La Bàn Vận Mệnh

Chương 612: Q.7 - Chương 612: Đường kính một thước (Hạ)




Ads Dương Thiên Vấn nghĩ một lúc, cân nhắc cẩn thận một phen trả lời: “Chắc là không có vấn đề gì lớn, trước không nói ta có Chân Ngô thần giáp thần quang bất diệt hộ thể, cho dù phòng ngự thân thể của chính mình cũng không yếu đuổi”.

Đại Đạo Thiên Diễn Biến chính là Nguyên thần, nhục thân song tu, chẳng qua thời điểm Dương Thiên Vấn lựa chọn phương hướng, thiên hướng Nguyên thần mà thôi. Cho dù như vậy, pháp môn luyện thể cũng là đứng đầu. Những năm gần đây, Dương Thiên Vấn vẫn không bại lộ nhiều, nguyên nhân là như thế, cho nên Dương Thiên Vấn vẫn không vội cho tìm hoặc luyện chế loại linh bảo phòng ngự cho chính mình.

Tích trữ của của Dương Thiên Vấn xưa đâu bằng nay, hắn có một thế giới nhỏ chuyên cung cấp các loại tài liệu quý giá, muốn luyện chế dạng pháp bảo nào cũng được. Ngẫm lại lúc trước quật khởi, có một phần nguyên nhân quy công cho cái thiên tài địa bảo ở trong cái mảnh nhỏ thế giới viễn cổ kia.

“Ta nghĩ, điều đó không thành vấn đề, Chân Ngô thần giáp tuy rằng nói là phỏng chế phẩm, nhưng thần quang bất diệt của nó cũng có thần hiệu một nửa chính phẩm, chỉ cần đủ bổ sung thần tinh sẽ không xảy ra chuyện gì” Dương Thiên Vấn nói xong, gọi Chân Ngô thần giáp ra.

Tiểu Bạch hóa thành một ánh hào quang nhập vào cánh tay trái của Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn xuất ra thần tinh, từ từ đi xuống khe sâu. Mặc dù có chuẩn bị, nhưng Dương Thiên Vấn vẫn mười phần cẩn thận như cũ.

Một thước, hai thước... Sau khi tới một ngàn thước, Chân Ngô thần giáp thần quang bất diệt mới sáng hẳn lên, bởi vì nơi này không phải bằng pháp lực của bản thân Dương Thiên Vấn khởi động phòng hộ tráo là có thể ngăn cản được.

Thần quang bất diệt thực sự rất mạnh, thần quang bất diệt dưới sự bảo vệ Dương Thiên Vấn thì một chút cảm giác cũng không có, không chỉ có hàn khí không xâm nhập được mà ngay cả thủy áp bị biến mất.

Chẳng qua, Dương Thiên Vấn thỉnh thoảng phải chú ý thần tinh trong chỗ lõm vào trên đai lưng, thần tinh mà Dương Thiên Vấn sử dụng đều là thần tinh vô chúc tính tinh thuần nhất.

Mới lặn xuống trăm mét thế này mà tốc độ tiêu hao cũng sắp gấp ba lần. Dương Thiên Vấn cũng biết rõ càng lặn xuống sâu thì càng tiêu hao nhiều.

Rốt cuộc, Dương Thiên Vấn đã lặn xuống tới đáy, bảy ngàn thước dưới biển thực sự nguy hiểm không phải nói quá. Tốc độ tiêu hao thần tinh có thể nhìn thấy được, hầu như là mỗi nửa phút phải thay một viên thần tinh vô chúc tính. Đương nhiên, đối với Dương Thiên Vấn tiêu hao thế này cũng không tính là gì. Dương Thiên Vấn tích trữ, cho dù ở trong tám trăm ngàn năm này cũng trả được rất tốt.

Dương Thiên Vấn tay trái mang theo nhẫn trữ vật, cho nên tay trái vẫn đặt ở trước đai lưng, không ngừng đổi mới thần tinh duy trì thần quang bất diệt.

Dương Thiên Vấn thành công, thần quang bất diệt thực sự dùng được, chẳng quầ ở trong thực chiến tác dụng cũng không lớn.

“Tiểu Bạch, cẩn thận cảm ứng lại một chút, xem có thể cảm ứng được cái gì hay không” Dương Thiên Vấn một bên tùy chọn phương hướng đi tới phía trước, một bên dùng linh hồn truyền âm nói với Tiểu Bạch.

“Được rồi” Tiểu Bạch đáp, thu liễm tâm thần cảm ứng một chút.

Dương Thiên Vấn lẳng lặng chờ đợi, cứ cách nửa phút lại dùng tay trái bổ sung thay mới thần tinh cũ.

Lúc Dương Thiên Vấn đổi đến viên thần tinh thứ năm mươi tư, Tiểu Bạch mới mở miệng nói: “Phía dưới, sâu hơn một trăm mét dưới mặt đất! Lão đại, không dễ làm” Tiểu Bạch nhẹ giọng đáp lại.

“Ta nghĩ một chút” Dương Thiên Vấn thấy Tiểu Bạch băn khoăn, thần quang bất diệt không thể tắt, Dương Thiên Vấn cũng không biết thần thể của chính mình có thể chống đỡ được sự ăn mòn của thủy áp và hàn khí ở hơn bảy ngàn thước hay không.

Dương Thiên Vấn xuất ra một lọ tinh tủy, một giọt tinh tủy này có thể sánh bằng với năm mươi viên thần tinh vô chúc tính, mà một lọ tinh tủy này ít nhất cũng có trên trăm giọt. Dương Thiên Vấn đem lọ tinh tủy này đổ vào bên trong chỗ lõm, đủ để có thể sử dụng trong thời gian hai ngày. Chẳng sợ tiêu hao ở phía dưới cần lớn hơn một ít, vậy là đủ rồi.

“Từ đây thì phải đi thế nào?” Dương Thiên Vấn nhìn bổn phía hỏi.

“Đi về bên phải mười thước, sau đó hướng về bên trái đi trăm thước” Tiểu Bạch lập tức trả lời.

Dương Thiên Vấn dựa theo chỉ thị của Tiểu Bạch, đi tới cái vị trí kia.

“Tốt lắm, chính là nơi này, lão đại, xuống đi” Tiểu Bạch nhẹ giọng đáp.

Thổ độn thuật!

Dương Thiên Vấn bắt đầu lặn xuống, áp lực và hàn khí cũng theo quá lặn xuống mà tăng lên rất nhiều. Thật may mắ,Dương Thiên Vấn có bất diệt thần quang hộ thể, nếu không thì thật sự không biết chính xác chuyện ngoài ý muốn gì sẽ xảy ra.

Thiên Vấn có thể cảm nhận được tiêu hao thần quang bất diệt đã gia tăng nhiều hơn theo chiều sâu lặn xuống. Trước khi lặn xuống dưới,Thiên Vấn đã đem lọ tinh tủy trên trăm giọt đổ vào bên trong Chân Ngô thần giáp, tuy rằng tiêu hao gia tăng nhưng vẫn ở trong phạm vi chịu được.

Dương Thiên Vấn lặn xuống năm thước, tốc độ tiêu hao thần quang bất diệt so với năm trăm thước phía trên còn nhanh hơn mấy chục lần. Dương Thiên Vấn nguyên bản nghĩ có thể duy trì thần quang bất diệt hai ngày, giờ chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ. Nói cách khác, Dương Thiên Vấn phải quay về trong nửa canh giờ, hơn nữa phải thêm năng lượng một lần nữa.

Chẳng qua, Dương Thiên Vấn không để ý đến vấn đề tiêu hao thần quang bất diệt, ngược lại bị cái thấy được trước mắt làm cho sợ đến ngây người.

“Lão đại. Chúng ta phát đạt rồi, ha ha ha…” Tiểu Bạch phản ứng lại, lớn tiếng cười nói.

Dương Thiên Vấn nếu không phải ở trong trạng thái độn thuật, thì hắn muốn dụi mắt xác định một chút có phải mình nhìn lầm hay không. Như vậy bây giờ trong tay Dương Thiên Vấn La Sát Hồn Châu lớn nhất là bằng nắm tay, mà cái viên La Sát Hồn Châu trước mắt này, đường kính của nó cũng là đạt tới một thước. So với La Sát Hồn Châu lớn nhất trong tay Dương Thiên Vấn còn lớn hơn mười lần!

“Có thể có La Sát Hồn Châu lớn như vậy sao?” Dương Thiên Vấn hết chỗ nói, “Không, không thể gọi cái này là La Sát Hồn Châu, mà phải gọi là La Sát Hồn Cầu”.

“Lão đại, dù nó là Hồn Châu hay là Hồn Cầu thì cũng thu hồi nó lên, chúng ta rời khỏi nơi này thôi” Tiểu Bạch nhanh nhắc nhở nói, cứ ngốc ra như vậy thì tiêu hao sẽ càng ngày càng nhiều.

Dương Thiên Vấn nghe xong, không ngừng gật đầu, trong miệng chậc chậc ra tiếng, đưa tay lấy cái khối La Sát Hồn Châu đường kính một thước này cất vào trong trữ vật giới chỉ, sau tính toán lại thì chuyển vào la bàn không gian.

“Tiểu Bạch, nhanh lên, ngươi cảm ứng lại một chút, nhìn xem còn không?” Dương Thiên Vấn chiếm đến ngon ngọt, tự nhiên muốn có nhiều La Sát Hồn Châu hơn nữa. Lúc này, Dương Thiên Vấn coi như đã rõ, thì ra La Sát Hồn Châu lớn nhỏ không nhất định. Có lẽ ở bên trong thường thức, lớn bằng nắm tay chính là lớn nhất hiếm có nhất rồi, chẳng qua đó là do đám người tìm kiểm nói mà thôi.

Được một viên La Sát Hồn Cầu tuyệt thế vô song, hiếm có đường kính đạt một thước càng làm rung động lòng người thể này. Dương Thiên Vấn đột nhiên lại nghĩ, La Sát Hồn Châu lớn hơn nắm tay chắc chắn không chỉ cái một viên này, có lẽ sẽ không có khoa trương như viên có đường kính một thước này. Nhưng La Sát Hồn Châu lớn bằng nắm tay tồn tại, tin tức lại quá ít lộ ra? Rất rõ ràng một là số lượng còn lại là quá ít, hai là được người giữ kín không nói ra.

“Lão đại, không cảm ứng được” Qua một hồi lâu, Tiểu Bạch mới đáp lại.

Dương Thiên Vấn gật gật đầu không tham lam, an ủi nói: “ vốn không có việc gì là không có bại, chúng ta có thể tìm được một viên lớn như vậy, chắc số lượng cũng không nhiều. Hơn nữa phân bố cực kỳ bí mật, trừ khi ngươi có thể thời tiến vào trạng thái ngộ đạo, nếu không Hải Thiên Nguyên lớn như vậy, quả thật cũng khó mà tìm” Nói xong muốn tung người di chuyển.

“Lão đại, chờ một chút, ngươi thử xem bên kia” Tiểu Bạch đột nhiên gọi Dương Thiên Vấn lại, mở miệng nói. Hơn nữa lấy thần niệm chỉ phương hướng cho Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn dừng động tác, hướng về phía thần niệm Tiểu Bạch chỉ. Nơi đó trổng không, chỉ có một khối chú phù lớn bằng bàn tay đang lẳng lặng nằm ở trên đất.

Dương Thiên Vấn thấy vậy, tâm tư xoay chuyển, nghĩ tới vô số khả năng, đoán vô số loại nguyên nhân đến kết quả nhưng đều không có một đáp án nào.

Dương Thiên Vấn cũng không nghĩ nữa, thu hồi cái khối chú phù này, đánh giá chung quanh một phen, sau khi xác định không có gì giá trị mới thả người di chuyển đi lên.

Độn ra khỏi mặt đất, không có gì chần chừ liền tung người rời khỏi khe sâu.

Bảy ngàn thước dưới biển này quả thật không phải là nơi Thiên Thần ở lâu, đây cũng không phải là lời nói dổi.

“Lão đại, cái khối kia là cái gì vậy?” Tiểu Bạch nôn nóng hỏi.

“Hình như là một khối chú phù, về phần có phải hay không, muốn biết cụ thể thì phải chờ nghiên cứu một chút mới biết được” Dương Thiên Vấn cũng không hứng thú với khối chù phú này. Thứ nhất là Dương Thiên Vấn không am hiểu về cái này, thứ hai là vì thứ này hình như không được đầy đủ trọn vẹn. Không chừng đó chỉ là một trong những thứ rác rưởi vứt bỏ trong thượng cổ đại chiến. Giống như ở sa mạc vẫn thần tinh vực nhặt được phần lớn là thần khí rách nát.

Cho nên, Dương Thiên Vấn đối với khối này cũng không kỳ vọng gì nhiều, ngược lại là viên La Sát Hồn Cầu có đường kính một thước kia làm cho Dương Thiên Vấn cảm thấy rất hứng thú. Nhưng bởi vì Dương Thiên Vấn không sử dụng La Sát Hồn Châu nhiều, cho nên cũng không thể suy đoán được viên La Sát Hồn Cầu rất lớn này có thể tăng trưởng bao nhiêu pháp lực cho mình. Bây giờ phải từ từ nghiên cứu mới có đáp án.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.