Ánh mắt của người tu đạo Thiên Lan hư không nhất thời trở nên đờ đẫn,
nét mặt đầy sự đau khổ. Tuy nhiên chưa tới nửa nén hương, ánh mắt của
người tu đạo Thiên Lan hư không đó lại trở nên linh động, khỏe miệng nở
nụ cười đắc ý.
- Chủ nhân! Có thể được rồi.
Chợt người tu đạo Thiên Lan đó gật đầu nói với Lạc Bắc.
- Mạc Thiên Hình! Tư chất của cái thân thể này rất tốt. Ngươi chiếm lấy
nó tu luyện tốc độ chắc chắn nhanh hơn dựa vào Huyết Phượng La.
Tên đệ tử áo xanh đang nằm trên mặt đất chợt đứng dậy, trên người tản ra một thứ khí thế cực mạnh:
- Lần này cứu được đám người Cửu Bạt ra xong, ngươi không cần phải làm
Khí linh cho Huyết Phượng La nữa. Ta cho ngươi được tự do, dung hợp với
cái thân thể này để tu luyện
- Đa tạ chủ nhân.
Người tu
đạo Thiên Lan hư không áo đên bây giờ chính là Mạc Thiên Hình. Y nghe
thấy vậy thì giật mình, ánh mắt không giấu được sự mừng rỡ:
- Nhưng bây giờ ta cũng không có chỗ nào để đi. Ta nguyện đi theo chủ nhân.
- Tốt! Tạm thời ta cũng cho ngươi sử dụng Huyết Phượng La.
Tu sĩ huyền môn áo xanh đó rõ ràng là Lạc Bắc chỉ không biết hắn dùng
phương pháp nào để ngụy trang thành. Nghe thấy Mạc Thiên HÌnh nói vậy,
Lạc Bắc gật đầu cũng không nói nhiều. Tay hắn khẽ cử động một điểm sáng
màu hồng từ trong tay bắn ra rồi biến thành một đóa Mạn Đà La sau đó nó
nhanh chóng vỡ vụn.
- Mạc Thiên Hình! Ngươi đã đoạt xác thành công?
Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt cùng với lão đạo Lý Dã Hạc của Côn Luân lập tức xuất hiện.
- Đúng vậy.
Nghe Thái Thúc hỏi, Mạc Thiên Hình gật đầu đồng thời ánh mắt chớp chớp dường như đang nhanh chóng dung hòa trí nhớ của cái xác.
- Quản lý cái nhà lao này chính là Đồng Chập sơn chủ vừa nãy ngoài ra còn có năm người Nguyên Anh kỳ. - Mạc Thiên Hình chớp mắt rồi nói:
- Có điều Thiên Khung thần quân và một ít nhân vật tu vi không tầm thường đều bế quan tu luyện tại vòng đảo thứ chín. Nếu không cẩn thận động tới họ thì cho dù đám người Huyền Vô Thượng không ở đây cũng hết sức rắc
rối.
Hơi dừng lại một chút, Mạc Thiên Hình nhìn Lạc Bắc nói:
- Mỗi ngày Đồng Chập sơn chủ tới vòng đảo thứ chín tu luyện trong sáu
canh giờ. Có lẽ ngày mai mới tới đây. Hiện tại chính là thời điểm tốt
nhất để ra tay.
- Phương pháp của người này hết sức độc ác lại là nhân vật cấp bậc sơn chủ. Có thể loại bỏ một ai tương đương với giảm
bớt một chút thực lực của Thiên Lan hư không. - Lạc Bắc lắc đầu:
- Nếu chúng ta đã tới cũng nhân cơ hội loại bỏ y.
- Tốt. Chỉ tiếc tu vi của ta kém. Nếu không chủ nhân bắt giữ y rồi ta
cướp lấy thân thể có còn lôi được thêm nhiều tên sơn chủ khác tới. - Mạc Thiên Hình gật đầu.
...
- Ha ha! Cuối cùng cũng không
chịu nổi rồi đúng không? Cửu Bạt! Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng sau khi
truyền công pháp ta sẽ bỏ qua cho đám người Lạc Tiên?
Trong vòng đảo thứ chín, Đồng Chập sơn chủ nhìn cái ngọc phù trong tay rồi đứng dậy:
- Như thế cũng tốt. Có được công pháp của ngươi tốt, ta cũng sẽ được ban
cho lựa chọn một trong số nữ đệ tử của Côn Luân làm thị thiếp. Nữ tu của giới tu đạo này ta còn chưa được thưởng thức.
Trong tiếng cười
ha hả, Đồng Chập sơn chủ hóa thành một dải cầu vồng. Chỉ trong một lát
thời gian y đã bay tới khi địa lao ở vòng đảo thứ tám.
- Cửu Bạt! Cuối cùng thì ngươi cũng đồng ý nói? Kẻ biết thời mới là người tuấn kiệt. Chỉ cần ngươi truyền công pháp chi tiết cho ta, ta sẽ không
làm khó cho sư muội Lạc Tiên của ngươi.
Vừa tiến vào trong hang giam giữ Cửu Bạt, Đồng Chập sơn chủ lập tức thay đổi sắc mặt, nghiêm túc nói vậy.
- Ngươi làm thế nào cho ta tin tưởng rằng sau khi ta truyền công pháp lại cho ngươi, ngươi sẽ không làm hại đám người Lạc Tiên?
Cửu Bạt bị xích bằng sợi xích màu hồng lạnh lùng nhìn Đồng Chập sơn chủ mà hỏi.
- Bởi vì ta là sơn chủ của Thiên Lan hư không, lời nói là có danh dự. Hơn nữa bây giờ ngươi cũng không có sự lựa chọn khác.
Nghe thấy Cửu Bạt nói vậy, Đồng Chập sơn chủ kiêu ngạo:
- Ngươi cũng biết ta không thể nói đùa. Nếu ngươi không giao công pháp
đầy đủ cho ta thì ngày mai ta sẽ đưa đám người Lạc Tiên đến đây mà lột
sạch quần áo của bọn chúng trước mặt ngươi sau đó hút lấy Nguyên âm của
chúng. Thậm chí ta còn có thể ban thưởng cho những đệ tử có công để giao hợp với chúng trước mặt ngươi. Hiện tại ngươi chỉ có đường ngoan ngoãn
nói công pháp ra mới tránh được những chuyện đó xảy ra trước mặt ngươi.
- Trước tiên ta có thể nói công pháp của mình. Nhưng ta có một điều kiện. - Cửu Bạt hít một hơi thật sâu nhìn Đồng Chập sơn chủ:
- Thậm chí ta có thể đồng ý quy thuận Thiên Lan hư không các ngươi nhưng
với điều kiện là các ngươi phải thả sư muội Lạc Tiên của ta.
- Làm việc cho Thiên Lan hư không chúng ta?
Nghe thấy Cửu Bạt nói vậy, Đồng Chập sơn chủ sửng sốt rồi sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Uy thế của Cửu Bạt trong trận chiến với Côn Luân y đã được chứng kiến tận
mắt. Bởi vì uy lực công pháp của gã tuyệt luân, thực lực cũng gần như
tương đương với cấp bậc Thần quân ở Thiên Lan hư không. Một nhân vật như vậy nếu đồng ý góp sức cho Thiên Lan hư không thì ngay cả Huyền Vô
Thượng cũng phải trịnh trọng suy xét.
- Nếu ngươi thực sự góp sức cho Thiên Lan hư không chúng ta, việc này quan trọng ta phải bẩm báo
với tông chủ Huyền Vô Thượng. Có điều nếu ngươi thật sự có suy nghĩ đó
thì ta cảm thấy việc này cũng không có nhiều vấn đê.
Trầm ngâm
một chút, Đồng Chập sơn chủ nói vậy. Trước đây Đồng Chập sơn chủ cơ bản
không có suy nghĩ tha cho đám người Lạc Tiên, tuy nhiên bây giờ nghe
thấy Cửu Bạt chấp nhận giúp sức cho Thiên Lan hư không thì y thật sự có
suy nghĩ đó.
- Ta thật sự có suy nghĩ như vậy. Nếu ngươi không
tin, trước tiên ta sẽ nói toàn bộ công pháp của mình. - Cửu Bạt nhìn
Đồng Chập sơn chủ:
- Có điều ta có thể cam đoan cho dù các ngươi
có được bộ công pháp này của ta thì tu luyện cũng rất khó, không bằng ta giúp sức cho các ngươi.
- Tốt. Nếu đã vậy trước tiên ngươi nói
toàn bộ công pháp ra rồi ta sẽ lập tức bẩm báo việc này với tông chủ
Huyền Vô Thượng. - Ánh mắt của Đồng Chập sơn chủ không giấu được sự hưng phấn.
Nếu Huyền Vô Thượng đồng ý với điều kiện của Cửu Bạt, Đồng Chập sơn chủ sẽ không được thưởng thức mùi vị của Lạc Tiên. Tuy nhiên
có được Cửu Bạt thì y cũng lập được công lớn sẽ được ban thưởng rất
nhiều.
- Đây là Trảm Tam Thi diệt thần tiễn của ta...
Lúc này Cửu Bạt bị khống chế, không thể thi triển nên chỉ đành nói từng câu một của bộ pháp quyết.
- Xem ra lần này ta thật sự lập được công lớn.
Đồng Chập sơn chủ đứng một bên nghe vừa móc ngọc phù để ngưng tụ pháp quyết
vào đó. Mà điều khiến cho y cũng vui sướng đó là bộ công pháp Cửu Bạt
nói rất tinh thâm. Với kiến thức của y có thể khẳng định được pháp quyết mà Cửu Bạt nói chính là trảm Tam thi diệt thần tiễn thật sự.
- A?
Ngay khi tinh thần của Đồng Chập sơn chủ đang hoàn toàn chìm đắm trong bộ
công pháp thì tâm trạng của y đột nhiên có sự báo hiệu liền quay phát
đầu lại. Chỉ thấy hai tia sáng màu đen không hề có pháp lực dao động bay thẳng vào người mình. Chúng lóe lên rồi biến mất.
Thân thể của
Đồng Chập sơn chủ giật mạnh, ánh mắt xuất hiện sự hoảng sợ. Một cây búa
nhỏ màu hồng cũng xuất hiện trong tay phải của y có điều y chưa kịp
phóng cái cổ bảo đó ra thì một tia sáng màu vàng đã chém trúng cổ tay
của y. Cánh tay bị chém đứt rơi xuống lập tức hóa thành một đám cát
vàng, chỉ còn lại cây búa nhỏ màu hồng rơi xuống đất.
Một tia
sáng màu xanh chợt lóe lên, Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ vừa mới
chui lên khỏi đầu thì cùng lúc hai cái Nguyên Anh cũng xuất hiện trên
đỉnh đầu Lạc Bắc ở ngay cửa hàng. Từ trên hai cái Nguyên Anh đó tản ra
một chùm sáng màu vàng và màu bạc chạm vào người Nguyên Anh của y.
Cái Nguyên Anh màu xanh đồng cơ bản không kịp sử dụng tới cái pháp bảo bản
mệnh giống như cái đỉnh cổ thì lập tức bị một tia sáng màu xanh lướt qua rồi vô số những tia sáng màu hồng bao phủ. Y đang định há miệng hét to
thì bị một quầng sáng màu hồng bay tới trấn áp ngay nơi yết hầu.
Những quầng sáng lao tới khiến cho thân thể của Đồng Chập sơn chủ lập tức dập nát. Hai tia sáng màu đen cũng từ trên thân thể của Đồng Chập sơn chủ
bay về tay Lạc Bắc.