh sẫm vào tay Locke, chuyện này khiến Locke không hiểu ra sao.
“Huynh đệ! Sau này, ngươi đến Vương Đô chơi, cứ việc tìm ca ca, ca bao ăn bao ở!” Tử tước Mora tự quen thuộc, cùng Locke xưng huynh gọi đệ, ưng thuận một đống chỗ tốt, rồi nhẹ đi theo vương tử rồi đi.
“Xảy ra chuyện gì?” Locke nói thầm, không nghĩ ra thì không nghĩ, Locke cầm đám của cải ngoài ý muốn này, oán thầm trong lòng, tinh thần của vị đại nhân này có phải là có vấn đề hay không.
Lúc này, Tử Tước Mora bị Locke cho là 'Tinh thần có vấn đề”, đang lộ vẻ mặt đau khổ, đối với một Tử tước như hắn, hai trăm vàng Diller cũng là khoản tài phú không nhỏ, chớ nói chi là còn thêm vào một chiếc nhân làm từ ngọc bích xanh thẫm có giá trị một trăm vàng Diller.
Đừng nhìn, Tử tước Mora có quan hệ khá tốt với các đồng bạn trong tiệc tối, ở Vương Đô, hắn chính là một tên ngốc nổi danh, rất nhiều người giao hảo với hắn, đều không phải là coi trọng năng lực của hắn, mà là vì gia thế của hắn. Gia tộc của hắn kinh doanh đại đa số chỗ ăn chơi trong Vương đô-thành Flour.
Mặc dù Tử Tước Mora là một tên ngốc nổi danh, nhưng có thể lăn lộn đến vị trí Tử Tước và ngồi vững vàng vị trí này thì hắn nhất định không phải là người ngu ngốc thật sự, hắn có sự không khéo thuộc về mình, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy quan hệ giữa công chúa Angelina và tên bình dân nghèo kia rất không bình thường.
Hắn không hề nghĩ tới quan hệ người yêu, bởi vì tình yêu giữa một vị công chúa và một người bình dân quá nhảm nhí, mặc dù Tử Tước Mora hơi hồ đồ, nhưng hắn lại không ngốc. Hắn nghĩ thầm, chắc là tên bình dân kia làm chuyện gì đó khiến công chúa cảm thấy vui vẻ.
Vì cứu vãn chuyện hỏng bét mà mình làm, không để cho công chúa Angelina có ấn tượng xấu với mình, Tử Tước Mora quả quyết nịnh bợ Locke – vốn chỉ là một sĩ quan bình dân.
Hiện tại, tất nhiên là Locke chưa được sắc phong làm Kỵ Sĩ, vương tử cam kết, chờ sau khi chiến tranh kết thúc, Locke sẽ được sắc phong ở Vương Đô. Ngoại trừ Locke, đương nhiên là còn có không ít người được sắc phong, trong trận chiến tranh giữa hai nước, có không ít người có chiến công rất cao.
Đương nhiên giống như Locke, từ bình dân tấn thăng thành quý tộc là rất ít. Đại đa số vẫn là giống như Nam Tước Kedozzi, đem tước vị của mình tăng lên một hai cấp.
Bữa cơm trưa hôm nay diễn ra trong lều của Nam Tước Kedozzi. Trong lều, chỉ có mười mấy người ngồi thưa thớt.
Tất cả mọi người đều an tĩnh ăn bánh mì trắng của mình, Nam Tước không nói gì, không ai sẽ phát ra âm thanh.
Từ sau khi Locke trở về doanh trại, Zoro thiếu gia chưa từng xuất hiện trước mặt Locke, không biết là cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy Locke, hay là hổ then trong lòng.
Kỳ thật Zoro thiếu gia vẫn luôn đối xử không tệ với Locke, hầu như không có giắ đỡ quý tộc, nếu như không có sự kiện kia, hắn hoàn toàn có thể cùng Locke trở thành bạn tốt của nhau.
Nhưng bây giờ, hết thảy đã trễ rồi. Có thể làdo tính cách dưỡng thành trong quân doanh, Locke thống hận nhất là người đâm đao sau lưng, lúc gặp nạn, mọi người đều chạy đông tây, nghe theo ý trời, không có gì sai, ai cũng đều tiếc mạng, nhưng ngươi muốn ta đi chịu chết chính là cào đến lằn ranh của Locke.
Nếu Zoro thiếu gia vẫn luôn bày giá đỡ quý tộc với Locke, đè ép Locke, Locke cũng không có gì có thể nói, bởi vì đây là một xã hội có đẳng cấp nghiêm ngặt, thậm chí nếu như Locke vẫn là bình dân bình thường, có lẽ trong hai ngày sau khi trở về, Locke sẽ đi tìm Zoro thiếu gia ôn chuyện trước, những chuyện không vui trước đó sẽ bị Locke a dua nịnh bợ cho qua bởi vì Locke không có thực lực và địa vị chống lại Zoro.
Nhưng bây giờ Locke đã là 'Chuẩn quý tộc', tăng thêm công lao bảo hộ công chúa, vương tử Kensell đơn độc gặp mặt, ngay cả Nam Tước Kedozzi cũng tương đối khách khí chuyện Locke, Zoro chỉ là con trai của Nam tước, còn chưa kế thừa tước vị, Locke không cần sợ hắn.
Nam Tước Kedozzi chắc là cũng biết rõ lúc ấy xảy ra chuyện gì, ở trước mặt Locke, hắn vẫn luôn không nhấc lên Zoro, hiển nhiên là không muốn để cho Locke khó xử.
Cơm trưa rất giản dị, vẻn vẹn là hai chiếc bánh mì trắng cộng thêm một bát canh thịt, nhưng Locke ăn rất hài lòng. Bữa ăn đơn giản này khiến Locke cảm thấy dễ chịu, ngược lại, bữa tiệc tối qua do vương tử tổ chức có rất nhiều món ăn tinh mỹ dắt giá, nhưng hắn lại cảm thấy không thích ứng.
“Mình đã không được ăn những thứ này bao lâu, một tháng hay nửa tháng?” Locke hồi tưởng.
Lúc mọi người đều gần như đã dùng bữa xong, Nam Tước Kedozzi bắt đầu đưa ra một chút mệnh lệnh. Đầu tiên là bổ nhiệm Locke, trung đội thứ ba và trung đội thứ tư hầu như đã toàn diệt trong trận chiến với đám binh sĩ huyết hồng, chỉ còn sót lại tổng cộng hơn bốn mươi người, vả lại theo công lao và thân phận bây giờ của Locke, đương nhiên là không thể để cho hắn tiếp tục làm phó trung đội trưởng.
“Ngươi làm phụ tá cho Kỵ Sĩ Will, quản lý trung đội kỵ binh đi.” Nam Tước Kedozzi cầm khăn ăn lau miệng, nói.
“Vâng, Nam Tước đại nhân.” Locke hơi giật mình rồi lĩnh mệnhi.
Locke đối với chức vị mà mình được bổ nhiệm rất kinh ngạc, hắn vốn cho rằng mình sẽ tới trung đội nào đó, đảm nhiệm chức trung đội trưởng, không nghĩ tới Nam Tước thế mà để hắn đến trung đội kỵ binh.
Trung đội Kỵ binh vẫn luôn không có chức phó trung đội trưởng, là do Kỵ Sĩ Will toàn quyền do phụ trách, hiện tại Nam tước để Locke đến trung đội kỵ binh nhậm chức, cũng là đối với Locke hơi dìu dắt, bởi vì ở bên cạnh một vị kỵ sĩ thực tập cao cấp như kỵ sĩ Will, chắc chắn sẽ được hắn chỉ điểm một chút, chuyện này đối với việc tu hành đấu khí của Locke vô cùng có ích lợi.
Nghe thấy kết quả bổ nhiệm của Locke, người cảm thấy thả lỏng nhất chính là phó trung đội trưởng của trung đội thứ nhất, trước đây không lâu, hắn và bọn người Hans, Kane đồng thời được bổ nhiệm thành trung đội trưởng, nếu như không phải gia tộc của hắn là một trong những gia tộc thương nghiệp có thế lực rất mạnh trong lãnh địa của Nam Tước, hơn nữa hắn cũng có năng lực không tệ, thì hắn nhất định sẽ không thể ngồi lên vị trí này.
Hắn tưởng rằng Locke trở về, trăm phần trăm là thay thế hắn, đảm nhiệm chức phó đội trưởng trung đội thứ nhất, bởi vì hiện tại, trong doanh trại, chỉ còn vị trí này là thích hợp với Locke.
Đối với Nam Tước bổ nhiệm, Locke vui vẻ lĩnh mệnh. Suất lĩnh trung đội kỵ binh, hắn vừa nghĩ đã cảm thấy kích thích, trung đội kỵ binh tới lui như gió, là át chủ bài trong tay Nam Tước Kedozzi, cũng là chiến lực mạnh nhất của doanh đội bọn hắn, hắn rất hài lòng với chức vị này.
Ngoại trừ Locke được bổ nhiệm, chuyện thứ hai chính là sắp xuất phát.
Locke đã bảo hộ công chúa Angelina an toàn trở về, vậy thì doanh đội bọn hắn không những không có tội, mà ngược lại còn có công lớn. Trong trận chiến hủy diệt Charles sắp tới, mặc dù thực lực của doanh đội bọn hắn giảm đi rất nhiều, nhưng có vương tử Kensell cho phép, bọn hắn đương nhiên là có thể được phân đến một phần nhỏ của chiếc bánh ga tô lớn này.
Lên đường tiến về tiền tuyến, cùng quân đoàn Hùng Ưng tụ hợp, tham dự trận tiến công thành Otis một tháng sau, là nhiệm vụ của bọn hắn.
Nam Tước đang phân công nhiệm vụ, Locke vừa nghe, vừa âm thầm suy nghĩ. Hắn suất lĩnh trung đội kỵ binh, có quyền lợi cực lớn, mà lại còn tương đối tự do, Kỵ Sĩ Will mạnh như vậy, căn bản là không cần hắn bận tâm, hắn chỉ cần nhắm ngay cơ hội vớt chỗ tốt là được.
Bây giờ, hắn đang nhớ Hạ Thiến. Joshua đại thúc nói cho hắn biết, hiện tại Hạ Thiến và ba cô gái mà lúc trước hắn mang về đều đang ở trấn Giza, làm giao dịch.
Joshua đại thúc đã tán thưởng Hạ Thiến rất nhiều lần trước mặt Locke, mặc dù nàng không phải là người Faustin, nhưng năng lực mà nàng biểu hiện ra trong một tháng qua khiến những người nhận biết nàng đều thật tâm bội phục.
“ Hiện tại một phần ba lượng mậu dịch của thương nhân Henry trong bộ hậu cần đều là do Hạ Thiến phụ trách.” Đây là lời Joshua đại thúc nói.
Hạ Thiến có thể lấy thân phận của một cô gái yếu ớt, làm được đến tình trạng này là đã rất lợi hại.
Trong đêm Locke trở về, tin tức hắn còn sống trở về đã bị Joshua đại thúc truyền đến trấn Giza, tính theo lộ trình, Hạ Thiến chạy tới nơi này chỉ tốn khoảng ba ngày.
Locke vô cùng chờ mong được gặp lại Hạ Thiến.
Sau khi bố trí xong nhiệm vụ, Nam Tước Kedozzi tuyên bố giải tán. Mấy vị trung đội trưởng lần lượt rời đi lều của Nam Tước, Locke đang cùng Kane, Hans trò chuyện xem buổi chiều làm cái gì để giết thời gian, cách đó không xa, một cô gái thành thục có dáng người nở nang đang lo lắng nói chuyện với binh sĩ canh giữ.
Sau khi thấy cô gái này, Kane và Hans cười hì hì đẩy Locke. Locke bị hai người đẩy ra, lúng túng đi qua. Hiển nhiên là cô gái thành thục kia cũng nhìn thấy Locke, vẻ lo lắng trên mặt lập tức hóa thành vui mừng, nàng che miệng, khóe mắt có nước mắt đảo quanh, không tiếp tục để ý tới binh sĩ ngăn trở trước mặt, chạy về phía Locke nhanh như gió.
Locke giang hai cánh tay, tiếp được cô gái chạy vội tới này. Hai người ôm nhau thật lâu, không muốn tách ra.
Lúc này, Kane và Hans đi lại lôi kéo tên binh sĩ vừa mới ngăn cản Hạ Thiến tiến đến.”Nhìn cho kỹ, đây chị dâu của chúng ta, về sau nhớ khách khí một chút!” Kane vỗ vỗ bả vai tên lính này nói.
Vị binh sĩ này hiển nhiên là nhận biết Locke, hắn đang há hốc miệng vì ngạc nhiên.