Dương Thiên Vấn đã đáp ứng thỉnh cầu của Mộc Tộc, hết sức trợ giúp
bọn họ hoàn thiện luyện chế ra Mộc trần đan. Nhưng dù sao Mộc trần đan
cũng là phương pháp luyện đan độc đáo do Mộc Thần nhất tộc sáng tạo,
muốn hiểu rõ cùng nghiên cứu ra phương pháp luyện đan nguyên vẹn, cũng
không phải dễ dàng như vậy, cho nên chuyện này không thể gấp được.
Mộc Thần nhất tộc đan đạo truyền thừa cùng tinh túy sở học đan đạo của
Dương Thiên Vấn hoàn toàn bất đồng, Dương Thiên Vấn muốn nghiên cứu
phương pháp luyện đan cuối cùng của đối phương, nhất định phải nắm giữ
nền tảng đan đạo kia, hiểu rõ phương hướng đan đạo Mộc Thần nhất tộc,
sau đó mới có thể tận lực dùng trình độ với tri thức của chính mình giải quyết.
Ưu thế lúc này của Dương Thiên Vấn là đan đạo đã hoàn
toàn dung hợp tiên đạo cùng thần đạo, thuộc về mình. Nếu như là một
người khác nói đi giúp một người khác giải quyết nan đề, vậy tự nhiên là không thể nào. Nhưng Dương Thiên Vấn dùng chính mình, nghiên cứu Mộc
trần đan, đối với Dương Thiên Vấn mà nói, khó khăn, nhưng cũng không
phải không thể giải quyết.
Dương Thiên Vấn bắt đầu bù lại đại
lượng nền tảng đan đạo Mộc Thần nhất tộc, mới bắt đầu tiếp xúc với đan
đạo độc nhất vô nhị của Mộc Thần nhất tộc, Dương Thiên Vấn cũng cảm giác có chút chóng mặt, không chỉ là hệ thống khác nhau mang đến phức tạp.
Điều chủ yếu nhất là đan đạo Mộc Thần nhất tộc truyền thừa quá mức khổng lồ phức tạp, vô cùng tinh diệu.
Xét về góc độ sử dụng và nhận
biết. Mộc Thần nhất tộc có tương đối nguyên vẹn tư liệu, những tài liệu
này coi như một đan đạo Thánh Sư giống như Dương Thiên Vấn nhìn, cũng
mặc cảm. Nhào đầu vào trong đó, hắn điên cuồng học tập lấy chỗ tinh diệu tuyệt luân trong đó.
Ở phương diện này, Mộc Thần nhất tộc tương
đối hào phóng, tộc trưởng Mộc Tộc đã mở miệng, ngoại trừ bí truyền của
Mộc Thần nhất tộc, tư liệu đan đạo còn lại đều mở cửa đối với Dương
Thiên Vấn.
Ghi chép của Mộc Tộc tương đối đủ, hầu như bao gồm tất cả linh dược trong vũ trụ này, có thậm chí là một ít linh dược Dương
Thiên Vấn cũng không có nghe nói qua, thế nhưng ở trong ngọc giản lại
ghi tương đối đủ.
Sở học đan đạo của Dương Thiên Vấn, phần lớn
đến từ chính tiên đạo truyền thừa của một vũ trụ khác, cho nên ở phương
diện này có chỗ khiếm khuyết. Ví dụ như Dương Thiên Vấn biết rất nhiều
linh dược ở vũ trụ này đều chưa từng có xuất hiện, mà ở vũ trụ này cũng
có một chút linh dược thiên địa không có ở vũ trụ kia.
Nhìn chung toàn bộ vũ trụ Thần đạo, cũng chỉ có Mộc Thần nhất tộc mới có được
nguyên vẹn đủ ghi chép các loại linh dược quý hiếm. Dương Thiên vấn
quyết định ở lâu dài trong thành đô Mộc Tộc.
Dương Thiên Vấn
không cần gấp, chút bất tri bất giác từ lần trúng mai phục đó đến này đã qua bốn năm thời gian, thẳng đến gần nhất Dương Thiên Vấn mới bình ổn
tinh thần. Vượt qua khoảng thời gian bình tĩnh mà nhàn nhã. Tri thức
linh dược rộng lượng của Mộc Tộc, khiến cho một năm nay Dương Thiên Vấn
trải qua cuộc sống vô cùng phong phú.
Dương Thiên Vấn chăm chú sức lực, một mực giằng co đã hơn một năm, mới dần dần hòa hoãn xuống.
Lúc này, Dương Thiên Vấn mới nhớ tới chính mình tựa hồ còn có chút sự tình
vẫn không xử lý. Chỉ là vấn đề này Dương Thiên Vấn không muốn làm cho
người khác biết được vì vậy hắn mượn danh tiếng bế quan, đóng cửa từ
chối tiếp khách.
Sau khi thiết đặt một tầng cấm chế, Dương Thiên
Vấn chui vào bên trong Thời không bảo tháp. Dương Thiên Vấn tiến nhập
Thời không bảo tháp xong, lấy ra Tiểu Bạch thần ấn. Bốn năm trước, Dương Thiên Vấn đã thu bốn Thần vương vào trong trận ấn không gian, sau này
hắn không để ý đến bọn họ. Lúc này còn thời gian nhàn rỗi, hắn lại nhớ
tới bọn họ.
Bốn năm qua, Dương Thiên Vấn có thể khẳng định, các
Thần vương bị thu vào trong, đều còn sống! Không có cách nào khác, tuy
Tiểu Bạch thần ấn tiến hóa rồi, không gian kia đủ vững chắc để giam một
hai Thần Hoàng ở trong đó, mà không thể chạy trốn ra ngoài. Nhưng muốn
hoàn toàn diệt giết bọn hắn, lại có chút khó khăn.
Đặc biệt là
trong tình huống Dương Thiên Vấn bỏ mặc bỏ mặc không quan tâm, coi như
là hạ vị Thần vương bị thu vào trong cũng có thể chèo chống mười năm tám năm không có vấn đề gì.
Ví dụ như sau khi một Thần Hoàng đi vào, Dương Thiên Vấn không tự mình chủ trận, dẫn xuất uy năng lớn nhất của
trận pháp không gian, sợ rằng căn bản không làm gì được đối phương. Có
lẽ có thể bị giam ở bên trong ngàn năm vạn năm, cùng lắm là bị giày vò.
Trận pháp vận chuyển tự nhiên muốn tiêu diệt một Thần Hoàng đó là điều
không thể xảy ra.
Cho nên bây giờ công hiệu của Tiểu Bạch thần ấn cũng có chút bất tiện. Luận về lực sát thương, Lục Thần Huyết hồ lô có
hiệu quả hơn nhiều so với nó, chỉ cần không có pháp lực cao hơn Dương
Thiên Vấn quá nhiều, tuyệt đối là Nhất Kích Tất Sát. Luận về quần công,
Thôn Thiên tử hồ lô thuận tiện hơn nhiều so với nó, có thể nuốt trôi 1
tỷ Thiên thần!
Đương nhiên điều này cũng không thể nói Tiểu Bạch
thần ấn hoàn toàn lạc quá hạn sử dụng. Trên thực tế tác dụng của Tiểu
Bạch thần ấn vẫn rất cường đại như cũ. Trước tiên nó là thần khí không
gian hệ hi hữu nhất, có được có thể thu người đi vào thần thông, so về
tính công kích, nó còn cường hãn hơn so với Thời không bảo tháp! Còn
nữa, nó là hình dáng ấn, bình thường loại pháp bảo này đều là pháp bảo
có tính công kích vật lý, mục đích là trực tiếp tấn công đối phương. Khi tế nó ra ngoài, người không biết sẽ có phản xạ có điều kiện mà phòng
ngự, nhưng khi nó tiếp cận, lập tức có thể đẩy phạm vi công kích về gần
người, thu vào trận pháp không gian, phạm vi tác dụng rút ngắn lại.
Cũng không biết dùng cái gì có thể khiến phạm vi khuếch trương của nó lớn
lên, có lẽ khiến nó nuốt chút ít thần năng lượng thần hạch đủ là được.
Giờ phút này bên trong trận ấn đang giam giữ bốn Thần vương, chẳng qua
là Dương Thiên Vấn vẫn giữ lại mà thôi.
Hiện tại rốt cục thời gian dọn dẹp đã đến, Dương Thiên Vấn tiến nhập trận pháp không gian Tiểu Bạch thần ấn
.
Sau khi trận ấn tiến hóa, đây là lần đầu tiên Dương Thiên Vấn tiến vào bên
trong. Trong trận pháp không gian ngưng kết âm sát khí càng lúc càng
nồng nặc. Với uy lực âm sát khí hiện tại, sợ là cấp bậc Thiên thần tiến
vào, không bao lâu cũng sẽ bị những âm sát khí này hủy diệt tất cả đạo
cơ, cuối cùng bị hóa đá, chết thảm ở trong đó.
Trong lúc này hoàn cảnh so với cổ sơn mạch âm sát chiến trường kia ác liệt gấp mười lần,
Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận vận chuyển, Sát long ở trong không gian tàn
sát bừa bãi, đặc biệt thôn phệ sinh mạng có trong trận. Hiện tại trong
không gian trận pháp, bốn Thần vương bị khí linh có ý thức chia cắt, mỗi người đều bị vây quanh bởi trăm cự long cực lớn do Cực Âm sát khí tạo
thành, điên cuồng công kích tới phạm vi phòng ngự của bọn hắn.
Những cự long này có thể tụ cũng có thể tan. Cho dù bị đánh tan, trong chốc
lát lại có thể một lần nữa ngưng tụ. Bốn Thần vương bị giam vô cùng bi
ai, tất cả công kích của bọn họ đều không có hiệu quả, thậm chí ngay cả
thiên địa pháp tắc cũng không cảm giác được.
Đối mặt với nhiều cự long vây công như này chỉ có thể thủ không thể công.
Tại đây trong hoàn cảnh đặc biệt kiểu này, chung quanh tràn ngập Cực Âm sát khí, không có bất kỳ thiên địa linh khí tồn tại. Nói cách khác, pháp
lực của những người này chỉ có thể thông qua bản thân mình mà khôi phục, thế nhưng ở trong hoàn cảnh bị mấy trăm cự long vây công, muốn khôi
phục pháp lực là mộng tưởng xa xỉ cỡ nào.
Lúc này bốn năm trôi
qua, bốn Thần vương này bị giày vò đến tinh thần cực độ mệt mỏi. Tuy
pháp lực còn có thể duy trì phòng ngự cơ bản nhất, nhưng mỗi một người
bọn hắn đều hiểu rõ trong lòng: tiếp tục như vậy nữa, nhiều lắm là mười
năm, bọn họ sẽ không chống đỡ nổi bị sát khí không giới hạn này thôn
phệ, ngay cả thần hồn cũng không trốn thoát. Kết cục cuối cùng chính là
thần hình đều diệt.
Ở trong không gian sát khí không giới hạn,
lặng yên chờ đợi tử vong tiến đến chính là một việc rất thống khổ và cam chịu. Mỗi một ngày qua đi là bọn họ chịu tra tấn một ngày. Điều này
chính là ở trong nỗi sợ hãi vô tận, chậm rãi chờ chết, coi như là Thần
vương tu hành vô số năm tháng cũng sẽ không chịu được, áp lực thật lớn.
Sở dĩ Dương Thiên Vấn không lập tức để ý tới bọn người kia, chính là hắn
muốn để cho bọn họ nếm thử mùi vị tuyệt vọng trước, để cho bọn họ hối
hận vì đã ra tay đối với mình.
Sau đó, thời gian đến, Dương Thiên Vấn xuất hiện thu thập tàn cuộc. Hiển nhiên, Dương Thiên Vấn cũng không muốn giết bọn họ. Bởi vì Dương Thiên Vấn muốn từ miệng bọn họ lấy được
manh mối.
Thậm chí Dương Thiên Vấn còn có ý định dùng khế ước
thần phù trói buộc bọn họ, để cho bọn họ trở thành mật thám Thiên Võng,
sau đó đánh vào bên trong thần bí kia, tìm hiểu một ít cơ mật siêu cấp
độ.
Dương Thiên Vấn không phải là một người ngang ngược xúc động. Tuy rằng hắn đã tra được đối phương ở ngay trong đầm lầy Hắc Hải, thế
nhưng qua những năm này dò xét, đều không có bất kỳ kết quả, Dương Thiên Vấn quyết đoán đình chỉ điều tra, hắn cũng không nói đình chỉ. Chẳng
qua là chuyển đổi nhiệm vụ đoàn thể thành nhiệm vụ cá nhân. Thành viên
Thiên Võng nguyện ý tiếp nhận có thể đi vào thử vận khí. Đương nhiên,
bởi vì ở trong đầm lầy Hắc Hải cũng không phải ngồi không, cho nên tiến
độ hầu như bằng không.
Vì vậy ý định của Dương Thiên Vấn là ra tay từ trên người bốn Thần vương bị bắt làm tù binh.
Bốn Thần vương, Dương Thiên Vấn chỉ huy khí linh, tùy tiện dịch chuyển một người tới gần.
Người này nhìn qua là một trung niên chỉ khoảng bốn mươi, bên ngoài bao phủ
một tầng mặt băng vòng bảo hộ dùng để phòng ngự, bên trong là dùng lĩnh
vực vững chắc hóa mà thành.
Người này vốn bị hàng trăm cự long
vây công, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi. Vào lúc không chú ý đã bị
dịch chuyển đến trước mặt Dương Thiên Vấn không đến ba mươi mét.
"Ngươi tên là gì? Dương Thiên Vấn nhàn nhạt hỏi thăm. Nếu như là Thần vương
không quen biết, Dương Thiên Vấn có lẽ còn có thể khách khí mà gọi một
tiếng “Thần hữu”, thế nhưng đối với tù binh của mình, được làm vua thua
làm giặc. Này người đã không có tư cách ngồi ngang hàng với Dương Thiên
Vấn.
“Là ngươi? !" Người trung niên này liếc mắt là nhận ra Dương Thiên Vấn, tuy nhiên y lại không dám có bất kỳ động tác nào. Nếu là
trước kia có lẽ y đã trực tiếp ra tay.
Dương Thiên Vấn hừ
lạnh một tiếng, cong ngón tay búng ra, một đạo thần lôi vừa thô vừa to
rơi xuống. Oanh một tiếng, đánh nát vòng bảo hộ băng của người này cùng
với Cố hóa lĩnh vực tạo thành hai tầng phòng ngự.
Nhưng gã này đã bị Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận hành hạ rất đáng thương, thực lực nhiều
nhất chỉ còn một nửa so với thời kỳ toàn thịnh. Hơn nữa pháp lực của hắn vốn yếu hơn Dương Thiên Vấn, hiện tại sao có thể ngăn cản Tử Tiêu thần
lôi của Dương Thiên Vấn,
"Nói, ngươi gọi là gì? . Dương Thiên Vấn làm bộ muốn tiếp tục triệu hoán Thiên Lôi.
"Bắc Thần Duy Ngã" mặc dù trung niên nhân bị bức bách nói bởi vì thực lực
của Dương Thiên Vấn, thế nhưng khi nói chuyện y không kiêu ngạo cũng
không siểm nịnh, vẻ mặt kiên nghị.
"Bắc Thần? Ừ. Rất tin tưởng
ngươi cũng biết tình cảnh hiện tại của người? Bổn tọa luôn luôn không
lưu tình với kẻ thù. Chỉ là gần đây tâm tình bổn tọa không tệ, chỉ cần
ngươi chịu trung thành với ta, ta có thể thả ngươi đi ra ngoài." Dương
Thiên Vấn khẽ cười nói. Bắc Thần, họ Bắc Thần. Xem ra lúc trước Đinh Ẩn
phân tích là rất đúng. Đã như vậy, công việc xâm nhập hạ giới cần phải
hoàn toàn áp dụng.
Thế lực thần bí này quả thật là đại thủ bút.
Một Bắc Thần thế gia chiếm cứ hơn sáu vạn. Ở trong giới trung tần, đây
là cái gì? Quả thực không thể tưởng tượng! Điều càng thêm không thể
tưởng tượng nổi là thế lực thần bí này tồn tại trong thời gian không
ngắn, nhưng vẫn thanh danh vẫn không thịnh, chỉ trốn ở đầm lầy Hắc Hải.
Nếu nói bọn họ không có mục đích gì khác, vậy đánh chết Dương Thiên Vấn
cũng không tin.
Dương Thiên Vấn phân tâm dùng linh hồn vang lên
giọng nói hạ mệnh lệnh cho Đinh Ẩn, ra mệnh lệnh cho Thiên Võng, toàn
lực thẩm thấu mấy đại gia tộc. Khi tất yếu, có thể dùng thủ đoạn cực kỳ
đạt thành mục đích!
"Không cần nhiều lời. Muốn phản bội gia tộc,
đi nương nhờ ngươi? Căn bản là nói chuyện hoang đường viển vông!" Bắc
Thần Duy Ngã vô cùng kiên cường nói.
Dương Thiên Vấn mỉm cười
cũng không có tức giận, nhàn nhạt mà hỏi thăm: "Thật sự không cần cân
nhắc một chút sao? Hình như các người tới trêu chọc ta trước?"
"Hừ, Thần giới thị thị phi phi, ai có thể nói rõ ràng?" Bắc Thần Duy Ngã hừ
lạnh một tiếng trả lời. Hiển nhiên y căn bản không thèm để ý đến cái gọi là vấn đề"Trước sau".
Dương Thiên Vấn nở nụ cười, lên tiếng:
"Hoàn toàn chính xác, ngươi nói rất có đạo lý. Năm đó ta giết tới mức độ đó, lại mạnh mẽ mời Thần Hoàng chủ trì. bốn năm trước lại giết của các
người một Thần vương, hai nghìn vạn Thiên thần, oán thù này càng lớn
hơn, đã đến mức độ không chết không thôi. Ai đúng ai sai, hoàn toàn
không trọng yếu. Bây giờ quan trọng chính là thực lực của hai bên như
thế nào."
“Ở dưới mai phục không chê vào đâu được của chúng ta
vẫn có thể đào thoát ra ngoài, hơn nữa còn đánh chết hai ngàn vạn Thiên
thần, rất lợi hại. Thế nhưng bất luận thực lực như thế nào, chỉ cần ba
vị kỳ chủ đầu lĩnh, đều là cường giả cấp bậc Trung vị Thần Hoàng. Tuyệt
đối không phải là người các hạ có thể chống lại. Hiển nhiên thực lực của chúng ta cường đại hơn nhiều nếu so với các hạ! Cho dù ngươi giết ta,
cũng không cải biến được sự thật này." Bắc Thần Duy Ngã chậm rãi nói.
"Ba mươi năm Hà Tây, ba mươi năm Hà Đông, phong thuỷ luôn lưu chuyển" Dương Thiên Vấn nhàn nhạt nói. Dương Thiên Vấn cũng thừa nhận, thực lực của
đối phương hoàn toàn rất mạnh, Thiên Võng hoàn toàn không phải là đối
thủ. Ngay bản thân hắn khi đối mặt cũng không chống lại được, nếu không
ngàn năm trước cũng như hiện tại hắn sẽ không phải trốn tránh.
"Phong thuỷ dù là luân chuyển, cũng không đền bù được chênh lệch như một con
hào rộng! Chúng ta tích lũy thực lực vô số năm, sao một mạng lưới xuất
đạo không lâu của một Thần vương như ngươi có thể so sánh?" Bắc Thần Duy Ngã kiêu ngạo nói.
"Có ý tứ. Thật có ý tứ, ta không biết các
người ẩn giấu bao nhiêu thực lực, , nhưng các người làm thế nào biết ta
ẩn giấu bao nhiêu thực lực?" Dương Thiên Vấn đột nhiên có một loại cảm
giác xúc động bất ngờ. Tâm cảnh bình tĩnh như nước đọng ngàn vạn năm gợn sóng.
Từ khi Dương Thiên Vấn tiến vào con đường tu hành, chưa
từng có hiển lộ tất cả bộ phận át chủ bài của mình, cực kỳ ít xuất hiện. Bởi vì ít xuất hiện, cho nên thanh tĩnh, ở hoàn cảnh như vậy, tâm cảnh
tu vi của Dương Thiên Vấn có thiên hướng về "Tĩnh." Mà nhiều năm tu
luyện, vốn "Tĩnh" càng ngày càng sâu. Bây giờ biến thành "Cực tĩnh" !
Đương nhiên, thiên địa phân âm dương, Dương Thiên Vấn muốn leo lên đỉnh
phong, chỉ có "Tĩnh" thì không làm được, còn phải có "Động" .
Nhưng Dương Thiên Vấn rất ít tiếp xúc loại tâm tình "động" này, cũng không
thể nói không có, chẳng qua là ở trước mặt "Tĩnh" cường đại, một chút
"Sử dụng" chiếm không đến nửa điểm vị trí.
Muốn có được loại tâm
tình "Động" này, cũng chỉ có một loại phương thức, đó chính là "Cực
tĩnh" xoay quanh "Cực động" ! Tiếp xúc đến biên giới "Động".
"Hừ, các hạ có thể có bao nhiêu thế lực? Có lẽ thực lực trên tay các hạ có
thể xưng bá nhất một Lĩnh, vậy là đủ rồi. Thế nhưng ở trước mặt chúng ta căn bản không đáng giá nhắc tới” Bắc Thần Duy Ngã tự tin nói.
"Ha ha ha ." Bắc Thần thế gia, theo trên tư liệu ta tra ra, các người chiếm cứ sáu vạn bảy ngàn trong giới trung tầng. Ở trong đầm lầy Hắc Hải có
ít nhất một trụ sở. Không biết ta nói có đúng hay không?" Dương Thiên
Vấn cười lớn hỏi ngược lại.
Nếu là lúc trước. Dương Thiên Vấn căn bản không có khả năng nói những thứ này đối với một tù binh. Trực tiếp
cưỡng bức đối phương dung nhập khế ước thần phù, sau đó ngoan ngoãn giao ra tất cả cơ mật. Thế nhưng giờ phút này Dương Thiên Vấn đang ở vào
ranh giới "Động" "Tĩnh" mà nói, một câu nói kia phảng phất vượt qua cái
hào rộng nhìn không thấy biên giới, khiến cho tâm cảnh Dương Thiên Vấn
cực chuyển biến, từ "Cực tĩnh tiến vào "Cực động” mà Dương Thiên Vấn. Há miệng chính là vô số tư liệu đã sớm điều tra, thậm chí còn nói từng
người trong số sáu vạn bảy ngàn trong Bắc Thần thế gia ở hạ giới, có
dòng chính nào, thiên tài đệ tử, người nào có chức vị cao. Nào là thế
lực gia tộc bí mật, thậm chí một ít cơ mật của Bắc Thần thế gia ở hạ
giới cũng đều nói ra hết.
Bắc Thần Duy Ngã nghe mà đờ đẫn, Dương
Thiên Vấn nói càng nhiều, sắc mặt của hắn lại càng đặc sắc. Hầu như có
thể khẳng định lúc này Bắc Thần Duy Ngã rơi vào trạng thái chấn động tâm lý tương đối mạnh. Dùng hình ảnh kinh hoàng mỗi giây để hình dung.