Long gân hóa thành một sợi thừng. Lúc này nó đang tản ngũ thải hà
quang, tế luyện chuyển động ở trong lò lửa cực nóng, thỉnh thoảng bên
trên sợi dây thừng thoáng hiện từng đạo chú văn với ấn phù thần bí
không biết tên, sau đó lại biến mất không thấy bóng dáng.
Lúc
này Khổn tiên thằng (dây trói tiên) đã thành hình, đang từ bắt đầu
thích ứng lấy các loại chú ấn thần bí trên thân, tổ hợp tiêu hóa. Quá
trình này tuyệt đối không thể thiếu khuyết đ, cũng rất chậm rãi, đồng
thời cũng cần có pháp lực chèo chống
.
Dương Thiên Vấn đã khởi động lò bát quái Thái Cực. Bát Quái thần giống như tụ tập lực bát hoang. Cùng với quá trình này, Dương Thiên không ngừng phát ra thủ
quyết với pháp lực. Điều thần kỳ là khi chú ấn thần bí hiển hiện trên
Khổn tiên thằng (dây trói tiên), lúc nào Dương Thiên Vấn cũng hợp thời
mà phối hợp mà phát ra một ấn quyết, đánh qua. Mạng lưới dung nhập chú
ấn vào bên trong, hoàn toàn khiến một chú ấn một lần nữa dung nhập vào
trong dây thừng, vô cùng có tiết tấu.
Dương Thiên Vấn cũng được
Thủy Thấm Lan đan cho ăn một viên đan được mà hồi phục pháp lực, quá
trình này một mực kéo dài sáu năm!
Khổn tiên thằng (dây trói
tiên) thành hình cũng đã chứng minh công tác luyện chế của Dương Thiên
Vấn bắt đầu tiến vào giai đoạn kết thúc công việc.
Rốt cục Ngũ
Mang tinh trận ở đằng kia hoàn toàn dung nhập vào trong dây thừng. Cuối cùng Dương Thiên Vấn cũng dừng ấn quyết. Dương Thiên Vấn cũng đình chỉ động tác, bắt đầu khôi phục pháp lực bản thân.
Thủy Thấm Lan yên lặng ở đứng ở sau lưng Dương Thiên Vấn, không lên tiếng, lặng yên chờ đợi.
Dương Thiên Vấn thong thả đứng lên, lộ ra một dáng vẻ tươi cười, hắn nhìn
Thủy Thấm Lan cười nói: "Mấy năm nay vất vả ngươi rồi."
"Không, ta không quan hệ, ngươi thành công không?" Thủy Thấm Lan lắc đầu lo lắng hỏi.
"Vẫn chưa. Giờ phút này bản thân Khổn tiên thằng (dây trói tiên) đã thành
hình, đã không cần phải ta thao tác. Nó cần ở trong lò chậm rãi đốt bảy bảy bốn mươi chín ngày, sau đó mới có thể ra lò. Lúc đó, ta lại mang
Long Hồn dung nhập vào bên trong dây thừng, mượn nhờ lực lượng Thiên
kiếp khiến cho hai bên hợp lại làm một. Sau khi vượt qua Thiên kiếp,
luyện chế nó mới chính thức hoàn thành." Dương Thiên Vấn nói xong, hắn
tự mình lấy ra một giọt huyết dịch màu vàng, đánh nó vào trong lò, khiến nó dung nhập vào bên trong dây thừng. Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, linh tính của nó tăng nhiều, đồng thời cũng sẽ tự động nhận Dương Thiên Vấn làm chủ.
"Chúng ta sẽ chờ bốn mươi chín ngày là được." Thủy Thấm Lan lộ ra một yên tâm dáng tươi cười nói.
"Không, còn chưa kết thúc đâu rồi, ta còn phải xử lý Long Hồn mới lấy được” Dương Thiên Vấn trả lời.
"Ah, vì cái gì, không phải ngươi nói sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, dung
nhập Long Hồn là xong sao?" Thủy Thấm Lan không hiểu hỏi.
"Trước lúc dung nhập Long Hồn này, ta cũng phải tế luyện một phen, khiến cho
nó đầy đủ Thông Linh mới được." Dương Thiên Vấn lên tiếng. Đồng thời
hắn lại thở dài trong lòng, bảo vật này luyện chế ra. Ở trên vấn đề
linh tính khẳng định không mạnh mẽ như Kim Long tiễn, bởi vì linh tính
hai kim long bên trong Kim Long tiễn tự nhiên là của chính nó, mà Long
Hồn đã mất linh trí. Bản thân hắn nhất định một lần nữa trợ giúp nó
linh tính mới được.
"Ah, thì ra là thế. Không cần phải mệt nhọc, phải chú ý thân thể." Thủy Thấm Lan đã hiểu rõ bèn nói.
Bên trong Long Hồn, như vậy là có thể nhanh nhất mà phụ dư nó linh tính.
Trảm Hồn Điện mị thần thông, chính là thần thông Quỷ đạo, đồng thời thần
thông này cũng căn cứ thuật diễn sinh trảm tam thi thành thánh, chính là dùng thân hóa thần thông vô thượng, pháp thuật do nó diễn sinh ra càng nhiều, nổi danh nhất chính là Huyết Ma thần thông thuộc Tu La huyết
đạo.
Dương Thiên Vấn phân chia thần khí, ngàn vạn thành đạo pháp môn. Hắn đã từng tham khảo Trảm Hồn Điện mị thần thông. Cho nên Dương
Thiên Vấn cũng hiểu được chênh lệch của Quỷ đạo thần thông, bằng không
Dương Thiên Vấn cũng sẽ không thi triển rút hồn thuật. Năm đó Dương
Thiên Vấn luyện chế trận đồ, cũng từng Trảm hồn vào trong.
Dương Thiên Vấn nghỉ ngơi bảy ngày, mới chém ra một phần vạn hồn phách bản
thân dung nhập vào trong Long Hồn, tế luyện một phen xong, tuy rằng
Long Hồn còn không có ý thức tuy nhiên lại đã có linh tính. Trải qua
một thời gian ngắn, tự nhiên sẽ Giác Tỉnh thuộc về khí linh ý thức. Thế nhưng lúc này đang hoàn toàn dung nhập vào bên trong pháp bảo, hoàn
toàn quen thuộc uy năng pháp bảo.
Bảy bảy bốn mươi chín ngày, thoáng một cái đã qua. Ngày hôm nay chính là thời gian Khổn tiên thằng (dây trói tiên) ra lò.
Ngay tại lúc này, Thiên đạo cũng cảm ứng được bảo vật này sinh ra đời, bắt đầu ngưng tụ kiếp vân, bình thường pháp bảo có uy năng lớn xuất thế,
đều đi qua Thiên Đạo khảo nghiệm, thành tức thì sinh, bại tức thì
vong!" Lò mở ra, một đạo kim quang từ miệng lò thoát ra.
Ngay tại lúc này, tay Dương Thiên Vấn niết kiếm chỉ, vẽ mấy hình thù lên
trên một cái bình ngọc, miệng hô một tiếng: "Đi tới!" Nắp bình tự mở,
một đạo ánh sáng mờ long hình từ miệng bình bắn ra, trực tiếp đuổi theo Kim Quang vừa ra lò sau đó dung nhập vào trong đó.
Dương Thiên
Vấn lại đánh ra hai đạo linh quyết, một ngụm máu phun ra, bắn thẳng đến đạo kim quang kia, trầm giọng quát: "Dung!"Quầng ánh sáng mờ hoàn toàn dung nhập vào trong Kim Quang, không thấy bóng dáng.
Từ lúc
trước khi Khổn tiên thằng (dây trói tiên) ra lò, Kiếp vân cũng đã thành hình, Kim Quang vừa xuất hiện, Thiên kiếp kiếp lôi liền rơi xuống.
Dương Thiên Vấn cũng không lo lắng đối với Thiên kiếp. Dù sao bản thân
Khổn tiên thằng (dây trói tiên) chính là dùng long gân Thần Hoàng cấp
luyện chế mà thành, lại phụ dùng các loại thiên tài địa bảo, vô cùng
mềm dẻo, thừa sức ứng phó Thiên kiếp. Trong Long Hồn cũng ở kiếp lôi bị đánh bại, hoàn toàn dung nhập vào trong đó, dần dần thích ứng thân thể mới. Khổn tiên thằng (dây trói tiên) vốn chính là long gân luyện chế,
cho nên Long Hồn đi vào vô cùng thuận lợi, cũng không bị bài xích.
Đây là vì cái gì, Dương Thiên Vấn trải qua trăm cay nghìn đắng mà tìm Long hồn Long tộc, bởi vì chỉ có Long Hồn mới có thể vô cùng thuận lợi mà
dung nhập vào trong đó, trở thành khí linh mới. Hồn phách kia của nó,
dù là hồn phách của Dương Thiên Vấn cũng không được.
Bởi vì Trảm Hồn Điện mị, Dương Thiên Vấn vẫn có chút tổn thương nguyên khí, hắn
cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn mới có thể khôi phục lại. Mà Nguyên
Thần tam hoa cũng lộ đôi chút tối nhạt, thế nhưng đây là điều bình
thường, nghỉ ngơi, tự nhiên sẽ khôi phục. Một phần vạn hồn phách cũng
không cần tính toán, dùng không được bao lâu, một chút đan dược là có
thể bổ lại.
Điểm này. Dương Thiên Vấn vẫn có thể khẳng định.
Dương Thiên Vấn tới ở bên trong vô tận hoang mạc. Theo lý thuyết thì không
có dấu vết người mới đúng. Thế nhưng chớ quên Thiên kiếp dị tượng, đây chính là chuyện kinh thiên địa quỷ thần khiếp sợ. Đại thần thông giả có thể cách xa ức vạn dặm cảm nhận được thay đổi nơi đây. Điều này cũng
không có gì kỳ quái. Ngay khi tai kiếp lôi vẫn còn tiếp tục, từ nơi chân trời xa bay tới hai thân ảnh, một nam một bắc, không hẹn mà cùng tới.
Dương Thiên Vấn đã nhận được hết thảy những điều này do hai Thần vương phân chia phòng thủ nam bắc báo cáo. Hắn thầm than trong lòng, quả nhiên là nào cũng đều là nơi thị phi. Cho dù bản thân mình trốn đến địa phương
quỷ quái, chó ăn đá gà ăn sỏi này thì cũng giống như thế mà thôi.
Chỉ sợ không được bao lâu, sẽ có thêm người đến nữa.
Dương Thiên Vấn vẫy tay một cái, trước tiên thu lò bát quái Thái Cực vào,
sau đó thu nhập Thủy Thấm Lan với bốn vị Thần vương thủ hạ vào trong
Thời không bảo tháp, chuẩn bị đợi đến lúc Thiên kiếp kết thúc, lại đi
cũng không muộn.
Đại trận ngăn cách bên ngoài bị Thiên kiếp hủy
diệt, chỉ còn trận pháp tầng thứ hai với tầng thứ ba là vẫn tồn tại.
Hai người kia bay nhanh đến. Người phía nam là một thần thú, không nhìn ra bản thể nhưng vẫn có thể cảm giác được. Người phương bắc là một
tráng hán cao tới ba mét, cơ bắp toàn thân hiện lên màu sắc kim loại,
nhìn qua tựa như một người kim loại di động.
Tu vi hai người
này, thần thú chỉ có tu vi Thần vương đỉnh phong. Mà tráng hán kia lại
khó lường, chính là một Thần Hoàng hàng thật giá thật! Tình huống rất
dễ hiểu. Đích thị là một vị khí đạo tông sư đã luyện thành một chiếc
pháp bảo nghịch thiên ở chỗ này, bởi vậy đưa tới Thiên kiếp.
Hai người đều là người có địa vị, đều không hẹn mà cùng chiếm được đáp án
giống nhau, nhưng cho dù như thế, hai người cũng đồng thời lộ ra ánh
mắt tham lam, nhìn chằm chằm vào bảo vật đang độ kiếp trên bầu trời.
Suy nghĩ trong chốc lát, cả hai không hẹn mà cùng bắt đầu phá trận. Cả hai dùng lực lượng cường đại, cưỡng ép phá trận.
Nhưng hiển nhiên bọn hắn đánh giá thấp trận pháp ba tầng mà Dương Thiên Vấn đã bố trí. Tuy rằng những trận pháp này không thể di chuyển, cũng không cách nào so sánh với Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận, nhưng cũng là đại
trận bát cấp. Tầng cuối cùng là sát trận chính là đại trận cửu cấp, có
tên gọi là: thập phương đều Sát! Xem như trận tương đối bá đạo.
.
Dùng trận này để đối phó với hai cao thủ này thì có chút miễn cưỡng, thế
nhưng dùng để ngăn cản bọn họ một lát thì quá đủ. Dù sao chẳng qua chỉ
là hai người mà thôi.
Chỉ là Thần Hoàng với Thần vương thần thú
đỉnh phong, hoàn toàn không giống bình thường. Bát cấp mê trận thêm ảo
trận bên ngoài, chỉ có thể kéo dài bọn họ một lát, may mắn thay khi bọn họ bước chân vào trong phạm vi Thập phương đều sát trận, bị kéo vào
trong không gian trận pháp, không thể nhanh chóng thoát ra được.
Hai vị cao thủ lĩnh vực, ở trong trận pháp, ngoại trừ phòng thủ, cơ hồ là không có tác dụng.
Dương Thiên Vấn không quan tâm đến hai gã muốn kiếm ích lợi ở trong trận
pháp, trong lòng hắn cũng hiểu rõ: bảo vật động nhân tâm. Cho dù là Thần Hoàng hay là Đại thần thông giả, cũng đều không thoát khỏi sự hấp dẫn của bảo vật. Bình tĩnh mà xem xét, nếu như là chính mình gặp loại tình huống này, nói không chừng cũng sẽ xông vào xem náo nhiệt, nếu như có
thể mượn gió bẻ măng, như vậy chính mình có thể cũng sẽ ra tay cũng
không chừng. Mấu chốt là phải thấy bảo vật này giá trị có thể hấp dẫn
chính mình hay không mà thôi. Nếu như, bảo vật này là thần vị mà nói,
cho dù mạo hiểm, Dương Thiên Vấn cũng sẽ nhúng tay vào, dù sao quan hệ
tới đạo tu hành ngày sau, không qua loa được.