Tuy hiểu hành động của hai người kia, thế nhưng điều này cũng không
có nghĩa là Dương Thiên Vấn sẽ tùy ý để bọn họ cướp đoạt pháp bảo tự
mình luyện chế. Nếu như bọn họ dám đoạt bảo, phải chuẩn bị tâm lý trả
giá thật nhiều.
Dương Thiên Vấn có sợ chi? Chỉ cần kéo dài trong
chốc lát, Thiên kiếp vừa kết thúc, căn bản không cần tế luyện, Dương
Thiên Vấn có thể sử dụng Khổn tiên thằng (dây trói tiên). Đại La Kim
Tiên cũng chạy không thoát bị nó trói buộc!
Vì phòng ngừa vạn
nhất, Dương Thiên Vấn phất tay, ném ra năm tấm bản đồ, tùy ý chúng rơi
xuống trên mặt đất. Chúng rơi xuống đất, liền biến mất vô tung.
Thập phương đều sát trận, dùng để đối phó cao thủ cấp Thiên thần thì đến bao nhiêu cũng không có dùng, dùng để đối phó Thần vương với Thần Hoàng thì có chút miễn cưỡng. Chỉ có thể tạo được hiệu quả kéo dài.
"Rầm
rầm rầm" một loạt tiếng nổ mạnh. Tiếng sấm liên tiếp, giữa không trung
Thiên Lôi cực kỳ hạ thấp. Bên trong Thập phương đều sát trận chính là
một đỉnh phong Thần vương với một Hạ Vị Thần hoàng càng không ngừng phá
trận, hủy trận.
Dương Thiên Vấn vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt lóe
ra hào quang trí tuệ, trong lòng hắn không ngừng tính toán kế sách, trận pháp này đến cùng còn có thể chống đỡ bao lâu.
Đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm là một kích Thiên kiếp cuối cùng, một kích kia
là cường đại nhất, cũng tổng hợp tất cả Thiên Lôi phía trước. Một kích
này mới thật sự là thời điểm khảo nghiệm Khổn tiên thằng (dây trói
tiên).
Chỉ cần sống quá một kích này, Khổn tiên thằng (dây trói
tiên) không chỉ có thể hoàn toàn dung hợp Long Hồn, uy lực đại tăng, hơn nữa cũng đạt được Thiên Đạo ủng hộ, vĩnh tồn hậu thế. Với thần diệu của Khổn tiên thằng (dây trói tiên), trong Thần giới thập bảo, tất nhiên có vị trí thứ nhất!
Một đỉnh phong Thần vương thần thú. Một hạ vị
Thần Hoàng thái cổ Thần tộc, thực lực hai người đều cao hơn Nhân Tộc
Thần Hoàng bình thường. Thập phương đều sát trận tuy rằng ngăn cản bước
chân tiến lên của bọn họ, tuy nhiên lại không ngăn cản được bao lâu. Bọn họ ở bên trong Thập phương đều sát trận, kiên định và đồng đều đi tới,
càng không ngừng phá hư trận pháp, ý đồ đánh nát trận pháp trực tiếp bay ra khỏi trận.
Thế nhưng tuyệt đối Dương Thiên Vấn sẽ không đáp
ứng. Dương Thiên Vấn một mực duy trì Thập phương đều sát trận, không để
nó đơn giản bị hủy diệt, có thể kéo dài bao lâu đến thì sẽ kéo bấy lâu.
Nếu như dùng Thập Tuyệt trận mà nói, phạm vi quá lớn, hơn nữa sẽ ngăn
cách mối liên hệ của Thiên kiếp cùng Khổn tiên thằng (dây trói tiên),
đây cũng không phải là chuyện tốt. Ít nhất cũng phải để Khổn tiên thằng
(dây trói tiên) vượt qua Thiên kiếp đã.
Còn nữa một thần thú, một thái cổ Thần tộc, cũng không thông hiểu trận pháp, chỉ hiểu cậy mạnh
phá trận, lúc này mới cho Dương Thiên Vấn cơ hội thừa dịp. Bình thường
lực phá hoại uy lực mười thành, chỉ có thể hai thành. Một số địa phương
không quan trọng đã bị phá hư thế nhưng chỉ cần trận pháp chuyển đổi,
lập tức lại có thể phát huy uy lực.
Bất kể là Dương Thiên Vấn hay là hai người xâm nhập trận pháp vọng tưởng cướp đoạt bảo vật đều hiểu
rõ, hiện tại tất cả mọi người đang cùng thời gian thi chạy, ai có thể đủ thắng quá thời gian, ai là có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Chỉ là, thắng lợi thiên bình (cân tiểu ly) đã bắt đầu nghiêng về Dương
Thiên Vấn, bởi vì Thiên kiếp cuối cùng đã bắt đầu tích súc lực lượng,
nói cách khác, nhiều nhất sau ba mươi hơi thở, Khổn tiên thằng (dây trói tiên) có thể thành công độ kiếp.
Mà hai vị khách không mời mà
tới ở bên trong trận pháp đương nhiên không biết. Nếu bọn họ biết rõ
tình hình ngoài trận, sợ là sẽ phải càng dốc sức liều mạng mà phá trận,
không chút kiêng kị vấn đề tiêu hao của bản thân. Lúc này hai vị khách
vào trận băn khoăn quá nhiều, tuy rằng cũng đang cố gắng phá trận, nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn bảo lưu không ít thực lực. Dù sao hai người
vốn không một phe.
Ba mươi hơi thở đảo mắt trôi qua, Dương Thiên
Vấn âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, thoạt nhìn Thập Tuyệt trận đã giảm xuống. Một đạo lôi trụ vừa thô vừa to, Khổn tiên thằng (dây trói tiên) vẫn đơn giản ngăn chặn Thiên Lôi oanh kích, bởi vì tính chất mềm dẻo, Thiên Lôi mười thành uy lực, có hơn một nửa đã bị bản thân Khổn tiên thằng (dây
trói tiên) hút mất, chỉ có ba bốn thành có thể tác dụng đến bản thân
Khổn tiên thằng (dây trói tiên), đương nhiên không đáng lo. Mượn nhờ uy
thế với áp lực Thiên kiếp, Long Hồn đã hoàn toàn dung nhập vào trong
Khổn tiên thằng (dây trói tiên), hoàn toàn trở thành linh khí Khổn tiên
thằng (dây trói tiên)
Bởi vì nguyên nhân liên hệ linh hồn. Dương
Thiên Vấn cùng Khổn tiên thằng (dây trói tiên) đã thành lập nên một mối
liên hệ không gì phá nổi. Từ nay về sau, trừ phi Dương Thiên Vấn chết,
nếu không bảo vật này chỉ có Dương Thiên Vấn hoặc người được Dương Thiên Vấn chỉ định mới có thể vận dụng. Những người khác cho dù có bắt được
bảo vật, chỉ cần tâm Dương Thiên Vấn khẽ động, chú ngữ vừa ra, lập tức
cũng sẽ bị trói chết.
Nếu như hai người khách không mời này biết
rõ bảo vật này lợi hại, chỉ sợ hiện tại đã quay người chạy trốn thế
nhưng đáng thương thay bọn họ lại hoàn toàn không biết gì cả. Cả hai
đang bị lòng tham chi phối, muốn muốn phá trận ra ngoài cướp đoạt bảo.
Lôi kiếp qua đi, Khổn tiên thằng (dây trói tiên) xuất ra đạo đạo ngũ thải
hà quang, ngũ thải hà quang chậm rãi chuyển biến thành Kim Quang hùng
hậu, toàn thân Khổn tiên thằng (dây trói tiên) thành màu vàng, hai đầu
hiện lên năm sắc màu ngọc bích. Dương Thiên Vấn vẫy tay, Khổn tiên thằng (dây trói tiên) tự động bay trở về trong tay Dương Thiên Vấn, lượn
quanh vài vòng vòng trong lòng bàn tay Dương Thiên Vấn. Dương Thiên Vấn
suy nghĩ một chút. Hắn nhẹ nhàng ném Khổn tiên thằng (dây trói tiên) lên trời, trong miệng nhẹ hô: "Lập tức tuân lệnh, nhanh!"
Khổn tiên thằng (dây trói tiên) lập tức quấn xung quanh thắt lưng Dương Thiên Vấn, trở thành đai lưng Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn vô cùng thoả mãn. Lúc đối địch, không một ai có thể nghĩ ra,
thắt lưng của mình lại là một bảo vật uy lực cực kỳ mạnh, phi phàm. Thừa dịp địch không sẵn sàng, một kích mà thành.
Sau khi thu thập,
Dương Thiên Vấn mới chuyển hướng lực chú ý về phía hai người khách không mời mà đến. Hắn lắc đầu, hóa thành một đạo gió nhẹ rời đi.
Không phải Dương Thiên Vấn không muốn ra tay dạy bọn họ một trận, mà thật sự nơi đây chính là nơi thị phi, không nên ở lâu.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Dương Thiên Vấn vừa mới hóa thành một đạo
gió nhẹ bỏ chạy, giữa không trung bỗng nhiên lại xuất hiện ba thân ảnh,
một thanh Y lão giả, một Đại Hán áo bào màu vàng, còn có một mỹ phụ cung trang.
Ba người liếc mắt nhìn, nhìn chung quanh trận pháp, lão giả lên tiếng nói: "Xem ra chúng ta tới chậm."
"Rốt cuộc là ai luyện chế thần khí ở chỗ này mà chọc đến Thiên kiếp. Chắc
chắn không phải thần khí cực phẩm bình thường, hẳn là bảo vật cấp linh
bảo." mỹ phụ cung trang thần sắc lạnh như băng lên tiếng.
"Bên
trong trận pháp, tựa hồ có người, chúng ta có cần xuất thủ cứu bọn họ đi ra không?" Đại Hán ao bào màu vàng lên tiếng hỏi. Ý tứ chính là có
người chứng kiến, hiển nhiên lấy hai người bị vây khốn trong trận chính
là người chứng kiến trước nhất.
Lão giả suy tư một hồi, lên tiếng nói: "Ba người chúng ta cùng nhau ra tay!"
Ba vị đều là Thần Hoàng, đặc biệt là thanh Y lão giả là Trung vị Thần
Hoàng, ba người liên thủ năm kích uy thế cường đại trực tiếp phá tan
Thập phương đều sát trận, tìm hiểu quy tắc, bắt đầu xuất hiện sơ hở, dần dần tan rã.
"Trận pháp lợi hại, ba người chúng ta liên thủ một
kích cũng không thể hoàn toàn biến mất." mỹ phụ cung trang nhíu mày kinh ngạc nói.
Trận pháp xuất hiện sơ hở, hai cao thủ bị vây khốn ở bên trong, không còn bị kiềm chế đều thoát khốn xuất hiện.
"Ồ, là ngươi? Kim Trát" Thanh Y lão giả liếc mắt đã lập tức nhận ra tráng hán cao lớn.
.
"Mộc Miên trưởng lão, nhiều năm không gặp. Từ khi chia tay đến giờ không có
vấn đề gì chứ?" Kim Trát gật đầu với ba người biểu thị lòng biết ơn.
“Sao lại động tĩnh to lớn như thế?" Cung trang mỹ phụ một chút cũng không nể tình ngắt lời nói.
"Nói ra thật xấu hổ. Ta còn không biết rõ ràng là ai, đã bị vây ở bên trong
trận pháp. Người này tuyệt đối không đơn giản, có thể bố trí trận pháp
như này tại bên trong Man Hoang đại mạc, thật sự làm cho ngườita không
thể tưởng tượng nổi" Kim Trát cảm thán nói. Đạo trận pháp chính là mượn
xu thế thiên địa, mà ở sa mạc mênh mông này sao có xu thế thiên địa cho
ngươi mượn? Cho nên, ở trong hoàn cảnh này mà có thể bày trận sẽ có độ
khó thật lớn. Người bày trận phải có trình độ tương đối cao.
Ba người Thanh Y lão giả liếc mắt nhìn nhau rồi lại đảo mắt nhìn Thần vương đứng ở phía bên kia.
Mộc Miên trưởng lão mở miệng hỏi: "Long Vương, ngươi cũng không biết sao? "
"Xin lỗi, tại hạ thật sự không biết." thần thú lắc đầu nói.
"Không sao, Long Vương, trụ sở của ngươi cách nơi này khá xa. Sao ngươi có thể tới trước cả ba người chúng ta?" Hoàng y Đại Hán nhận ra vấn đề.
"Nhắc tới cũng khéo léo. Mười mấy năm trước, một thành viên trong tộc của ta, Uyên Long cốc Tam Hoàng Kim Long Vương bị người giết chết, vì thế ta đã điều tra cả chục năm, đúng lúc này ta cảm nhận được nơi đây Thiên kiếp
chấn động, cho nên lập tức chạy tới." thần thú mở miệng trả lời.
"Cái gì? Tam Hoàng Kim Long Vương bị người giết? Không thể nào, coi như
chúng ta muốn bại nó thì dễ dàng còn giết hắn thì rất khó." Cung trang
mỹ phụ ngạc nhiên hỏi. Không đánh lại người ta thì có thể chạy, mà muốn
đuổi giết một thượng vị Long tộc, quả thực không phải bình thường. Cũng
vì Dương Thiên Vấn đóng cửa đánh chó, dùng Thập Tuyệt trận chắn chết con đường chạy trốn của người ta. Bằng không Tam Hoàng Kim long muốn chạy
trốn vẫn tương đối dễ dàng.
"Đúng vậy, bổn vương không nói dối." thần thú lên tiếng.
"Xem ra chúng ta ở chỗ này cũng uỗng phí thời gian. Người luyện chế pháp bảo đã rời đi, người này lại có thể đào thoát khỏi tai mắt của chúng ta,
chắc chắn thực lực không nhỏ!" Hoàng y Đại Hán cảm thán một câu, ôm
quyền cáo từ nói: "Tại hạ còn có việc. Đi trước một bước, sau này còn
gặp lại" . Dứt lời, y hóa thành một vòng vàng tản ra biến mất không
thấy.
Đám người còn lại cũng đều cáo từ. Buồn bực nhất chính là hai người tới trước. Bọn hộ không gặp may, còn chọc cho một thân tanh.
Sau khi đám người này đi ba ngày, thân ảnh Dương Thiên Vấn đột nhiên lại
xuất hiện. Thì ra ngày đó hắn căn bản không rời khỏi, mà trốn vào trong
Thời không bảo tháp. Chỉ dựa vào một Trung Vị Thần hoàng quét thần thức
nên đương nhiên không có khả năng phát hiện Dương Thiên Vấn đang ở trong Thời không bảo tháp.
Không chỉ như thế, Dương Thiên Vấn còn nhìn thấy tất cả sự việc diễn ra bên ngoài bảo tháp, trong lòng hắn hiểu rõ
Tam Hoàng kim long có thể chiếm Uyên Long cốc, không riêng gì vấn đề
thực lực, sau lưng cũng có được thế lực nhất định.
Chuyện gì xảy
ra, chẳng lẽ trong Thái cổ Thần giới có một chi nhánh Long tộc thực sự
đang sinh sống hay sao? Chỉ có chi nhánh thì mới có thể gọi là Long
Vương!
Dương Thiên Vấn khó hiểu, suy nghĩ một chút nhưng cuối cùng hắn không đi truy cứu, coi như là một chi nhánh Long tộc thì liên
quan gì ta?
Dương Thiên Vấn làm xong Khổn tiên thằng (dây trói
tiên), hắn vốn cũng muốn thu thập hai tên gia hỏa xông vào trận, nhưng
sau đó hắn phát giác được ba người đang đến. Dương Thiên Vấn lập tức
thay đổi chủ ý, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Dương Thiên Vấn hiện tại muốn quay về Nhân Thần Giới. Dương Thiên Vấn hóa
thân thành gió, rời khỏi hoang mạc, lại thả người hóa thành một đạo Kim
Quang bay thẳng về hướng thông đạo không gian .
Bảy tháng sau,
Dương Thiên Vấn đã tới lối vào thông đạo không gian. Dọc theo con đường
này, Dương Thiên Vấn không gặp phiền toái gì. Dù sao lấy tu vi đỉnh
phong Thần vương của hắn, có rất ít người người tới trêu chọc. Cho dù là Thái cổ Thần tộc cũng vậy mà thôi, bọn họ không phải người ngu, tự dưng trêu chọc cừu địch, đây là không phải là hành vi sáng suốt.
Lúc
này thông đạo không gian vẫn còn đang ở trạng thái đóng cửa cho nên
Dương Thiên Vấn nhất định phải chờ đợi. Thế nhưng Dương Thiên Vấn cũng
không cần gấp, hắn nhân cơ hội này tu luyện một phen, luyện chế Khổn
tiên thằng hao tổn nguyên khí nên cần phải bổ sung. Không nên thấy sự
tình đã qua bảy tháng mà nghĩ đã xong, nhưng trên thực tế dọc theo con
đường này Dương Thiên Vấn cũng không nghỉ ngơi, cho nên nguyên khí một
mực không được bổ sung nguyên vẹn, đặc biệt là Trảm tới linh hồn.
Đương nhiên là có hao tổn, nhưng căn bản không có vấn đề nghiêm trọng, cho
nên Dương Thiên Vấn một mực không để ý đến. Hiện tại có thời gian tự
nhiên phải tu dưỡng một phen.
Rốt cục hai tháng sau Thông đạo
không gian mở ra, mà từ bên Thái cổ Thần giới đi tới cổ chiến trường từ
thông đạo không gian chỉ có một mình Dương Thiên Vấn. So sanh hai giới
với nhau, đặc biệt là Nhân Thần Giới mà nói, tự nhiên là không thể so
sánh được.
Đúng lúc Dương Thiên Vấn bước vào thông đạo không
gian, một tin tức quan trọng truyền đến, Linh hồn truyền âm, phương thức liên hệ trực tiếp với Dương Thiên Vấn, mà người có quyền hạn trực tiếp
dùng Linh hồn truyền âm thông báo cho Dương Thiên Vấn chỉ có mười mấy
người mà thôi. Bọn họ đều là lão thần tử Thiên Võng, công huân trác
tuyệt.
"Chuyện gì?" Dương Thiên Vấn tiếp thông hỏi.
"Bẩm báo chủ thượng, tin mừng" . Vang lên người truyền âm kích động nói, giọng nói đôi chút run rẩy.
"Chuyện gì? Nói thẳng, tin mừng gì?" Dương Thiên Vấn lạnh nhạt hỏi. Tác phong
vẫn như thể cho dù núi Thái sơn sụp đổ mà mặt không đổi.
Chẳng qua sau khi Dương Thiên Vấn nghe xong, lập tức thái độ của hắn thay đổi.
"Bẩm báo chủ thượng, có thuộc hạ ở hạ tầng dưới diện phát hiện ra tin tức Thần vị!
"Cái gì? Thần vị? Đây là thật hay sao? Ngươi đang ở đâu, bổn tọa lập tức tới ngay." Dương Thiên Vấn thật sự chấn động. Thần vị. Người này, vận khí
đã đến, thật sự là tường thành cũng đỡ không nổi!
"Chủ thượng,
trước hết nghe thuộc hạ nói xong." Người truyền âm linh hồn chính là một trong sáu Thần Hoàng Thiên Võng bị Dương Thiên Vấn phái đi tới dị không gian mênh mông.
Mấy ngày trước, bởi vì ngẫu nhiên, người này vậy mà bất ngờ từ người khác thám thính được tin tức Thần vị, trải qua mấy
ngày nữa tìm hiểu chính xác tin tức, xác nhận độ chuẩn xác của tin tức
xong, hắn liền lập tức lên báo.
“Có phải là tin tức giả hay
không?" Dương Thiên Vấn nghe xong, có chút khó tin. Hắn nghĩ thầm: nếu
như chính ta phát hiện ra thần vị, nhất định sẽ giữ bí mật, lén lút lấy
được thần vị, lén lút đi. Cho nên, Dương Thiên Vấn nghe cấp dưới miêu tả xong, phản ứng đầu tiên của hắn chính là tin tức giả.
"Là như vậy"
Thì ra người đầu tiên phát hiện thần vị, vận khí thật sự không tốt, bởi vì
quá mức hưng phấn mà y không lường trước có chim sẻ núp đằng sau. Kết
quả bi kịch chính là y bị người đánh trộm thành trọng thương, bị đuổi
giết vài chục năm, thương thế liên tiếp tăng thêm. Ngay cả người gọi là
bằng hữu cũng tham gia trong hàng ngũ đuổi giết. Người này thấy mạng
sống sắp mất đi lập tức nảy sinh lòng hung ác, thứ đồ vật Lão Tử không
chiếm được, các người cũng đừng có được.
Vì vậy y đã vứt thần vị
xuống hạ tầng vị diện. Bởi vì vẫn có một ít người thấy cảnh này, cho nên tin tức lập tức truyền ra. Đương nhiên cái gọi là truyền ra cũng chỉ là ở bên trong vòng nhỏ hẹp, tổng cộng chỉ có không đến mười Thần Hoàng
biết được việc này.
Hạ tầng vị diện, cho dù là Phàm Nhân Giới
hoặc là Tu Chân Giới đối với hạ tầng vị diện này thì đừng nói đi vào.
Cho dù từ dị không gian xuống dưới cũng vô cùng mạo hiểm
.
Vũ trụ này có quy tắc tồn tại. Cho dù là phàm nhân tu chân, muốn đột phá
hạ tầng vị diện phi thăng, phải trải qua Thiên kiếp khảo nghiệm, tiên
nhân phi thăng Thần giới phải trải qua Thần kiếp khảo nghiệm. Mà Đại
thần thông giả Thần giới, muốn hạ giới, cũng cần mạo hiểm cực lớn. Quy
tắc vũ trụ sẽ không thể bỏ mặc thần nhân thượng giới tùy ý hạ giới, nếu
không toàn bộ vũ trụ còn có trật tự gì đáng nói?
Như Dương Thiên
Vấn có thân phận Đại thần thông, hắn mạo hiểm mạo hiểm hạ giới thì cũng
có thể được nhưng nhiều lắm chỉ có thể bỏ vào Trung tầng giao diện.
Xuống thêm nữa chính là ra khỏi phạm vi thừa nhận của quy tắc vũ trụ, sẽ rơi vào Thiên Đạo xử phạt, thậm chí còn trực tiếp gạt bỏ.
Như
Dương Thiên Vấn là một đỉnh phong Thần vương, cho dù đã ẩn tàng tu vi,
bỏ vào hạ tầng vị diện, cũng sẽ khiến xảy ra một loạt phản ứng dây
chuyền. Đáng sợ nhất chính là giao diện dây chuyền tan vỡ. Hàng tỉ người vô tội trong những giao diện kia sẽ chết. Nghiệp lực lớn đến mức sẽ
khiến cho Thiên Đạo trực tiếp ra tay gạt bỏ sự tồn tại.
.
Cho dù Thiên Đạo không ra tay, những nghiệp lực này cũng đủ khiến cho người này vĩnh viễn dừng tu vi lại, thậm chí còn rút bỏ tu vi! Dù sao vẫn cực kỳ nguy hiểm, không phải nguy hiểm bình thường.
Tỷ lệ năm thành
bị gạt bỏ, tỷ lệ bốn thành bị nghiệp lực quấn thân, vĩnh viễn không ngày yên tĩnh. Còn sót lại tỷ lệ một thành tại thời điểm hạ giới bị thông
giới lực cản trực tiếp tiêu diệt! Không có thành công khả năng! Gã không may kia không thể nào hủy diệt thần vị nên chỉ có nó ném vào hạ tầng
giao diện.
Hiện tại mấy vị Thần Hoàng biết rõ tin tức thần vị đều đang sứt đầu mẻ trán mà nghĩ biện pháp hạ giới, không bận tâm khống chế tin tức này lan truyền, cho nên sau khi một loạt Thần Hoàng biết tin
này, mười hai vị Thần Hoàng biết rõ việc này cùng nhau hạ huyết thệ,
không tiết lộ việc này ra ngoài, sau đó tất cả dựa vào bản lĩnh hạ giới
tìm kiếm thần vị.
Dương Thiên Vấn nghe xong quá trình diễn biến
sự viêc, phản ứng đầu tiên của hắn chính là mắng to: "Mẹ kiếp, con mẹ nó đồ phá hoại. !! Đây không phải không có việc
tìm việc sao? Phản ứng thứ hai của hắn là cười ra tiếng: "Ha ha ha" thật sự là tìm hoài mà chẳng thấy. đến toàn bộ không uổng phí công phu. Cướp đoạt thần vị từ trong tay Thần Hoàng, không bằng hạ giới tìm kiếm, lặng lẽ tiến xuống, sau khi cướp đoạt được, lặng lẽ rời đi, ai biết rõ sao?
"Nghĩ biện pháp. Tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp hạ giới tìm." Dương Thiên Vấn trực tiếp hạ lệnh, đồng thời chính bản thân Dương Thiên Vấn cũng
không có ý định quay về Nhân Thần Giới nữa, hắn trực tiếp phá vỡ không
gian che chắn thông đạo không gian, dùng Thập nhị phẩm Huyền Hoàng Công
Đức kim liên hạ giới.
"Bẩm báo chủ thượng, theo thuộc hạ do thám
biết được, chúng ta không thể nào hạ giới, cho dù là Linh thần cũng
không được. Kế sách duy nhất lúc này, chỉ có thể sai phái cao thủ cấp
Kim tiên từ trung tầng vị diện hạ giới, như vậy mới có thể đạt tới mục
đích." Thần Hoàng này nghĩ kế cho Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên
Vấn nghe xong, cũng biết đây là một cách. Không có phương pháp nào khác. Thế nhưng Dương Thiên Vấn lại cảm thấy sự việc này thật sự không đáng
tin cậy, hơn nữa Dương Thiên Vấn thậm chí nghĩ sâu sắc hơn so với bất
luận kẻ nào. Hãy thử suy nghĩ một chút, Thần Hoàng kia buông tha thần
vị, vứt bỏ tánh mạng, nào sẽ cam tâm? Vào thời điểm hắn vứt bỏ thần vị,
nhất định sẽ động tay chân. Đừng nói Kim tiên hạ giới, cho dù là Thiên
thần hạ giới cũng không nhất định có thể có được vật này
.
Nếu như đổi thành Dương Thiên Vấn rơi vào tình cảnh đó mà nói, nhất định
hắn sẽ ở trước khi vứt bỏ thần vị, sẽ hạ một đạo cấm chế, không cần quá
mạnh mẽ, miễn cưỡng có thể ứng phó với Thiên thần là được rồi.
Tại hạ tầng giao diện, mặc dù cao thủ cấp Tiên Tôn hạ giới, chỉ sợ cũng không làm gì được một vật bị Thần Hoàng hạ cấm chế.
Mình có thể nhìn ra, chẳng lẽ những lão bất tử kia sẽ không nhìn ra được
sao? Chắc chắn sẽ không, bước đầu tiên chính là tìm đến vị trí thần vị ở hạ tầng giao diện. Lúc đó là thời điểm Bát Tiên quá hải hiển lộ tất cả
thần thông. Dù sao, Dương Thiên Vấn không tin những Thần Hoàng vị này,
không hưởng thụ sự tôn vinh giàu có của Thần giới mà mạo hiểm hạ giới
tìm kiếm thần vị các cường giả, sẽ không có biện pháp nào khác để đạt
được mục đích, cho dù không thể tự mình hạ giới, cũng sẽ có thủ đoạn
nhất định!