Dương Thiên Vấn gọi Tiểu Bạch, " Tiểu Bạch, chú ý biến hóa ở bốn phía, cũng không biết ở đây có cấm chế công kích gì không. . ."
Dương Thiên Vấn nghĩ lại mấy cấm chế cấp bậc cao thủ tiên tôn có thể trong
nháy mắt phá hủy mọi thứ, gặp phải ở thần điện thẩm phán lần trước mà
sợ.
" ta nhìn không ra" . Tiểu Bạch lắc đầu.
" Vậy chúng
ta giữ vững tinh thần, chú ý một chút, ta thấy thần điện này hẳn không
khoa trương như thần điện thẩm phán đâu? " Dương Thiên Vấn chuẩn bị
xuống, Tử La tiên y đổi thành một thân chiến giáp thần khí.
Dương Thiên Vấn vừa mới tiếp cận cửa chính thần điện mười mét, cửa chính thần điện không ngờ tự động mở ra.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, dứt khoát đi vào, chân trước vừa tiến vào
điện, cửa chính thần điện lại tự động đóng lại. Vốn một mảnh đen kịt,
đột nhiên sáng ngời. Sự xưa cũ cùng với cảm giác tang thương do năm
tháng để lại của thần điện liền ùa vào mặt.
Trước mặt chỉ là một
đài truyền tống, như vậy có chút tương tự với thần điện thẩm phán. Có
điều, cũng không cần bản thân Dương Thiên Vấn chuẩn bị thần thạch, vì
trên đài truyền tống đã bày sẵn thần thạch.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, đứng lên đài truyền tống, sau đó khởi động Truyền tống trận.
Bạch quang hiện lên, Dương Thiên Vấn xuất hiện ở trên một vân đài, thần khí
nồng đậm bốn phía, Dương Thiên Vấn hít nhẹ vào một hơi, cũng có thể cảm
nhận được pháp lực toàn thân dường như có hơi tăng lên.
Đối diện
vân đài, hiện lên ba cái vân kiều (cầu mây), đối diện mỗi vân kiều đều
có một đài truyền tống. Trước vân kiều đều có một khối bia ngọc, trên đó lần lượt viết con đường luyện thần, con đường luyện tâm, con đường
luyện thân.
Ba đường chọn một. Dương Thiên Vấn nhìn đến đây, có
điểm minh bạch. Thần điện này và thần điện thẩm phán có điểm khác biệt.
Thần điện thẩm phán kia thể hiện rõ ràng là chỉ có bộ tộc Lôi thần mới
có thể vào được. Nếu không đi vào không khác gì là chịu chết.
Mà nhìn qua trong này, tựa hồ là đại thần nào đó cố ý lưu lại. Ngay cả khảo nghiệm cũng để lại.
" đi cái nào đây? " Dương Thiên Vấn có chút chần chờ. Bên trái là con
đường luyện tâm. Bên phải là con đường luyện thân. Còn chính giữa là con đường luyện thần.
" cái nào cũng giống nhau. Lão đại chọn đại
một cái đi" . Tiểu Bạch nói xong cũng muốn tiến vào tiên phủ. Nhưng mà
lúc này định vào phủ thì lại không vào được. "Lão đại. Sao tiên phủ vào
không được? "
Dương Thiên Vấn thử một chút. Quả nhiên không mở
tiên phủ ra được. Thoạt nhìn thần điện này còn muốn lợi hại hơn so với
trong tưởng tượng. Ngay cả thần điện thẩm phán cũng chưa từng cấm tiên
phủ mở ra. Mà trong này lại cấm nó.
"Bỏ đi. Chúng ta là cùng đi một đường. Hay là đi hết các nơi? " Dương Thiên Vấn vừa cười vừa nói.
"Hay là chúng ta tách ra đi? " Tiểu Bạch từ trên vai Dương Thiên Vấn nhảy
xuống, giống như con chó cưng đứng ở bên chân Dương Thiên Vấn.
" ha ha. . . tùy ý, chi bằng chúng ta so một lần, xem ai tới điểm cuối trước" .
Dương Thiên Vấn mặt mang nụ cười, bình tĩnh mà nói. Điều này rất hiển nhiên,
ba con đường, cho dù là đường nào đều sẽ có khảo nghiệm riêng, nhưng mà
điểm cuối, tất nhiên chỉ có thể có một!
" a, lão đại, vậy chúng ta liền so thử xem" . Tiểu Bạch cao hứng trả lời. "Chọn cái nào đây, lão đại? "
"Luyện tâm cùng luyện thân, nghe xong cũng hiểu ý không khác là bao, còn con
đường luyện thần này, lại nghĩ không thông, ta chọn con đường luyện thần ở giữa! " Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Ta
chọn con đường luyện tâm! " Tiểu Bạch ngay sau đó liền đáp, vì nó cảm
giác con đường luyện thân này không hề có tính khiêu chiến.
Dương Thiên Vấn giẫm chận đi lên giữa vân kiều, đi về phía đài truyền tống đối diện.
Tiểu Bạch cũng đi lên vân kiều của con đường luyện tâm.
Dương Thiên Vấn thong dong bước lên đài truyền tống, bạch quang lóe lên rồi
rời đi. Đây cũng là lần đầu tiên cùng Tiểu Bạch chia lìa, kể từ khi bắt
đầu bước trên con đường tu hành.
Dương Thiên Vấn xuất hiện ở trên một vách núi tối như mực, dưới vách là một dòng song máu cuồn cuộn
không thôi! Khiến người ta sợ hết hồn hết vía chính là, phía dưới dòng
sông máu, dường như có vô số oan hồn rít gào, tiếng gào thét thê lương
kia, làm cho tâm thần người ta không yên, đau đầu muốn nứt. Phối hợp với bầu trời ánh sáng u ám kia, cùng với mùi máu tanh gay mũi, dù sao cũng
không phải là chỗ người bình thường thích. Dương Thiên Vấn tu luyện
chính là công pháp luyện khí chính tông, chứ không phải là thần công ma
đạo, cho nên có hơi không thích ứng.
Vừa mới dò xét xong, bốn
phía bắt đầu chấn động mãnh liệt, giống như địa chấn, thân hình Dương
Thiên Vấn hơi nhấc lên ba tấc, cũng không phải chịu ảnh hưởng của cổ địa chấn này.
Hàng loạt thạch trụ từ sông máu dưới vách núi nâng
lên, từ gần đến xa, xuất hiện hình thức cầu thang từ từ nâng lên, một
mực lan ra đến chỗ sâu huyết vụ.
Vô số cọc đá xếp thành một cây
cầu đá, trên cầu khắp nơi toàn là máu tươi cùng với hài cốt nhìn thấy mà giật mình. Dương Thiên Vấn giay giay thái dương **, nơi này là thần
điện hay là ma điện đây?
Có điều đã vào rồi, liền không còn đường lui nữa, vì Truyền tống trận đằng sau là một chiều. Như thế, ngoại trừ
đứng ở tại chỗ, ngồi chờ chết ra, cũng chỉ có một đường xông về trước.
Dương Thiên Vấn nhấc chân cất bước, đang định bước trên cầu đá, đột nhiên từ
trên trời giáng xuống hai đạo thần quang, hào quang lóe lên hai bên cầu, xuất hiện một loạt con rối thần linh! Đúng vậy, con rối thần linh, có
điều, khác biệt chính là, chúng nó mặc khôi giáp màu máu, trong đôi mắt
lóe ra huyết quang làm cho người ta sợ hãi, trên thân tản ra nghiệt khí
khủng bố cùng khí tức hung bạo.
Dương Thiên Vấn trợn trắng mắt, không phải là muốn mình đánh qua cầu chứ?
Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng, tay bấm lôi ấn, lôi thuật Tử Tiêu Tru Ma thần lôi!
" ầm ầm —— " thiên lôi đánh xuống, nhưng khiến người ta kinh ngạc chính
là, một màn hào quang xuất hiện, ngăn cản thiên lôi, kết quả thiên lôi
nhìn bên ngoài có vẻ cường đại không ngờ ngay cả một màn hào quang mỏng
cũng không thể đánh tan. Màn hào quang, tựa hồ là bao phủ cả cây cầu đá. Trong lòng Dương Thiên Vấn một hồi chết lặng, không ngờ không cho người ta dùng pháp thuật, ít nhất không thể đứng ở chỗ này công kích sao? Lúc này nhìn sang, hai hàng con rối thần linh, không chừng ba trăm thì cũng 280! Nếu thực lực của mỗi người chúng nó cũng không kém con rối thần
linh gặp trong sa mạc lúc trước, vậy thì có chút xui xẻo rồi.
Tay vừa mở, một trường kiếm bốn thước hào quang nội liễm xuất hiện ở trên
tay Dương Thiên Vấn, thanh thần kiếm này từ thần điện thẩm phán mà kiếm
được, tế luyện mấy trăm năm đã thay thế thanh Thái Ất kim quang kiếm
kia. Kiếm tên: Quang Diễm!
Nhẹ nhàng mà vung hai cái, hai đạo
kiếm khí để lại hai vết trên thiết thạch của hắc nhai này. Tâm ** vừa
động, Kim Giao Tiễn mới luyện chế xuất hiện ở đỉnh đầu, không ngừng xoay quanh.
Ánh mắt Dương Thiên Vấn ngưng tụ, vẻ mặt nghiêm túc bước
lên cầu đá. Hai con rối lập tức vung trường kích trong tay bổ về phía
Dương Thiên Vấn, Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng, trường kiếm vừa quét qua, một đạo kiếm khí sắc bén tụ ở trên mũi kiếm, ngưng đọng ở không
trung, tiếp được một kích thế như chẻ tre của hai con rối thần linh,
thân hình lóe lên, xuất hiện ở sau lưng một con rối, không chút do dự,
kiếm khí luôn áp súc ngưng luyện ở trên kiếm, vào lúc vung kiếm, hóa
thành một đạo kiếm quang hình bán nguyệt, hai đầu đồng thời bay lên, rơi xuống cầu.
Giao thủ chỉ mới hai tích tắc, Dương Thiên Vấn đã giải quyết hai con rối thần linh.
Nhưng Dương Thiên Vấn cũng không lộ ra chút vui mừng nào, ngược lại lông mày
nhíu lại, Dương Thiên Vấn dùng tốc độ tuyệt đối, thi triển Thương Lang
kiếm quyết, áp súc kiếm khí tốc độ cao, đúng là uy lực bất phàm. Nhưng
thực lực của hai con rối thần linh này cũng còn không cường đại bằng lúc gặp ở sa mạc.
Thương Lang cửu kiếm, chỉ dùng một kiếm liền giải
quyết, quả thật thoải mái hơn chút, nhưng chớ quên, đây chỉ là bước đầu
tiên, đằng sau còn có gần một trăm cọc đá đó!
Nắm thật chặt trường kiếm trong tay, dứt khoát bước lên bậc thứ hai.
" kiếm khí trùng thiên! " Dương Thiên Vấn dùng tới kiếm thứ hai của
Thương Lang cửu kiếm, hai đạo kiếm khí so với trước còn ngưng thực hơn,
trợ giúp uy lực của Quang Diễm thần kiếm phóng đại gấp mấy lần, lại hai
đầu rơi xuống.
Cổ có thể nói là nhược điểm duy nhất của con rối thần linh, là chỗ phòng ngự yếu nhất của chúng.
Bậc thứ ba, bậc thứ tư, bậc thứ tư. . . bậc thứ chín!
Dương Thiên Vấn không ngừng nghỉ một hơi xông lên chín bậc, gọt bay mười tám
cái đầu, Thương Lang cửu kiếm đã sử làu làu, bộ kiếm quyết này ngược lại vô cùng thích hợp đối chiến trong hoàn cảnh tương đối nhỏ hẹp như vậy,
đồng thời cũng vừa chứng minh cứ qua một bậc, thực lực những con rối này lại cường đại thêm một phần.
Phiền toái nhất chính là hoàn cảnh
nơi này thật sự quá ác liệt, làm cho lòng người bế tắc, tâm thần có chút không tập trung, mười thành thực lực có thể phát huy bảy thành là đã
rất giỏi rồi. Hơn nữa dạo chơi thời gian càng lâu, loại ảnh hưởng này
lại càng lớn, cho nên uy hiếp lớn nhất không phải là những con rối thần
linh này, mà là những tràng cảnh quỷ dị so với ma âm nhiếp hồn còn kinh
khủng hơn mấy phần.
Dương Thiên Vấn lặng lẽ vận tâm pháp, bảo vệ
chặt tâm thần, không dám có chút lơi lỏng, tay cầm trường kiếm để sát
bên người, ánh mắt kiên định.
Nghĩ thầm: "Lão tử tu luyện chính
là huyền môn tâm pháp, hơn nữa một thân pháp lực này cũng không phải là
từ trong giết chóc mà có được, mà là dựa vào việc dốc lòng khổ tu mà
được. Muốn động đến tinh thần của ta sao, nào có dễ dàng như vậy? "
Dương Thiên Vấn đại phát thần uy, một thân tu vi khổ tu gần hai vạn năm phát
huy tới mức tận cùng, có thể nói là kiếm khí trùng thiên, tốc độ nhanh
như thiểm điện, thế công kích như lôi đình, phòng ngự vừa mức. Đây là
lần đầu tiên Dương Thiên Vấn tệ mở lòng, tận tình phát huy thực lực. Đối thủ trước kia, hoặc là quá yếu, hoặc là quá mạnh. Quá yếu à, thoải mái
giải quyết, không cần tốn nhiều sức. Quá mạnh à, mượn nhiều loại thần
thông cũng có thể ứng phó. Nhưng một phen thực lực của bản thân ngược
lại ít có cơ hội để tận tình thi triển.
Từ giao long biến hóa mà
ra, Dương Thiên Vấn đánh tới chỗ hứng, cũng không thèm lưu thủ, có hai
con giao long mở đường, Dương Thiên Vấn thế như chẻ tre xông một mạch
bốn mươi chín bậc, đã ở chính giữa thạch kiều trong sông máu, còn gần
một nửa đường nữa là có thể hoàn toàn đến bờ bên kia.
Pháp lực
mạnh mẽ, lại bất tận, dùng chân nguyên hùng hậu không cạn kiệt, Quang
Diễm thần kiếm sắc bén vô cùng, Kim Giao Tiễn thần diệu phi phàm, chiến
giáp thần khí cường hãn, tốc độ nhanh như thiểm điện, Thiên lôi kim thân vạn pháp bất xâm, đạo tâm kiên định vô cùng, Tam hoa Nguyên thần tề tụ. Đây là thực lực cường đại ẩn tàng của Vấn Thiên cư sĩ Dương Thiên Vấn!