"Điều này sao có thể?" Bắc Thần Duy Ngã tột đỉnh khiếp sợ trong lòng. Bắc Thần Duy Ngã không thể nghĩ tới Dương Thiên Vấn lại biết được chi
tiết như vậy, thậm chí ngay cả mấy thế gia Mộ Dung với Úy Trì đều điều
tra được. Đây quả thực không thể tưởng tượng nổi. Cẩn thận tính toán,
người này phi thăng Thần giới có được tu vi hiện tại, chỉ mất thời gian
gần hai vạn năm mà thôi.
Trong thời gian ngắn như vậy tu luyện thành Thần vương, tốc độ như vậy đã rất nhanh, tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Có thể khẳng định sau lưng đối phương tuyệt đối không có thế lực quá cường đại, chỉ là một tán tu không có bối cảnh mà thôi. Vì cái gì hắn có thể
tra được chi tiết kỹ càng như vậy?
"Sao? Giật mình?" Dương Thiên Vấn liếc thấy Bắc Thần Duy Ngã kinh ngạc, mỉm cười hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, ta rất kỳ quái, các hạ dùng biện pháp nào mà làm được như vậy? Tuy rằng địa vị của ta trong gia tộc không cao bằng mấy vị kỳ chủ, nhưng
cũng biết không ít chuyện. Theo ta được biết, các hạ tựa hồ ngoại trừ
một Thương Minh còn không có thế lực đặc biệt nào khác " giờ phút này
Bắc Thần Duy Ngã lộ ra vẻ tương đối mềm mỏng.
"Ngươi muốn biết?" dáng tươi cười của Dương Thiên Vấn không giảm. Hắn cười hỏi.
"Các hạ nguyện ý giải tỏa nghi vấn, tại hạ tự nhiên muốn biết" Trong mắt Bắc Thần Duy Ngã hiện lên một ánh sáng kỳ dị.
"Được, có thể. Một khi ngươi dung nhập Nguyên Thần phù này, ngươi sẽ biết rõ
tại sao." Dương Thiên Vấn buông tay, một tia sáng yêu dị lóe lên, khế
ước thần phù xuất hiện ở trong tay.
Bắc Thần Duy Ngã không phải
người ngu, Dương Thiên Vấn này giống như kẻ ngu ngốc tựa như âm mưu, lại giống như bọn buôn người cầm kẹo vụng về lừa gạt trẻ nhỏ trong ngõ nhỏ. Thế nhưng hãy tưởng tượng, không sai, nếu như đối phương thật sự dùng
cách này để lừa gạt mình, vậy không phải lộ ra hắn quá ngu ngốc sao?
Dương Thiên Vấn ngu ngốc sao? Bắc Thần Duy Ngã lắc đầu, có thể một người tiêu diệt hai nghìn vạn Thiên thần, hơn nữa bắt sống bốn cường giả Thần
vương bọn hắn sao có thể là kẻ ngu ngốc? Nếu như đối phương ngu ngốc,
vậy không phải nói chính mình còn ngu ngốc hơn sao?
Bắc Thần Duy
Ngã tiếp nhận thần phù trong tay Dương Thiên Vấn. Vẻ mặt hắn hiếu kỳ,
thần thức quét qua quét lại ở phía trên, chỉ cảm thấy một cổ uy năng
pháp tắc bình thường.
Dương Thiên Vấn nhìn Bắc Thần Duy Ngã tiếp
nhận thần phù chính bản thân hắn cũng có chút đờ dẫn. Đầu Dương Thiên
Vấn có chút không quay vòng, vừa rồi hắn xuất ra khế ước thần phù, chẳng qua là một câu nói đùa mà thôi, đương nhiên đây cũng là lời nói thật,
bởi vì một khi Bắc Thần Duy Ngã thật sự dung hợp khế ước thần phù, hắn
trở thành một thành viên Thiên Võng, tự nhiên sẽ hiểu nguyên nhân. Chỉ
có điều hậu quả chính là hắn vĩnh viễn bị quản chế bởi lực lượng khế ước thần phù, nhận Dương Thiên Vấn làm chủ, muốn phản bội cũng không được.
Dương Thiên Vấn tranh thủ thời gian thu hồi kinh hãi, đè nén tất cả tâm tình, thoải mái nói: "Biết rõ tại sao bổn tọa cho ngươi vật ấy không?"
"Không biết." Bắc Thần Duy Ngã còn đang suy nghĩ xem cần chiếu vào chỗ nào.
Tuy rằng hắn tra xét lâu, cũng không có tra được thứ này có gì nguy hại.
"Bởi vì bổn tọa từ trước đến nay yêu quý nhân tài, muốn mời chào ngươi." Dương Thiên Vấn bình tĩnh nói.
Bắc Thần Duy Ngã nghe xong, không còn gì để nói, trừng mắt khinh thường, có người mời chào người khác như ngươi sao? Quá trực tiếp, một chút kỹ
thuật cũng không có. Dường như ta và ngươi là kẻ thù sinh tử mà!
"Rất kỳ quái? Kỳ thật, bổn tọa với ngươi ngày xưa không thù oán, gần đây
cũng không thù. Lại nói tiếp, ta còn là một người bị hại, mời chào ngươi thì thế nào?" Dương Thiên Vấn hỏi ngược lại.
"Nếu ta không đáp
ứng?" Bắc Thần Duy Ngã lạnh nhạt hỏi. Nói thật Bắc Thần Duy Ngã cảm thấy có chút vớ vẩn. Cho tới bây giờ y cũng không suy nghĩ qua tiếp nhận
Dương Thiên Vấn chiêu an, cùng lắm thì chết mà thôi.
"Không đáp ứng? Vậy không được, ta không có thói quen lưu đường sống cho kẻ thù." Dương Thiên Vấn nói vô cùng dứt khoát.
"Cho dù chết, ta cũng không muốn hồ đồ mà chết" Đây là suy nghĩ trong lòng
Bắc Thần Duy Ngã. Bây giờ Bắc Thần Duy Ngã ngay cả chết còn không sợ,
thì sợ gì? Dù là cái phù chú cổ quái này có cấm chế gì đi nữa, Bắc Thần
Duy Ngã cũng thờ ơ, cho dù bị trúng kế, đến lúc đó tự mình kết thúc là
được!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Dương Thiên Vấn, Bắc Thần Duy Ngã dứt khoát tiến vào trong Nguyên Thần khế ước thần phù dung.
Dương Thiên Vấn, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, trong lòng không khỏi
thầm than: Tâm tính người này thật khó phỏng đoán. Một âm mưu tiểu nhân
thấp kém, rõ ràng lại khiến cho một Thần vương bị lừa. Thành tâm chiêu
an, kết quả bị quyết đoán cự tuyệt, thế nhưng rõ ràng thằng này cam tâm
tình nguyện dung hợp khế ước thần phù.
Sau khi dung hợp khế ước
thần phù, cho dù là cừu địch của Dương Thiên Vấn, cũng sẽ sau một khắc
trở thành nô bộc của Dương Thiên Vấn!
Cái này rõ ràng là tìm hoài mà chẳng thấy, đến tay lại chẳng tốn thời gian. Dễ dàng, thậm chí loại
trận thế thứ ba Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận thay đổi cũng đã thực hiện
xong.
Bắc Thần Duy Ngã dung hợp khế
ước thần phù xong, lập tức đã hiểu rõ, bởi vì thành viên mới gia nhập
Thiên Võng, đều bị ngành đặc biệt ghi chép có trong hồ sơ, đồng thời sẽ
có chuyên gia giảng giải cơ cấu Thiên Võng cho hắn.
.
Bây giờ Thiên Võng đã hoàn toàn chính quy hóa, hình thức hóa, quốc tế hóa.
Sau khi Bắc Thần Duy Ngã nghe Thiên Võng giới thiệu xong, y lập tức ngớ
ngẩn, hắn xuất thân Bắc Thần thế gia, nào không rõ tổ chức đáng sợ kia?
Lúc này, hắn không thể không lo lắng cho gia tộc khi chọc vào một thế
lực khổng lồ như vậy. Đồng thời, hắn cũng hiểu rõ, Dương Thiên Vấn này
thật sự đã dùng loại thủ đoạn lừa gạt tiểu hài tử này để lừa gạt mình
mắc lừa.
"Ngươi, ngươi” Bắc Thần Duy Ngã muốn mắng to, tuy nhiên
hắn lại không thể mắng, bởi vì hắn đã không tìm thấy lời để mắng. Hơn
nữa lực lượng khế ước thần phù ảnh hưởng, căn bản không có khả năng
trách mắng được.
Dương Thiên Vấn nở nụ cười, điều này thật sự quá thuận lợi, nhàn nhạt nói: "Đây là ngươi cam tâm tình nguyện. Ngươi yên
tâm, ta sẽ không để cho ngươi tự mình đi đối phó gia tộc của ngươi.
Ngươi cũng hiểu rõ chế độ Thiên Võng, hiện tại ngươi hãy nói cho ta nghe một chút bí mật ở trong đầm lầy Hắc Hải."
Bắc Thần Duy Ngã không muốn nói. Hắn mà nói chẳng khác nào phản bội gia tộc, thế nhưng thần
hồn ở sâu trong tiềm thức lại cải biến ý nghĩ của hắn. Hiện tại hắn vô
cùng mâu thuẫn, bị giày vò bởi hai suy nghĩ khác nhau.
Cuối cùng
vẫn là lực lượng khế ước thần phù chiếm thế thượng phong. Không có cách
nào khác ai kêu Dương Thiên Vấn đã cởi bỏ hơn hai mươi cấp vận mệnh la
bàn? Hơn nữa uy năng vận mệnh la bàn đạt tới hai phần ba thời kỳ toàn
thịnh, căn bản một Thần vương không có khả năng chống lại.
"Tuân
mệnh, chủ thượng" Bắc Thần Duy Ngã bị khế ước thần phù lực lượng cho
trói buộc, tiếp theo trong mấy hơi thở ngắn ngủn tinh lọc kia tư tưởng
với linh hồn, khiến cho hắn sinh ra tín ngưỡng với nô tính đối với Dương Thiên Vấn.
“Chi tiết của ba người kia?" Dương Thiên Vấn lại ngăn cản Bắc Thần Duy Ngã, nhẹ giọng hỏi.
“Dạ, chủ thượng. Ba người đi theo thuộc hạ cùng bị thu tiến không gian, theo thứ tự là đường đệ muội của ta, Bắc Thần Duy Tâm, Bắc Thần Duy Kiếm,
Bắc Thần Duy Minh." Bắc Thần Duy Ngã mở miệng trả lời.
Dương
Thiên Vấn rất hài lòng với lực lượng hiện tại của khế ước thần phù. Hắn
nhớ ngày đó tại hạ giới, lúc ban đầu thu phục Đinh Ẩn, lực lượng khế ước thần phù chỉ có thể mơ hồ ảnh hưởng tới linh hồn, thông qua năm tháng
dài với la bàn cởi bỏ phong ấn, lực lượng khế ước thần phù mới trở nên
cường đại như thế. Một trung vị Thần vương, chỉ trong mấy hơi thở ngắn
ngủn đã có thể tinh lọc linh hồn. Điều này thật sự làm cho Dương Thiên
Vấn thoả mãn đến cực điểm!
"Ừ, chắc chắn ngươi cũng hiểu biết cơ
cấu Thiên Võng hiện tại. Hiện tại ta truyền đạt nhiệm vụ, ngươi giúp ta
đối phó ba người bọn họ, cho một tam đẳng công, quyền hạn lục cấp!" Tuy
rằng Dương Thiên Vấn có thể trực tiếp hạ lệnh, thế nhưng Thiên Võng đã
chính quy hóa hình thức hóa. Dựa theo hình thức Thiên Võng, ở Thiên
Võng, nhiệm vụ bình thường chỉ có chút cống hiến, không ghi chép công
lao. Còn nhiệm vụ chân chính khó khăn mới có quân công. Ghi chép những
công lao này tương đối trọng yếu. Những cống hiến này có thể dùng để
chuyển đổi tu hành cần thiết, mà công lao thì không thể chuyển đổi thành cống hiến dù chỉ một ít, hay nói rằng cần cống hiến rất nhiều mới có
thể chuyển đổi thành bảo vật. Mà quyền hạn thì lợi hại hơn. Người có
quyền hạn cao có thể trực tiếp cho truyền đạt nhiệm vụ cùng với một ít
yêu cầu hợp lý cho người quyền hạn thấp.
Mà quyền hạn bát cấp trở lên mới có thể trực tiếp ra lệnh! Với quy mô với kết cấu lúc này của
Thiên Võng, quyền hạn tứ cấp cũng đủ để động viên thế lực tương đối
khổng lồ rồi.
Lại nói ở trong Thiên Võng, tu vi cũng không phải
là trọng yếu nhất. Quyền hạn mới là trọng yếu nhất, cho nên mỗi thành
viên Thiên Võng hiện nay đều liều mạng tích lũy điểm cống hiến với quân
công, chính là vì muốn tăng quyền hạn! Hãy suy nghĩ một chút một Linh
Thần có quyền hạn bát cấp có thể mệnh lệnh cho bất luận kẻ nào từ thất
cấp trở xuống, kể cả Thần vương cũng phải giúp hắn làm việc.
Người khác không thể đạt được quyền hạn cao như vậy, chỉ có điều Bắc Thần Duy Ngã là trung vị Thần vương, tự nhiên có tư cách. Mà quyền hạn của Đinh
Ẩn là thập cấp tối cao!
Đương nhiên, Linh Thần quyền hạn bát
cấp hiển nhiên không thể nào xuất hiện. Trừ phi hắn cống hiến cho Dương
Thiên Vấn hai thần vị trở lên, khi đó nói không chừng Dương Thiên Vấn sẽ hưng phấn trực tiếp đề bạt.
Loại công lao này, ở Thiên Võng cũng có ngành đặc biệt phụ trách đánh giá, bằng không không phải sẽ hỗn loạn sao?